Mẹ vợ luôn bênh con rể nhưng hành động này của anh ta khiến bà phải ‘quay xe’
Dự cảm có điều gì đó không ổn, bà Luyến kêu lái xe đi theo và hành động sau đó của con rể khiến bà bị sốc.
Dù rất buồn vì hành động của con rể nhưng bà vẫn muốn cho anh ta cơ hội sửa sai (Ảnh minh họa)
Tùng và Linh yêu nhau từ thời sinh viên. Ra trường 2 năm, đôi bạn trẻ quyết định tiến tới hôn nhân. Vốn xuất thân trong gia đình gia giáo lại là người nhanh nhẹn, hoạt ngôn nên ngay từ khi về ra mắt nhà Linh, Tùng đã chiếm được thiện cảm của mọi người, nhất là của bà Luyến – mẹ vợ tương lai của anh.
Sau khi chính thức kết hôn, Tùng càng chứng tỏ mình là chàng rể có một không hai đối với nhà vợ. Dù công việc bận rộn đến mấy nhưng hễ nhà vợ có công to việc lớn gì, anh đều sắp xếp để về tham gia, thậm chí đứng bếp phụ giúp mọi người mà không nề hà gì.
Bản thân là bác sĩ nên khi mọi người có vấn đề về sức khỏe hoặc đi khám ở viện, Tùng đều giúp đỡ và tư vấn rất nhiệt tình. Điều này càng khiến anh được lòng mọi người hơn. Vợ chồng bà Luyến vì thế mà cũng “nở mày nở mặt” với anh em họ hàng về chàng rể quý.
Ngày bà Luyến không may bị tai nạn phải nằm viện, chính Tùng là người đứng lên lo liệu từ các thủ tục giấy tờ cho cuộc phẫu thuật, đóng viện phí rồi túc trực cùng vợ chăm nom mẹ. Khi ấy, bà Luyến còn rưng rưng xúc động và biết ơn con rể rất nhiều.
Sau khi ra viện, bà Luyến ở cùng vợ chồng Tùng trên Hà Nội một thời gian để tiện việc theo dõi và tái khám. Trong khoảng thời gian này, bà luôn bênh Tùng chằm chặp chẳng khác nào “đồng minh” bao che cho con rể.
Video đang HOT
Hễ Linh than phiền với mẹ về những thói xấu trong sinh hoạt của chồng, lập tức bị bà Luyến gạt đi. Ngược lại, bà luôn dặn con gái phải đối xử thật tốt với chồng vì anh là người “hiếm có khó tìm”, không chỉ là người chồng tốt mà đối với gia đình nhà vợ cũng luôn hết lòng.
Sau 3 năm kết hôn, vợ chồng Tùng đón cô con gái đầu lòng. Bà Luyến lại tay xách nách mang từ quê lên chăm con gái ở cữ để Tùng yên tâm đi làm. Mối quan hệ giữa mẹ vợ và con rể vẫn vô cùng tốt đẹp.
Tuy nhiên, trong một lần trên đường đến chơi nhà cháu gái ruột cũng sống ở Hà Nội, bà Luyến vô tình nhìn thấy Tùng đang đèo một người phụ nữ. Nhìn bọn họ ôm ấp rất thắm thiết.
Dự cảm có điều gì đó không ổn, bà Luyến kêu lái xe đi theo và bà sốc khi thấy con rể sau đó rẽ vào một nhà nghỉ.
Bao nhiêu năm qua, bà luôn yêu quý Tùng, thậm chí luôn nói đỡ cho anh ta để mong vợ chồng con gái luôn hòa thuận, tránh các xích mích nhỏ không đáng có trong cuộc sống.
Mọi thói xấu của con rể bà cũng đều bỏ qua nhưng việc anh ta ngoại tình, phản bội con gái bà, chà đạp lên hạnh phúc gia đình và kỳ vọng của hai bên nội ngoại thì bà khó có thể chấp nhận và không thể làm ngơ được.
Lập tức, bà Luyến rút điện thoại gọi điện cho Tùng và đi thẳng vào vấn đề chính. Trước thái độ đanh thép của mẹ vợ, Tùng cũng đành thừa nhận có say nắng cô bạn đồng nghiệp nhưng mối quan hệ chưa đi quá xa. Anh ta hứa sẽ chấm dứt mối quan hệ đó ngay.
Dù rất buồn vì hành động của con rể nhưng bà vẫn muốn cho anh ta cơ hội sửa sai vì dù gì, thời gian qua, anh ta cũng luôn là người chồng, người cha tốt và người con rể có hiếu với gia đình nhà vợ.
Nếu đúng con rể chỉ là say nắng nhất thời, bà sẽ không làm to chuyện và âm thầm theo dõi. Còn trường hợp anh ta đã lún sâu vào mối quan hệ bất chính đó, bỏ bê gia đình, bà sẽ không bao giờ bỏ qua và chấp nhận người con rể này nữa.
Nóng giận đổ bát cơm của con vào thùng rác, mẹ vợ nói câu này khiến tôi hối hận
Nhìn cảnh con gái mè nheo, ngậm cơm, còn bà ngoại chạy theo đút từng miếng khiến tôi vô cùng tức giận.
