Mới có bầu mà mẹ chồng cho ăn đu đủ xanh, tôi từ chối thì phải uất ngẹn với hành động sau đó của bà
Tôi tan làm, về tới nhà gần 7h nhưng vẫn chưa thấy cơm nước gì. Lúc ấy, mẹ chồng tôi mới hất hàm về phía 3 quả đu đủ nằm lăn lóc góc nhà rồi bảo tôi nạo ra nấu…
Yêu 1 năm thì cưới, cưới 3 tháng thì mang bầu, và tôi càng ngày càng thấy sợ mẹ chồng. Tôi chỉ mong cái ngày 2 vợ chồng được ra sống riêng, hoặc những ngày về ngoại mới khiến tôi thật sự hạnh phúc.
Mẹ chồng tôi là người phụ nữ ghê gớm, chua ngoa có tiếng. Xưa kia còn trẻ, bà đi bán hàng ngoài chợ. Giờ về già, chỉ ở nhà quanh quẩn với ít ruộng vườn, chăn nuôi thêm vài con gà, con vịt. Vì là dân buôn bán, nên tính tình bà ghê gớm, lại thêm khoản tính toán. Với con cháu trong nhà cũng không ngoại lệ, nhiều lần 2 vợ chồng tôi bị bà mắng cho không ra gì chỉ vì chậm gửi tiền ăn… 2 ngày. Thế nên, sau lần đó 2 vợ chồng bảo nhau thà vay tiền người ngoài còn hơn chậm tiền của mẹ.
Phong cũng biết tính bà nên anh không thèm cãi. Vì tính anh xưa nay đã vậy, vô tư, lạc quan, những chuyện không hay nghe tai này thì bỏ tai kia. Nhưng tôi thì khác, là phụ nữ, lại hay cả nghĩ, nhiều khi nghe bà nói mà tôi ấm ức nằm khóc cả đêm.
Nhưng chúng tôi cũng chẳng còn sự lựa chọn nào khác, vẫn phải sống chung vì hiện giờ đâu có gì trong tay? Được cái, Phong cũng hay ra mặt bênh vực tôi, khi nào mẹ chồng quá đáng quá mức, anh cũng tức giận nói ầm lên khiến bà im re. Tuy nhiên, mọi việc đâu lại vào đấy sau 2 – 3 ngày.
(Ảnh minh họa)
Tới lúc tôi bầu bí, mẹ chồng cũng chẳng thương cảm gì. Bà không bao giờ hỏi han được lấy 1 lời. Thậm chí, không rõ bà không biết, hay bà chẳng thèm quan tâm mà có dạo rất hay ăn đu đủ xanh. Lần ấy, đúng dịp Phong đi công tác 4 ngày và có gửi riêng cho bà 1 triệu, dặn:
- Mẹ ơi, vợ con mới giai đoạn đầu của thai kỳ, ốm nghén, mệt mỏi lắm. Ngoài số tiền ăn thì con đưa mẹ thêm 1 ít để mẹ mua đồ bổ cho cô ấy hộ con.
Mẹ chồng nhìn mấy tờ tiền, cười tươi rói, bảo Phong:
- Anh cứ yên tâm, gì chứ đó cũng là cháu nội của mẹ cơ mà.
Phong ôm tôi, an ủi trước khi đi:
Video đang HOT
- Có vẻ mẹ đã thay đổi rồi em ạ. Ở nhà hy vọng 2 mẹ con thuận hòa, anh sẽ về sớm thôi.
Ấy thế mà ngay tối hôm ấy, tôi đi làm về lúc gần 7h, cơm nước chưa gì. Thấy tôi, mẹ chồng mới từ nhà đi xuống bếp, bảo:
- Nay xin được mấy quả đu đủ, con nạo ra luộc đi. Thịt lợn thì có 2 lạng, nấu cho nhiều mắm vào mới đủ 3 người ăn.
Tôi cũng chỉ vâng dạ rồi làm theo lời bà. Tới bữa, dọn mâm cơm ra chỉ có 3 món: Đu đủ luộc, thịt kho mắm, 3 quả trứng luộc. Thế mà bà còn lừ tôi:
- Đã bảo rang thịt thôi chứ bảo cô luộc trứng à?
- Bà thôi đi, nhìn lèo tèo mấy miếng thế này ai ăn ai đừng mà còn mắng nó? - Bố chồng tôi lên tiếng.
Mẹ chồng không mắng nữa, bảo tôi:
- Ăn đu đủ đi, ăn cho nhiều vào.
Tôi ngán ngẩm, bảo:
- Con mới mang thai, kiêng đu đủ mà mẹ.
