Mẹ ơi, bố “lột đồ”, “đánh” ôsin
Đi làm về, vừa tháo được đôi giày đã thấy con đứng ở cửa đợi mẹ nước mắt ngắn nước mắt dài mặt tái mét, Lan ngạc nhiên hỏi: “Có chuyện gì vậy con?”. Con bé cứ ôm mặt mà khóc chẳng nói chẳng rằng.
Nhìn đôi mắt ánh lên vẻ sợ hãi của con, chị ôm con vào phòng vỗ về an ủi. Một hồi con bé cũng nói: “Mẹ ơi! Hôm nay bố đánh chị Na. Con thấy bố lột đồ chị ấy ra, chị ấy xin tha nhưng bố không đồng ý?”. Lan hỏi dồn con: “Thế con thấy mấy lần như vậy rồi?”.
Con bé sợ quá khóc thét lên: “Nhiều lần mẹ à nhưng lần này làm con sợ nhất vì hai người đánh nhau lâu chị ấy ngất ra sàn nhà ấy, mắt lim dim mãi mới tỉnh được”.
Nghe con nói xong, Lan thấy máu trong người bốc lên ngùn ngụt. Nếu như chồng chị có ở đây chắc chị chém làm ba luôn. Lan không ngờ lại có những chuyện tày trời như thế xảy ra trong chính ngôi nhà của mình. Nhìn đứa con bé bỏng ngây thơ ngước đôi mắt trong veo nhìn mình mà chị thấy xót xa.
Chị đã đề phòng trước những chuyện như thế này sẽ xảy ra khi đi thuê người giúp việc. Thế nhưng, chồng chị không cho phép thuê osin xấu quá hay già cả bởi anh lý luận: Xấu quá thì ngồi ăn cơm cùng nhìn thấy sẽ mất ngon mà già quá thì không làm được việc chỉ tổ tốn tiền nay đi bệnh viện mai mua thuốc thang.
Chị thuê cái Na, cũng bình thường về nhan sắc nhưng tính dở dở. Chị nghĩ chuyện nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa sẽ không khó khăn gì khi đào tạo nên vẫn thuê. Nó lành như hạt cơm bảo gì làm nấy, vật vờ như cái xác không hồn trong nhà.
Video đang HOT
Nếu chồng đầu gối tay ấp với những phụ nữ thông minh thì đã đành, đằng này anh ta lại “ăn ngủ” với ôsin “dở hơi” thì chị thực sự không hiểu anh nghĩ thế nào.
Vừa thấy chồng xuất hiện, chị nuốt giận vào trong, yêu cầu trình bày rõ mọi chuyện. Anh chồng lúc này mới từ từ bắt đầu: “Con bé đang tắm, vòi nước tự nhiên không chảy nữa nó kêu anh. Anh bảo cháu mặc quần áo vào đi rồi đi ra lúc nữa chú sửa. Nó bảo cháu bôi xà phòng lên người rồi không mặc quần áo vào được, chú vào sửa nhanh cho cháu tắm. Anh nghĩ nó cũng chẳng khác gì Tũn nhà mình nên vào phòng tắm vặn vòi sửa cho nó.
Sửa xong nhìn sang nó quả thật anh cũng không kìm lòng được. Em biết đấy ai cũng có bản năng mà. Chỉ duy nhất một lần đó anh chủ động vuốt ve nó chứ không làm gì cả. Nhưng không hiểu sao những lần sau nó liên tục kêu hư vòi nước và muốn anh sửa. Nó bảo anh, muốn anh làm với nó như lúc trước vì nó thích như thế? Anh đành chiều, lâu cũng thành quen”.
Chấm dứt câu chuyện mặt ông chồng lạnh te còn chị không biết nói thế nào. Những tưởng đã phòng trừ như thế ai dè “Nhân tính không bằng trời tính”. Giờ mọi chuyện đến nước này đành cho con bé Na về quê. Chưa biết xử lý với chồng ra sao, lúc này trong lòng chị có trăm mối tơ vò.
Câu chuyện của gia đình chị Lan chỉ là một trong rất nhiều trường hợp như thế. “Khi bắt gặp chuyện chồng quan hệ với ôsin hầu hết các bà vợ đều bị rơi vào tâm trạng choáng váng, hụt hẫng sau đó là hành động một cách vội vã để giải thoát mình khỏi những cảm giác bị phản bội như đuổi việc ôsin hay ly dị chồng mà ít khi dừng lại tìm hiểu nguyên nhân vì sao.