Bà ngoại của các con tôi đã ở cùng gia đình chúng tôi suốt 5 năm qua để giúp đỡ chăm nom các cháu. Là một người con rể, nhiều lúc tôi cũng thương bà vì ngoài 70 tuổi rồi vẫn ngày ngày lo lắng đưa đón, chăm cháu, cho ăn uống như nuôi con mọn.
Vợ chồng tôi thì tối ngày bận rộn công việc, sáng 7h đi làm, chiều về tới nhà khi trời nhá nhem tối. Vợ tôi thường chuẩn bị sẵn các thứ để bà thuận tiện chăm cháu nhưng nhiều ngày cô ấy bận quá nên cũng phó mặc con cho bà. Còn tôi tháng nào cũng đi công tác đôi bận nhưng luôn yên tâm vì ở nhà có vợ và bà ngoại.
Nhiều đồng nghiệp nhìn vào đều cho rằng vợ chồng tôi quá sướng khi gánh nặng nuôi dạy con được bà gánh đỡ phần lớn. Vậy nên đôi khi vợ chồng tôi cũng bàn nhau về việc dành thời gian nhiều hơn cho con để bà đỡ vất vả nhưng rồi đâu lại vào đấy, chúng tôi lại cuốn đi với những lo toan, phấn đấu sự nghiệp, kiếm tiền....
Ảnh minh họa (nguồn: Fatherly)
Hôm vừa rồi, sau 2 tuần đi công tác, tôi trở về nhà đúng lúc cả nhà dọn cơm tối. Không biết có phải vì tôi đi nhiều ngày hay không mà con gái út hơn 3 tuổi tỏ ra lạ lùng, không cả chào bố. Tôi muốn ôm con nhưng con lại đẩy ra khiến tôi chạnh lòng, buồn buồn.
Thế là cảm xúc dẫn dắt từ chuyện này sang chuyện khác, lúc thấy bà chạy theo đút cơm cho con, tôi giận dữ bắt con phải tự xúc ăn. Tôi quát lớn khiến ai nấy giật mình: "Bố đã bảo con phải tự xúc cơ mà. Ngồi yên một chỗ! Bà không cho nó ăn như thế nữa!".
Con bé con thấy bố giận thì chỉ biết òa ra khóc, miếng cơm ngậm trong miệng rơi ra đất lả tả. Vợ tôi thấy tình hình căng thẳng thì len lén đứng dậy dắt con sang phòng khác và bưng theo bát cơm ăn dở.
Tuy nhiên, nhìn cảnh ấy tôi càng điên tiết không muốn cho con ăn nữa. Tôi buông bát buông đũa, đứng lên giằng bát cơm trong tay vợ rồi đổ thẳng vào thùng rác. Tôi còn mắng vợ không biết dạy con tự lập, chiều hư con...
Không khí gia đình nặng như chì, tôi bỏ ra ngoài, để lại vợ con muốn làm gì thì làm. 30 phút đi dạo cũng khiến tôi bình tĩnh lại và vẫn thấy mình nghiêm khắc với con là đúng.
Lúc tôi trở về lại thấy vợ đang cho con ăn bát khác nên cơn bực mình quay lại. Lần này, tôi không nói thêm gì, định bỏ vào phòng ngủ thì bà ngoại gọi quay lại.
Bà nói rằng bà bỏ nhà cửa ở quê để sống ở đây từng ấy năm là vì con vì cháu. Mặc dù bà rất ngại làm phật ý con rể nhưng hôm nay bà phải cho tôi thấy cái sai của người làm bố. Bà bảo rằng tôi đã giận quá mất khôn khi giằng bát cơm của con, dạy con không thiếu gì cách, đó là hành động không có tính giáo dục, con bé sẽ chẳng học được gì ngoài sự cục cằn, thô lỗ. Hơn nữa, nếu bà là người khái tính thì hành động vô lễ vừa rồi của tôi đủ để bà xách túi về quê luôn rồi.
Bà cũng kể cho tôi nghe về những điều tự lập mà con gái đã có thể làm được. Con đã tự xúc ăn nhiều ngày rồi, chỉ là hai hôm nay con ốm, bỏ ăn nên bà mới dỗ dành hơn.
Nghe những lời bà nói mà tôi thấy hối hận quá. Tôi đã xin lỗi bà và vợ con ngay lập tức. Để sửa sai, mấy hôm nay tôi đã cố thu xếp công việc để về sớm hơn chơi với con, mong rằng con sẽ gần gũi và nghe lời bố hơn.
"Xin lỗi, anh không thỏa mãn được em, mình ly hôn nhé!" Sau khi Hoàng Phương và Thanh Hoài kết hôn, họ cảm thấy rất nhiều áp lực. Cha mẹ Thanh Hoài muốn con rể có nhà trước khi cưới nên Hoàng Phương đã mua nhà bằng một khoản vay. Hoàng Phương làm việc rất chăm chỉ để lo cho vợ con và hai bên cha mẹ. Cũng may là các cụ không ốm đau...