Mẹ xin lỗi con!
Mẹ chưa bao giờ nghĩ rằng một chút thiên vị vô tình, chỉ là vì tình thương tự nhiên của người mẹ với đứa em ốm yếu của con, lại có thể làm con tổn thương đến thế.
ảnh minh họa
Mẹ sinh con khi hoàn cảnh gia đình còn rất sung túc. Ba của các con khi đó đang là phó giám đốc của một công ty lớn. Mẹ không phải đi làm, chỉ ở nhà chợ búa, nấu ăn và chăm sóc chính bản thân mình. Hoàn của mẹ ra đời nặng hơn ba ký, xinh như thiên thần và hoàn toàn khỏe mạnh. Cho đến năm con ba tuổi, mẹ chưa từng phải thức đêm trông con, chưa từng phải giặt tã, nấu ăn. Tất cả mọi việc vất vả ấy có hai cô giúp việc đảm trách. Hoàn là hoàng tử của cả nhà.
Hoàn ba tuổi, ba mẹ quyết định có thêm em bé. Chưa hết tháng thứ 2 của thai kỳ, ba bị kỷ luật vì làm thất thoát một khoản tiền lớn, bị đình chỉ công việc. May mà công ty biết ba chỉ sơ suất nên không đưa ra pháp luật. Ba mẹ bán hết mọi tài sản có được để đền bù cho công ty. Nhà bán, người làm cho nghỉ. Ba mẹ dọn về căn hộ nhỏ trong một khu chung cư cũ kỹ. Ba chưa xin được việc làm vì tai tiếng của vụ thất thoát khá lớn. Mẹ được người bạn giới thiệu vào làm nhân viên văn phòng trong một công ty.
Cuộc sống hoàn toàn thay đổi. Điều ấy là tất nhiên. Nhưng điều làm mẹ buồn nhất là em con trong bụng mẹ không được hưởng những điều kiện như con, anh Hai của nó. Cái ăn cái uống không được như xưa đã đành. Mẹ phải làm việc nhiều, ngày hai buổi ngồi văn phòng đến căng lưng, nhức gối. Rồi chiều về mẹ cong lưng giặt đồ, dọn nhà cửa, rửa chén bát… Ba con vẫn chưa thoát khỏi cơn khủng hoảng tinh thần, xin việc không được, ba con có lần đã ngần ngừ hỏi mẹ, hay là… bỏ em con, vì lúc này sinh em lấy tiền đâu mà lo? Mẹ khóc òa, thương em con đến quặn lòng. Mẹ nói với ba rằng, có đi xin ăn khắp bạn bè, người thân, mẹ cũng không bỏ em con….
Em gái con ra đời yếu ớt, nhẹ cân. Nhìn đồ đạc của em toàn đồ cũ của bạn bè cho, chiếc giường sắt cũ kỹ sơn lại cũng của người hàng xóm vừa vứt ra hành lang (may mà mẹ nhìn thấy trước… ve chai), lòng mẹ quặn thắt xót xa. Cũng vì thế mà mẹ chăm chút em gái con nhiều hơn, yêu thương em gái con nhiều hơn. Lúc nào mẹ cũng lo lắng cho em, bảo vệ che chở cho em. Lúc còn “nằm ổ” em là trung tâm đã đành, khi mẹ đi làm rồi cũng vậy, hễ về tới nhà là mẹ nhào tới đón em từ tay bà ngoại, sờ nắn, hôn hít, hỏi han em. Mẹ… gần như quên mất con.
Đến bây giờ, khi nhìn ra sự việc, mẹ chợt tự hỏi mình bằng cách nào mà hai năm vừa qua, con đã lớn lên? Mẹ không thể nhớ rõ nữa. Những chăm sóc mẹ dành cho con chỉ qua quít. Bà ngoại và ba con cho con ăn, tắm rửa cho con và đưa con đi nhà trẻ là chủ yếu. Mẹ chỉ nhớ đến con khi con bệnh, bỏ ăn, sốt cao… Nhưng có lẽ vì vốn có thể chất mạnh khỏe, con cũng chẳng mấy khi đau ốm.
Video đang HOT
Có lần, ba con nhắc mẹ: “Dạo này em không chăm sóc gì đến thằng Hoàn vậy em? Tội nghiệp nó…”. Mẹ gạt đi: “Nó lớn rồi mà anh, con trai, để anh lo cũng được. Con bé Mi nó ốm yếu, lại sinh ra trong cảnh khổ nên em phải tập trung cho nó”. Ba nói: “Nhưng em đừng thiên vị quá như thế. Con nó buồn. Chiều nay nó thủ thỉ với anh: Sinh nhật con, không biết mẹ có nhớ không ba? Mẹ chỉ thương em Mi thôi phải không ba”. Nghe ba nói thế, mẹ lại bực mình: “Anh phải giải thích cho con nó hiểu chứ. Trẻ con, chưa gì đã ganh tỵ, sao không biết thương em?”. Ba đành im lặng.
Chiều nay, đi làm về, mẹ thấy con mang về một con mèo cụt đuôi xấu xí. Con giấu nó vào trong bếp. Nhưng nó cứ kêu meo meo nên mẹ phát hiện ra. Mẹ bắt con vứt ra ngoài hành lang vì nó xấu quá. Nhưng quan trọng nhất là mẹ sợ lông nó làm em Mi bệnh. Đến giờ đi ngủ, mẹ chợt nghe ba hốt hoảng: “Bé Hoàn đâu rồi em?”. Đến chừng đó mẹ và ba mới biết Hoàn không có trong phòng, không có trong nhà. Cả nhà cuống cuồng tìm kiếm. Đến nửa đêm, sau nhiều cuộc gọi điện thoại và thậm chí đã báo công an, hàng xóm mới phát hiện con dưới gầm cầu thang, nằm thu lu trên cái áo mưa, tay ôm con mèo. Mẹ phát vào mông con mấy cái, la hét ầm cả chung cư. Con chỉ cúi gầm mặt, lặng lẽ quệt nước mắt với vẻ cam chịu. Ba thấy mẹ nóng quá mới kêu mẹ vào nhà trước đi.
