Mệt mỏi tại vì mẹ chồng, anh chồng chỉ biết vòi vĩnh tiền con dâu
Vì có bao khoản chi tiêu như vậy cho mẹ chồng, anh chồng, nhà lại có thêm người nên cuối tháng nhà tôi cũng kẹt cứng luôn. Đến nỗi, có con nhỏ mà sáng nào đi làm, người tôi cũng không có xu nào trong túi. Cứ nghĩ tới các khoản cần chi tiêu trong thời gian sắp tới là tôi đã thấy xây xẩm mặt mày rồi.
Không biết tôi có là một người con dâu quá xấu tính khi kể chuyện nhà chồng lên đây không. Nhưng thực sự là mọi chuyện xảy ra đang quá sức chịu đựng của tôi rồi. Vì không dám tâm sự với ai nên tôi đành chia sẻ lên đây mong mọi người cho tôi một lời khuyên.
Tôi xin kể ngắn gọn về hoàn cảnh của mình để các bạn dễ hình dung. Mẹ chồng tôi năm nay mới hơn 60 tuổi nhưng bà có tới 4 người con trai và 1 người con gái. Chồng tôi là con út trong gia đình. Gia đình chồng cũng bình thường và chẳng gọi gì là khá giả. Tuy nhiên, mẹ chồng tôi thì vừa sĩ diện vừa thích hưởng thụ. Chẳng thế mà bà rất hay đòi hỏi và hay gợi ý tiền từ con dâu.
Với mẹ chồng, chừng ấy tiền hàng tháng chưa đủ với bà (Ảnh minh họa)
Vì lấy chồng xa, công việc lại ở đây nên vợ chồng tôi phải lên thành phố thuê nhà sống xa gia đình. Khi vợ chồng chưa có con, mẹ chồng tôi tuần nào cũng gọi điện cho con dâu gợi ý gửi tiền về cho bà chi tiêu. Khi thì mẹ nói cần 3 triệu/tuần này để ăn cỗ ăn bàn. Lúc lại kêu thiếu cái áo dạ ấm. Lúc thì xin tiền đi làm tóc hay chăm sóc sắc đẹp với lý do đã lâu rồi không thay đổi kiểu tóc hoặc làm đẹp.
Những lần như vậy, dù rất buồn nhưng nói ra lại ngại nên tôi cũng cố thu xếp và chịu đựng. Sau mọi chuyện càng trở nên quá sức chịu đựng khi tôi sinh con đầu lòng và mẹ chồng có lên trông giúp.
Video đang HOT
Ban đầu thấy mẹ chồng lên trông cháu giúp, tôi cảm kích vô cùng. Dù là con dâu nhưng tôi luôn tâm niệm phải đối xử với bà thật tốt nhất có thể. Do đó, cứ có tiền tôi không tiếc tiền mua cho bà đồ ăn ngon, bổ dưỡng, đưa tiền cho bà tiêu vặt hàng tháng. Trong khi lương của cả 2 vợ chồng tôi cũng chỉ có 12 triệu/tháng. Song tôi luôn chi tiêu tiết kiệm để có tiền đưa cho mẹ chồng vui.
Song dường như bà không cần quan tâm đến những cố gắng của tôi. Với mẹ chồng, chừng ấy tiền hàng tháng chưa đủ với bà. Ở nhà cùng vợ chồng tôi, hàng ngày bà luôn mắng con dâu không biết chi tiêu, không biết tiết kiệm. Trong khi hàng ngày bà luôn đưa ra những gợi ý. Vẫn lại điệp khúc may thêm bộ đồ, mua quần áo, giày dép, làm răng.
Thậm chí có lúc cứ thường xuyên nhân lúc con trai chuẩn bị đi làm hoặc mới đi làm về, bà gọi điện thoại về quê lấy cớ hỏi thăm chuyện nhà nhân tiện “gợi ý” các con gửi thêm tiền cho cháu ở quê. Nghe bà nói vậy, tôi thật sự không vui chút nào. Tại sao vợ chồng các anh chồng cũng có chân có tay, cuộc sống ở quê cũng đâu thiếu thốn mà vợ chồng tôi phải phụ giúp nuôi con họ chứ.