- Lại còn õng ẹo, bày đặt. Giờ cứ có gì ăn được thì ăn hết mới khỏe. Kiêng kiêng cữ cữ xong gầy như con hạc, lại đòi bồi dưỡng. Ngày xưa tao á…
Rồi suốt cả bữa ăn ấy, bà kể về chuyện “ngày xưa tao mang bầu…”. Tôi kể với Phong, anh thương tôi lắm. Nhưng chuyện tôi không ngờ là hôm sau, bà đi rêu rao với mấy người họ hàng rằng tôi kén ăn, mua về nấu cho mà còn không thèm ăn. Chính bác dâu đã bảo với tôi:
- Cháu ơi, nhà mình cũng không giàu, thôi mày đừng kén quá. Mẹ chồng mua cho thịt trứng thì ăn đi chứ.
Tôi tức quá, bảo:
- Thế mẹ cháu có kể với bác là mua đu đủ và cháu không ăn không ạ? Nói thật chứ bác còn rõ tính mẹ hơn cháu, nói vậy chắc bác hiểu chứ ạ?
Lúc này, bác ấy mới đầy thương cảm nhìn tôi. Rồi những ngày bầu bí sau đó cũng chẳng khá hơn. Tim thai tôi yếu, phải đi siêu âm thường xuyên và lần nào cũng bị bà mắng:
- Tao ngày xưa có siêu âm gì đâu vẫn đẻ được 2 đứa con vừa thông minh, vừa khỏe mạnh đấy thôi. Các chị cứ bày đặt tốn tiền, chỉ hành xác thằng chồng thôi.
Cuối cùng, để cho gia đình được êm ấm, tôi đành phải vờ xin đi công việc hoặc xin về nhà đẻ rồi mới đi siêu âm. Tôi thật không thấy ai khổ như mình nữa, ăn không được ăn, siêu âm cũng phải lén lút, giấu giếm như làm chuyện gì sai trái vậy. Và tôi càng sợ hãi khi nghĩ tới quãng thời gian ở cữ, không hiểu có chịu đựng nổi người mẹ chồng này không nữa.
Theo Afamily
Con dâu từ nhà ngoại về, mẹ chồng dè bỉu nhà thông gia nghèo không chăm tốt, con dâu chỉ ứng phó bằng 1 câu đã khiến bà tái mặt
Về chung nhà chuyện đấy lại càng khiến My mệt mỏi. Bất cứ chuyện gì, dù là nhỏ nhất, mẹ chồng cậy giàu của cô đều có thể liên tưởng để cạnh khóe, mỉa mai việc nhà My nghèo, không môn đăng hộ đối với nhà bà.
Gia cảnh nhà My không khá bằng nhà chồng. Đó là sự thật rành rành, My chả có gì phản đối. Nhưng từ khi về làm dâu nhà chồng, cô không hề ăn bám hay ngửa tay xin nhà chồng cái gì. Vợ chồng cô có công việc ổn định, tự lập về kinh tế, hàng tháng đều góp tiền sinh hoạt cho bố mẹ chồng đầy đủ. Thế nhưng mẹ chồng luôn cậy giầu để nói và làm ra những hành động khiến cô ngột ngạt, thậm chí bị xúc phạm.
Từ khi cô và chồng yêu nhau, dù bà không phản đối gay gắt, mà vẫn thường xuyên bóng gió ám chỉ về gia cảnh nghèo nhà My. Về chung nhà chuyện đấy lại càng khiến My mệt mỏi. Bất cứ chuyện gì, dù là nhỏ nhất, mẹ chồng cậy giầu của cô đều có thể liên tưởng để cạnh khóe, mỉa mai việc nhà My nghèo, không môn đăng hộ đối với nhà bà.
"Con ăn nhiều món này vào, ở nhà làm gì mà được ăn", "Ôi con xem cái áo này chất vải thích không, chắc bố mẹ con cả đời chưa bao giờ được sờ vào đâu, mang về biếu ông bà thì ông bà chả cảm động rơi nước mắt ấy"..., những câu tương tự như vậy, nhiều lần khiến My thật sự bị tổn thương. Nhưng nhà cô nghèo là sự thật, với lại cô cố gắng nhịn không chấp nhặt bà để không khí trong nhà đỡ căng thẳng.
Ảnh minh họa
Mọi chuyện cứ thế, My không biết bao lần phải nuốt cục nghẹn vào bụng vì những lời nói bình thường mà chứa đầy gai nhọn của mẹ chồng. Cho tới khi cô sinh con, con được 3 tháng thì cô mẹ chồng mới cho cô đưa con về ngoại chơi nửa tháng. Giao hẹn là thế nhưng được 2 hôm mẹ chồng đã gọi lên gọi xuống giục cô về nhanh nhanh, vì sợ ở nhà ngoại không có gì bồi bổ cho cháu đích tôn của bà.
