Mệt mỏi khi khi làm nhân viên kiêm “quản gia” cho sếp
Đôi khi lương tâm tôi cắn rứt lắm vì như thế là ăn hai mang, là sống không thật. Nhưng rồi tôi lại tự nhủ, biết làm sao khi tôi đang là “chim lồng, cá chậu”.
Là nhân viên văn phòng của một công ty lớn, tôi lúc nào cũng xoay như đèn cù. Ngoài công việc chuyên môn, tôi còn được vợ sếp gửi gắm một nhiệm vụ cao cả là mật báo chuyện riêng tư cho vợ sếp. Tôi rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan vì sếp của tôi thì có tính trăng hoa, cả công ty ai cũng biết, còn sếp gái thì là bạn chơi thân với chị gái tôi.
Sếp của tôi còn khá trẻ và có tính trăng hoa. Tuy nhiên, anh đặc biệt không bao giờ dính dáng với các nữ nhân viên. Đối tượng sếp nhắm đến là phụ nữ không thuộc phạm vi “gái cơ quan”: Từ cô đối tác ngon mắt, cô chủ quán cafe vui tính đến mấy em sinh viên nai tơ.
Sếp đổi bồ như thay áo, nhân viên ai cũng biết nhưng chả dám bàn ra tán vào. Đơn giản bởi sếp đã phủ đầu trước, “Ăn cây nào phải rào cây ấy”. Ngay cả tôi là tay trong cũng phải ghi nhận khẩu hiệu “im lặng là vàng”. Được cái, sếp đối đãi với chúng tôi tử tế nên việc riêng của sếp ai cũng hết sức giữ gìn, tránh đến tai “sư tử Hà Đông”.
Video đang HOT
Sếp tôi biết mối quan hệ của tôi và vợ nên có vẻ cũng hạn chế để tôi biết những chuyện riêng tư. Có lẽ vì thế mà anh luôn tỏ ra ưu ái, thân thiện, tạo điều kiện tốt nhất để tôi hoàn thành công việc và nâng cao thu nhập. Có lần anh còn nói với tôi rằng: “tính anh nó thế, anh chỉ thích những cô gái trẻ thôi. Nhưng anh xin thề, anh không bao giờ bỏ vợ hay làm khổ vợ con vì mấy cô bồ trẻ”. Tôi buồn cười về biện bạch của sếp đồng thời tự nhủ mình rằng phải làm gì tốt nhất bảo vệ sếp nhưng cũng không làm hỏng quan hệ của tôi với “sếp gái’.
Đôi khi, tôi cũng thông báo với sếp gái rằng có vệ tinh rất khả nghi quanh sếp trai nhưng đồng thời cũng mật báo để sếp tôi biết có biện pháp ứng cứu kịp thời. Sau những lần ấy, tôi sợ rằng sếp sẽ giận, gây khó xử cho tôi, nhưng tuyệt nhiên sếp không chấp, mà tỏ ra biết ơn tôi và tìm cách hạn chế dần dần để chấm dứt mối quan hệ đó.
Chính vì sự mưu mô, “thảo mai” của tôi mà suốt một năm qua tôi không hề bị phật ý vợ sếp nhưng cũng chẳng làm sếp phiền lòng. Nhưng nói thật rằng đôi khi lương tâm tôi cắn rứt lắm vì như thế là ăn hai mang, là sống không thật. Nhưng rồi tôi lại tự nhủ, biết làm sao khi tôi đang là “chim lồng, cá chậu”.
Chuyện xảy ra hơn một tháng nhưng tất cả nhân viên công ty và tôi chẳng thể nào quên được. Sếp Cẩn thận thế mà đi đêm lắm vẫn có ngày gặp ma. Bồ mới của sếp là đối tác của công ty. Hai người lên văn phòng thương thảo hợp đồng thế nào mà từ sáng đến trưa không thấy mở cửa. Ai ngờ hôm đó sếp gái lại đến văn phòng.
Từ tầng hầm, chị lên thẳng văn phòng không thông báo qua bảo vệ và lễ tân. Nhân viên xanh mặt, vừa ra sức xoa dịu can ngăn sếp gái vừa tranh thủ gọi cho sếp để báo động nhưng điện thoại của sếp lại trong tình trạng “tò tí te”. Tôi cũng không ngoại lệ, nhảy ra chuyện trò với chị nhưng lại càng làm chị nghi ngờ thêm, quyết tâm vào phòng sếp hơn. Cực chẳng đã, không còn cách nào khác tôi in đậm dòng chữ “113″ fax thẳng lên phòng sếp. Vậy là màn ăn vụng của sếp đã qua mặt được sếp bà một cách êm đềm. Sau lần ấy, sếp trai thì tỏ ra biết ơn, tạo điều kiện cho tôi nhiều hơn trong công việc, còn sếp gái tỏ ra tin tưởng tôi hơn.
