Mỗi ngày chồng đưa 100 nghìn đi chợ, tôi tủi thân mãi cho đến bữa chiêu đãi mẹ chồng
Tôi làm vợ anh gần 3 năm trời nhưng chưa khi nào anh thấu hiểu mà lúc nào cũng xét nét, đo lọ nước mắm đếm củ dưa hành rồi kêu tôi hoang phí.
Trước khi lấy chồng tôi cũng từng là cô gái với bao hoài bão, ước mơ. Tốt nghiệp đại học xong, do bố tôi ốm nặng nên mẹ thúc tôi chuyện lấy chồng để bố yên tâm. Thế là qua mai mối của dì họ, tôi kết hôn với anh sau hơn 4 tháng hẹn hò. Lúc này mức lương của anh đã khá tốt còn tôi vẫn chật vật đi nộp hồ sơ tìm việc.
Ròng rã hơn nửa năm trời tôi vẫn chưa tìm được việc như ý thì đúng lúc ấy tôi nhận được cơ hội đi Nhật theo kiểu vừa học vừa làm 2 năm. Tôi muốn đi lắm nhưng chồng nhất quyết giữ tôi ở lại và nói anh có thể nuôi tôi, thậm chí cả các con sau này, anh không muốn vợ đi xa nhà.
Vậy là nghe lời anh, tôi từ bỏ cơ hội nghề nghiệp để làm một người vợ tốt. Ai cũng nói tôi may mắn vì gặp được người đàn ông chu đáo, biết lo lắng cho gia đình.
Sau đó tôi mang bầu, do sức khỏe yếu nên tới tháng 6 của thai kỳ thì tôi cũng bỏ luôn công việc tạm thời để ở nhà dưỡng thai. Tới khi sinh xong, con lại quấy khóc hay ốm nên tôi một lần nữa đồng ý với chồng ở nhà làm nội trợ, chăm con toàn thời gian.
Tôi nào ngờ mâu thuẫn vợ chồng cũng bắt đầu từ đó. Do áp lực công việc, áp lực kiếm tiền nên chồng luôn nghĩ tôi là gánh nặng của anh, thậm chí suốt mấy năm làm vợ anh tôi còn chưa từng được tự ý mua những thứ mình thích.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Hơn 1 năm nay, mỗi sáng đi làm anh để lại cho tôi 100 nghìn để đi chợ mua thức ăn. Thực tình, cầm 100 nghìn trên tay không ít lần tôi tủi thân vì cuộc sống ở thành thị nhiều thứ chi tiêu, 100 nghìn cho hai bữa, dù chồng chỉ ăn ở nhà bữa tối thôi nhưng mua bán cũng phải hết sức cân não.
Sáng ấy chồng tôi báo mẹ chồng lên dự đám cưới của họ hàng nên chiều anh sẽ đón mẹ về nhà chúng tôi. Thế rồi anh vẫn đưa tôi 100 nghìn như mọi ngày và nói mua gì ngon ngon đãi mẹ.
Nếu tôi cứ nhịn mãi thì có lẽ anh nghĩ tôi là con đần. Vì thế, chiều ấy, tôi vay hàng xóm 1 triệu để mang đi siêu thị. Tôi mua toàn món ngon, nào là tôm, mực, ghẹ rồi cả thịt bò về làm lẩu hải sản.
Vừa đón mẹ về nhà, chồng tôi đã khen tôi khéo léo, nhìn đã biết có nồi lẩu chất lượng. Sau khi cả nhà ăn uống vui vẻ, dọn dẹp xong tôi còn mang tặng mẹ chồng cái áo tôi mua đợt trước mà chưa gửi về cho bà được.
Sẵn tiện tôi đưa luôn cho chồng cái hóa đơn đi siêu thị. Nhìn thấy tờ hóa đơn gần 1 triệu, chồng tôi tái mặt lại.
Trước mặt mẹ chồng, tôi cũng kể luôn chuyện ngày nào anh cũng chỉ đưa 100 nghìn cho tôi đi chợ đã đành nhưng nay mẹ lên chơi mà anh cũng không đưa thêm, đã vậy còn dặn làm cơm thịnh soạn nên tôi phải đi vay tạm. Có lẽ do anh lâu nay không đi chợ nên không biết giá cả leo thang như thế nào….
Thấy tôi có phần ấm ức, mẹ chồng quay sang giục chồng tôi đi trả tiền hàng xóm và mắng anh tại sao lại so đo tính toán với vợ, như thế là không chấp nhận được. Bà bảo nếu chồng tôi còn làm vậy thì bà sẽ cho người lên đón cả con dâu và cháu nội về ở cùng bà.
