Mối tình nào tôi cũng dại dột trao thân
Hơn chục người đàn ông đến… tôi đều cuống quýt yêu và vội vã trao thân (Ảnh minh họa)
Kể từ khi chia tay anh, tôi đã có hơn chục người tình… Đắm say trong mê lạc, cuống quýt bên tình nhân, trao thân trong chớp nhoáng… những cuộc tình ấy chợt đến chợ đi trong chốc lát.
Dưới ánh đèn mờ, tôi vẫn cảm nhận hơi thở của anh phảng phất đâu đây. Tiếng bước chân của anh vẫn vọng lại. Anh – người tình thứ mười mấy, tôi không nhớ nổi. Người đàn ông mấy tháng trước thề nguyền cùng tôi đi rồi, còn lại một mình trong căn phòng lạnh lẽo, giọt nước mắt lặng lẽ rơi tự khi nào không hay. Những giọt nước mắt băng giá của quá khứ và hiện tại đầy đắng chát.
Mối tình đầu đến khi tôi học năm thứ 3 đại học. Nhà tôi cách nhà anh một con đường nho nhỏ. Thời thơ ấu, tôi nhỏ xíu, thấp bé hơn các bạn nên hay bị bắt nạt. Mỗi lần như thế anh luôn là anh hùng giải cứu tôi. Như có duyên phận từ kiếp trước, tôi và anh cứ quấn lấy nhau như hình với bóng. Tôi thích anh từ ấy, nhưng không dám thổ lộ lòng mình. Khi tôi học năm thứ 3, anh tỏ tình với tôi. Tình yêu ngọt ngào đắm say đến với chúng tôi thật tự nhiên. Những nụ hôn, những cái ôm xiết chặt và cả sự hòa quyện đắm say giữa hai tâm hồn. Không lo sợ, không hối tiếc tôi trao cái quý giá nhất của mình cho anh.
Ra trường, tôi và anh đều làm việc ở cùng một tỉnh, xa nhà. Công việc của anh khá trôi chảy, còn tôi thì ngược lại. Tôi bắt đầu thấy chán nản và dường như hay than vãn hơn. Cứ ngỡ anh sẽ ở bên tôi để động viên thì… thời gian này anh hay đi nhậu với bạn bè đồng nghiệp, và rồi… Anh quen một cô gái khác và họ đã yêu nhau. Trời đất như sụp đổ dưới chân tôi, tôi gục ngã và dường như chỉ muốn tìm đến cái chết. Anh vẫn lo cho tôi, vẫn yêu tôi nhưng anh không thể bỏ cô ấy.
Hụt hẫng, đau khổ nhưng anh đã phản bội tôi… và tôi chấp nhận buông tay. Tôi lặng lẽ ra đi, còn họ yêu nhau được 2 tháng thì làm đám cưới. Ngày anh cưới vợ, cả xóm nhỏ tôi như mở hội. Chỉ riêng tôi lặng lẽ khóc sau rèm cửa. Tôi hận anh, hận người đàn ông bạc bẽo ấy…
Từ khi đó, tôi đã đánh rơi mất nụ cười ở đâu tôi chẳng nhớ. Nỗi đau đớn trong tim lặng lẽ cắn xé tâm hồn tôi. Nỗi cô đơn, chán chường đã đẩy tôi vào vòng tay của những người đàn ông mới với khát khao được yêu, với háo hức, với sự cuồng nhiệt của tuổi mới lớn.
Video đang HOT
Người đàn ông mà tôi mong chờ bao giờ mới xuất hiện?
Cuộc tình mới đến, tôi lao vào tình yêu như con thiêu thân để đánh đuổi hết những mơ hồ về anh. Chính tôi đã lôi cuốn anh vào những phút giây ân ái mặn nồng chỉ sau một tháng yêu nhau. Tôi quá dễ dãi? Nhưng dường như trái tim người mới không xua tan hết giá lạnh trong trái tim tôi, nỗi nhớ anh vẫn còn quá lớn. Dù muốn hay không tôi vẫn thầm so sánh họ với anh. Và cái cảm giác người không thuộc về tôi, người sẽ rời xa tôi một ngày nào đó cứ bám xiết lấy tôi. Cũng chỉ vài tháng sau tôi mối tình kết thúc. Người rời xa tôi.
