Mình yêu nhau 1 đêm chị nhé
Cậu ta nói: mình yêu nhau một đêm thôi chị nhé. Và đóng cửa phòng, với tôi có lẽ đây là đêm tuyệt vời nhất sau đêm tân hôn
Kết hôn gần 10 năm, đã từ lâu mình nghi ngờ liệu tình yêu giữa vợ chồng còn tồn tại không hay chỉ như hai người bạn góp gạo nuôi con chung? Nói trắng ra chỉ một chữ “chán”.
Đàn ông rất khôn, họ xem phụ nữ là bến, bản thân họ là thuyền. Chỉ có chuyện thuyền chán bến này để cập vào bến kia chứ không đời nào có chuyện bến bỏ thuyền. Suốt thời gian chung sống, chồng mình đã mấy lần “cập bến” khác. Tâm trạng bị phản bội hẳn ai cũng đã từng trải qua. Mình cũng không muốn nhắc lại những ngày tháng đau khổ đó nữa.
Mình đã chần chừ chấm dứt với chồng nhiều lần, lúc quyết tâm nhất là ly thân nhưng cũng chỉ được mấy tháng vì đàn ông khéo đánh vào tâm lý làm mẹ của phụ nữ. Van xin tha thứ không được, họ lôi cả con vào làm lá chắn. Và lần nào chồng mình cũng thắng. Tính mình lại ưa ngọt, mau giận dễ quên nên lỗi lầm nào của chồng rồi cũng được xí xóa.
Nói đến duyên cớ đưa mình đến tình một đêm. Mình đi công tác Sài Gòn tình cờ gặp một cậu em đồng môn dưới khóa ngày đại học. Cậu ta cũng đi công tác và ở ngay khách sạn mình đang ở.
Lâu năm không gặp lại và đang đi xa nhà nên ai nấy đều có phần phóng khoáng, nhanh chóng trò chuyện thân mật cởi mở. Có lẽ mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó nến cậu ta không hỏi thăm đến chồng mình.
Không biết vì sao mà bao nhiêu năm chịu đựng sự phản bội của chồng mình chẳng buồn hé môi than vãn vớ ai. Vậy mà lúc đó với một cậu em chỉ dừng ở mức biết mặt biết tên mà mình có thể tâm sự dễ dàng đến thế. Tối đó mình đã nói xấu rất nhiều về chồng, cũng kể hết nỗi buồn phiền uất ức trong lòng bao lâu nay.
Càng nói càng khóc, mình càng mở lòng. Mình như một con người khác, không mạnh mẽ, không giả tạo, chỉ muốn quay lại làm một cô mèo con trú vào lòng người đàn ông bất kỳ.
Mình và cậu ta ngồi tâm sự ở quán cà phê ngay tại khách sạn cho đến khi đóng cửa rồi tiếp tục đi dạo ngoài phố. Sài Gòn suốt đêm không ngủ, lòng mình thổn thức nên cũng không nhận biết được thời gian. Lúc quay lại phòng thì đã 2h sáng.
Video đang HOT
Tối ấy lúc đi cạnh nhau, mình đã mượn bờ vai đó để khóc và nhận được một cái vuốt tóc an ủi. Cử chỉ ngọt ngào đó càng khiến mình tủi thân òa khóc lớn. Chính chồng là thủ phạm giết chết tình yêu.
Anh đã phản bội đã khiến mình đau đớn và khô héo. Lâu nay mình đã sống trống trải. Cho dù có nói con cái là tất cả thì mình luôn cảm nhận được một phần đã khuyết. Phần đó chính là cảm giác được yêu.
Câu chuyện buồn khiến không khí trĩu nặng. Cậu ấy đưa mình về phòng, giục mình tắm nước nóng cho khỏe người rồi khuyên mình ngủ ngay kẻo mệt. Thú thật lúc trong nhà tắm mình có chút rạo rực trong người. Đó không hẳn là sự hấp dẫn thế xác mà là sự đồng cảm chia sẻ khiến mình có cảm tình với cậu ấy.
Lúc trở ra thì cậu ấy vẫn ngồi ở sofa. “Em đợi chào chị một tiếng rồi mới về” – Cậu ấy nói thế rồi đứng dậy. Mình tiễn theo đến cửa. Cả hai cùng ngập ngừng quyến luyến không ai nói gì. Mình biết cậu ấy không muốn về và mình cũng không muốn cậu đi.
Rồi cậu cúi xuống hôn mình. Cảm xúc và sự hưng phấn trong cơ thể mình vỡ òa, chỉ là nụ hôn cũng khiến bản năng mình hưởng ứng dữ dội. Cậu ta nói: “Mình làm tình nhân một đêm thôi chị nhé!” và với tay đóng sập cửa phòng. Đêm đó là đêm tuyệt nhất, đáng nhớ nhất trong đời mình, có lẽ chỉ sau đêm tân hôn với chồng.