Mẹ nói câu nào đúng câu ấy nên chồng tôi chỉ biết im lặng rồi dạ, vâng. Từ đợt đó chồng tôi cũng thay đổi nhiều, anh đã hỏi tôi về mức chi tiêu cần thiết trong nhà và đưa tiền theo tháng chứ không phải theo ngày như trước nữa.
Khi bạn trai tới nhà chơi, tôi mới biết mình đã quá ích kỷ với mẹ
Sự xuất hiện đường đột của Lâm khiến mẹ con tôi bối rối.
Ảnh minh họa
Tôi ra trường được một năm, đã nộp hồ sơ ở nhiều nơi nhưng mãi không thể tìm được công việc phù hợp. Đúng lúc tôi nản chí nhất thì mẹ nói công ty mà bà đang làm cần tuyển 2 nhân viên văn phòng.
Công ty mà mẹ tôi đang làm rất lớn, tôi được vào đó làm thì thật tốt quá. Nhưng điều tôi ái ngại nhất là vào đó làm, mọi người sẽ biết được tôi là con gái của người lao công. Như thế, tôi sẽ bị mất mặt với đồng nghiệp.
Như hiểu được suy nghĩ của tôi, mẹ bảo khi ở công ty, mẹ con chạm mặt chỉ xưng hô cô cháu, nói chuyện xã giao để tránh bị người khác chú ý. Nghe mẹ nói cũng ổn nên tôi đã mang hồ sơ đến công ty đó xin việc.
Qua vài vòng phỏng vấn, tôi đã được nhận vào làm. Trong suốt 2 năm làm việc ở công ty, tôi thấy mọi người nói chuyện rất từ tốn lễ phép với mẹ. Những khi có đồ ăn, các chị đồng nghiệp của tôi đều mời gọi mẹ tôi đến ăn cùng cho vui. Còn tôi lại thấy lúng túng khó chịu mỗi khi đối diện với mẹ.
Có lần tôi đã đề nghị mẹ tìm việc ở công ty khác mà làm nhưng mẹ từ chối. Mẹ nói là ở công ty đó mọi người đối xử tốt. Sếp còn cho phép mẹ tôi bán đồng nát, mỗi tháng cũng kiếm được hơn 2 triệu. Những lúc mẹ làm tăng ca được sếp trả đầy đủ. Hàng tháng được đóng bảo hiểm, cuối năm có tiền thưởng. Công ty có nhiều đãi ngộ tốt, mẹ lớn tuổi nên khó kiếm được chỗ làm nào tốt hơn.
Đến khi, tôi có bạn trai tên Lâm làm cùng công ty thì rắc rối đã đến với tôi. Anh ấy rất muốn đến nhà tôi chơi và còn muốn đẩy nhanh đám cưới của hai đứa. Tôi sợ Lâm biết được mẹ tôi là người lao công trong công ty nên đã nhiều lần từ chối.
Ngày hôm kia, mẹ con tôi rất bất ngờ khi thấy Lâm ở cửa. Do nhiều lần tôi từ chối mời anh ấy về nhà chơi. Lâm nghi ngờ tôi có bí mật giấu giếm nên đã tìm đến nơi ở của tôi để rõ thực hư.
Khi nhìn thấy mẹ tôi, Lâm dường như đã tìm được câu trả lời. Thấy sự lúng túng của tôi, mẹ nói sẽ xin nghỉ việc vào tháng sau, chúng tôi không phải ái ngại về công việc của mẹ.
Lâm kể mẹ anh ấy từng bán vé số nuôi 3 con ăn học. Anh bảo nghề mẹ tôi làm bình thường như bao nghề khác, không có gì là ngại cả. Nhìn mẹ và Lâm nói chuyện rất vui vẻ với nhau mà tôi thấy bản thân thật ích kỷ. Bao năm nay tôi đã coi thường cái nghề mà mẹ đã nuôi tôi ăn học thành người. Tôi có lỗi với mẹ nhiều lắm.
Bộ Công Thương sẽ đấu giá bổ sung 200.000 tấn đường Bộ Công Thương cho biết, tới đây Bộ sẽ tổ chức đấu giá bổ sung 160.000 tấn đường thô và 40.000 tấn đường tinh luyện trong hạn ngạch thuế quan nhập khẩu niên vụ 2021-2022. Bộ Công Thương sẽ đấu giá bổ sung 200.000 tấn đường. Ảnh minh họa: Phạm Cường/TTXVN Theo Bộ Công Thương, Hội đồng phân giao hạn ngạch thuế quan...