Mới đầu mùa bóng mà vợ chồng tôi đã tan cửa nát nhà, nhìn chiếc xe máy cà tàng chồng dắt về mà tôi phẫn uất
Chồng tôi không nói nhiều, chỉ bảo tôi đừng quá buồn, anh sẽ tìm cách lấy lại chiếc xe trong vài ngày nữa.
Nghĩ đến những thứ vợ bày ra để thức đêm cháy hết mình trong trận Tây Ban Nha và Croatia mà tôi lo không tài nào chợp mắt được Chúng tôi bị mắng “giàu có mà để mẹ ngủ ngoài hiên giữa đêm khuya”, mẹ chồng liền đưa ra cuốn sổ chứa 7 tỷ khiến cả họ kinh ngạc Mệt mỏi vì chồng tôi nhìn ai cũng thấy xấu xa
Chồng tôi có “máu” bóng đá từ thời sinh viên. Hồi đó, anh ấy sẵn sàng thức thâu đêm, rồi đi “bão” hay nhậu nhẹt ăn mừng chiến thắng trong các trận bóng từ trong nước đến quốc tế. Những buổi hẹn hò của chúng tôi, nếu trúng vào mùa giải bóng đá thì đều phải hủy vì anh không muốn bỏ lỡ những trận đấu hay. Nhưng lúc đó, anh ấy chưa có đam mê bỏ tiền vào bóng đá mà chỉ đơn thuần là coi bóng và bình luận, trao đổi với bạn bè thôi.
Cưới rồi, cứ mỗi mùa bóng, tôi lại điên đầu vì sở thích của chồng. Lúc đầu, tôi cố an ủi bản thân là chồng mê bóng còn hơn mê gái, lúc đó tôi còn khổ sở hơn. Nhưng đi làm về, chồng chẳng chịu làm gì cả, chỉ canh giờ coi các trận đấu, bất kể đêm hôm khiến tôi chán nản, ức chế. Mỗi mùa bóng đá là mỗi mùa vợ chồng tôi cãi nhau rần trời.
Video đang HOT
Nhất là giai đoạn tôi có con nhỏ, chồng còn gói ghém đồ đạc của vợ con rồi chở về nhà ngoại gửi 2 tháng trời. Tôi không chịu đi thì chồng vùng vằng, làm đủ mọi cách để ép tôi phải đi cho anh rảnh tay rảnh chân mà xem đá bóng. Vì con, tôi phải cố gắng chịu đựng và tìm mọi cách để khuyên nhủ chồng thay đổi.
Năm nay, vợ chồng tôi làm ăn khấm khá hơn. Tôi đổi cho chồng chiếc xe tay ga trị giá hơn 50 triệu đồng hồi đầu năm. Chồng tôi hí hửng vui mừng lắm. Anh ấy chăm sóc chiếc xe như con cưng, đi về là lau chùi, tuần nào cũng rửa xe sạch bóng.
Nhưng rồi mùa bóng đá Euro diễn ra. Tôi đã rào trước đón sau, bảo chồng dù có mê bóng đá cũng không được phép bỏ tiền vào đó. Vả lại tôi đang mang bầu đứa thứ 2, tôi cần sự chăm sóc của chồng. Anh cũng phải lo chuyện ăn ngủ của con gái 4 tuổi nữa. Trong bữa cơm cuối tuần với gia đình vợ, chồng tôi còn hứa hẹn chỉ coi vài trận cho đỡ ghiền thôi chứ không mê nữa, không thức đêm để coi.
Vậy mà mới đêm bóng đầu tiên, chồng đã khiến tôi hụt hẫng tột độ. Chiều qua, anh đi làm về bằng chiếc xe máy cà tàng, còn tệ hơn chiếc xe cũ mà chúng tôi đã bán đi để mua xe mới. Tôi tưởng chồng xảy ra chuyện gì nên hỏi han. Nào ngờ, anh nói đã cầm đồ xe máy lấy tiền bỏ vào bóng đá. Chồng tôi nhăn nhó, bảo xui, đen quá, mới lần đầu tiên mà đã “thua sấp mặt”. Anh còn bình thản bảo tôi cứ yên tâm đi, anh sẽ nhanh chóng lấy chiếc xe về thôi và nếu “số đỏ” thì sau mùa Euro này, anh sẽ kiếm về mấy chục triệu chứ không ít. Chồng tôi còn tuyên bố nếu như anh không lấy lại được xe thì sẽ đi xe máy cà tàng luôn, tôi không phải lo cho anh.
