Mẹ thuê hot girl gài bẫy bạn trai tôi để thử lòng trước khi gả con và cái kết…
Hai mẹ con tôi lẳng lặng đi về sau chuyện bí mật gài bẫy thử lòng ấy. Có lẽ sau chuyện này tôi sẽ có suy nghĩ khác về anh, đúng là yêu nhau cứ phải thử lòng trước khi cưới mới biết lòng dạ nhau…
Ngày tôi đưa anh về ra mắt cả nhà, bố mẹ ai cũng khá ưng ý về chàng trai tôi muốn cưới làm chồng. Anh hơn tôi 5 tuổi và có công việc ổn định, anh yêu tôi hơn cả bản thân mình nên chuyến về quê ra mắt bố mẹ vợ tương lai anh căng thẳng lắm.
Thấy bố mẹ nhiệt tình đón tiếp anh, tôi cũng vui lây và thầm cảm ơn bố mẹ vì sự ưu ái này. Nhưng nào ngờ đêm ngủ, mẹ lại sang phòng tôi hỏi dò địa chỉ của anh và nói muốn bí mật tìm hiểu anh 1 cách khách quan trước khi quyết định gả cưới tôi cho người đàn ông này. Vâng lời mẹ, tôi ghi hết địa chỉ nhà cũng như công ty anh làm cho mẹ điện theo dõi.
Chiều hôm sau, tôi và anh xin phép bố mẹ về thành phố làm việc. Bố tôi thì ưng anh lắm nên lúc bố cứ nhắc anh rảnh thì nhớ về làm ván cờ với bố cho vui. Công việc, rồi mọi chuyện khiến tôi cũng quên béng mất lời mẹ bảo nên thử giả vờ hết yêu xem anh phản ứng như thế nào.
Hôm đó đang làm thì tôi nhận được điện thoại của mẹ, mẹ bảo tôi xin nghỉ đến ngay phòng trọ của anh có chuyện gấp cùng mẹ. Tới n hà anh , tôi choáng váng trước cảnh tượng có 1 cô chân dài miên mai, ngực mông gọi là như muốn đập vào mặt người khác đang lả lướt trước mặt bạn trai tôi. Thấy cô ta uốn éo, rồi nũng nịu đòi làm chuyện tế nhị kia với anh tôi sốc lắm.
Thấy bố mẹ nhiệt tình đón tiếp anh, tôi cũng vui lây (ảnh minh họa)
Quan sát phản ứng của anh trước tình huống “mỡ treo miệng mèo” ấy tôi và mẹ sốt ruột vô cùng. Nhìn tay anh bấm chặt vào quần và mắt đảo liên tục tôi nghĩ anh sẽ làm “chuyện ấy” với cô ta trong chớp nhoáng. Định lao vào làm ầm lên, mẹ giữ tôi lại và khuyên bình tĩnh xem anh phản ứng thế nào đã. Thực chất là mẹ thuê cô hot girl này tới ve vãn gài bẫy và thử lòng chung thủy của anh với tôi. Nghe mẹ nói vậy tôi mới hiểu, mẹ của tôi đúng là cao tay và số 1 của bậc thử lòng.
5 phút, rồi 10 phút trôi qua anh cứ lưỡng lự không làm gì cô gái kia cả, dù cho cô ta có mời chào và để lộ cả vòng 1 khủng của mình ra. Lát sau anh toát hết cả mồ hôi hột, tưởng anh tiến lại cô gái đó định ôm hôn vì không kìm chế được. Nhưng anh ngờ anh lại cúi xuống lấy chiếc áo dưới giường khoác vào người cô gái đó rồi bảo 1 câu khiến tôi và mẹ sốc vô cùng.
- Cô đi về đi, tôi không biết cô vì sao lại biết tôi và muốn đến dâng hiến cho tôi. Tôi cảm ơn, tôi đã có vợ rồi. Cô ấy body không đốt mắt người đối diện như cô, nhưng cô ấy không dễ dài và quan trọng nhất cô ấy là vợ tôi, là người con gái tôi yêu duy nhất.
- Cái gì cơ? Anh chê tôi chỉ để về ôm bà vợ không phân biệt được đâu là ngực với lưng ư? Hay anh bị bóng rồi. Đẹp trai thế này mà gay thì phí quá.
Video đang HOT
- Tôi chả bóng gió gì cả. Chỉ đơn giản là tôi yêu và không bao giờ phản bội vợ mình thôi. Vợ tôi sắp về rồi, cô ấy ghen dữ lắm. Nếu cô không muốn trần chuồng đi về hay mất bộ tóc của mình thì nhanh chóng rời khỏi đây. Tôi không đảm bảo an toàn cho cô được dâu.