Một, hai, ba,… tôi không đếm được nữa. Tôi không muốn nhớ, say đắm rồi cũng qua nhanh, ngọt ngào rồi cũng phai nhạt, kỉ niệm rồi trở thành nỗi ám ảnh. Đã năm năm kể từ mối tình đầu ấy đến giờ tôi đã có hơn chục người tình. Đến giờ tôi vẫn không hiểu mình, những cuộc tình chóng vánh, không thực dụng nhưng cũng không chân thành. Giờ đây tôi không tìm nổi cho mình một tri kỷ, chỉ kịp khoác lên bộ mặt lạnh lùng giữ lại sau cùng cho mình.
Cảm giác chờ đón ngày mới thật dài, và nặng nề. Tôi khát khao cảm giác được là kẻ chung tình. Được làm vợ làm mẹ, được yêu thương người đàn ông của riêng mình cả cuộc đời này.
Người đàn ông mà tôi mong chờ bao giờ mới xuất hiện?
Theo Vietnamnet
Vì rong kinh... anh ngỡ tôi còn trinh
Anh hạnh phúc khi ngỡ tôi còn trong trắng.... nhưng chỉ tôi mới hiểu được, những giọt máu ấy là gì (Ảnh minh họa)
Sau những phút giây ân ái mặn nồng, anh hạnh phúc khi nhìn thấy những giọt máu rơi rớt trên ga trải giường, còn tôi không khỏi day dứt vì đấy chỉ là sự rong kinh sau hai ngày kinh nguyệt.
Đã mấy tháng qua, tôi dường như an phận với sự dối lừa của mình trong quá khứ... nhưng hôm nay, sau khi đọc được tâm sự của người bạn gái trong bài viết "Trao thân tuổi 17 và bi kịch màng trinh giả", tôi cảm thấy thương cảm với người bạn gái đó... nhưng tận đáy lòng, tôi lại dấy lên một nỗi lo khôn tả...
Trước đây, khi tôi đang làm ở một công ty cũ thì tôi có nhận lời yêu Thắng. Anh là đồng nghiệp của tôi, cũng là cháu ruột của ông giám đốc công ty ấy. Tôi yêu anh, tin tưởng anh... và tôi cũng cứ ngỡ rằng, những điều anh nói yêu tôi, cần tôi và cưới tôi làm vợ sẽ chẳng bao lâu nữa sẽ trở thành sự thật...
Cũng vì yêu Thắng, tin tưởng vào những tình cảm ngọt ngào anh dành cho tôi, tin tưởng vào một tương lai gần, chúng tôi sẽ thành chồng thành vợ nên tôi cũng đã không do dự khi quyết định trao cái ngàn vàng cho anh...
Cũng kể từ đó, anh không còn gần gũi và quan tâm tôi như trước đây nữa. Anh ta cũng bắt đầu xa lánh và cảm giác coi thường tôi... Cho đến một ngày, tôi mới bàng hoàng khi biết được sự thật về con người của anh ta. Tôi không thể nào tin được, người đã từng ôm ấp, yêu thương tôi trong suốt thời gian qua đã đính ước với một cô gái khác và họ đang chuẩn bị làm đám cưới. Chưa bao giờ tôi lại cảm thấy cuộc sống cay đắng và bạc bẽo với mình như thế! Mất đi người con trai tôi yêu... dường như cuộc sống của tôi cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa...
Trước khi đến với anh, tôi đã từng trao thân cho Thắng (Ảnh minh họa)
Sau gần một tháng trời vật vã với nỗi đau của người đàn ông bội bạc ấy gây ra cho mình, tôi cảm thấy mất hết niềm tin và tình yêu của con người với con người. Và rồi, tôi quyết định nghỉ việc ở công ty ấy, để không phải nhìn thấy cái mặt đáng ghét của anh ta ở trên cơ quan, cũng như tránh những ánh mắt soi mói của mọi người cứ trộm nhìn tôi mỗi ngày của đồng nghiệp.
Tôi chuyển đến công ty mới làm. Mặc dù công việc có phần vất vả hơn... nhưng cũng nhờ sự vất vả nên tôi không còn nhiều thời gian để suy nghĩ về chuyện cũ nữa. Tôi bắt đầu lấy lại được thăng bằng trong cuộc sống, công việc và điều đặc biệt là tôi có cơ hội được thể hiện năng lực thực sự của mình trong môi trường mới.
