Mẹ vợ cấm tôi không ngủ cùng vợ trong thời gian vợ mang thai
Nhiều đêm nhớ vợ đến phát cuồng, tôi lẻn sang thừa lúc mẹ ngủ say lay cô ấy dậy rồi cả hai sum họp mừng mừng tủi tủi.
Tôi biết rằng kể câu chuyện này ra, nhiều người sẽ cho rằng, chúng tôi khùng hoặc được yêu được thương mà không biết giữ. Nhưng thực sự, chúng tôi đang rất bế tắc nếu tình trạng này cứ kéo dài mãi.
Tôi và cô ấy kết hôn đến nay được 4 tháng. Chúng tôi quen nhau từ hồi học Đại học. Cô ấy ở Nghệ An còn tôi ở Ninh Bình. Ra trường chúng tôi cùng công tác tại Hà Nội. Mặc dù yêu nhau lâu nhưng chúng tôi không vượt quá giới hạn và mới đi đến hôn nhân cách đây 4 tháng.
Ngày cưới diễn ra, tôi rất vui vì nhà vợ ai cũng chu đáo và quan tâm, đặc biệt là mẹ cô ấy. Bà bảo, lúc nào rỗi bà lên ở chơi với vợ chồng tôi vì giờ về hưu, ở nhà con cái anh chị đã lớn cả, bà không phải lo lắng cho đứa nào nữa cả.
Nghe vậy, tôi là rể mừng lắm. Vì được mẹ vợ quan tâm, hơn nữa, vợ chồng tôi đi làm suốt ngày, về có mẹ cơm nước cho, có người chuyện trò cùng thì còn gì bằng.
Sau khi cưới được gần 4 tháng thì vợ tôi mang bầu. Cô ấy mừng lắm, gọi điện về quê thông báo tin vui cho gia đình hai bên. Mẹ vợ tôi biết tin liền tức tốc bắt xe ra với vợ chồng tôi.
Video đang HOT
Mấy ngày đầu, mẹ đòi ngủ chung với vợ tôi và bảo tôi sang phòng bên ngủ. Tôi cứ nghĩ, mẹ con lâu ngày gặp nhau, chắc vì bà nhớ con nên muốn ngủ chung vài bữa. Nhưng mãi đến 1 tuần sau bà vẫn không cho tôi về phòng ngủ cùng cô ấy.
Rồi bữa cơm cuối tuần, bà tuyên bố sẽ ở lại đây cho tới chừng nào vợ tôi sinh xong, cháu ngoại cứng cáp mới về quê. Bà bảo phụ nữ mang bầu tuyệt đối không được gần gũi chồng, dễ gây nguy hiểm cho con. Tôi nghe mà rụng rời chân tay. Vì vợ chồng tôi mới cưới nhau được 4 tháng, còn chưa đủ thời gian để quen hơi nhau.
Nhiều đêm, tôi nhớ cô ấy đến phát cuồng nên lẻn sang thừa lúc mẹ ngủ say lay cô ấy dậy rồi cả hai sum họp mừng mừng tủi tủi. Vợ tôi nói, cô ấy sức khỏe bình thường, vẫn muốn vợ chồng “ân ái” nhưng mẹ đã cấm nên không biết làm sao. Tôi cũng hỏi han bạn bè, anh em và tìm hiểu trên mạng, rõ ràng vợ mang bầu, vợ chồng vẫn có thể gần gũi, thậm chí là còn có lợi cho sức khỏe cả hai và sự phát triển của con nữa cơ mà?
Sau đó, vợ chồng tôi bàn bạc mua si rô an thần về cho mẹ uống. Vì chúng tôi muốn được ở bên nhau suốt đêm chứ không chỉ là vài giây phút “ân ái”, thực hiện chuyện “chăn gối”. Hơn nữa, vợ chồng mới cưới, chúng tôi cần được ôm ấp, vuốt ve, chuyện trò, nói về con, chăm con như thế nào, bàn tính chuyện tương lai như thế nào nữa chứ! Tôi sực sự rất nhớ vợ, bao lần cô ấy ngủ với bà là đêm đó tôi trở mình trằn trọc không ngủ được.