Hay anh bị bóng rồi (ảnh minh họa)
- Anh… đúng là loại đàn ông điên. Thật phí thời gian với kẻ có của hời mà không biết hưởng.
Cô gái đó tức giận bỏ về, còn anh thở dài lắc đầu ngán ngẩm. Cô gái đó vừa ra đến đầu gõ thì mẹ tôi đã vội rút ví ra thưởng thêm tiền cho vai diễn khá xuất sắc của cô nàng. Định bước vào chồng ôm lấy anh vì xúc động thì mẹ kéo tôi lại và bảo.
- Kịch hay xem thế là đủ rồi. Con không phải nhảy vào diễn nữa đâu, hỏng hết chuyện. Thế là mẹ đã có kết quả của lần thử lòng này rồi. Mẹ cứ ngỡ cái vẻ bề ngoài tử tế, ngoan hiền của nó là giả tạo ai ngờ là thật. Thế này mẹ có thể yên tâm gả con gái mình cho nó được rồi. Nhưng chuyện này chỉ có 2 mẹ con ta biết, con đừng dại cho ai biết và nhất là nó không to chuyện đấy.
- Vâng ạ. Con gái mẹ sẽ không cưới nhầm chồng đâu, mẹ đừng lo cho con. Cảm ơn mẹ đã âm thầm thẩm định chàng rể này giúp con.
Hai mẹ con tôi lẳng lặng đi về sau chuyện gài bẫy thử lòng ấy. Từ lúc đó mẹ hoàn toàn ủng hộ 2 đứa tôi đến với nhau không vấn vương gì. Nhìn mẹ cười hạnh phúc, tôi cũng vui vì điều này.
Đám cưới của 2 đứa tôi diễn ra sau đó 2 tháng. Ngày cưới, mẹ nắm chặt tay anh mà dặn dò đủ chuyện. Tôi biết mẹ thương và mong tôi có cuộc sống thật hạnh phúc sau khi rời xa mẹ. Nhìn mẹ lo lắng cho tôi như vậy, tôi bỗng òa khóc và chẳng muốn rời xa mẹ tý nào. Thế mới nói, bố mẹ cả thể hi sinh tất cả vì con cái, chỉ mong con được vui cười thì chẳng có nỗi vất vả nào xua tan được nụ cười mẹ dành cho con.
Theo Phununews
Ký ức cay đắng của cô gái 11 năm "bán phấn buôn hương"
11 năm trong nghề bán phấn buôn hương và cũng đã "nhẵn" mặt ở hầu hết các tuyến đường "nhạy cảm" của Hà Nội, ít ai biết rằng, cuộc đời của cô gái có khuôn mặt góc cạnh, cách nói chuyện bất cần và có phần chua ngoa kia lại nhiều bi kịch và ê chề đến vậy.
Hẹn gặp Trang ở một quán café trên đường Đại Cồ Việt (Hà Nội), Trang đến rất đúng giờ. Tuy nhiên, trước khi bắt đầu câu chuyện về cuộc đời mình, Trang bảo Trang muốn được giữ bí mật về thông tin cá nhân.
"Cuộc đời em thì chẳng có gì phải giấu kín, nhưng em còn con, cháu 17 tuổi và vẫn luôn nghĩ mẹ mình là một công nhân"- Trang nói.
Theo lời của Trang, chính vì sợ một ngày nào đó, con nhận ra mẹ mình đang làm cái nghề chưa được xã hội công nhận kia nên Trang không còn bắt khách dọc đường như bao năm về trước mà lui về làm dịch vụ ở một quán đèn mờ bên ngoại thành Hà Nội.
"Mỗi ngày, em phải đi 30 - 40km để làm nghề cũng chỉ vì sợ bị con bắt gặp" - Trang nói. Nói xong, Trang thở dài đầy não nề trước khi kể lại cái ký ức mà đã có cả trăm nghìn lần Trang muốn quên đi nhưng không thể nào quên được.
Ảnh minh họa
"Người ta bảo, miếng ngon nhớ lâu, đòn đau nhớ đời nên em nhớ, nhớ đến từng chi tiết về cái ngày mà cuộc đời em đã rẽ sang ngang" - Trang nói.
"Em sinh ra và lớn lên trong một gia đình miền núi, 17 tuổi đã lấy chồng và 18 tuổi đã sinh con đầu lòng. Thế nhưng, cuộc sống gia đình quá khó khăn, chồng chỉ biết ăn rồi chơi nên càng nghèo khổ.
