Mới 19 t.uổi, tôi đã phải làm mẹ đơn thân, chịu bao tủi nhục cuộc đời
Cuộc đời tôi cuối cùng cũng bắt tôi phải lựa chọn. Một cô gái xinh đẹp, bao nhiêu chàng trai theo đuổi, tương lại rạng rỡ lại không ngờ rơi vào cảnh éo le này.
Tôi đã từng nghĩ, ra trường, đi làm, xin một công việc tốt và với ngoại hình như của tôi, chắc chắn tôi sẽ lấy được người đàn ông tốt, yêu thương mình hết mực. Vậy mà không ngờ…
Tôi bước sang t.uổi mới, với bao nhiêu hi vọng và hoài bão. Cuối cùng, tôi cũng đã có được điều mình muốn, có một cuộc sống vui vẻ, được đi học đàng hoàng và được giao du với nhiều người trong xã hội, mở mang tầm mắt.
Cho đến ngày tôi gặp anh, người đàn ông đẹp trai, cao ráo như trai Hàn Quốc… cuộc đời tôi đã thay đổi hoàn toàn. Khi yêu anh, tôi được sống vui vẻ, thảnh thơi, được anh cho mọi thứ, được anh ban cho bao nhiêu điều mới mẻ. Đi chơi, đi du lịch, đi khắp nơi mà tôi thích. Tôi và anh đã trải qua t.uổi trẻ thật cuồng nhiệt. Và rồi, tôi đã tự hại đời mình.
Với suy nghĩ, yêu thì trao thân và không quan trọng cái ngàn vàng, tôi đã khiến bản thân mình phải chịu ngang trái. Anh nói với tôi, &’cứ yêu đi đừng sợ em ạ, vì chúng ta là hai nửa đã tìm được nhau’. Những lời anh nói khiến tôi tin, anh thật lòng muốn mang lại hạnh phúc cho tôi.
Thế nên, tôi có bầu. Và tin buồn là sau khi thông báo với anh, anh ngoảnh mặt làm ngơ, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì. Anh chỉ nói một câu ráo hoảnh, bỏ thai đi. Tôi c.hết lặng, đứng không vững, mọi thứ như tiếng sét đ.ánh ngang tai.
Tôi c.hửi anh là đồ vô đạo đức, tại sao lại g.iết c.on của mình. Anh chỉ vào mặt tôi mà rằng &’đàn bà lắm chuyện, ai bảo không giữ cái thân mình. Đã bảo là yêu thì cứ yêu nhưng có ai bảo có bầu không?’. Anh đúng là đồ trơ tráo.
Video đang HOT
Tôi giận anh, giận tím mặt và định đi phá thai để làm lại từ đầu. Vì tôi còn quá trẻ, không thể sinh con, có con, tôi sẽ không còn là cô gái xinh đẹp, chân dài, nhiều đàn ông theo đuổi nữa. Tôi sẽ phải làm mẹ khi còn rất trẻ và không ai ngó ngàng tới tôi nữa.
Giận mình, giận gã đàn ông tồi nhưng lại thương con. Tình cảm mẹ con thiêng liêng, không cho phép tôi được bỏ đi giọt m.áu của mình. Tôi đã quyết định giấu gia đình, chuyển vào Nam ở một mình và sinh con. Làm mẹ đơn thân, đó là những ngày tháng vất vả với tôi vô cùng. Không ai biết gì về tôi. Bố mẹ chỉ biết tôi đi nước ngoài công tác, 2 năm sau sẽ về. Tôi liên tục gọi Facebook cho bố mẹ, nên bố mẹ rất tin.
Hơn 2 năm tôi cho con về chơi. Ông bà mới tá hỏa khi biết sự thật. Mẹ khóc lên khóc xuống nhưng nhìn đứa cháu gái đáng yêu, xinh xắn bà lại được an ủi phần nào. 19 t.uổi làm mẹ đơn thân, tôi đã quá khổ, khỏi phải nói cũng biết tôi đã trải qua những tháng ngày đắng cay như thế nào khi một mình gồng gánh, một mình chăm con và k.iếm t.iền nuôi con.
Tôi hận đời bạc đãi, hận ông trời không công bằng, hận gã đàn ông vô liêm sỉ nhưng rồi lại nghĩ, cũng thật may vì mình đã có một thiên thần đáng yêu. Cho đến giờ tôi mới thấy, làm mẹ đơn thân chẳng có gì đáng sợ, vì đã có con ở bên mẹ rồi!
Theo Vietnamnet
Ngỡ đi bước nữa thì mẹ con tôi sẽ được hạnh phúc, ngờ đâu thứ đợi tôi ở cửa nhà chồng lại cay đắng thế
Những tưởng rằng bao sóng gió đã qua đi rồi, nhưng hình như cuộc đời vẫn chưa muốn buông tha tôi.