Biết là thế nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi thấy giải pháp này cũng không ổn vì uống một vài hôm mẹ mất ngủ thì được chứ cứ uống mãi thì nhỡ mẹ tôi có chuyện gì biết ăn nói ra làm sao với mọi người.
Thế là hôm sau, tôi quyết định để “mặt nặng mày nhẹ” ăn sáng rồi im lặng xách túi đi làm. Mẹ vợ tôi không rõ biết chuyện hay thế nào mà bảo tôi mang cả một cặp lồng cơm đi ăn trưa cho sạch, đừng ăn ngoài. Tôi cố không cười, trả lời mỗi tiếng “vâng” rồi đi.
Thế nhưng, trưa đó, khi mở hộp cơm ra, tôi thấy toàn đậu phụ sốt với cả trứng chiên cùng rau răm. Tôi phì cười kể cho mấy tên đồng nghiệp chơi thân. Bọn nó bày kế dụ bà về quê không ra nữa.
Tôi cũng muốn thực hiện theo ý đồ của bọn họ nhưng sợ bà giận, vợ tôi lại suy nghĩ, ảnh hưởng đến sức khỏe của con thì làm sao? Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên để tôi có thể vừa được gần vợ, vừa không bị mẹ vợ giận?
Theo VNE
Suốt 8 tháng mang bầu, chồng không hỏi han vợ câu nào
Tôi về nhà mẹ đẻ khi mang thai tháng thứ 5, đến nay con đã tròn 8 tháng, anh chưa một lần hỏi xem mẹ con tôi có khỏe không, con như thế nào.
Tôi quen anh qua giới thiệu, chúng tôi quen và yêu nhau được 6 tháng, sau đó tổ chức đám hỏi, vài tháng sau thì tổ chức cưới. Từ khi yêu tôi đã biết anh hay nhậu nhẹt và quý bạn bè hơn người yêu. Biết vậy nhưng tôi vẫn yêu và quyết định lấy anh. Với tôi cuộc sống sau hôn nhân, những ngày vui thì ít, buồn bã và đau khổ thì nhiều.
Anh không những mê nhậu nhẹt mà còn ham game (hễ ở nhà là anh ôm cái laptop không rời mắt), nhưng tôi bức xúc nhất là việc anh mê nhậu nhẹt và không quan tâm vợ. Ví như tôi gọi nói anh về sớm, anh chỉ "ừ" cho có. Hôm nào có về muộn là anh khóa máy, về nhà cũng không nói lý do cứ thế lặng lẽ đi ngủ... Có lần anh về sớm không đi nhậu tôi phải xuống nước khuyên chồng nhậu ít thôi, nhưng anh chỉ hứa rồi vài ngày lại đâu vào đấy. Hễ ai rủ là anh lại đi mà đã nhậu thì nhậu tới bến chưa bao giờ anh biết hạn chế hoặc từ chối.
Có lần anh đi công tác 20 ngày mà không hề nói trước gì với vợ, cũng không liên lạc, thậm chí ngay tuần sau đó khi đã về nhà, anh lại tiếp tục đi 7 ngày, nhưng cũng khóa máy luôn. Những ngày chồng vắng nhà, liên lạc không được tôi lo lắng không ngủ được, vậy mà khi về anh cũng tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra. Tôi có hỏi thì anh chỉ nói "đi làm việc", và "không ai ủng hộ việc anh làm nên không điện". Khi nghe những lời anh nói, tôi khá giận rồi bỏ về nhà mẹ để gần 3 tháng. Anh cũng không hề liên lạc hay hỏi thăm vợ, cho đến khi tôi có quyết định nhận việc, chúng tôi mới có cơ hội nói chuyện và đã quay về với nhau.