Chồng tôi thì xuề xòa bảo 1 tháng cố đưa bà 1 triệu để bà gửi về phụ các cháu. Song tôi không nghe vì vợ chồng trên thành phố có con nhỏ lại thuê nhà bao khoản. Chúng tôi đi làm mà đâu có tích lũy được do mẹ chồng thường xuyên vòi vĩnh. Vậy lúc ốm đau nằm đó thì ai có thể cho chúng tôi đây. Chồng tôi và mẹ chồng biết vậy nên tỏ vẻ bực tức ra mặt.
Mẹ chồng tôi vì bảo không bảo ban được con dâu và con trai nên dỗi về quê. Trước khi về, bà còn hằm hằm nói con dâu một trận chẳng ra gì. Bà bảo rằng, tôi là một đứa con dâu xấu tính, tham tiền. Đặc biệt, bà còn đi rêu rao với hàng xóm láng giềng gần nhà tôi rằng, trước khi về bà mua chữ Tâm về treo để cảnh báo đứa con dâu sống quá ư mất dạy. Bà hành động vậy, tôi xấu hổ với hàng xóm vô cùng.
Mới đây, hết mẹ chồng về quê thoát nợ thì lại đến các anh chồng. 3 anh chồng ở quê, dẫu có anh vẫn đi làm bình thường, có anh ở nhà làm ruộng song liên tục gọi điện lên hỏi vay mượn từ khoản to đến khoản nhỏ. Ban đầu vì ngại, tôi cũng cố gắng chắt bóp tiền ăn tiêu cho các anh vay nóng. Vậy mà khi hết tiền, bảo chồng tôi gọi điện bảo các anh đưa tiền tiêu năm lần bảy lượt cũng không được.
Cứ nghĩ đến mẹ chồng, anh chồng như vậy mà tôi thực sự thấy stress quá (Ảnh minh họa)
Chưa hết, anh trai thứ 3 của chồng chẳng hiểu sao còn nằng nặc đòi gửi 2 đứa con anh lên đây cho vợ chồng tôi nuôi để đi làm công nhân. Con anh đứa thì 17 tuổi, đứa cũng 19 tuổi rồi. Song gửi con lên đây, anh cũng chẳng gửi bất cứ một đồng nào hỗ trợ. Trong khi 2 con anh thì lười biếng, ăn xong không biết rửa chén, không biết phụ một việc gì hết. Vậy mà cả nhà chồng đang tính để 2 con anh ở nhà tôi đến tận Tết luôn.
Từ hôm đó đến nay, vì có bao khoản chi tiêu như vậy, nhà lại có thêm người nên cuối tháng nào nhà tôi cũng kẹt cứng luôn. Đến nỗi, có con nhỏ mà sáng nào đi làm, người tôi cũng không có xu nào trong túi. Cứ nghĩ tới các khoản cần chi tiêu trong thời gian sắp tới là tôi đã thấy xây xẩm mặt mày. Chồng tôi cứ nói phải cố gắng lên vì đều là người trong cùng một nhà. Nhưng tôi không biết cố đến lúc nào được. Làm sao tôi có thể kiếm đủ tiền để đáp ứng hết các nhu cầu phát sinh của nhà chồng đây? Tôi có là đứa con dâu ích kỷ, tệ bạc như nhà chồng tôi nói không?
Cứ nghĩ đến mẹ chồng, anh chồng như vậy mà tôi thực sự thấy mệt mỏi quá.
