Mỗi năm đến sinh nhật, nỗi đau bị phản bội trong tôi lại trỗi dậy nhói tâm can
Rồi lại tự chua chát rằng ở với người ta, anh lãng mạn quá chẳng khác gì “soái ca” cả, mà sao đi bên tôi thì tô phở 30 nghìn cũng hối ăn mau cho xong
Đã ba năm kể từ ngày sinh nhật đầy bi kịch ấy trôi qua, nhưng nỗi đau trong tôi vẫn chưa thể nguôi ngoai. Dù bình thường tôi đã có thể tha thứ cho anh hay nhìn từ bên ngoài chúng tôi vẫn là một gia đình hạnh phúc đi nữa. Nhưng có một sự thật là tận sâu tâm can tôi vẫn không thể quên được vết sẹo ngày nào. Bởi đó là vết sẹo do người đàn ông tôi yêu thương và tin tưởng nhất cầm dao rạch vào tim mình…
Hôm đó, anh nói với tôi phải đi công tác đột xuất, lịch sếp vừa tuyên bố nên không thể trì hoãn được. 5h chiều anh vội vàng chạy về nhà, sấp ngửa xếp áo quần, tư trang vào vali rồi kéo ra sân bay cho kịp giờ bay vào buổi tối, dù hôm sau là sinh nhật tôi. Nhưng vì công việc của chồng, tôi cũng không bận lòng gì nhiều. Chỉ cần đọc tin nhắn anh bảo khi về sẽ đền đáp cho tôi, sẽ tổ chức và tặng quà bù là tôi đã thấy đủ ấm áp quá rồi. Anh vẫn luôn thế, luôn khiến tôi cảm thấy đủ đầy dù thực tế có ra sao đi nữa.
Nhưng tôi không thể nào ngờ được, đó lại là ngày định mệnh của cuộc đời tôi. Khi tôi vừa dắt xe ra khỏi tầng hầm chung cư thì nhận được tin nhắn của đứa bạn thân. Trong tin nhắn ấy là hình ảnh chồng tôi đang cụng ly lãng mạn cùng người con gái khác bên bàn tiệc lung linh nến vàng vào tối qua. Trớ trêu làm sao, vợ chồng bạn tôi lại trùng khớp đi du lịch và ăn tối ngay cùng nhà hàng đó. Nhìn bức ảnh đó, tôi đã choáng váng vô cùng, không còn cách nào khác là quay trở lại nhà để xe.
Tôi nhắn tin xin sếp nghỉ một hôm. Và cả ngày hôm đó, tôi một mình gặm nhấm nỗi đau trong những giọt nước mắt mặn chát. Trong đầu tôi là hàng ngàn câu hỏi tại sao lại có thể như thế? Khi anh luôn miệng nói tôi là người vợ tuyệt vời nhất mà anh may mắn lắm mới cưới được! Khi anh còn liên miệng an ủi rằng tôi chịu khó, đợi con lớn hơn chút nữa rồi anh sẽ đưa tôi đi du lịch khắp nơi nơi! Anh ủ mê tôi trong những tin nhắn, biết bao cử chỉ quan tâm dịu dàng. Và sự thực lại đau đến khôn cùng thế kia!
Đó mãi mãi là một ngày sinh nhật đắm chìm trong nước mắt. Tôi quyết định gửi bức ảnh sang điện thoại của anh rồi im lặng. Chiều hôm đó, anh ngay lập tức bay về. Anh quỳ xuống trước mặt tôi, không ngừng miệng nói xin lỗi. Đáp lại anh, chỉ là một sự trống rỗng đến vô hồn từ tôi. Tôi không nói gì hết, chỉ nhếch mép cười khinh bỉ. Anh liên tục giải thích rằng đó chỉ là một cơn say nắng, một chút lầm lạc của người đàn ông, còn điều quan trọng nhất với anh vẫn là gia đình… Anh xin tôi đừng nghĩ gì cả!
Tôi định tra hỏi anh, nhưng có cái gì như ngăn lại. Nếu biết đó là ai, tại sao họ lại yêu nhau, yêu nhau nhiều thế nào, ngủ với nhau bao nhiêu lần rồi… thì có ích chi hay không? Khi bản thân sự việc đã trần trụi đến mức này rồi. Là anh đã ngoại tình, đã phản bội tôi, đã không hề yêu thương tôi thực sự. Rồi muốn hỏi rằng mấy năm chung sống là anh luôn giả tạo với tôi hay sao? Đó là điều tôi quan tâm nhất. Nhưng nếu có hỏi, thì câu trả lời nhận được cũng còn có ý nghĩa gì nữa? Anh nói có, tôi không tin. Anh nói không, tôi sẽ đau.
Có lẽ chẳng ai trải qua biến cố như cách mà tôi đã trải qua. Chỉ biết sau ngày sinh nhật ấy, tôi đã đánh rơi hạnh phúc của mình. Tôi im lặng, giam lỏng cả tôi và anh trong sự phẫn nộ đến cực cùng của bản thân. Một cuộc hôn nhân với tình yêu đã chết, chỉ còn lại nỗi đau. Tôi không cho anh chạm vào người mình, hoặc nếu có, sau mỗi cuộc yêu lại đay nghiến hỏi anh: “Này, cô ấy chắc giỏi hơn tôi phải không!”. Anh xin tôi đừng nói thế, tôi lại cười mỉa mai.
