Mới cưới đã cãi nhau vì cái phòng ngủ
Tôi không biết phải làm sao để giữ hòa khí với vợ khi cả hai suốt ngày tranh cãi, giận dỗi nhau về cái phòng ngủ.
Chị Thanh Tâm thân mến!
Dù “chuyện ấy” của vợ chồng tôi vẫn ăn ý nhưng cả hai lại liên tục cãi cọ vấn đề liên quan đến phòng ngủ, giấc ngủ. Tôi thích ngủ mở hé cửa sổ, cô ấy kêu lạnh. Tôi thích hẹn giờ tắt tivi trước khi ngủ thì vợ lại phản đối. Tôi thích bật đèn ngủ, cô ấy chỉ muốn phòng tối hoàn toàn. Vợ luôn phàn nàn khó ngủ vì tiếng ngáy lớn của tôi… Mới cưới được hai tháng mà tôi chẳng ngờ phòng ngủ lại trở thành vấn đề gây căng thẳng đến vậy. Tôi chưa biết làm sao để tìm được sự tương thích về giấc ngủ và giữ được hòa bình với vợ.
Chí Anh (Q.Thủ Đức, TPHCM)
Vợ chồng nên thỏa hiệp để tạo nên không gian phòng ngủ ấm áp, tránh mâu thuẫn (Ảnh minh họa)
Chí Anh thân mến!
Có nhiều khác biệt phổ biến diễn ra trong phòng ngủ mà các cặp vợ chồng vẫn gặp phải cũng giống như hai bạn. Nhưng tất cả đều có cách giải quyết để cả hai không còn cảm thấy cáu kỉnh, bực bội và mệt mỏi.
Video đang HOT
Giải pháp thì có vô số, nhưng hai bạn cần sáng tạo, linh hoạt và quan trọng nhất là cả hai cần thỏa hiệp.
Nếu bạn muốn ngủ mở cửa sổ, có thể mua tặng vợ bộ đồ ngủ dày hơn để cô ấy không thấy lạnh. Bạn thích để đèn ngủ thì nên sắm cho vợ bạn miếng che mắt dễ thương. Bạn quen để tivi hoặc tiếng ngáy của bạn to, hãy chỉnh tiếng tivi nhỏ lại, đồng thời mua cho vợ bạn nút tai chống ồn…
Sự thỏa hiệp này cũng giống cách hai bạn thảo luận để có được sự hòa hợp trong “chuyện ấy”. Hãy đặt mình vào vị trí của nửa kia và giảm thiểu cái tôi của mình. Bạn biết rõ giấc ngủ quan trọng, giúp hai bạn có đủ năng lượng làm mọi việc ra sao. Vậy nên hãy tạo cho nhau sự thoải mái, vui vẻ trước khi ngủ để tăng ấm áp, hòa bình trong không gian riêng của vợ chồng bạn.
Theo PNVN
Chết sững vì việc chồng bắt tôi làm ngay sau đêm tân hôn
Tôi nhất nhất không chịu đi thì chồng nổi cáu, lôi xe ra định đi một mình. Rồi chột dạ, tôi cũng phải chạy theo anh vì mới qua đêm tân hôn đã giận nhau thì thật xui xẻo.
Tôi và chồng vốn là thanh mai trúc mã, anh hơn tôi 3 tuổi, chơi với nhau từ nhỏ đến khi tôi vào đại học thì chính thức yêu. Trong suốt gần 6 năm yêu nhau, chúng tôi có những trục trặc và đã chia tay 1 lần vì anh có người mới. Đó là H - một chị học cùng lớp thời phổ thông với chồng.
Khách quan mà nói, tôi ở cái thời đang còn là sinh viên, so với chị thì quả là khập khiễng. Bởi chị ấy là người xinh đẹp, cũng học hành giỏi giang, gia đình có điều kiện. Hơn nữa, khi ấy vì chị hơn tôi 3 tuổi nên chín chắn, biết nhường nhịn chứ không đỏng đảnh, nắng mưa thất thường như tôi - cô gái 22 tuổi. Có lẽ vì thế nên anh chia tay tôi và đến với chị.
Sau cú sốc ấy, tôi phải mất một thời gian khá dài mới tĩnh tâm được, nhưng cũng nhận ra một điều, mình yêu anh rất nhiều. Thực lòng mà nói, sau biến cố chia tay với anh, tôi mới có dịp nhìn lại, để cố gắng, nỗ lực và hoàn thiện mình hơn. Dĩ nhiên, tôi không giành giật, níu kéo, cũng không nài nỉ anh quay lại nhưng trong lòng vẫn hi vọng một ngày nào đó anh sẽ hồi tâm chuyển ý.
Rồi khoảng hơn 1 năm sau, chị ấy đi tu nghiệp nước ngoài, và hai người ấy chia tay. Tôi đã ở cạnh an ủi, động viên anh rất nhiều. Từ trước tới giờ, tôi vẫn nghĩ anh quay lại với mình vì còn tình yêu, vì nhận ra một thứ tình cảm gắn kết nào đó giữa chúng tôi. Nhưng tận giờ, không sớm, không muộn sau đám cưới đúng 1 ngày, tôi mới hiểu mọi thứ vốn chẳng như mình nghĩ.