Sáng ra, sau tình một đêm, chúng mình vẫn là chị em, xã giao ở mức vừa phải. Không ai xấu hổ hay nhắc lại chuyện đêm qua. Mình lột xác thành một con người khác, bỗng thấy yêu đời đến lạ. Sau tình một đêm mình ngộ ra được rất nhiều điều.
Thứ nhất, mình được quyền chọn cách sống phiêu lưu và thú vị hơn. Bấy lâu nay mình không dứt khoát với chồng cũng vì chữ “nghĩa” và “trách nhiệm”. Nghĩa với chồng và trách nhiệm với con.
Song, đôi khi từ bỏ cũng là một cách cố gắng. Con người bất nghĩa vẫn có thể sống tốt. Và con thiếu cha hoàn toàn có thể được thừa hưởng một cuộc sống đủ đầy ấm no từ mẹ.
Thứ hai, mình muốn được yêu lần nữa. Tình yêu có thể không là mục đích nhưng mình cần có nó để bầu bạn và vỗ về. Tình yêu của mình và chồng đã chết, mình muốn nó lại sẽ hồi sinh ở một người đàn ông khác.
Mình đã suy nghĩ rất nhiều về quyết định này và vẫn chưa hỏi ý kiến người thân. Mình sợ mọi người sẽ ngăn cản vì dù sao năm nay mình cũng 33 tuổi rồi. Nếu là chị em, chị em có ủng hộ mình không?
Theo VNE
Chồng ốm vợ ngủ với trai
Tôi thực sự sốc khi những gì tôi tận mắt chứng kiến. Hận cô ấy thì ít mà hận bản thân thì nhiều, khi tôi ốm vợ tôi ngủ với trai
Cuộc sống hôn nhân của tôi đã kéo dài được 7 năm. 2 năm đầu chúng tôi đã có những tháng ngày vợ chồng vô cùng hạnh phúc, bình yên. Tôi là một kĩ sư xây dựng nên thu nhập cũng tương đối khá đủ để lo cho vợ, con có được cuộc sống đủ đầy. Vợ tôi làm cho nhà nước nên tuy thu nhập không cao nhưng bù lại cô ấy có nhiều thời gian chăm sóc cho gia đình. Mọi việc trong nhà đều do một tay vợ lo toan, sắp xếp ổn thỏa. Tôi chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là nghĩ cách kiếm thật nhiều tiền. Cuộc sống cứ thế êm đềm trôi đi và hạnh phúc thêm trọn vẹn khi vợ tôi hạ sinh được quý tử đầu lòng.
Nhưng bi kịch bất ngờ rơi xuống gia đình bé nhỏ của tôi và như một cơn lũ lớn cuốn đi tất cả những gì tôi đang có. Trong một lần đi giám sát công trình ở Nam Định vì hụt chân nên tôi bị ngã từ tầng 3 xuống đất. Nhờ phúc ông bà tổ tiên nên thoát khỏi lưỡi hái tử thần nhưng tôi đã vĩnh viễn mất đi đôi chân và phải gắn bó với chiếc xe lăn đến suốt đời.
Điều đó đồng nghĩa với việc tôi không thể ra ngoài công trường để kiếm tiền như trước nữa. Chỉ trong phút chốc tôi trở thành kẻ ăn bám, trở thành một kẻ tàn phế, vô dụng. Tôi đã vô cùng đau khổ và nhiều lần tìm đến cái chết nhưng bất thành. Có lẽ kiếp trước tôi đã làm quá nhiều điều tội lỗi nên kiếp này ông trời bắt tôi phải trả hết.
Chồng ốm lại phải nuôi con nhỏ, thu nhập của vợ chẳng đáng là bao nên gia đình tôi từ khá giả rơi vào cảnh túng quẫn, nghèo khó. Bố mẹ, anh em, bạn bè ai cũng khó khăn nên không thể giúp đỡ. Tất cả mọi gánh nặng đều đổ lên vai vợ tôi. Khoản tiền tiết kiệm từ trước đến nay đã phải chi trả, thuốc thang lo chữa chạy, trị bệnh cho tôi. Số còn lại cũng đã cạn vì con trai suốt ngày ốm, đau.
Có một điều đau đớn hơn cả là tôi không thể "yêu" vợ. Bản thân tôi và cô ấy đều tự hiểu điều đó và né tránh. Chuyện tiền bạc, con cái cộng thêm việc quan hệ vợ chồng bất ổn đã biến vợ thành con người khác hẳn. Trước đây cô ấy hiền lành, nhu mì bao nhiêu thì giờ đây cô ấy ghê giớm, đanh đá, dữ dằn bấy nhiêu.