Tôi cảm thấy mệt mỏi bởi công việc của tôi quá nhiều lại công thêm cả việc là gián điệp &’2 mang’ khiến tôi thật sự lao lực. Nhiều lúc, mệt mỏi, tôi muốn xin nghỉ việc để tìm một công việc khác an toàn hơn nhưng tìm việc bây giờ đâu có dễ, huống hồ là tốt như công việc hiện tại của tôi. Tôi biết làm gì để tự giảm áp lực cho mình?
Theo Emdep
Choáng váng khi nhận ra bộ mặt đểu cáng của chồng hờ
Dùng cái vỏ bọc "tình yêu" ấy, cô đã chung sống với anh ta đến 7 năm trời, được anh ta chiều chuộng mua sắm quà cáp, chu cấp tiền nong rồi mua cả nhà cho cô nữa. Anh ta "trả nghĩa" cho cô nhiều thứ như thế, cô còn tủi thân nỗi gì nữa mà kể lể, mà than thân trách phận?
Ảnh minh hoạ: Internet
Đọc những gì cô viết trong câu chuyện " 7 năm làm người thứ ba và kết cục đắng chát", tôi thấy hậu quả mà hôm nay cô phải gánh nhận chính là nhân quả do cô đã "gieo" trước đó 7 năm thôi cô ạ, đâu có phải là tai hoạ từ trên trời giáng xuống đâu.
Một cô gái thần tượng một người đàn ông là điều hết sức bình thường, chẳng có gì sai trái và cũng chẳng có ai ngăn cản, cấm đoán gì. Thế nhưng khi biết người đàn ông đó đã có gia đình rồi mà cô gái vẫn bất chấp để lao vào cặp bồ với anh ta dưới danh nghĩa là "tình yêu" thì lại không thể chấp nhận được.
Dùng cái vỏ bọc "tình yêu" ấy, cô đã chung sống với anh ta đến 7 năm trời, được anh ta chiều chuộng mua sắm quà cáp, chu cấp tiền nong rồi mua cả nhà cho cô nữa. Anh ta "trả nghĩa" cho cô nhiều thứ như thế, cô còn tủi thân nỗi gì nữa mà kể lể, mà than thân trách phận?
Cái gì cũng có giá của nó, cô không chỉ đánh đổi cả đời con gái, cả tuổi trẻ của mình, cô còn nhẫn tâm phá bỏ đi sự sống của hai bào thai mà cô chính là mẹ chúng, cô có bao giờ bị lương tâm dằn vặt, cắn rứt vì điều này không?
Cô nguỵ biện cho sự chung sống cùng người đàn ông ấy là tình yêu, rồi cô mong một ngày nào đó anh ta sẽ chính thức là chồng của cô, để cô được danh chính ngôn thuận xuất hiện cùng anh ta chứ không phải chui lủi, lén lút như bao nhiêu năm qua nữa. Vậy có khi nào cô nghĩ để có được cái sự danh chính ngôn thuận ấy của cô, nghĩa là một gia đình tan vỡ, nghĩa là hai đứa trẻ phải sống cuộc sống chia cắt, có mẹ mà chẳng có cha không?
Cô ạ, ác giả ác báo, cô sống như vậy thì cũng đừng than trách rằng vì sao mà anh "chồng hờ" lại đối xử với cô như thế. Cô hãy tỉnh ngộ để nhận ra sai lầm của mình đi, dù muộn nhưng cũng không phải là không còn con đường tử tế và sáng sủa cho cuộc đời phía trước của cô đâu. Mong cô sẽ gặp được hạnh phúc đích thực của cuộc đời mình.
Theo Tienphong
Vì chiều theo ý muốn của tôi mà người yêu tôi đã mãi ra đi Anh không đồng ý nhưng tôi nài nỉ, rồi dọa nạt bắt anh theo. Cuối cùng, vì chiều theo ý muốn của tôi, người yêu tôi đã mãi ra đi. Đọc những dòng tâm sự đầy nước mắt, nỗi đau và ân hận của bạn Hoa Cúc Tím, lòng tôi như quặn thắt lại. Đến đoạn chồng tương lai của bạn mất, nước...