Bản thân mình là nạn nhân nhưng mình cũng phải tách mình ra khỏi vị trí đó để nhìn nhận mọi chuyện dưới góc độ khách quan. Để thấy nếu trong hoàn cảnh như vậy mình liệu có một giải pháp nào tốt hơn chồng. Hiểu để thông cảm cũng như tha thứ và sống với nhau tiếp như thế nào”, chuyên gia tư vấn Trịnh Quỳnh Chi đưa ra lời khuyên.
Theo VNE
Sợ sex, tôi đã nuôi osin để 'phục vụ' cho chồng
Tôi đã phải khóc lóc, quỳ gối van xin chồng 'quan hệ' với chị ấy nhưng rồi tôi lại bị chính chuyện này ám ảnh.
Tôi và Tuấn quen nhau được 3 năm thì cưới. Anh là một người đàn ông chuẩn mực mà cô gái nào cũng mơ ước. Anh mở một công ty tư nhân nhỏ, làm ăn cũng lời lãi. Gia đình anh lại căn bản, bố mẹ đều là nhân viên nhà nước. Anh là một người yêu, một người chồng tuyệt vời. Anh dịu dàng và thấu hiểu phụ nữ. Thời gian 3 năm yêu nhau, đã có những lúc anh đòi hỏi "quan hệ" nhưng vì tôi nói muốn giữ trọn đến ngày cưới nên anh tôn trọng và không nhắc lại việc ấy nữa.
Đêm tân hôn cũng là lần đầu tiên tôi trải nghiệm "chuyện đó". Tất cả đối với tôi như một cơn ác mộng, chẳng có gì lãng mạn hay sung sướng như mọi người vẫn kháo nhau. Nỗi đau đớn tột cùng khi thực hành "chuyện ấy" vẫn tiếp diễn trong nhiều ngày sau đó. Thế mà khi anh hỏi, tôi vẫn phải trả lời cảm giác rất tốt. Tôi biết anh rất cố gắng và coi trọng chuyện hòa hợp về mặt thể xác giữa hai vợ chồng. Tôi không muốn làm anh buồn.
Nhưng càng thấy vẻ mặt "giả vờ thích thú" của tôi, anh càng lấy đó làm hài lòng và tăng cường "chuyện ấy". Tôi không hiểu sao anh có sức lực để sex nhiều đến vậy. Trong khi mỗi lần nghĩ đến đêm nay phải làm "chuyện ấy" là tôi rùng mình sợ hãi. Chồng tôi lên mạng lùng tìm đủ thứ bí quyết, rồi tải nhiều phim sex về để chúng tôi học tập và làm theo. Quả thực suốt thời gian chiều theo những sở thích ấy của anh, đối với tôi, không khác gì địa ngục.
Đến một ngày, tôi không thể chịu nổi nữa và kể hết cho anh nghe cảm giác của mình. Anh rất sốc khi biết được sự sợ hãi của tôi. Lúc đầu, anh cố gắng đưa tôi đi điều trị tâm lý nhưng không tác dụng. Tôi vẫn ghét cảm giác phải chung đụng cơ thể với anh mỗi đêm. Cuối cùng, anh bỏ cuộc. Việc sex giữa chúng tôi ngừng hẳn. Anh thường xuyên phải tự giải quyết. Thỉnh thoảng khó chịu quá, không nhịn được, tôi cũng chiều anh. Thế nhưng, khi thấy tôi co rúm lại căng thẳng, anh lại bị mất hứng.
Trong sinh hoạt thường ngày, chúng tôi vẫn là cặp vợ chồng hạnh phúc. Sáng sáng, chúng tôi vẫn cùng nhau chạy bộ, anh vẫn đều đặn đưa đón tôi đi làm. Tôi vẫn luôn nấu những bữa ăn ngon miệng cho chồng. Dù tất cả mọi thứ khác đều hòa hợp nhưng việc không có sex tạo nên bức tường vô hình giữa chúng tôi.
Từ ngày biết sự thật về tôi, anh trầm lặng hơn hẳn. Tôi từng bắt gặp nhiều lần anh hút thuốc trầm tư ở ngoài ban công. Một lần, anh uống rượu say mèm trở về nhà, khi tôi đỡ anh vào phòng, anh ngồi gục đầu và khóc. Anh tự trách mình là thằng đàn ông tồi tệ đã không quan tâm đến tôi ngay từ đầu để sự việc đến mức này. Anh nói cuộc hôn nhân này quá lập dị, quá căng thẳng so với sức chịu đựng của anh.
