Mỗi lần chờ chồng, là mỗi lần thấy chồng đứng ôm hôn người khác dưới nhà
Người đàn ông bước xuống chiếc xe đó là chồng tôi và cô gái kia là ai? Chồng ôm hôn cô ấy thắm thiết rồi nói lời tạm biệt trước khi vào nhà. Anh nhìn theo cho đến khi chiếc xe đi mất hút. Trái tim tôi như có gì đó bóp nghẹt, không thở nổi, tôi lết chân vào phòng nằm, nước mắt giàn giụa.
Tôi vẫn còn nhớ như in những cảnh tượng đó, cảnh chồng tôi và cô gái kia hôn nhau thắm thiết trước cổng nhà.
Tôi- một phụ nữ hiện đại, hơn 30 tuổi và đã kết hôn. Chồng hơn tôi 4 tuổi, anh là sếp của một cơ quan nhà nước còn tôi là nhân viên ngân hàng. Ngày trước chúng tôi yêu nhau 4 năm rồi mới kết hôn, con trai lớn đã được 7 tuổi.
Gia đình chúng tôi khá ấm êm hạnh phúc, sau 4 năm lấy nhau chúng tôi mua được nhà riêng ở Hà Nội. Công việc của chồng cũng thuận lợi, anh được thăng tiến và được sếp trên tin tưởng. Tôi rất tự hào về chồng, nhưng cũng từ khi lên chức anh phải đi tiếp khách và đi làm về muộn hơn. Nhiều khi ở nhà ôm con tôi thấy cô đơn tới lạ, tôi chợt nhận ra, lâu lắm rồi gia đình tôi không đi dã ngoại hay đi chơi xa với nhau. Công việc cứ cuốn chúng tôi đi, rồi cuốn chúng tôi ngày một xa nhau hơn. Tôi và chồng ít trò chuyện hơn trước, dường như tôi chẳng hiểu anh muốn gì cần gì nữa, vì khi anh về tôi đã đi ngủ, sáng dậy lại hớt hải lo cho con rồi đi làm.
Tôi hạnh phúc và rất yêu chồng con của mình (Ảnh minh họa)
Nhiều đêm chồng về rồi lăn ra ngủ vì mệt, tôi ôm anh và ngắm nghía con người mà tôi yêu rất nhiều này. Tóc chồng đã lốm đốm bạc, khuôn mặt đã có nhiều nếp nhăn, có lẽ anh ấy đã rất mệt mỏi. Lâu rồi chồng không động vào tôi vì công việc mệt nhoài cả ngày khiến chúng tôi chỉ muốn lăn ra ngủ nên cuộc sống vợ chồng càng tẻ nhạt.
Video đang HOT
Hình ảnh mái tóc khuôn mặt chồng cứ ám ảnh tôi, rồi một hôm không ngủ được. Tôi ra lan can hóng gió chờ chồng về lúc đó đã 2 giờ sáng, có một chiếc xe máy dựng cách cổng nhà tôi mấy mét. Người đàn ông bước xuống chiếc xe đó là chồng tôi và cô gái kia là ai? Chồng ôm hôn cô ấy thắm thiết rồi nói lời tạm biệt trước khi vào nhà. Anh nhìn theo cho đến khi chiếc xe đi mất hút. Trái tim tôi như có gì đó bóp nghẹt, không thở nổi, tôi lết chân vào phòng nằm, nước mắt giàn giụa.
Tôi không thể tin chồng đã thay lòng (Ảnh minh họa)
Tôi trách mình sao không thể đánh đá hơn, sao không làm ầm lên và cho cô kia một bạt tai. Nhưng làm thế để làm gì khi trái tim chồng đã trao cho ai kia. Một đêm, hai đêm… tôi thấy chồng ôm hôn người khác. Sáng xe cơ quan tới đón anh ấy, tối nếu về muộn thì chồng bắt taxi về, nhưng giờ có cô kia đưa về.
Mấy hôm sau tôi lặng lẽ hỏi chồng: “Anh vẫn yêu em chứ?”, nhưng anh ấy bảo: “Sao em lại hỏi thế, anh mệt lắm, mình ngủ đi em”. Nếu là trước đây chồng sẽ ôm tôi và nói: “Anh không yêu vợ thì yêu ai nữa.” Nhưng giờ đây trái tim đó đã dành cho người khác, chồng tôi không phải loại đàn ông hay nói dối, nên tôi hiểu nếu anh đang né tránh tức là tình cảm đó là vơi đi thậm chí đã hết.
…..
Sáng sớm chồng đi làm, tôi cũng kéo va li đi, tôi gửi con ở nhà ngoại. Trước khi đi tôi có để lại tờ giấy ly hôn và một bức thư. Tôi đi công tác bên Singapo 2 tuần, 2 tuần đó là lúc để tôi và chồng nghĩ lại, mình muốn gì, cần gì cho cuộc hôn nhân này.
Theo Blogtamsu
Con dâu à! Cứ ngủ tiếp đi, không cần phải dậy sớm đâu
Mùa đông năm ấy tôi vẫn còn nhớ như in, mẹ chồng dành dụm tiền mua cho tôi cái áo ấm. Mẹ vẫn nhắc tôi nhớ mặc ấm không dễ bị cảm lạnh. Thấy mẹ lo lắng cho mình từ cái quần cái áo, tôi cảm nhận mẹ coi tôi như con ruột.
Mẹ bị tai biến mạch máu não, nằm mê man không biết gì. Đã ba năm trôi qua, trong lòng tôi lúc nào cũng nhớ đến mẹ, một người mẹ chồng cao cả mà tôi luôn kính trọng.
