Mình càng hoang mang khi nghĩ tới cảnh chim lồng cá chậu
Cứ nghĩ đến cảnh chim lồng cá chậu, một gái già như mình vừa phải đáp ứng nhu cầu cao của chồng vừa phải làm việc nhà cho mẹ chồng, đôi khi lại còn bị tước mất lương t.iền, viễn cảnh sao mà u ám.
Chị em ạ, tình hình là mình sắp sửa lấy chồng. Người ta bảo phụ nữ nên lấy chồng sớm vì cái t.uổi nó đuổi xuân đi. Xuân của mình thì chắc đã bị đuổi hết từ lâu vì mình đã qua cái t.uổi 30 được 3 năm rồi. Băm là thế nhưng mình mới trải qua 2 mối tình thôi. Cho nên so với các đấng anh tài trẻ t.uổi thì mình vẫn còn non và xanh lắm.
Mình vừa quen vừa yêu người đó được 8 tháng thì ngày cưới cũng đã được cả hai bên nhà định. Nhưng sao càng gần ngày lên xe hoa mình càng hoang mang quá đỗi. Không biết là có phải mình gặp chứng sốc t.iền hôn nhân không nữa?
Thứ nhất mình đang lo sợ chồng mình sẽ theo kiểu đàn ông lấy vợ muộn thì bị ức chế tâm sinh lý nên thường “tích tiểu thành đại”, gom góp bao năm chỉ cần lấy vợ về là bùng nổ. Như thế thì mình sợ lắm, mình không ham hố gì ba khoản đấy. Một chị lại dọa mình là cô bạn của chị phải chấp nhận chia tay chồng do không đủ sức đáp ứng. Mình nghe mà xanh cả mặt…
Chồng sắp cưới của mình hình như cũng có một vài biểu hiện như thế làm mình lo quá. Trong khi mình quyết giữ đến đêm tân hôn thì chồng tương lai có vẻ như chỉ muốn đ.ánh nhanh thắng gọn. Đã 2 lần anh rủ mình đi chơi xa và 2 lần đang đi chơi thì viện cớ vào nhà nghỉ. Có phải do nhu cầu quá cao nên anh phải “mưu mẹo” thế không? Lần nào mình cũng phải năn nỉ lạy lục nghĩ ra đủ lý do để chuồn.
Thứ hai, mình sợ lấy phải người đàn ông chi ly tính toán. Hôm trước anh ấy hỏi mình trung bình lương lậu bao nhiêu mỗi tháng làm mình giận quá. Có khi nào anh ấy là kiểu đàn ông đếm củ hành và đong nước mắm, phát t.iền đi chợ cho vợ và tranh vợ làm tay hòm chìa khóa trong nhà?
Video đang HOT
Có thêm chuyện này làm mình khá suy nghĩ về cuộc hôn nhân sắp tới. Bình thường đi ăn thì anh ấy trả t.iền, nhưng thi thoảng bất thường thì anh ấy vẫn bắt mình trả. Mình thấy đàn ông mà để bạn gái trả t.iền ăn thì không đáng mặt quân tử chút nào. Lúc nào cũng nói yêu mình, có thể làm tất cả, từ bỏ tất cả vì mình, vậy mà trả một bữa ăn cũng không làm được.
Lại còn thế này, lúc mới đầu quen nhau sơ sơ, mình đang đi làm thì nhận được tin nhắn của anh bảo “mua giúp anh thẻ cào 100 nghìn, anh đang họp không đi mua được”. Mình thấy sao mà giống mấy kiểu lừa nạp card điện thoại trên mạng thế. Anh ấy đang họp không đi đâu được thì cũng không thể gọi điện đúng không? Vậy cần gì phải nhờ mình nạp card.
Mình chần chừ nhưng cuối cùng cũng đi mua cho anh cái 50 nghìn. Sau đấy anh nói cảm ơn nhưng chả thấy đả động gì đến việc trả lại t.iền cả. Vì chuyện này mà anh mất điểm trầm trọng trong mắt mình. Nhưng sau này vì nhiều ưu điểm khác nên tạm thời chấp nhận.
Thứ ba, mình đang lo lắng vấn đề muôn thuở giữa mẹ chồng và nàng dâu. Mình tự do 33 năm rồi, tính tình lại khá cá nhân và ương bướng, bây giờ phải làm dâu với những lề thói khắt khe, mình thấy nản quá. Mà mẹ chồng tương lai của mình có vẻ là người nề nếp phép tắc. Chưa gì mà lần trước về nhà chơi mẹ anh ấy đã bảo mình “sau này đi ăn ngoài ít thôi, ăn cơm nhà cho nó lành”. Không khéo thành dâu rồi bà ấy lại bảo “đi chơi ít thôi” hoặc “đi làm ít thôi” thì c.hết mình.
Còn gần 3 tháng nữa là cưới nhưng sao mình lo lắng và ưu phiền quá. Cứ nghĩ đến cảnh chim lồng cá chậu, vừa phải đáp ứng nhu cầu cao của chồng (mình đoán thế) vừa phải làm việc nhà cho mẹ chồng, đôi khi lại còn bị tước mất lương t.iền, viễn cảnh sao mà u ám. Thậm chí trong đầu mình còn xuất hiện ý nghĩa rút lui. Kết hôn có thật sự tồi tệ như mình nghĩ không chị em? Hay là do mình quá cả nghĩ, thần hồn nát thần tính?
Theo VNE
Bị bạn gái cự tuyệt, em sống như người vô hồn
Bây giờ em phải làm sao để có được lại cô ấy, khi ngày nào gặp nhau cô ấy cũng xem em như người xa lạ.
