Mẹ nuôi muốn tôi báo hiếu bằng cách trở thành con dâu mẹ
Mẹ tôi đến với cha tôi khi đã ở tuổi lỡ thì còn cha hơn 60 tuổi. Họ có đăng kí kết hôn nhưng trong con mắt gia đình bên nội và những người con riêng của cha, tôi vẫn là đứa trẻ vô thừa nhận.
Khi tôi lên 12 tuổi, mẹ tôi qua đời vì bạo bệnh, vài năm sau cha tôi cũng mất vì già yếu. Tôi trở thành trẻ mồ côi, con đường học hành tưởng chừng phải bỏ dở vì gánh nặng mưu sinh.
Nhưng đúng lúc tôi tưởng phải nghỉ học thì mẹ nuôi tôi xuất hiện. Gia đình mẹ giàu có, nhà neo người. Qua một vài kênh thông tin kêu gọi từ thiện, mẹ đến tìm tôi, muốn nhận nuôi tôi. Mẹ nói mẹ chỉ có một đứa con trai, đang muốn có thêm một cô con gái. Tôi về ở với mẹ, mẹ sẽ lo cho tôi đầy đủ. Và tôi, tự nhiên lại thành đứa trẻ có gia đình.
Mẹ nuôi tôi không có chồng, chỉ có một cậu con trai. Mẹ buôn bán kinh doanh, kinh tế dư giả. Sự thật như mẹ nói, mẹ đã chăm lo cho tôi đủ đầy, nuôi dạy tôi một cách nghiêm khắc. Mẹ dạy tôi cả cách chăm sóc anh trai. Anh ấy là một người bị thiểu năng trí tuệ nhẹ, không nhanh nhẹn như người bình thường.
Thời gian qua đi, tôi lớn lên, không xinh đẹp nhưng cũng dễ nhìn. Tôi tốt nghiệp đại học, đi làm, bắt đầu có những mối quan hệ khác. Nhưng mẹ kiểm soát các mối quan hệ của tôi rất chặt đặc biệt là quan hệ khác giới, nhiều lần còn lén kiểm tra điện thoại, tủ cá nhân của tôi. Mẹ luôn nói xã hội bây giờ người xấu thì nhiều, người tốt thì ít, với đàn ông cần tránh xa cảnh giác.
Tôi luôn nghĩ rằng mẹ lo lắng cho tôi nên mới làm vậy. Cho đến một hôm, có một cậu bạn đồng nghiệp mà tôi có cảm tình đưa tôi về nhà sau buổi liên hoan muộn ở công ty. Có lẽ mẹ đã đợi ở cổng từ lâu, vừa thấy tôi và cậu ấy về đã lao ra mắng chửi tôi con gái mà đi khuya là hư hỏng này nọ khiến cả cậu bạn và tôi đều khó xử.
Video đang HOT
Mẹ nói mẹ đã từng bị đàn ông lừa dối, mọi đàn ông trên đời đều không đáng tin. Mẹ không muốn tôi khổ sở. Nhưng điều cuối cùng tôi nhận ra chính là mẹ đã “dành phần tôi” cho một người, đó là con trai mẹ.
Mẹ nói ra điều đó khi trải qua một trận ốm. Đời mẹ sinh ra một đứa con trai sau khi bị người tình phụ bạc. Mẹ lao vào làm ăn, kiếm tiền, lo cho anh ấy tất cả, nhưng mẹ chưa bao giờ yên tâm về anh.
Ngay từ khi nhận nuôi tôi mẹ đã có những kế hoạch của riêng mình: Nuôi dạy tôi thật tốt, bằng cả vật chất và tinh thần để sau này tôi sẽ thay mẹ lo cho anh. Nhưng chăm lo với tư cách em gái vẫn chưa đủ, mẹ muốn tôi làm vợ anh.
Đối với tôi, đây là một cú sốc bởi chưa từng nghĩ đến. Mẹ nói: “Mẹ tuy không sinh ra con, nhưng mẹ đã nuôi dưỡng con cho đến bây giờ. Con có thể đền đáp chút công ơn này cho mẹ thỏa lòng không? Mọi tài sản mẹ cả đời dành dụm sau này sẽ là của con hết”. Tôi biết ơn mẹ bởi công nuôi dưỡng, cũng thương anh như anh trai của mình. Nhưng làm vợ anh thì tôi chưa từng nghĩ đến.
Tôi đã tránh mặt mẹ nhiều ngày sau buổi nói chuyện đó. Nếu không có mẹ thì tôi đã không có ngày hôm nay. Nếu không có mẹ thì tôi chỉ là một đứa trẻ mồ côi nghèo khổ dở dang học hành. Không có mẹ thì tôi đã không có những tháng ngày được chăm sóc ấm êm, học hành tử tế. Công ơn ấy tôi phải đáp đền, nhưng đáp đền bằng cách mẹ muốn ư?
Tôi là một cô gái bình thường, biết mơ mộng biết yêu đương. Tôi đã có tình cảm với một người, dù chưa đậm sâu nhưng mọi thứ đang bắt đầu chớm nở. Tôi muốn yêu và được yêu, được sống với người đàn ông mình sẽ lựa chọn.