Ngày tôi chuẩn bị lấy chồng, mọi người ai cũng bảo con về làm dâu nhà bà khó sống nổi vì bà khó tính xưa giờ nên ai cũng phải sợ. Vì thương chồng, tôi quyết định lấy anh, không nghe những lời bên ngoài nói gì về mẹ anh. Ngày cưới đã đến, tôi rất lo sợ, không biết làm dâu thế nào cho mẹ được vui, cả một đêm đầu ở nhà anh tôi trằn trọc khó chợp mắt, không biết đến sáng mình phải làm gì trước khi mẹ thức.
Trời gần sáng, mọi người ai cũng còn ngủ, tôi thức sớm nấu cho mẹ ấm nước rồi dọn dẹp nhà cửa. Khi mẹ thức dậy thấy tôi lụi cụi làm việc nhà, mẹ bảo: "Con vào ngủ tiếp đi, sáng hãy làm, nhà mình đâu có làm gì nhiều mà phải thức sớm thế". Nghe lời mẹ tôi vào phòng nằm mà có dám ngủ đâu, sợ ngủ quên. Ngày qua ngày, mẹ vẫn nói: "Con không cần phải thức sớm, mẹ dễ lắm, không có khó gì mà con phải sợ". Nghe mẹ nói thế lòng tôi cũng nhẹ nhàng được chút.
Mẹ chồng đối xử với tôi như con ruột vậy (Ảnh minh họa)
Mùa đông năm ấy tôi vẫn còn nhớ như in, mẹ chồng dành dụm tiền mua cho tôi cái áo ấm. Mẹ vẫn nhắc tôi nhớ mặc ấm không dễ bị cảm lạnh. Thấy mẹ lo lắng cho mình từ cái quần cái áo, tôi cảm nhận mẹ coi tôi như con ruột. Tôi thương mẹ vô cùng. Sống với mẹ được thời gian, chúng tôi phải ra riêng vì em chồng lấy vợ, được cái vẫn ở sát vách nhà mẹ. Hàng ngày mẹ vẫn qua nhà làm phụ tôi mọi việc, vợ chồng tôi bảo mẹ đừng có làm gì, nghỉ ngơi cho khỏe là con cái thấy vui rồi. Mẹ lại cười và nói: "Có gì đâu, mẹ còn làm được, cứ để mẹ phụ, ở không cũng buồn".
Tội nghiệp mẹ lắm, vì ba chồng mất lúc chiến tranh khi mới 31 tuổi, bỏ lại ba đứa con thơ dại. Mẹ đau khổ tột cùng và khóc hết nước mắt vì thương nhớ ba. Năm đó mẹ còn rất trẻ, mới 26 tuổi mà phải lăn lộn với đời, nuôi ba người con đến tận giờ. Cuộc sống của mẹ rất vất vả, công việc làm ăn không thuận lợi nên chuyển nhà tìm chỗ khác sống là chuyện bình thường, mẹ chuyển nhiều chỗ rồi cuối cùng quyết định về quê sinh sống. Mẹ buôn gánh bán bưng từ vài cuộn chỉ, cây kim giữa chợ, vậy mà cũng sống lay lắt qua ngày được.
Tôi rất kính phục mẹ, mẹ chịu khó nuôi con không nghĩ đến chuyện tái giá. Mẹ ngày xưa rất đẹp, có nhiều ông theo đuổi nhưng mẹ đều từ chối vì sợ người ta không thương các con, đành chấp nhận nuôi con một mình. Một hôm, mẹ mở tủ lấy xấp hình và giấy tờ của ba hồi xưa cho tôi xem và kể về ba rất nhiều. Mấy chục năm rồi mẹ vẫn nhớ đến ba vô cùng. Khi các con ngồi lại nhắc đến ba phong độ, đẹp trai là mẹ cười đếm đủ hết răng.
Một hôm mẹ đến ngồi gần vuốt vai tôi và bảo: "Ví dụ nhé, nếu con trai của mẹ có bồ bịch bên ngoài, giận chồng cách mấy con cũng không nên bỏ nhà đi, phải ở lại nuôi con vì nhà của mình không bỏ đi đâu hết. Đàn bà phải nuôi con dù khó khăn cách mấy cũng cố vượt qua hết con nhé. Mẹ nói vậy chứ biết con trai mẹ nó rất thương vợ con, lo làm kiếm tiền cho gia đình; sẽ không có chuyện đó xảy ra đâu". Mẹ căn dặn tôi đủ điều như trăn trối sẽ rời xa chúng tôi. Mẹ làm tôi càng suy nghĩ càng lo sợ chuyện không may đến với mẹ.
Chuyện gì đến cũng đến, mẹ bị tai biến mạch máu não, nằm mê man không biết gì. 10 ngày nằm viện, cuối cùng mẹ cũng rời xa chúng tôi vĩnh viễn. Mẹ ra đi cách đây ba năm, trong lòng tôi lúc nào cũng nhớ đến mẹ, một người mẹ chồng cao cả mà tôi luôn kính trọng. Ngồi viết lại quá khứ của mẹ mà nước mắt tôi lại rơi. Cầu mong mẹ bình yên nơi chín suối...
Theo Blogtamsu
Không đám cưới, hai đời chồng và ba đứa con Đã có lúc tôi muốn vứt bỏ lại mọi thứ để giải thoát cho mình. Nhưng rồi nhìn nụ cười ngây thơ của các con đã níu tôi lại. Tôi có thể là một người vợ tồi nhưng không thể là người mẹ ích kỷ như thế được. Có lẽ giờ đây tôi không còn nước mắt để có thể khóc được nữa....