Mẹ ruột khóc lóc vật vã gây sức ép bắt em bỏ chồng
Ba mẹ ruột nói với em rằng anh là người đào mỏ, moi tiền, chỉ biết ba mẹ của anh. Mẹ em rất buồn, ngày nào cũng khóc. Mẹ khóc hơn 3 tháng nay như thế. Thậm chí mẹ nói em ngu và đòi tự tử.
Em là người đứng giữa một bên là mẹ ruột, một bên là chồng. Vì thế, em rất rối trí. Suốt ngày em không làm được việc gì.
Em đã lấy chồng mới được 7 tháng nay nhưng giờ em định chia tay chồng. Chồng em là người đàn ông gia trưởng, rất yêu thương gia đình (ba mẹ của anh) và luôn gây cho em những áp lực về tài chính.
Anh là người tài giỏi trong công việc, rất nhanh nhẹn và thông minh. Gia đình chồng khó khăn hơn gia đình em. Ba mẹ anh nghề nghiệp không ổn định, lại không có ruộng vườn gì nhiều, không lương hưu.
Còn em có nghề nghiệp ổn định. Em ở nhà mẹ đẻ ở thị xã Vĩnh Long. Anh đang làm ở Cần Thơ. Ba mẹ chồng em thì đang ở huyện khác của Vĩnh Long.
Lúc hai đứa mới cưới, tiền lễ đen (nạp tài) của đằng nhà trai được ba mẹ chồng em đưa cho nhà gái là 6 triệu. Nhưng sau đó, anh đề nghị trích ra 1 triệu mua sắm quần áo cho ba mẹ chồng, 1 triệu mua sắm quần áo cho ba mẹ vợ. Anh nói là muốn thể hiện tình cảm với ba mẹ 2 bên.
Rồi tiền mua nhẫn cưới, anh đề nghị hai đứa chia đôi. Nhưng chiếc nhẫn cưới ấy lại do nhà trai đem qua nhà gái vào ngày cưới. Lễ vật nhà trai mang đi ăn hỏi, họ toàn mua loại rẻ nhất.
Rồi đêm tân hôn của hai vợ chồng, ba mẹ chồng cho vợ chồng em ngủ chăn đệm cũ (đã sử dụng hơn 1 năm). Tất cả những điều này khiến ba mẹ em cảm thấy bị coi thường nên họ rất giận nhà chồng.
Video đang HOT
Sau khi cưới, anh muốn gửi tiết kiệm vào tài khoản ngân hàng. Anh nói thẳng với em thẳng rằng: mỗi tháng anh bỏ vô 2 triệu, em bỏ vô 2 triệu làm tài khoản chung.
Rồi 1 lần anh và em về nhà ngoại thăm ông bà ngoại em. Em đã mua sữa cho ông bà rồi, nhưng anh muốn biếu ông bà 500 ngàn. Điều đáng nói ở đây là anh bảo em đưa 250 ngàn, anh đưa 250 ngàn biếu cụ.
Mỗi tháng anh cho em Út của anh đi học 1 triệu đồng. Còn với em thì anh luôn bảo thu nhập chia đôi để phụ anh. Chưa hết, anh lại mong em phải thường xuyên quan tâm, về quê thăm ba mẹ anh ở dưới quê. Nhưng thật sự em thấy chán nản.
Chủ nhật em phải làm thêm nên có 1 lần em không rảnh để đi đám giỗ nhà ngoại anh (không tổ chức tại nhà anh) thì anh trách móc, nói em ham tiền. Anh luôn nhắc em: “Vợ chồng mua cho gia đình 2 bên đều nhau. Cho bên này cái gì thì bên kia cái đó”.
Ngoài tất cả những điều này ra thì anh rất sốt sắng giúp đỡ, chia sẻ với em khi em có gì khó khăn, bận rộn. Đến thời điểm này, anh đã nghĩ lại và không còn chia đôi tiền bạc với em nữa, không bắt em làm bất cứ điều gì. Anh đi làm bao nhiêu tiền lương bao nhiêu đều đưa cho em giữ hết.
Nhưng có vẻ như tất cả sự thay đổi của anh đã muộn. Ba mẹ em đã không còn tin tưởng anh nữa. Vì thế ba mẹ em cứ kêu em nên ly dị anh (tụi em chưa có con). Anh thì năn nỉ em, nói là anh đã sửa đổi, anh biết anh sai. Nhưng ba mẹ em nghĩ: tính tình khó đổi.
Ba mẹ ruột nói với em rằng anh là người đào mỏ, moi tiền, chỉ biết lo cho ba mẹ của anh. Mẹ em rất buồn, ngày nào cũng khóc. Mẹ em khóc hơn 3 tháng nay như thế. Thậm chí mẹ nói em ngu và mẹ đòi tự tử.
Em không biết có còn yêu anh hay không, nhưng nhìn ba mẹ như vậy thì em rất khổ sở. Còn anh, lúc nào anh cũng muốn gặp em. Nhưng giờ vợ chồng em gặp nhau thì phải gặp lén lút vì sợ mẹ em biết. Vợ chồng gặp nhau mà chẳng khác nào trốn đi gặp “bồ nhí”. Lúc nào em cũng rất sợ.
Nhiều lúc mẹ thấy em vẫn gặp gỡ chồng nên lại buồn khóc làm em thấy chán nản. Em không vui trước mặt anh thì mẹ em không buồn nhưng anh lại giận em. Em vui với anh thì mẹ em trách móc.
Hai tuần nay, mẹ em còn bỏ nhà đi. Không đêm nào bà ở nhà với ba con em (em ở chung với ba mẹ đẻ) mà không khóc vật vã.