Theo ĐSPL
Tôi sụp đổ hoàn toàn khi biết chồng ngoại tình
Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại anh vẫn im lặng. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh chọn "im lặng" để tránh mọi giải thích, anh chỉ trải lòng một lần qua mail với câu dặn không được tra hỏi chuyện cũ, mặc cho tôi chết lặng trong sự phản bội của anh. Anh nói biết tôi sẽ nghĩ anh ích kỷ nhưng chấp nhận điều đó vì không thể làm gì khác. Anh chỉ nói hết những suy nghĩ và tâm sự của mình với người khác để tìm sự an ủi mà không phải với tôi. Vậy làm vợ chồng để làm gì nhỉ? Anh nói không thể dễ dàng đánh đổ những gì mình đã nhiều năm xây dựng, là niềm ao ước đến thèm khát của nhiều người. Anh làm gì cho hành trình xây dựng này hả anh?
Tôi lao động cật lực, vừa làm cha vừa làm mẹ, xoay trong vòng xoáy công việc, gia đình, con cái, để rồi nhận lại sự phản bội. Quan trọng hơn, tôi đã học tha thứ cả năm trời, cuối cùng anh vẫn tìm sự giải thoát "tinh thần" nơi khác. 24 năm qua không hề dành sự chăm sóc nào cho tôi, anh sợ tôi không dám đánh đổ cuộc hôn nhân này. Có chăng là sự hổ thẹn vì tan rã do người thứ 3 nên lòng tôi chua chát.
Anh nhậu nhẹt, bỏ bê nhà cửa, dành thời gian lo lắng cho người ngoài, tôi chỉ câm nín, buồn não lòng, nhưng chuyện trai gái là vết nhơ tột cùng cho tôi. Tôi tự trách mình rất nhiều mà không thể nghĩ mình sẽ có "người anh trai tinh thần" như cách anh đang làm, cho dù cơ hội cho tôi là không nhỏ. Anh bảo cách cư xử của tôi là rào cản, vậy tại sao anh chần chừ một sự chia tay? Tôi luôn học hỏi thay đổi để mong muốn có sự đồng cảm nơi anh, anh luôn có thể tâm sự rất nhiều với bạn bè mà không thể làm được điều này với tôi.
Tôi thay đổi làm sao khi tự mày mò cho vừa ý anh mà không hề nghe tiếng nào từ anh, anh không ưng lại đem nói với người ngoài. Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại vẫn im lặng, không bao giờ hướng ánh mắt nhìn vào tôi khi nói chuyện. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh nói gia đình cô ta, bên nội lẫn ngoại đều biết anh rõ; nhưng chắc chắn họ không biết các dòng chữ "thăng hoa" kia. Khi sự việc vỡ lỡ anh cuống cuồng sợ người tình bé bỏng tổn thương mặc cho tôi huyết áp tăng lên. Anh nói mọi người ở ngoài đều biết mối quan hệ này nên nó trong sáng, vậy tại sao tôi không được biết? Trong sáng mà phải giấu tôi?
Một năm trôi qua tôi chấp nhận anh sẽ chấm dứt sự trong sáng kia nhưng lừa dối vẫn tiếp tục, tin nhắn của cô nàng tỏ ra anh là người chủ động. Niềm tin của tôi sụp đổ hoàn toàn. Bây giờ, rảnh rỗi là tâm trí tôi cứ hiện lên hình ảnh anh đang tâm sự đúng theo lời hẹn với nàng: "Liên lạc theo địa chỉ mail mới, chỉ trong giờ hành chính thôi nhé". Anh có thể chấm dứt mối quan hệ này không? Các bạn hãy giúp tôi với.
Theo VNE
Làm "chuyện ấy" với nhiều người vì chồng yêu sinh lý Anh dành nhiều thời gian ở nhà với vợ hơn, không nhắc gì chuyện tôi ngoại tình nữa, chuyện chăn gối vẫn như vậy, không có gì thay đổi. Tôi 32 tuổi, có chồng và một bé gái 5 tuổi, ngoài nhìn vào ai cũng thấy gia đình tôi thật hạnh phúc. Thật ra không như mọi người nghĩ, tôi và chồng suýt...