My cố gắng lắm mới ở được 1 tuần, đành thu dọn đồ đạc đưa con về. Vừa tới nhà, mẹ chồng liền bế cháu lên cân ngay lập tức: "Xem cháu bà có sụt mất lạng nào không. Ở bên đấy làm gì có gì ăn, lại cho cháu bà ăn rau với đậu phụ chứ gì. Đã bảo chơi 1, 2 ngày gọi là có thôi... Ôi thương cháu bà quá đi mất, từ giờ thì ở nhà đừng có đi đâu nhé...". Và khi phát hiện cháu mình cả tuần không tăng lạng nào thì bà tiếp tục càm ràm cả tràng, toàn những lời lẽ khó nghe nhắm vào gia cảnh nhà My.
My chết lặng, nghe bà nói mà đầu cứ ong ong. Cô chỉ muốn khóc, tủi thân lẫn ấm ức. Trẻ con đã 3 tháng, đâu phải mới sinh, cả tuần không tăng cân chả phải chuyện quá lạ. Hơn nữa, dù nhà cô nghèo thì vài bữa cơm cữ đủ dinh dưỡng cho con cháu làm gì tới mức không cho mẹ con cô ăn nổi. Mà mẹ chồng phải mạt sát, khinh thường như vậy.
My cũng nhận ra, mẹ chồng thật chất chưa bao giờ tôn trọng cô hết. Bà chỉ nói cho sướng miệng mình, không hề để ý tới cảm nhận của con dâu. Chuyện này lặp đi lặp lại khiến My gần như chai sạn, nhưng lần này, cô chợt nghĩ, chả lẽ cô cứ thế chịu đựng tới hết đời, hoặc giả tới khi nào mẹ chồng chán không mang vấn đề này ra nói nữa thì thôi? Cuộc sống luôn phải nhịn đắng nuốt cay, tai ngơ làm thinh trước sự mỉa mai, châm chọc từ bà?
Ảnh minh họa
My thở dài, nhân có cân ở đấy, cô cũng bước lên cân. Cô sụt 5kg so với hồi con gái. Người ta bầu bì, sinh con còn phải lo đau đầu chuyện giảm cân, cô thì chả cần bận tâm. Chăm con đêm hôm mệt mỏi, lại được thái độ của mẹ chồng khinh dâu nghèo khiến My không lúc nào tinh thần thoải mái mà béo lên được.
Cô mỉm cười nửa đùa nửa thật nói với mẹ chồng: "Mẹ xem, từ hồi lấy chồng về đây sống con giảm đi mất 5 cân thịt rồi này. Chẳng hiểu sao,... nhà mình điều kiện tốt thế, ăn uống hẳn là sướng hơn bên nhà con nhiều. Xem ra con phải về để bà ngoại chăm cho béo lên thôi. Bên nhà con nghèo nhưng lúc nào cũng vui vẻ cười nói, tinh thần thoải mái, chẳng ai kêu than cái nghèo cả, vì nghèo trong sạch, vẫn tự làm tự ăn chứ có đi xin của ai đâu...".
Mẹ chồng chê nhà cô nghèo chăm cháu không tăng cân, vậy sao cô ở nhà chồng có điều kiện mà còn tụt cân kia kìa. My không nói thẳng ra, nhưng rõ ràng ám chỉ, ở nhà chồng cô luôn phải suy nghĩ đến mất ngủ, thành ra người gầy rộc đi. Mà đó cũng là sự thật, cô gầy đi cũng là sự thật. Mẹ chồng nghe My nói xong thì im lặng không đáp được lời nào. Vừa giận vừa thẹn. Bà "hừ" một tiếng, bế cháu quay ngoắt vào nhà.
Song từ hôm sau mẹ chồng cậy giàu của cô đã bớt kì thị gia cảnh nghèo nhà My hơn hẳn, khiến My thở phào. Đúng là đôi khi nhẫn nhịn để dĩ hòa vi quý cũng không phải phương án tốt.
Theo Afamily
Chồng đang hừng hực bỗng ỉu xìu, bất lực chuyện ái ân, lý do khiến vợ dở khóc dở cười Chồng tôi luôn kiếm cớ từ chối chuyện gần gũi vợ. Nếu có nằm chung, anh đều cố tình đặt con nằm giữa để tôi khỏi đòi hỏi. Nhiều lúc, tôi chủ động gần chồng, anh miễn cưỡng đáp ứng nhưng không được như ý. Vợ chồng tôi cưới nhau được gần hai năm và cuộc sống khá viên mãn. Anh hơn tôi...