Làm việc ở đây, tôi nhận được sự quan tâm, gần gũi của những người bạn đồng nghiệp, cũng như nhận được những lời khen, những góp ý đúng lúc của sếp. Tôi vui và hạnh phúc khi tôi được làm công việc mình ưa thích và được sống trong một môi người ấm cúng tình cảm đồng nghiệp như thế này.
Và rồi, tình yêu cũng gõ cửa trái tim tôi một lần nữa khi anh bạn cùng phòng ngỏ lời yêu tôi. Cũng vì tiếp xúc với nhau khá lâu, lại làm việc với nhau trong suốt thời gian qua nên dường như cả hai chúng tôi không còn phải mất thời gian tìm hiểu nhau như những đôi yêu nhau khác. Chúng tôi hân hoan trong niềm hạnh phúc mật ngọt của tình yêu và anh hứa, sẽ đón tôi về ngôi nhà chung của hai đứa trong một ngày không xa...
Và rồi... chuyện gì đến thì cũng sẽ đến với hai người yêu nhau. Trong một lần kỉ niệm ngày yêu nhau của hai đứa, anh đã đón tôi về nhà anh chơi. Chúng tôi đã tận hưởng những giây phút ngọt ngào nhất khi hai đứa ở bên nhau... và trong buổi tối hôm ấy, anh đã đòi hỏi và tôi cũng không ngần ngại chối từ anh.
Tôi sợ rằng, khi anh biết được tất cả sự thật, anh sẽ bỏ rơi tôi... (Ảnh minh họa)
Mặc dù rất lo lắng khi anh biết được sự thật tôi không còn trinh... nhưng rồi, tôi tự trấn an mình rằng, sẽ không có gì đáng xấu hổ nếu như mình nói dối anh bị ngã xe từ lúc nhỏ. Nhưng dường như vận may đã mỉm cười với tôi... sau khi quan hệ thì bị ra một ít máu. Anh ngỡ tưởng đó là những giọt máu của người con gái "trinh trắng" nhưng chỉ có tôi mới biết được sự thật, đó chỉ là những giọt máu của kì kinh nguyệt rơi rớt lại cách đó hai ngày.
Anh hạnh phúc ôm tôi vào lòng và thì thầm: "Cảm ơn em đã còn nguyên vẹn khi đến với anh! Mặc dù anh luôn tự động viên mình là không nên quan trọng chuyện trinh tiết... nhưng anh sẽ rất ghê tởm nếu người vợ tương lai của mình đã từng chung chạ với người con trai khác". Tôi khóc... khóc vì niềm hạnh phúc được "trân trọng" hay khóc cho sự dối lừa của bản thân mình, tôi cũng không biết nữa?
Chỉ còn gần một tháng nữa thôi, chúng tôi sẽ làm đám cưới. Thế nhưng... cái sự thật về "màng trinh" ấy, tôi vẫn chưa một lần thú nhận với anh. Tôi sợ rằng, khi anh biết được tất cả sự thật, anh sẽ bỏ rơi tôi... hay nếu anh có làm đám cưới với tôi thì cuộc sống giữa chúng tôi cũng sẽ không có hạnh phúc trọn vẹn.
Tôi đang tự hỏi, liệu mình có nên nói tất cả sự thật cho anh biết không? Nếu không nói, tôi sẽ có anh, có được sự trân trọng của người chồng mình yêu thương, có được niềm hạnh phúc trọn vẹn... nhưng trong lòng tôi sẽ không thoát khỏi sự day dứt và tội lỗi vì sự giả dối. Tôi có thể lừa dối anh... nhưng tôi không bao giờ tha thứ cho chính bản thân mình vì những lỗi lầm ấy.
Bây giờ, tôi thực sự đang rất rối bời... nhưng tôi không biết mình nên làm thế nào để giữ được hạnh phúc bên người đàn ông tôi yêu, cũng như tìm thấy được sự thanh thản trong chính tâm hồn mình!
Nga Ly ghi (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Tạo hóa "hiến dâng" em cho tôi Trái tim tôi đã biết đập những nhịp đập lỗi nhịp của tình yêu... (Ảnh minh họa) Em chính là người con gái đầu tiên cho tôi biết cảm giác yêu, cảm giác được yêu và cảm giác hạnh phúc tột đỉnh của tình yêu. Và chính em cũng là người đầu tiên cho tôi biết vị đắng chát của tình yêu khi...