Mỗi lần cãi nhau, chồng lại mang quá khứ đay nghiến tôi
Lần nào cãi nhau, chồng cũng đay nghiến tôi chuyện quá khứ và nói tôi là loại đàn bà không ra gì,…
Ảnh minh họa
Tôi và chồng quen nhau khi cả hai vừa kết thúc một mối tình sâu nặng. Anh và người yêu chia tay sau 3 năm yêu nhau, cô ấy bỏ anh đi lấy chồng, còn tôi, cũng bị người yêu bỏ sau khi hai đứa đã sống thử hơn 1 năm.
Ban đầu, tôi không xác định đến với anh, tôi chỉ coi anh như một người bạn mới. Tôi mới quen anh, cần người tâm sự, nên tôi chủ động điện thoại cho anh, hẹn anh ra quán cà phê ngồi nói chuyện, chỉ để trải lòng mình và tìm một người nào đó an ủi.
Tôi không dám đối diện với bạn bè, người thân của mình, không dám kể với họ rằng tôi sống thử với người yêu và bị anh bỏ sau khi đã “no xôi chán chè”. Đó là lý do tôi tìm đến anh – một người đàn ông vừa mới quen để tâm sự.
Thế rồi, chẳng hiểu ma xui đất khiến như thế nào, anh cũng kể cho tôi nghe chuyện của mình. Anh cũng mới bị người yêu bỏ sau khi đã yêu nhau 3 năm, chúng tôi nhanh chóng tìm thấy sự đồng cảm và yêu nhau.
Ngày nhận lời yêu anh, tôi cũng nói thẳng là tôi không còn trinh trắng nữa, tôi đã sống thử với người yêu và nếu anh cảm thấy chấp nhận được thì chúng tôi tìm hiểu, không chấp nhận được thì chia tay, tôi không oán trách cũng không níu kéo gì anh.
Lúc đó, anh tỏ là một người đàn ông hiểu chuyện và đầy lòng vị tha, anh tuyên bố sẽ không bao giờ quan tâm đến quá khứ của tôi, tôn trọng quá khứ và yêu cầu tôi cũng không nhắc đến quá khứ của anh.
Video đang HOT
Sau 2 năm tìm hiểu, chúng tôi làm đám cưới. Cuộc sống vợ chồng thời gian đầu rất hạnh phúc, nhưng sau đó mâu thuẫn bắt đầu phát sinh. Chúng tôi mâu thuẫn chuyện công việc, sắp xếp nhà cửa, chăm sóc con cái và đối nội đối ngoại… giống như nhiều gia đình khác.
Nhưng có điều khác là, mỗi lần mâu thuẫn, dù là chuyện nhỏ chuyện to, chồng cũng đều mang chuyện quá khứ của tôi ra chì chiết, đay nghiến. Anh nói, tôi là loại đàn bà không ra gì nên mới sống thử với người yêu khi còn chưa làm đám cưới nên mới bị bỏ rơi.
Trong khi đó, anh cũng chẳng hơn gì tôi, anh cũng quan hệ với người yêu trước đám cưới và cũng bị người ra bỏ rơi sau 3 năm yêu đương. Tôi không muốn nhắc lại chuyện cũ của chồng, vì không muốn làm anh tổn thương, nhưng sao anh không bao giờ nghĩ cho tôi. Thường xuyên mang chuyện cũ ra để đày đọa tâm hồn tôi, khiến tôi cảm thấy bị tổn thương ghê gớm. Muốn chấm dứt cuộc sống vợ chồng với anh, nhưng lại thương các con còn nhỏ dại.
Theo Kiến Thức
Cứ cãi nhau chồng gào lên: 'Từng sống thử với đàn ông, cô tử tế gì mà chê tôi'
Không ai chiều vợ, thương con như chồng tôi. Nhưng cũng không có người đàn ông nào ghen tuông và ích kỉ như anh. Cuộc hôn nhân của tôi chẳng hiểu rồi đi về đâu khi mà tôi sắp không thể chịu đựng hơn được nữa.
Họ hàng hai bên nội, ngoại nhà tôi ai cũng khen tôi tốt số khi lấy được anh làm chồng. Mẹ tôi thậm chí từng nói đời này bà chỉ có một thằng con rể là anh, bà cấm không cho tôi bỏ chồng, không cho tôi ly dị dù có việc gì xảy ra đi chăng nữa.
Mẹ tôi còn nói, nếu tôi mà ly hôn, bà sẽ từ mặt tôi. Không phải ngẫu nhiên, chồng tôi lại nhận được thiện cảm từ phía mọi người như vậy. Anh sống tử tế, chân thành nhiệt tình với mọi người nên ai cũng quý.