Nghe những lời nói của anh, tôi không thể chịu nổi, cảm thấy mình bị xúc phạm ghê gớm. (Ảnh minh họa)
Tôi và anh làm đám cưới sau 6 năm yêu nhau (trong đó có hơn 1 năm trục trặc chia tay anh yêu người khác) và được sự ủng hộ, chúc phúc và tán thưởng của hầu hết gia đình, họ hàng và bạn bè. Nhiều người còn ca ngợi, giữa thời buổi này, mà còn thứ tình cảm bền lâu, lãng mạn như chúng tôi quả là hiếm. Có người thì trầm trồ anh may mắn khi kiếm được một nửa chung tình...Còn bản thân tôi thì nghĩ, mình may mắn, hạnh phúc khi qua biết bao biến cố vẫn giữ được anh.
Đám cưới diễn ra linh đình, chu tất, khiến tôi và gia đình mãn nguyện, mát mặt, tự hào. Chị H cũng về nước để dự đám cưới của chúng tôi. Nhưng ngay sau đêm tân hôn, việc làm đầu tiên của anh không phải là đánh thức tôi bằng nụ hôn hay bữa sáng. Mà mới 6 giờ sáng, chồng đã gọi giật tôi dậy.
Ban đầu, tôi hốt hoảng, tưởng có chuyện gì gấp lắm, hoặc mình đã ngủ quên quá muộn. Nhưng chồng nói: "Dậy đi vợ ơi, mình phải sang nhà H để cảm ơn chuyện cô ấy về dự đám cưới mình". Tôi đang mơ mơ ngái ngủ, nhưng cũng bị cái tên H ấy làm cho tỉnh ngủ. Cố hỏi lại thì anh nhắc rành rọt: "8 giờ H ra sân bay rồi, mình phải qua sớm để cảm ơn và chào cô ấy".
Tôi không kiềm nổi mình hỏi lại anh: "Sao phải sang tận nơi, có thể gọi điện cảm ơn được mà. Mới qua đêm tân hôn thôi đấy anh". Nhưng anh cáu loạn lên nói: "Không làm thế được, với anh H là người bạn thân thiết, quan trọng. Sự có mặt của cô ấy, khiến cho anh tự tin, cảm thấy hạnh phúc hơn trong ngày vui của mình. Giờ anh sang tận nhà cũng thể hiện thành ý, để người ta biết mình tôn trọng người ta".
Nghe những lời nói của anh, tôi không thể chịu nổi, cảm thấy mình bị xúc phạm ghê gớm, cảm thấy vị trí của mình đối với anh chẳng có gì quan trọng. Mà cái người kia, chỉ xuất hiện nửa tiếng đồng hồ, nở một nụ cười, một cái bắt tay chúc phúc lại khiến anh hạnh phúc, tự hào, niềm vui trọn vẹn hơn sao?
Tôi nhất nhất không chịu đi thì chồng nổi cáu, lôi xe ra định đi một mình. Rồi chột dạ, tôi cũng phải chạy theo anh vì mới qua đêm tân hôn đã giận nhau thì thật xui xẻo.
Suốt cả ngày hôm ấy, tôi và anh chẳng nói chuyện với nhau nổi một câu. (Ảnh minh họa)
Đến nhà chị H ấy, cách nhà chồng tôi gần 20km, anh cũng chỉ kịp bắt tay, chào hỏi và cảm ơn chị đã về dự cưới của chúng tôi. Thế rồi nở một vài nụ cưới vài lời nhắn nhủ nữa, xong vợ chồng tôi lại đưa nhau về.
Suốt cả quãng đường về, tôi cảm thấy ấm ức, đau lòng đến ứa nước mắt. Cứ thế, tôi khóc to thành tiếng, còn anh nói tôi ích kỷ, không biết nghĩ đến anh, chỉ biết lo cho mình. Tôi có nói gì thì anh vẫn một mực quy cho tội ích kỷ, rồi mặt nặng mày nhẹ với tôi.
Suốt cả ngày hôm ấy, tôi và anh chẳng nói chuyện với nhau nổi một câu. Vì lòng tôi vẫn thấy ấm ức vô cùng. Việc đầu tiên của tôi khi trở thành vợ của anh, không phải là bữa cơm sáng cho chồng, cũng chẳng phải là lo lễ lạt về lại mặt bố mẹ mà lại là đến chào và cảm ơn người yêu cũ của chồng. Chắc, chẳng có ai như tôi đâu phải không mọi người? Tôi phải làm gì đây, có vẻ chị H ấy, không phải là một người bạn, người cũ mà là một người rất quan trọng với chồng tôi.
Vợ chồng mới cưới, mà cứ giận dỗi, nặng nhẹ với nhau thì không được, nhưng tôi không thể quên chuyện kia được. Tôi giận chồng về chuyện ấy, có quá đáng không? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Trí thức trẻ
Vợ chồng rạn nứt vì cuộc chiến giữa thông gia kiêm hàng xóm Khi chưa trở thành thông gia, 2 gia đình chẳng khác gì người một nhà. Nhưng khi hai con đã chính thức thành vợ thành chồng thì mọi chuyện bắt đầu thay đổi. Bố mẹ Liên rất sợ con gái lấy chồng xa nên khi phát hiện Liên yêu một anh chàng con nhà hàng xóm thì mừng rỡ ra mặt. Bình thường,...