Tôi không thể nào tin nổi, ngay cả chiếc xe yêu quý nhất mà chồng tôi cũng đem cắm. Năm nay, mùa bóng này có vẻ sẽ đem lại cho gia đình tôi nhiều rắc rối và phiền phức hơn nữa. Phải làm sao để chồng tôi dừng việc này lại đây? Tôi lo lắng quá.
Cách chị dâu đối xử với người chồng tàn tật khiến tôi thương xót
Suốt 2 tháng anh tôi nằm viện, bạn bè anh chỉ đến vài lần. Còn người bên cạnh chăm sóc, thức đêm hôm, đút từng muỗng cháo cho anh lại là chị dâu tôi.
Hồi còn khỏe mạnh, anh tôi suốt ngày chỉ lo nhậu nhẹt, đàn đúm bạn bè. Anh ấy làm thợ xây, công tuy cao nhưng lại bấp bênh, khi làm khi nghỉ. Khi nào làm có tiền, anh ấy lại ăn chơi, nhậu nhẹt thỏa thích, chẳng quan tâm đến vợ con. Vì bản tính ham ăn chơi, vô trách nhiệm của chồng mà chị dâu tôi khóc suốt. Bố mẹ tôi cũng khuyên can nhưng anh tôi không thay đổi, còn cho rằng bố mẹ nhiều chuyện khi can thiệp vào cuộc sống của vợ chồng anh.
Cứ nghĩ anh trai tôi sẽ sống mãi một cách vô trách nhiệm như thế nhưng rồi tai nạn ập đến, khiến anh ấy thay đổi hoàn toàn. Trong một lần nhậu say, anh ấy tự tông vào trụ rào bên đường với tốc độ cao nên bị thương rất nặng. Khi nhận được tin, chị dâu tôi hớt hải gửi con cho ông bà nội để đến viện. Chị ấy kí giấy phẫu thuật cho chồng rồi lại tất tả lấy hết tiền tiết kiệm đóng viện phí cho anh.
Vì bị thương nặng nên một bên chân của anh tôi phải cắt bỏ. Tỉnh dậy với cơ thể không lành lặn, anh ấy lúc nào cũng ủ rũ, chán chường, chẳng thiết ăn uống. Suốt 2 tháng anh tôi nằm viện, bạn bè anh ấy chỉ đến vài lần. Người mua hộp sữa, kẻ cho vài trăm nghìn với mấy lời hỏi han sáo rỗng. Tôi đến thăm, thấy chị dâu túc trực, đút từng muỗng cháo, động viên tinh thần anh mà tức sôi gan. Tôi hỏi anh trai có người bạn chí cốt nào đến chăm anh được một ngày nào không? Hay có ai cho anh tiền đóng viện phí, cho tiền nuôi con không? Anh tôi buồn bã cúi mặt, vẻ bất lực lẫn hối hận.
Chị dâu bênh vực chồng, bảo sau lần này chắc anh ấy biết hối lỗi và nhận ra đâu mới là người thật lòng quan tâm đến mình rồi. Chị ấy mong tôi đừng nói mỉa mai khiến tinh thần anh ấy tụt dốc nữa.
Thấy anh trai lâm vào cảnh tật nguyền, tôi thương nên cho anh ấy 50 triệu để đỡ bớt phần nào gánh nặng kinh tế. Nhưng về lâu về dài, anh ấy không còn khả năng lao động nữa, chỉ sợ cuộc sống sẽ càng túng quẫn hơn thôi. Nghĩ đến đây, tôi lại càng khâm phục sự bao dung và tình yêu thương chồng của chị dâu. Thấy chị khổ sở, người hốc hác gầy rộc, tôi xót xa quá. Phải giúp anh chị bằng cách nào mới lâu dài đây?
Lén lắp camera, tôi phát hiện vợ có rất nhiều tiền nhưng sự thật đằng sau khiến tôi thấy có lỗi Câu chuyện về việc phát hiện ra sự thật đáng ngạc nhiên về số tiền mà vợ mình đang sở hữu đã làm cho tôi thật sự choáng váng. Trong ngày thường nhật, tôi bất ngờ nhìn thấy vợ đang ngồi trong phòng ngủ, một mình đếm từng xấp tiền. Ngạc nhiên và tự hỏi tiền của vợ có từ đâu mà nhiều...