Video đang HOT
Trước mặt con, chúng tôi vẫn sắm vai là những ông bố bà mẹ tốt và chẳng có một chút thù hằn nào. Nhưng chỉ có khi ở cùng nhau, tôi mới tự tạo ra một bức tường không thể xâm phạm ranh giới được. Tôi ở bên này, anh ở bên kia. Một người muốn bước sang, là anh. Còn một người luôn cay độc, đay nghiến, uất ức, nửa muốn gần nửa muốn xa, là tôi. Nhất là mỗi dịp sinh nhật đến, tôi lại nhớ đến bức ảnh anh và cô gái nọ. Rồi lại tự chua chát rằng ở với người ta, anh lãng mạn quá chẳng khác gì “soái ca” cả, mà sao đi bên tôi thì tô phở 30 nghìn cũng hối ăn mau cho xong…
Hôm nay lại là ngày sinh nhật của tôi, tròn 33 tuổi. Anh mua một cái bánh sinh nhật về, tôi tươi cười thổi nến trước mặt con cho con vui. Nhưng đến đêm, tôi mang hết bánh, hoa và một chiếc túi xách anh đã mua tặng, bỏ hết vào thùng rác rồi như một con điên phũ phục ngồi xuống bên cạnh đó mà khóc. Tôi biết anh đứng đằng sau, nhưng không dám chạm vào tôi. Đôi khi tôi tự hỏi, một lần bị phản bội sao lại có thể hủy hoại con người ta gớm ghê như thế? Nhưng cho đến bây giờ, tôi vẫn không có câu trả lời…
Theo Báo Phụ Nữ
Cùng một người phụ nữ đi vào hàng quần áo, chồng phát hiện ra sự thật kinh hoàng về vợ mình
Anh định cất tiếng gọi thì đột nhiên chị níu lấy tay người đàn ông đó làm nũng. Anh không tin được vào mắt mình, vợ của anh, cô ta đang làm gì vậy?
Niệm còn nhớ rõ ngày hôm ấy trời nắng ráo, nhưng oi bức. Đi xe trên đường ngỡ như đang đi trong một cái chảo dầu nóng đến điên đầu. Anh dừng xe lại trước một cửa tiệm quần áo, suy nghĩ lung lắm gì đó rồi lại quyết định phóng xe đi.
Ở cửa tiệm quần áo đó có chiếc váy khá đẹp, anh nghĩ nó hợp với vợ mình. Cô ấy cả đời chẳng bao giờ được mặc mấy loại váy thế này, mà, cũng làm gì có dịp để mặc.
Vợ của Niệm bán thịt lợn ngoài chợ, dăm bữa nửa tháng có dịp đi chơi chị lại bận cái quần kaki đen với một chiếc áo sơ mi hoa hoét quê mùa. Chị béo, không bao giờ dám mặc mấy bộ váy hở hang, đẹp đẽ. Niệm cũng không bắt chị phải mặc đẹp, vì cho rằng đi bán thịt lợn mà ăn mặc như đi dự sự kiện thì kỳ lắm. Thế là cứ như vậy, lúc nào trông chị cũng quê kệch đến đáng thương.
Niệm muốn mua cho vợ mình chiếc váy đó. Anh cứ nghĩ đến cái cảnh khi chị mặc nó lên người, xoay qua xoay lại để tà váy bay bay lên. Cũng hay. Nói thẳng ra thì chồng nào chẳng thích vợ mình đẹp. Chỉ là cô vợ ấy có chịu ăn diện hay không.
Đến cơ quan, mấy cô đồng nghiệp tíu ta tíu tít kể chuyện chồng con, chuyện cửa hàng này hay cửa hàng kia giảm giá, hàng mới về có đẹp không, thỏi son nào đang là mốt, rồi chiếc nhẫn kim cương này đáng giá bao nhiêu. Đám đàn bà đúng là có nhiều chuyện để nói thật. Ấy thế mà vợ của Niệm chưa bao giờ nói đến mấy chuyện đó nhé. Chị có gọi điện cho vài tay chăn lợn, hỏi xem đang cho đàn lợn ăn cám gì, rồi giá thị trường dao động ra sao. Thi thoảng chị có nói qua mấy chuyện thịt bò, rau xanh cách thứ. Còn lại cũng chẳng có gì mới mẻ.
(Ảnh minh họa)
Nhiều khi Niệm cũng không biết mình có yêu vợ hay không. Nhưng anh không bỏ chị được, vì chị sinh cho anh ba người con. Một gái hai trai, kháu khỉnh và ngoan ngoãn. Anh nghĩ cuộc đời một người đàn ông chỉ cần sự nghiệp và gia đình êm thấm như vậy thôi.