Em là người đứng giữa một bên là mẹ ruột, một bên là chồng. Vì thế, em rất rối trí. Suốt ngày em không làm được việc gì.
Giờ nghĩ tới việc em “tái hôn” hay “ở vậy” suốt đời thì em cũng phân vân lắm. Em sợ tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa. Em đã có một đời chồng thì “người sau” có chấp nhận em không? Em nên làm gì đây mọi người?
Em cám ơn sự chia sẻ chân thành từ tất cả mọi người!
Theo VNE
Đàn bà ngủ với đàn ông, thiệt gì?
Nói về đàn ông, họ luôn luôn nghĩ, chuyện họ chơi bời là đương nhiên nhưng lại cấm phụ nữ chuyện chăn gối trước khi lấy chồng.
Tôi không cổ cũ cho chuyện sống thử, cũng không phải cổ xúy cho con gái sống dễ dãi hơn, chỉ là tôi có chút suy nghĩ thoáng. Quan điểm của tôi, yêu là cho hết mình, nhưng phải biết chịu trách nhiệm với những gì bản thân mình làm, đừng làm rồi ân hận, đừng làm rồi khóc lóc than đời. Và cũng đừng đổ tội cho bất kì ai, dù là đàn ông hay đàn bà.
Nói về đàn ông, họ luôn luôn nghĩ chuyện, họ chơi bời là đương nhiên nhưng lại cấm phụ nữ chuyện chăn gối trước khi lấy chồng. Có nhiều anh chàng miệt thị, khinh bỉ, coi thường người vợ của mình khi biết cô ấy không còn trong trắng. Và thậm chí có là vợ thì cũng ra rìa luôn, không được coi trọng nữa vì tội đã trót ăn nằm với ai đó trước anh ta. Nhưng anh ta lại không tự kiểm điểm lại bản thân mình xem mình đã thực sự trong sạch, xứng với người con gái đó hay chưa.
Nhiều cô gái cũng vì chuyện không còn trinh tiết mà dại dột, lo lắng, sợ hãi không dám nghĩ tới chuyện lấy chồng. Có người vì căm hận bị người yêu phản bội khi đã trao thân mà không dám yêu ai, ngậm đắng nuốt cay chấp nhận quá khứ. Bởi vì sao, vì đàn ông luôn khiến họ lo sợ, đàn ông luôn khiến họ nghĩ, họ đã mất đi &'cái ngàn vàng' rồi thì không xứng là vợ anh ta?
Nhiều cô gái cũng vì chuyện không còn trinh tiết mà dại dột, lo lắng, sợ hãi không dám nghĩ tới chuyện lấy chồng. (Ảnh minh họa)
Có quy định nào về việc, con gái mất đi cái trong trắng của mình thì không được làm vợ hay không? Hay có ai quy định, đàn ông được chơi bời, buông thả, còn phụ nữ thì không? Xin thưa, chẳng ai quy định cả, chỉ là người ta tự tạo ra rào cản ấy, tự quy kết hết trách nhiệm cho người phụ nữ, nhất là cánh đàn ông. Trong khi họ không hề nghĩ rằng, phụ nữ buông thả với ai, đàn bà ngủ với ai để phải chịu tiếng xấu?
Cái thiệt của chuyện quan hệ trước hôn nhân chính là việc, bị người đàn ông coi thường và khinh rẻ đó. Nhưng, với những người phụ nữ, khi yêu là luôn trao hết mình. Vậy, khi họ cho đi bản thân mình cho người mình yêu thương, trong giây phút hạnh phúc ấy, họ thực sự không nghĩ được nhiều. Họ chỉ biết sống thực với tình cảm của mình, còn đâu thời gian để cân đong đo đếm tương lai.
Có thiệt gì không chỉ có tự bản thân họ hiểu? Nếu như thực sự nghĩ tương lai sẽ khó khăn nếu như không đến được với người mình đã trao thân, thì phụ nữ nên sống kín kẽ, nên có lập trường hơn nữa. Còn nếu chỉ nghĩ sống theo cảm xúc, làm chuyện đó theo cảm xúc thì hãy chịu trách nhiệm về hành động của mình.
Điều quan trọng hơn cả là đàn ông hay có suy nghĩ rộng lượng hơn về chuyện trinh tiết, sự trong sáng của phụ nữ. Có không còn trong trắng thì có sao, đó là người dám yêu, dám sống. Có không còn nguyên vẹn thì cũng có sao, chỉ cần họ không phải là hạng, với gã đàn ông nào cũng có thể &'lên giường'. Cánh cửa cuộc đời rất rộng, hãy cho họ một lối thoát, vì khi yêu, ai cũng khó lòng mà kìm chế được bản thân. Và trách nhiệm họ chịu cũng chỉ phụ thuộc vào cánh đàn ông mà thôi!
Trinh tiết, hay trong trắng, tất cả cần phải được suy nghĩ thoáng hơn, cần được người trong cuộc hiểu và thông cảm. Đừng bao giờ đòi hỏi quá cao ở một người đã từng yêu nếu như bản thân mình cũng từng giống như vậy, đàn ông ạ!
Theo VNE
"Nếu sợ yêu tốn kém, một chút tình cũng đừng hòng mong có" Đàn ông chỉ được chọn một trong hai. Nếu cứ sợ yêu tốn kém, sợ bị người khác tham tiền của mình khi yêu thì một chút tình cũng đừng hòng có được. Thân gửi Đàn ông chớ dại gái - tác giả bài viết "Đấy, mình cao giá nên cũng được nhận món quà đắt giá". Tôi viết những dòng này khi...