Nhưng thời gian 3 tháng trở lại đây, vợ tôi lại trở nên vui vẻ, yêu đời hơn rất nhiều. Tôi thấy cô ấy hay hát, hay soi gương và ngắm nghía kĩ trước khi đi ra ngoài. Cô ấy cũng bắt đầu ăn diện và trang điểm mỗi khi đi làm. Tôi thấy đó là tín hiệu vui vì dẫu sao vợ cũng đã bắt đầu cân bằng tâm lí và lấy lại tinh thần lạc quan như trước.
Tuy chỉ có một điều khiến tôi thắc mắc nhưng không dám hỏi vợ. Đó là vì sao tuy tôi không đi làm nhưng dạo gần đây cô ấy tiêu pha khá hoang phí. Từ thực phẩm, đồ ăn uống cho con, rồi quần áo, dày giép cô ấy mua sắm không tiếc tay. Cô ấy còn thuê một bà giúp việc đến để trông con vì dạo gần đây cô phải làm đêm nhiều hơn trước.
Tô tặc lưỡi nghĩ chắc là do vợ đang cố gắng cày bừa kiếm tiền lo cho gia đình. Nghĩ như thế tôi lại thấy xót xa, thương vợ vô cùng.
Không một chút hoài nghi vợ nếu không bất ngờ nhận được tin nhắn của cậu em họ: "Em thấy chị Tâm đi cùng một người đàn ông sang trọng vào khách sạn đấy, nhìn họ rất tình cảm. Anh cẩn thận bị cắm sừng đấy".
Tôi nghe mà chết điếng. Cô ấy có thể mắng nhiếc, chửi bới gì tôi cũng cam lòng. Nhưng sao lại nỡ phản bội tôi? Từ trước đến nay tôi sợ nhất 2 từ ngoại tình.
Để biết được thực hư tôi đã nhờ cậu em ruột theo dõi vợ ngày, đêm. Và sau 1 tuần theo dõi sát sao thì tôi đã biết được sự thật cay đắng. Cô ấy cặp kè một lúc với sếp, trưởng phòng và anh hàng xóm sát vách nhà tôi. Đó là con số mà tôi biết còn thực tế danh sách ngoại tình của vợ là những ai tôi vẫn chưa thể xác định.
Cậu em tôi đã cẩn thận ghi lại hình ảnh của vợ và các người tình trong những lần hò hẹn. Vợ tôi vô cùng khéo léo sắp đặt để cho tất cả người tình không ai nghi ngờ việc vợ đang bắt cá nhiều tay.
Dù đã biết sự thực được 1 tuần nay và cầm trong tay bằng chứng chi tiết việc vợ phản bội nhưng tôi không dám làm to chuyện.
Ngày hôm qua, tôi lại vừa lén mở tin nhắn của cô ấy tâm sự với 1 người bạn: "Tao với chồng giờ chỉ sống với nhau vì chữ nghĩa, vì đứa con. Tao không thể chôn vùi tuổi thanh xuân của mình với một người chồng tàn phế suốt đời được. Nhưng nghĩ việc bỏ chồng lúc này tao lại sợ người đời dị nghị nên cứ tạm thời như thế đã. Đành tìm cách "giải tỏa" từ những người đàn ông khác vậy. Tao biết đó là tội lỗi nhưng không làm thế thì tiền đâu ra mà sống? Hơn nữa tao cũng chỉ là một người đàn bà bằng xương bằng thịt chứ không phải gỗ đá đâu mà "chay tịnh" mãi được".
Tại sao cô ấy không thẳng thắn chia sẻ hết thì chắc chắn tôi sẽ không níu kéo hay bắt cô ấy sống với kẻ tàn tật như tôi suốt đời. Thà cô ấy khiến tôi đau một lần còn hơn là chịu cảnh lừa dối như thế này.
Tôi đang vô cùng rối bời, mất niềm tin và chưa biết phải giải quyết chuyện nhà mình ra sao đây. Xin hãy cho tôi lời khuyên sáng suốt nhất. Tôi đã nghĩ đến chuyện li hôn nhưng nhìn đứa con trai bé bỏng phải sống cảnh li tán lại thấy đau lòng quá!
Theo VNE
Mẹ "quan hệ" với người ngang tuổi tôi Bồ của mẹ chỉ nhỉnh hơn tôi vài tuổi, vẫn mẹ con với mẹ tôi. Vậy mà cảnh mẹ "quan hệ" với người ấy đập vào mắt tôi, khiến tôi đau khổ biết chừng nào. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp nếu không có buổi tối hôm đó. Tôi đã tận mắt thấy mẹ có quan hệ với một người chỉ hơn tôi mấy...