Năm 2005, em phải bỏ con (lúc ấy mới 6 tuổi) ở nhà để lên Hà Nội làm osin cho người ta. Mỗi tháng người ta trả cho em 350 nghìn đồng. Nhưng 350 nghìn ấy cũng chẳng đủ cho chồng em ăn uống chơi bời nên con em vẫn đói rách. Thế rồi, một ngày cuối tuần, nhân lúc đưa chó cưng của chủ đi dạo công viên, em được người hàng xóm tiếp cận, dỗ ngon dỗ ngọt bảo lên cửa khẩu xếp hàng lấy đồ, họ sẽ trả cho em 300 nghìn/ngày. Em nghe con con số 300 mà thèm khát. Vì thế, em đã nhận lời.
Hôm sau, em xin chủ nhà cho nghỉ về quê rồi theo xe lên Lạng Sơn. Lên đến Lạng Sơn, em thấy người ngứa ran nên người đi cùng đưa cho em mấy viên thuốc ngứa. Uống thuốc xong, em ngủ một giấc dài. Lúc tỉnh dậy, em phát hiện mình đã ở trong tay một ông chủ động mại dâm.
Ông chủ này người Việt. Thấy em đã tỉnh táo, ông ấy bắt em ngủ với mình rồi tiếp thêm 4 vị khách nữa, sau đó 6 ngày, ông ta bán em cho một ông chủ người Trung Quốc. Ông chủ người Trung Quốc lại ép em làm những việc giống ông chủ người Việt kia.
Em từ chối thì bị đánh đến thậm tệ. Nhưng ông ta chỉ đánh ở những khu vực kín, còn những phần hở như chân tay, mặt mũi thì ông ta không hề động đến vì sợ khách nhìn thấy sẽ không thuê.
May sao, 3 ngày sau, công an Trung Quốc mở đợt càn quét "động quỷ". Em bị ông chủ nhốt trong nhà tắm để che mắt công an. Vì thế, em đã trèo tường và lao ra khỏi nhà.
Trốn khỏi nhà, em chạy lên một chiếc xe khách, nhưng đi được hơn chục km thì họ đuổi em xuống vì không có tiền. Xuống xe, em ra hiệu cho người dân đưa em đến gặp công an.
Sau khi đến trạm công an, em được gặp cả đại sứ quán nhưng sau khi gặp xong, cả công an và đại sứ quán đều không tin em là người bị hại. Họ nghĩ em phạm tội gì đó ở Việt Nam nên trốn sang đây. Vì thế em bị giữ lại ở trại giam Nam Ninh và Đông Hưng gần 6 tháng trước khi được trả tự do về Việt Nam" - Trang nói.
"Đặt chân về đến Việt Nam, em mừng mừng tủi tủi, cứ nghĩ, mọi người trong gia đình sẽ đón chào và cảm thương với em, nhưng không. Ai cũng nhìn em bằng con mắt kinh bỉ, dè bỉu.
Em cố gắng chịu đựng, nhưng chịu đựng được một tháng thì giọt nước tràn ly khiến em dứt áo ra đi". - Trang nói tiếp.
Ảnh minh họa
Trang kể: "Hôm đó là giỗ bà ngoại của chồng em. Họ hàng tập trung đông đúc. Ai cũng nhìn em bằng con mắt của kẻ tội đồ. Họ còn "nói kháy" em, bảo "mang tiếng đi nước ngoài về mà không có tấm bánh đồng quà cho các cô, chú, anh chị, bà con". Rồi họ cười bằng cái giọng khả ố khiến em càng thêm cay cú. Tiếp đến, cả buổi, ai cũng kích bác, dè bỉu và coi thường em. Vì thế, ngay ngày hôm đó, em đã bỏ nhà ra đi.
Khi em đi, vì mang tâm lý trốn chạy, trốn chạy khỏi miệng lưỡi nhà chồng, chốn chạy khỏi những ánh mắt coi thường của nhà chồng nên trong người em không có một xu. Đến bến xe Giáp Bát, em tìm kiếm cả ngày để xin một công việc và một chỗ ở nhưng không có ai giúp. Cuối cùng, lão xe ôm đã bán em cho một chủ chứa ở Lĩnh Nam và từ đó, em bước chân vào nghề bán phấn buôn hương...".
Theo Minh Anh - Hạnh Thúy/Vietnamnet
Tôi không biết cái thai là của ai Tôi thật sự lo lắng và hoang mang vì không biết cái thai trong bụng là con của ai trong 3 người đàn ông... Có thể khi nói câu chuyện của mình ra, nhiều người sẽ chửi tôi là loại mất nết, mèo mả gà đồng, nhưng thú thật, không nói ra được, tôi phát điên lên mất. Tôi lấy chồng cách đây...