Tôi lấy chồng được hơn 5 năm, hiện tại có 2 đứa con. Bé thứ hai mới được 1 tuổi.
Cuộc sống hôn nhân sẽ là hạnh phúc nếu như chồng tôi không đay nghiến mãi chuyện quá khứ, khi mà tôi còn chưa lấy anh. Nó dày vò và khiến tôi cảm thấy chán nản về cuộc hôn nhân này.
Cuộc sống hôn nhân sẽ là hạnh phúc nếu như chồng tôi không đay nghiến mãi chuyện quá khứ, khi mà tôi còn chưa lấy anh. (Ảnh minh họa)
Anh không phải là người đàn ông đầu tiên mà tôi yêu. Trước khi kết hôn, tôi từng yêu tha thiết một người đàn ông khác. Chúng tôi thậm chí còn về sống thử với nhau.
Ngày đó tuổi trẻ bồng bột, tôi chẳng những không giấu diếm, che đậy mà còn rất tự hào về tình yêu của mình.
Thế rồi đùng một cái, hắn bỏ rơi tôi. Hắn về quê, lấy vợ và bỏ mặc tôi ở căn phòng trọ đó một mình. Tôi đã phải trải qua những tháng ngày đau khổ vô cùng khi mọi người bàn tán về cuộc tình của tôi.
Tôi về quê, nghe theo sự sắp đặt của bố mẹ, tôi gặp gỡ và quen anh - chính là chồng tôi bây giờ. Chỉ vài tháng sau là chúng tôi cưới.
Tôi thừa nhận, mới đầu tôi chỉ muốn kiếm một tấm chồng cho yên ổn chứ không yêu anh. Nhưng càng sống bên nhau, tôi lại càng yêu anh hơn. Tôi đã nghĩ mình có thể có một tổ ấm bình yên.
Càng sống bên nhau, tôi lại càng yêu anh hơn. Tôi đã nghĩ mình có thể có một tổ ấm bình yên. (Ảnh minh họa)
Nói về chồng tôi, anh tốt và hiền lành. Anh làm ra tiền nhưng không chơi bời, được bao nhiêu mang về đưa vợ hết. Anh còn chủ động giúp nhà tôi xây lại căn nhà cho khang trang hơn vì thương bố mẹ vợ bao năm khổ sở.
Việc bên đằng vợ, anh giúp đỡ nhiệt tình không quản nắng mưa. Bởi thế, ai cũng quý anh, coi anh như con trai chứ không phải con rể.
Tôi hạnh phúc và cảm thấy may mắn khi lấy được người chồng như anh. Hai đứa con ra đời là kết quả của tình yêu mà tôi dành cho chồng. Mọi thứ sẽ thật trọn vẹn nếu như... chồng không mang quá khứ của tôi ra đay nghiến mãi.
Chồng tôi hiền lành, tử tế, trước khi cưới tôi chưa yêu ai. Nói tôi là mối tình đầu của anh ấy cũng không sai. Chính bởi vậy, sau khi cưới, vì yêu tôi nên nhiều khi anh hay hậm hực ghen tuông vô lối.
Chuyện quá khứ anh cứ lôi ra như một thứ để khiến tôi bị dằn vặt và cảm thấy có lỗi vì đã sống với người khác trước khi lấy anh.
Chuyện quá khứ anh cứ lôi ra như một thứ để khiến tôi bị dằn vặt và cảm thấy có lỗi vì đã sống với người khác trước khi lấy anh. (Ảnh minh họa)
Thời gian đầu tôi hiểu và thông cảm cho sự ấm ức trong lòng chồng. Nhưng rồi cứ mỗi ngày việc đó lặp đi lặp lại khiến tôi bắt đầu khó chịu, chán nản và căm phẫn.
Giận nhau từ việc to đến việc nhỏ, không cần biết tôi đúng hay sai là anh mang câu đó ra "đập" vào mặt tôi khiến tôi chẳng nói được gì nữa.
Tôi chán và cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống này, mặc dù biểu hiện của anh với mọi người đều tốt. Liệu tôi có nên ly hôn không hay cắn răng mà chịu đựng tính xấu duy nhất này của anh?
Theo Diệu Linh (Khám phá)
Không hiểu sao giây phút đó, tôi lại gật đầu thừa nhận những dòng tin nhắn ấy là của mình! Tôi ngốc quá, lúc đó tại sao tôi lại gật đầu cơ chứ, để giờ chuyện của tôi rối tung lên. Tôi có cô bạn thân ở cùng phòng. Bạn bè gặp chuyện, giúp đỡ nhau là bình thường. Nhưng cái khó của tôi là vì giúp bạn mà mình lâm vào hoàn cảnh éo le. Cả tôi và cô bạn cùng phòng...