Em từ dưới tỉnh lên và đang theo học năm thứ hai ở một trường đại học trong Sài Gòn. Trong những ngày ôn thi đại học em đã tình cờ quen được một người con gái bằng t.uổi mình. Sau khi biết tin hai đứa đều đậu và học cùng lớp, em rất vui. Chính từ những giây phút bước vào môi trường sinh viên, em đã bắt đầu theo đuổi cô ấy.
Chỉ sau vài tháng em và cô ấy trở thành bạn rất thân. Ngày nào lên lớp em cũng đều muốn ngồi gần nhau, thậm chí em vào lớp sớm để dành chỗ ngồi cho hai đứa. Mỗi buổi tối cô ấy thường gọi cho em lúc ban đêm nói chuyện với nhau rất vui và em cũng quen cảm giác được nói chuyện với cô ấy lúc gặp nhau trên trường, ban đêm thì qua điện thoại. Rồi từ đó em bắt đầu tìm hiểu người con gái đó.
Qua Facebook và bạn bè thân cùng quê thì mới biết cô ấy đã có bạn trai. Em vờ hỏi cô ấy chuyện này thì cô ấy nói đã có người yêu rồi nhưng không muốn công khai. Em nghe xong thì rất buồn và biết cô ấy và bạn trai ở cùng quê đã quen nhau hơn 5 năm rồi.
Vào một buổi tối, em và cô ấy hẹn nhau đi chơi. Cô ấy nói có tâm sự buồn và đã đi với em đến sáng, do uống say quá nên cả hai đã không kiềm chế được bản thân và đi quá giới hạn. Em thấy rất có lỗi với cô ấy. Chính từ sau chuyện đó, em và cô ấy đã sống chung với nhau như một đôi vợ chồng hạnh phúc tuy nhiên cô ấy đã khóc rất nhiều vì cảm thấy có lỗi với người bạn trai kia. Còn em thì thấy mình như một tội đồ nên cũng không ngăn cản khi thấy người mình yêu vẫn còn liên lạc và đi chơi với bạn trai cũ.
Do cô ấy không muốn công khai chuyện tình cảm nên chúng em lúc nào cũng giữ khoảng cách khi tới lớp, thậm chí những lần đi chơi xa bọn em cũng không tham gia. Cuối tuần em và cô ấy mới gặp nhau ở phòng trọ. Em thường hay tự tay mình đi chợ về nấu cơm cho cô ấy ăn. Hầu như em cũng muốn tự mình làm hết để cô ấy cảm thấy được yêu khi ở bên em. Nhưng tính của bạn gái lại không hợp với em nên mỗi khi đi đâu hay làm gì cô ấy không muốn cho em biết. Em lại rất hay ghen nên mọi chuyện bắt đầu đổ vỡ từ đây.
Ảnh minh họa: Imagine.
Có lần em đã phát hiện ra cô ấy đi chơi riêng với một người con trai khác ở trong lớp (anh này đã có vợ), hai người nói chuyện rất vui vẻ, hai người còn chụm đầu lại xem hình cùng nhau. Sau khi biết chuyện em đã cãi nhau một trận với cô ấy. Thế là cô ấy đa nói lời chia tay với em.
Cảm thấy buồn và đau khổ em đã liên tục gọi điện thoại xin lỗi, em còn về quê của cô ấy để được gặp và xin cô ấy tha thứ nhưng không được. Sau khi bạn gái trở về nơi thuê trọ, em đã mang đồ ăn sang tính làm lành, nhưng vừa bước tới cửa em đã nhìn thấy cảnh cô ấy đang ngồi ôm anh bạn học cùng lớp. Em đ.au đ.ớn bỏ đi, về nhà mà nước mắt em cứ rơi và cảm thấy đau khổ tuyệt cùng. Em giận quá nên đã nhắn tin đòi t.iền và chấm dứt tất cả với cô ta.
Nhưng khi nghe cô ấy giải thích thì em lại tin tưởng, cô ấy nói là do anh đó chạy qua để mượn tài liệu học và lúc ôm chỉ là chẳng may bị ngã nên anh ấy đỡ. Giải thích xong qua điện thoại là từ đó đến nay gần hai tuần cô ấy đã cự tuyệt em và muốn dứt khoát với em cho dù em đã cố gắng níu kéo.
Bây giờ em phải làm sao để có được lại cô ấy khi lên trường gặp nhau thì cô ấy xem em như người xa lạ em thấy cảnh này đau lòng lắm. Em làm sao đây khi còn học tới hơn hai năm nữa. Em xin lỗi cô ấy rất nhiều rồi mà vẫn vô vọng. Bây giờ em sống như người vô hồn, lên lớp đều cảm thấy buồn bã chẳng muốn học khi thấy cảnh hai người đó lại đi kế nhau cười nói vui vẻ. Em chỉ biết ngồi ở đâu đó lặng lẽ một mình. Mong mọi người cho em một ý kiến, bởi em còn rất thương cô ấy. Cảm ơn anh chị nhiều
Theo VNE
Góc khuất của vợ Mới ngoài ba mươi, vợ tôi mất đột ngột sau một t.ai n.ạn, để lại hai đứa con trai nhỏ. Tôi bang hoang đối diện với cảnh gà trống nuôi con ra sao, suy sụp trước biến cố này. Thế nhưng, trong cảnh tang gia bối rối, tôi vẫn ngờ ngợ nhận ra, có điều gì đó hình như bất thường... Ngày tang...