Sẽ thế nào nếu tôi chấp nhận làm con dâu của mẹ? Sẽ thế nào nếu tôi khước từ mong muốn của mẹ?
Đã mấy lần tôi nung nấu ý định rời khỏi nhà, tôi đã đủ lông đủ cánh để tự lo cho mình rồi. Nhưng tôi không đủ dũng cảm. Nếu tôi làm như vậy có phải là quá vong ân bội nghĩa, quá nhẫn tâm vô tình? Nhưng tôi thật sự không cam tâm làm con dâu của mẹ.
Khi tôi và bố mẹ chạy vội sang nhà anh trai thì bàng hoàng thấy đứa bé sơ sinh đỏ hỏn nằm trong giỏ
Đã 6 ngày rồi chị dâu chưa về nhà, anh trai sống như người mất hồn, bố mẹ tôi thật không biết phải làm sao nữa?
Anh chị tôi sống tình cảm lắm, lấy nhau đã 8 năm rồi mà chưa bao giờ nghe thấy tiếng hai người cãi nhau. 2 con của anh chị cũng rất ngoan và đẹp giống y như bố mẹ. Về công việc thì cả hai đều rất tốt nên sau khi cưới vài năm, anh trai đã xây nhà 3 tầng và mua ô tô sang. Mọi mặt gia đình anh trai đều đáng ngưỡng mộ khiến bao người nhìn vào mà khát khao.
Cho đến một ngày, buổi tối khá muộn, nghe thấy tiếng chị dâu khóc thút thít gọi bố mẹ sang giải quyết mọi việc. Thế là cả nhà tôi hớt hải chạy đến nhà chị dâu, vừa bước vào cửa tôi đã sốc với đứa trẻ sơ sinh đỏ hỏn trong giỏ.
Anh trai thì im lặng còn chị dâu ôm chặt lấy tôi mà khóc. Chị nói trong tiếng nấc nghẹn rằng chị thật không ngờ anh trai lại là ngoại tình, phản bội vợ con, giờ còn mang "của nợ" về bắt chị ấy nuôi giúp nữa.
Nghe xong lời chị nói, bố tôi tức giận lao đến đánh anh trai nhưng anh không phản ứng gì, chỉ cố cắn chặt răng. Thấy vậy mẹ tôi lao đến can ngăn bố, bà bảo: "Sự việc đã đến nước này có đánh thì cũng giải quyết được gì đâu, con nó đã biết lỗi rồi. Nhà mình cũng ít trẻ nhỏ, đứa bé cũng là máu mủ ruột thịt nhà ta, nếu anh chị không ai nuôi được thì để bố mẹ nuôi vậy".
Chị bảo mẹ đứa bé cũng không thèm nhận nó, tại sao chúng ta phải nuôi. (Ảnh minh họa)
Nói rồi mẹ tôi đến bên cạnh ôm ấp cưng nựng đứa nhỏ khiến chị dâu càng tức hơn. Chị bảo nếu mọi người giữ đứa bé lại thì chị dâu sẽ là người ra đi, bởi không muốn nhìn thấy sự phản bội của chồng trong ngôi nhà này.
Mẹ tôi cố bình tĩnh hỏi nếu không để lại nuôi thì sẽ làm gì với đứa trẻ? Chị bảo mẹ đứa bé cũng không thèm nhận nó, tại sao chúng ta phải nuôi, chi bằng đưa vào chùa hay vào trung tâm bảo trợ nào đó cho nhẹ gánh.
Từ trước đến nay tôi luôn yêu quý chị dâu thế mà lần này chị lại có cách đối xử quá tệ với đứa con rơi của anh trai khiến tôi thất vọng quá. Bố mẹ tôi bảo không muốn con cháu nhà mình rơi rụng bên ngoài nên nhất định sẽ nuôi đứa nhỏ.
Bất ngờ chị dâu đứng dậy, một lúc sau chị xách vali và kéo theo hai đứa cháu đi, chị bảo mọi người cứ giữ lấy đứa trẻ mà nuôi, còn chị sẽ ra đi với hai con. Đến lúc này anh trai quỳ sụp xuống cầu xin chị dâu tha thứ và đừng bỏ đi nhưng chị vẫn ra xe khiến cả nhà tôi bất lực.
Đã 6 ngày rồi chị dâu chưa về nhà, anh trai sống như người mất hồn, bố mẹ tôi thật không biết phải làm sao nữa? Mọi người cho gia đình tôi lời khuyên với?
Vợ mới của chồng cũ xúi con tôi ghét mẹ Tôi không dám nói vợ mới của anh là người xấu hay có ý đồ, nhưng cô đã khiến con tôi về chê trách và hỗn hào với mẹ. Tôi thấy không ổn. Người mới của chồng cũ là một phụ nữ xinh xắn nhỏ nhẹ và rất được lòng bố mẹ chồng. Mẹ chồng cũ, dù rất thương tôi nhưng phải công...