Mỗi lúc muốn gần chồng, tôi lại phải lấy ghế chèn cửa
Nhà có phòng riêng mà tôi cứ phải sống trong thấp thỏm. Cứ mỗi lúc muốn gần chồng, tôi cứ phải chuẩn bị đủ mọi cách để đối phó với “thế lực thù địch” ở bên ngoài.
Mẹ chồng tôi cực kỳ khó tính và luôn muốn hành hạ con dâu (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi “ghen” với con dâu khủng khiếp. Tôi phải nói rõ là tôi chưa từng thấy ai có cách cư xử với con dâu lạ như bà. Ai đời tôi là vợ của con trai bà nhưng thời gian tôi được tiếp xúc với chồng còn ít hơn cả bà.
Thấy con trai đi làm về, bà kéo ngay vào phòng khách rồi kêu than đủ kiểu. Nào là: “Mẹ mệt”, “Mẹ đau tay”, v.v… Rồi thì bà sẽ ngồi kể cho chồng tôi hàng tá chuyện đã xảy ra trong một ngày, bao gồm có cả chuyện xấu của tôi. Mà chồng tôi chiều mẹ lắm. Đi làm cả ngày về mệt thế thôi chứ thấy mẹ gọi vào là anh lại cười tít mắt.
Đến nỗi đêm đến, chồng tôi cũng phải vào phòng đọc sách cho mẹ nghe đã rồi mới sang ngủ với vợ. Ai đời vợ chồng son mà tôi cứ phải nằm chờ chồng, bụng tức anh ách. Có hôm đợi mãi không thấy anh qua nên tôi ngủ quên luôn. Thế là xem như một ngày, vợ chồng tôi chẳng gặp nhau được bao nhiêu. Mà có ngồi nói chuyện riêng thì kiểu gì mẹ chồng tôi cũng chen vào.
Tôi tức lắm. Nhất là khi bà có thói quen xông thẳng vào phòng ngủ của hai vợ chồng tôi. Chả là mẹ chồng tôi dặn trước, ngủ đừng có khóa cửa để mẹ gọi còn chạy sang cho kịp, chứ bà già rồi, chả biết thế nào mà lần.
Đợt trước, vợ chồng tôi không nghe, cứ khóa cửa đi ngủ. Đến nửa đêm, mẹ chồng tôi bị mệt, gọi mãi mà vợ chồng tôi chẳng ai nghe, bà bước sang phòng chúng tôi, định mở cửa nhưng không mở được. Rồi bà bị ngất ở ngoài hành lang. Cũng may là trước khi ngất đi, bà đã đập cửa mấy cái. Tôi tỉnh ngủ, tìm chìa khóa mở cửa ra thì thấy bà nằm giữa sàn. Đợt đấy, hai vợ chồng tôi được một phen hoảng hồn.
Video đang HOT
Thế là từ đó, chúng tôi đành để cửa không khóa. Mà chán một nỗi, mẹ chồng tôi biết vậy lại càng hay tự nhiên xông vào phòng ngủ của hai vợ chồng. Có đợt tôi và chồng đang định “hành sự”, áo quần cởi ra vứt tung tóe dưới sàn thì mẹ chồng lại chạy sang gọi:
- Hữu ơi, điều hòa phòng mẹ lại hỏng.
Báo hại, chúng tôi phải chui vào chăn để trốn. Chồng tôi lí nhí, bảo: “Mẹ về trước đi, tí nữa con qua xem”. Hôm đó, chồng sang sửa điều hòa xong thì tôi cũng cụt hết cả hứng.
Thế là kể từ đó, tôi cứ phải thậm thụt mỗi khi gần chồng. Khi nào tôi cũng phải đợi chồng sang đọc sách cho mẹ chồng xong rồi mới kéo chồng về “lâm trận”. Mà có phải như thế đã được yên đâu. Kiểu gì mẹ chồng tôi cũng tìm cớ, chạy sang hỏi han đủ thứ chuyện.
Tôi bỗng nghĩ ra một cách để đối phó lại với mẹ chồng. Tối hôm đó, tôi bê cái ghế gỗ khá nặng ở trong phòng ngủ đến để chèn vào cửa. Tất nhiên, tôi vẫn chừa một khoảng để cửa có thể mở he hé. An tâm là đã chuẩn bị đầy đủ, tôi lôi chồng lên giường.
Tôi phải lấy ghế chèn cửa mỗi lần muốn gần chồng (Ảnh minh họa)
Chúng tôi đang đắm chìm trong cảm xúc lâng lâng thì “cạch”. Cánh cửa phòng tôi lại hé mở. Tôi nghe tiếng động thì nhanh chóng vơ vội cái váy mặc vào. Chồng tôi lóp ngóp bò dậy mặc áo quần rồi ra bê ghế đi chỗ khác, mở cửa cho mẹ. Tôi gần như phát điên vì bị mẹ chồng “phá đám”. Đã thế bà còn dỗi vì con trai chặn cửa, không cho mẹ vào phòng.