Ngày hôm sau, quên hết mọi chuyện, anh trở lại là người chồng hoàn mỹ của tôi. Nhưng tôi hiểu trong lòng anh khổ sở vô cùng. Tôi đem chuyện này về kể với mẹ. Bà rất ngạc nhiên. Mẹ tôi lo lắng anh sẽ ra ngoài để tìm người nhằm thỏa mãn dục vọng. Lỡ như anh tìm đến gái làng chơi sẽ rước bệnh vào người. Còn anh nuôi bồ nhí bên ngoài thì càng nguy hiểm, sớm muộn gì tôi cũng mất chồng.
Cuối cùng, tôi và mẹ nghĩ ra một kế sách. Đó là về quê tìm một người phụ nữ để nuôi trong nhà như người giúp việc nhưng thật ra là phục vụ sinh lý cho anh. Lúc đầu, khi nói với chồng ý định này, anh nhất quyết không đồng ý và mắng tôi một trận. Nhưng sau khi tôi quỳ xuống khóc, van xin hãy để tôi bù đắp cho anh, anh miễn cưỡng đồng ý phương án tôi đưa ra.
Tôi và mẹ về quê, tìm được một người chị họ xa góa bụa và nghèo khổ. Chị ấy gửi con lại cho bố mẹ và theo tôi lên thành phố "làm việc". Mọi người trong nhà và hàng xóm ngỡ ngàng khi thấy một người đảm đang, vốn không thích có người lạ trong nhà như tôi lại thuê người giúp việc.
Nhưng thực chất, tôi vẫn làm tất cả việc nhà. Việc của chị là khi nào chồng tôi có hứng thì phục vụ. Chị ấy ngủ phòng riêng, ăn riêng, rất hiếm khi chung đụng với vợ chồng tôi. Cuối tháng thì nhận tiền và cũng có ngày nghỉ như những người giúp việc khác.
Những ngày đầu, anh còn ngại. Tôi phải thuyết phục rất nhiều anh mới sang phòng bên kia để giải tỏa. Xong việc, anh lại quay về phòng chúng tôi ngủ. Lúc nào anh cũng ôm tôi và thì thào lời xin lỗi. Đã hai tháng từ ngày tôi mang chị họ kia lên, anh cũng đã dạn dĩ hơn trong việc chăn gối với chị ấy. Việc đó trở thành một thói quen rất thường ngày của anh. Anh vui vẻ, tươi tỉnh lên rất nhiều. Anh hoạt bát hơn, cười nói nhiều hơn.
Đổi lại, tôi là người luôn phải dằn vặt. Mỗi lần anh ở căn phòng bên, tôi có thể nghe rõ những tiếng động họ đang làm gì. Tôi chỉ biết ngồi bó gối, bịt tai lại khóc một mình. Tôi rất hận mình yếu sinh lý, phải dâng chồng cho kẻ khác. Mỗi khi anh trở về giường và ôm tôi ngủ, tôi lại thấy ghê tởm anh. Mùi nồng nồng của cuộc ái ân, mùi của người phụ nữ khác ám trên cơ thể anh làm tôi thấy buồn nôn. Nghĩ đến cảnh anh và chị họ xa ân ái, tôi không khỏi ghen tị, buồn chán.
Tôi bây giờ đang lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu tiếp tục để người phụ nữ kia ở lại nhà phục vụ chồng, tinh thần của tôi rất suy sụp. Nếu đưa chị về, tôi tiếp tục phục vụ chồng thì sẽ không chịu nổi. Tôi phải làm sao để thoát khỏi cái hố do chính mình đào ra bây giờ?
Theo Afamily
Chồng cướp "cái ngàn vàng" của ôsin Hai lần thuê người giúp việc đứng tuổi, chồng đều kiếm cớ để đuổi họ. Hai lần thuê người giúp việc đứng tuổi, chồng đều kiếm cớ để đuổi họ. Ly do 'sa thai' cung toan nhưng chuyên đâu đâu. Con nhơ, ngươi giup viêc thư nhât đang tuôi cô chông, cung la ngươi cung quê, tinh tinh ôn hoa, vui ve lai...