Nhưng khi quay về, cuộc sống cũng chẳng vui vẻ được nhiều ngày. Khi tôi mang thai, ai cũng nghĩ anh sẽ quan tâm và ít nhậu hơn (vì chúng tôi cưới nhau được hai năm rồi), nhưng anh vẫn thế không có gì thay đổi. Tôi có góp ý anh đừng đi nhiều quá, về nhà sớm với tôi, trò chuyện với con, thì anh bảo gửi tôi ngay về nhà ngoại. Tôi có nghén có thèm thuồng món gì, bảo anh chở đi thì anh quay ra nói vợ tự đi. Tôi đề nghị anh tiết kiệm tiền sau này nuôi con, anh thẳng thắn nói "con có ông bà nội, ngoại lo rồi". Khi nghe chồng nói vậy, tôi cũng không thể nói gì hơn. Tôi thực sự chán nản.
Ảnh minh họa: Parenting.
Chúng tôi sống cùng bố mẹ và gia đình anh chồng: mọi chi phí ăn uống, sinh hoạt ông bà lo hết không ai phải đóng góp đồng nào. Bố mẹ chồng tôi rất hiền lành, dễ tính và chiều con (kể cả con dâu), việc anh nhậu nhẹt, bỏ nhà đi ông bà điều biết nhưng chưa khi nào tôi thấy ông bà nói nặng anh một câu (mẹ anh còn nói: "Nó đi chán rồi sẽ về, kệ hơi đâu mà lo nghĩ").
Tôi về nhà mẹ đẻ khi mang thai tháng thứ 5, đến nay con đã tròn 8 tháng, anh chưa một lần hỏi xem mẹ con tôi có khỏe không? Con như thế nào? Từ ngày mang thai tới nay tôi thường xuyên khóc và mất ngủ vì chồng quá vô tâm; nhất là ba tháng nay, thỉnh thoảng đêm tôi ngủ được khoảng 2-3 tiếng; tôi đã dùng đủ thứ: từ cây thuốc dân gian, thuốc bắc, thảo dược, thuốc tây; ngồi thiền nhưng điều không có tác dụng (trước khi ngủ tôi không nghĩ gì nữa), không ngủ được nên tôi thường xuyên mệt mỏi và không tài nào tập trung được.
Gia đình tôi thuộc dạnh khá giả, bố tôi có nói với anh cho hai đứa một khoản lớn nhưng vì chưa bán được đất và thấy anh đầu tư làm ăn không có tương lai nên chưa cho, vậy mà anh thỉnh thoảng vẫn hay đòi tôi và còn tỏ vẻ không tôn trọng bố vợ. Mặc dù đã nhiều lần tôi giải thích bố mẹ sẽ cho và tôi chỉ nhận khi mua đất, xây nhà ở riêng hoặc dùng vào việc chính đáng.
Tôi đã quyết định ly hôn mặc dù vẫn còn yêu chồng nhưng cứ tiếp tục sống như thế này, đời tôi chỉ chìm trong tủi nhục và đau khổ bởi chồng không yêu thương, cuộc sống không có hạnh phúc. Có mẹ bầu nào mất ngủ nhiều như tôi không? Sau này sinh con có ảnh hưởng gì không? Tôi đã sai gì? Tôi quyết định ly hôn có đúng không? Con tôi sẽ ra sao?
Theo VNE
Suốt 8 tháng mang thai, chồng không hỏi han vợ câu nào Tôi về nhà mẹ đẻ khi mang thai tháng thứ 5, đến nay con đã tròn 8 tháng, anh chưa một lần hỏi xem mẹ con tôi có khỏe không, con như thế nào. Tôi quen anh qua giới thiệu, chúng tôi quen và yêu nhau được 6 tháng, sau đó tổ chức đám hỏi, vài tháng sau thì tổ chức cưới. Từ...