Chuyện này diễn ra liên tục khiến tôi ức chế vô cùng. Chồng tôi thì cứ chiều mẹ, sợ bà giận nên không dám hé răng góp ý gì. Cũng vì chuyện này mà tôi giận chồng cả tuần nay. Tôi thấy mình chẳng khác gì người thừa trong cái nhà này cả. Ngay đến cả ông chồng của mình, tôi cũng không được sở hữu. Tôi biết phải làm thế nào để đối phó với bà mẹ chồng tai quái này đây?
Theo blogtamsu
3 ngày chồng "công tác" và sự biến mất của cô bồ xinh đẹp
Anh hóa cái bóng, sống vật vờ và lặng lẽ, ngày đi làm thì thôi nhưng tối về cơm nước xong là anh khóa cửa chặt một mình ở trong phòng riêng rít thuốc, làm việc và ngủ luôn trong đó.
Chị lặng lẽ trở ra ngoài, bắt taxi tự về nhà. Chị không thể chứng kiến cảnh này thêm được nữa.(ảnh minh họa)
Bồ của chồng chị là một cô gái khá xinh đẹp, dịu dàng, và luôn mang một vẻ mong manh, yếu đuối. Khi chị vì ghen tuông mà định làm to chuyện thì chồng chị đã van xin chị hết lời cho anh một khoảng thời gian để cắt đứt tất cả.
Sau đó, mọi chuyện dần yên ắng, anh quay trở về là một người chồng, người cha mẫu mực. Chỉ riêng chị, thi thoảng thấy anh lặng yên, tâm hồn như thả trôi đâu đâu, bằng linh cảm của người phụ nữ, chị biết anh vẫn còn nhớ đến cô ta. Nhưng chị cũng như anh, cố gắng nén tiếng thở dài để làm tốt bổn phận của mình với gia đình, con cái, hy vọng mọi chuyện sẽ dần tốt đẹp lên.
Đến gần 1 năm sau, một buổi tối nọ, điện thoại của anh réo vang. Anh cầm máy chần chừ mãi mới nhấn nút nghe. Sau vài câu nói chuyện ngắn ngủi thì anh bật người dậy, lao vút ra sân định lấy xe phóng đi. Chị cũng lao theo anh. Anh khởi động xe, chị ngồi lên ghế phụ, dịu dàng nói với anh: "Em đi cùng anh!".
Chị không đoán nhầm, địa điểm anh đến chính là nhà bồ cũ của anh. Anh lập tức xuống xe, xông vào, để mặc chị loay hoay theo sau. Cô gái đó nằm bẹp trên giường, sắc mặt xanh tái, người yếu ớt vô lực như gần mất đi sự sống. Anh quỳ bên giường, nhìn cô ấy với vẻ xót thương vô hạn. Mẹ cô ta vừa ôm lấy anh vừa khóc ngất đi. Chị lặng lẽ trở ra ngoài, bắt taxi tự về nhà. Chị không thể chứng kiến cảnh này thêm được nữa.
Không có một lời nào có thể diễn tả hết những cảm xúc ngổn ngang trong lòng chị trong 3 ngày sau đó. Con gái liên tục hỏi bố đâu mà chị đành phải nói dối rằng anh đi công tác. Anh trở về, râu ria lởm chởm, người gầy xọp đi như không còn sức sống. Chị thương anh nhưng phải nén lại, vờ như không biết, vì sự ích kỷ của người đàn bà không cho phép chị an ủi anh. Anh đang đau thương cho người đàn bà khác không phải chị.
Anh hóa cái bóng, sống vật vờ và lặng lẽ, ngày đi làm thì thôi nhưng tối về cơm nước xong là anh khóa cửa chặt một mình ở trong phòng riêng rít thuốc, làm việc và ngủ luôn trong đó.
Chị biết mình không nên ghen với cô ấy, bằng chứng là chị đã bỏ qua tất cả mọi chuyện liên quan đến cô ta, thật lòng. Nhưng chị thật khó để chấp nhận tiếp tục chung sống với một người đàn ông mà héo mòn vì thương nhớ một người phụ nữ khác! Chị không đủ bao dung đến thế! Mỗi lần chị nhắc nhở anh, anh lại dùng câu nói "Em ghen với cả người chết ư?" để đay nghiến chị.
Cô gái ấy đáng thương, chị hiểu điều đó, anh có tình cảm thật lòng với cô ấy, chị cũng biết nốt. Nhưng còn chị và con thì sao, không đáng thương ư khi 2 người đâu có làm gì nên tội mà lại bị anh đối xử như thế?
Sau một đêm trắng suy nghĩ, chị quyết định bế con về nhà ngoại. Chị cũng để lại cho anh vài lời, đại ý rằng muốn ly thân một thời gian. Có lẽ đó cũng là điều cả anh và chị cần trong lúc này...
Theo blogtamsu
Đàn bà điên rồ đi đánh ghen để được gì? "Bỏ cái tư tưởng giữ bố cho con đi! Có phải cái kẹo đâu mà giữ! Đủ mặt mồm mũi tai đâu chứ có khuyết tật hay thiểu năng trí tuệ đâu mà phải giữ??? Tốt nhất là độc lập trong cuộc sống làm sao mà tốt cho mình, cho con!" Gần đây tôi có xem cả loạt clip oánh ghen rồi stastus...