Thế là đến gần giờ tan tầm, anh có kéo một cô đồng nghiệp được mệnh danh là hoa khôi của phòng lại và hỏi về cái váy mua cho vợ. Cô ấy vui vẻ nhận lời cùng anh đi đến cửa tiệm để chọn. Anh cũng không giàu có gì lắm, nhưng vẫn muốn mua một bộ váy đẹp, giá mắc chút đỉnh để gọi là lấy lòng vợ.
- Chị ấy chắc hạnh phúc lắm. Anh chu đáo quá! - Cô đồng nghiệp cứ tấm tắc khen Niệm, trong khi Niệm chỉ thấy xấu hổ. Đây là lần đầu tiên anh mua quà cho vợ. Còn lại, suốt mười lăm năm chung sống, anh đã bao giờ mua cái gì cho vợ đâu.
Nhưng đáng tiếc một điều anh không thấy cái váy đó nữa. Hỏi thì người bán hàng bảo đã có người mua rồi. Niệm thở dài tiếc nuối, song cũng đành phải bảo thôi, để khi khác. Sự tiếc nuối ấy khiến anh không còn bất cứ hứng thú gì với việc mua quà cho vợ nữa. Dường như anh thích cái váy ấy hơn là hành động chiều lòng vợ. Nghe có vẻ kỳ quái, nhưng đúng là anh đã nghĩ như thế.
Khi vừa ra khỏi cửa hàng thì anh thấy loáng thoáng bóng vợ mặc chiếc váy đó bước lên một chiếc xe sang trọng. Anh không nhìn rõ lắm và cũng chẳng để tâm vì nghĩ ngay chuyện mình nhìn nhầm. Giờ này vợ anh phải đi bán thịt lợn, chị coi việc đó là nhất, là tiên quyết. Với lại, chị sẽ không bao giờ mặc mấy cái váy diêm dúa này đâu.
Chuyện bẵng đi một thời gian, cho đến một hôm anh cùng cô đồng nghiệp vào lại cửa hàng quần áo thì thấy vợ mình ở trong đó cùng với một người đàn ông sang trọng. Trông hai người không giống một cặp đôi, vì chị trông vẫn quê kệch lắm. Anh định cất tiếng gọi thì đột nhiên chị níu lấy tay người đàn ông đó làm nũng. Anh không tin được vào mắt mình, vợ của anh, cô ta đang làm gì vậy?
(Ảnh minh họa)
Niệm thất thần đến nỗi không thể cất tiếng gọi chị được. Anh cứ đứng chôn chân ở đó, đến khi người đồng nghiệp reo lên:
- A, chiếc váy kia về hàng lại rồi kìa anh.
Niệm mới giật mình, ú ớ nói:
- À... để tôi mua nó cho cô.
Về sau tìm hiểu thì mới biết vợ anh đang bao trai. Chị ta thường đi với người này khoảng hai lần một tuần. Chị bảo:
- Anh không đáp ứng cho tôi về tất cả mọi mặt. Anh nhàm chán, anh coi tôi là con mẹ quê mùa, không bao giờ lãng mạn, tỏ ra yêu thương tôi. Chẳng lẽ với anh, tôi không phải đàn bà sao?
- Nhưng tại sao phải là thằng đó? Em không nói với anh được à?
- Tôi nói với anh cả tỉ lần rồi, anh có bao giờ thèm nghe tôi đâu. Tất cả anh nghe được từ tôi là gì?
Là những cuộc điện thoại về lợn, là những câu nói về giá cả thị trường. Đúng là, anh chẳng nghe được từ vợ lời yêu thương nào.
Niệm im lặng không nói, bởi anh tự nhiên cảm thấy mất hứng với vợ mình. Y như cái lúc anh mất hứng mua quà cho vợ khi không còn chiếc váy đó nữa. Tình yêu đến một lúc nào đó sẽ bay hơi đi mất, vào một ngày đẹp trời, bạn sẽ nhận ra điều đó và thấy chán ngán tất cả.
Mười lăm năm trời, anh không còn nhận ra mình sống cùng với ai. Một người đàn bà bán thịt lợn, quê mùa, béo mập, hay là một người con gái anh gặp trong một buổi chiều, cô có nụ cười duyên, ăn nói lễ phép ấy nữa. Và đảo lại mười lăm năm qua, số lần anh nói yêu cô chỉ đếm trên đầu ngón tay. Cô cũng thôi không duyên dáng trước anh mà để lộ hết những thói xấu xa, thô lỗ của mình.
Kết cục là cả hai chán nhau và tự đi tìm niềm vui. Niệm nắm lấy tay vợ mình nói nhỏ:
- Thật tội nghiệp!
Tội nghiệp cho tất cả những cuộc hôn nhân như thế này. Tội nghiệp cho tất cả những cặp vợ chồng như anh và chị.
Theo Afamily
4 dấu hiệu tố cáo một người đàn ông sĩ diện, thiếu tin cậy, không nên lấy làm chồng Nếu người đàn ông bạn đang yêu có những đặc điểm này thì phải hết sức cẩn thận khi chọn làm chồng đó nhé. Vì những dấu hiệu sau sẽ chứng minh anh ta là người thích nổ, cao ngạo và tự kiêu, sĩ diện. Luôn khoe khoang về sự giàu có của bản thân và gia đình Nếu anh ta luôn miệng...