Tôi phát hiện ra người đàn ông mình đã từng dùng cả t.uổi thanh xuân để yêu và cưới - người mà bây giờ tôi phải cay đắng gọi 2 tiếng "chồng cũ" - ngoại tình. Điều làm tôi cảm thấy kinh khủng nhất, đó là anh ta "ăn vụng" những 2 năm. 2 năm trời đầu gối tay ấp, tôi vẫn chẳng hề biết gì.
Đau đớn, bàng hoàng, thế nhưng tôi không thể chấp nhận được một người đàn ông đã phản bội niềm tin của mình, nên cuối cùng, tôi là người ra đi dù không hề mong muốn con lớn lên mà không có bố.
Ảnh minh họa
28 t.uổi, cuộc đời còn dài rộng trước mắt, tôi biết mình sẽ chẳng thể sống mà ôm nỗi đau này mãi được. Thế nhưng bất cứ người đàn ông nào có ý định tiến đến, lại đều "chạy mất dép" sau khi biết tôi là người phụ nữ đã qua một lần đò.
Anh thì ngược lại, anh ban đầu đơn giản chỉ là một người đồng nghiệp cảm thông với khó khăn của người mẹ đơn thân là tôi, bởi anh cũng sống cảnh "gà trống nuôi con" sau khi người vợ trước mất vì căn bệnh ung thư. Chúng tôi cứ chia sẻ, tâm sự và giúp đỡ nhau những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống như thế.
Cho đến một ngày đôi bên đều không thể giấu nổi cảm xúc về nhau nữa, chúng tôi đến với nhau sau không ít trăn trở và nghĩ suy. Liệu 2 mảnh vỡ ghép vào với nhau có hoàn chỉnh và hạnh phúc? Liệu vết nứt của 2 trái tim đã từng đổ vỡ có vừa khớp với nhau?
Thế nhưng ai cũng mưu cầu hạnh phúc, và cũng thèm cái cảm giác của một mái nhà, tôi mang con tôi, anh cùng con anh, tất cả quyết định cho nhau một cơ hội.
Những lần đầu tiên gặp con trai anh, thằng bé rất quý tôi, cũng rất quý con gái tôi. Nó coi con bé như em gái ruột, lúc nào cũng đòi bố đưa đến nhà để chơi cùng em. Nó cũng quý tôi, có lẽ chỉ bởi vì... tôi là mẹ con bé.
Ảnh minh họa
Mọi thứ thế mà lại khác xa với tưởng tượng tốt đẹp của tôi về một gia đình mới trọn vẹn. Sau lễ cưới nhỏ của hai con người đi bước nữa, tôi mang theo con gái về nhà chồng mới. Bước vào cửa nhà - ngôi nhà mà tôi sắp sửa thuộc về, là bao nhiêu quyết tâm, bao nhiêu mong chờ, bao nhiêu niềm tin.
Thằng bé chạy ra cửa khi nghe tiếng chuông, tôi nghĩ là nó đã háo hức, đã vui mừng đón chúng tôi về nhà. Thế nhưng:
- Cô là ai mà dám vào nhà cháu, tranh chỗ của mẹ cháu. Cô cút đi, cả mày nữa, bố tao chỉ yêu mình tao thôi. Cút đi.
Tôi đứng c.hết trân trước cửa nhà, chân như đeo hàng tấn gạch không nhấc lên nổi. Sao mọi chuyện lại thành ra thế này? Tại sao?
Anh chạy ra vừa kịp lúc và nghe được những lời của thằng bé. Chồng tôi đanh giọng:
- Hỗn láo, con ăn nói với người lớn như thế à? Ai dạy con?
Thằng bé ấm ức, khóc oà lên khi thấy bố nó bênh một người xa lạ: "Mẹ con đâu? Bố tìm mẹ về cho con. Bố không yêu con nữa rồi. Bố mắng con. Con ghét cô ấy."
Tôi không biết phải làm thế nào nữa? Có phải tôi đã nghĩ quá đơn giản rồi hay không? Có thể lắm, tôi sẽ lại bước vào một tấn bi kịch khác, bi kịch con anh - con tôi - con chúng ta chẳng bao giờ có thể dung hoà nổi.
Theo Afamily
Vác bụng bầu đến tìm người yêu cũ, tôi lặng lẽ quay về khi nhìn thấy cảnh tượng ấy… Nhìn anh và cô ấy tay trong tay đi mua sắm, tôi cúi gằm mặt, để anh không nhận ra mình. Tôi xoa chiếc bụng bầu, cố gắng an ủi con và an ủi chính mình. Từ mai, tôi sẽ từ bỏ mọi thứ và học cách trở thành một người mẹ đơn thân. ảnh minh họa Cuộc sống của tôi thay đổi...