Đêm khuya, ba sang phòng mẹ và em Mi, ngồi trầm ngâm rất lâu. Rồi ba nói: “Con mèo ấy nhà ông gác cửa bỏ đi, hắt hủi vì nó xấu xí, nó không đẹp. Họ chỉ giữ lại và đem cho những con mèo đẹp. Hoàn nó bảo: Con nghĩ chắc con mèo buồn như con vậy. Từ ngày mẹ hết yêu con, con buồn lắm. Nên con không nỡ bỏ con mèo…”. Mẹ ôm em Mi trong lòng, lặng yên, trái tim mẹ chợt thắt lại. Ôi con trai bé bỏng của mẹ. Sao con lại nghĩ là mẹ không yêu con nữa? Sao con lại nghĩ mẹ có thể vứt bỏ con như người ta vứt bỏ con mèo xấu xí?
Nửa đêm, mẹ sang phòng ba và con. Con ngủ, tay vẫn thòng xuống giữ con mèo nằm trong cái rổ lót khăn. Mẹ hôn con, má con ướt đầm nước mắt mẹ. Mẹ xin lỗi con, xin lỗi con…
Theo PNO
Trót ngủ với cậu bạn thân
Tôi đã thú nhận với bạn trai mình những gì đã xảy ra và anh ấy thực sự tức giận. Thậm chí, anh ấy còn đưa ra lời yêu cầu cắt đứt quan hệ với tôi.
Vài tháng gần đây, giữa tôi và bạn trai có chút trục trặc về chuyện tình cảm.
Rồi một ngày, tôi tâm sự với cậu bạn thân của mình về những vấn đề đang xảy ra giữa tôi và người yêu. Cậu ấy đã an ủi, chia sẻ sự đồng cảm khi tôi cảm thấy buồn và lo sợ sẽ đánh mất người mình yêu.
Cuộc nói chuyện, sự động viên an ủi của cậu bạn kết thúc bỗng trở thành địa ngục khi tôi tỉnh dậy và nhận ra mình đã làm "chuyện ấy" với chính cậu bạn của mình.
Tôi đã thú nhận tất cả những gì đã xảy ra với người yêu mình. Khi nghe xong, anh tỏ thái độ rất tức giận và nói rằng, đang suy nghĩ về việc sẽ kết thúc mối quan hệ của chúng tôi.
Tôi thực sự yêu anh ấy và muốn anh tin tưởng tôi, cho tôi cơ hội để sửa chữa sai lầm này.
Nhưng tôi phải làm sao để thay đổi suy nghĩ của anh ấy? Làm sao để khiến anh ấy tin tưởng tôi một lần nữa?
Tôi không ngờ cuộc trò chuyện với cậu bạn thân lại dẫn đến bi kịch này? (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Điều bạn cần làm đầu tiên đó là giải thích nguyên nhân sâu xa của cuộc hẹn "không mong muốn" giữa bạn và người bạn thân. Hãy tìm cách cho anh ấy hiểu rằng, sự lo lắng, bất an và sợ hãi mất anh ấy chính là lý do của "đêm tội lỗi" ấy.
Tôi không nói rằng, bạn đưa ra một cái cớ để phủ nhận nó nhưng cách duy nhất là bạn nên thừa nhận lý do tại sao mọi chuyện đã vô tình đi quá giới hạn. Và bạn cố gắng giải quyết dần từng vấn đề nhỏ, từ nguyên nhân tới sự việc đó.
Muốn thuyết phục ai đó trước hết cần phải trung thực với chính cảm xúc của mình. Nếu bạn quyết định chung thuỷ với người yêu thì hãy dùng con tim chân thành và biết lỗi để cảm hóa anh ấy.
Tôi cũng đặt ra câu hỏi với chàng bạn thân của bạn rằng, động cơ của anh ta làm điều đó với bạn là gì? Khi đọc về chia sẻ của bạn thì có thể thấy anh ta không chỉ hy vọng một tình bạn đơn thuần giữa hai người, mà còn mong muốn một điều gì khác nữa.
Nếu bạn đang mong muốn níu kéo và giữ mối quan hệ lâu dài với người yêu, tôi nghĩ bạn nên làm rõ ràng mục đích mối quan hệ giữa bạn và bạn thân bạn. Nếu đúng anh ta làm bạn chỉ vì mục đích xấu xa thì đây là lúc bạn có thể chấm dứt được rồi.
Đừng quá ủy mị nhưng cũng đừng quá cứng rắn, bạn hãy dùng những lời lẽ thuyết phục để cho người yêu hiểu bản chất của sự việc không như anh ấy nghĩ. Và rằng, bạn rất có thể là "nạn nhân" của việc này.
Chúc bạn may mắn!
Theo VNE
Bạn đời đâu phải vật sở hữu Không nên giám sát nhau 24/24 và coi bạn đời như vật sở hữu của riêng mình. Thống kê cho thấy ty lệ phụ nữ đứng đơn ly hôn hiện nay là 70%, gấp đôi nam giới. Các bà có mua cả khối sách dạy làm vợ về đọc cũng chẳng ích gì, bởi họ làm sao thay đổi được cục diện gia...