“Mẹ mày ăn cơm trước kẻng thì mày cũng thế được”
Bà nội lạnh lùng đạp tôi ra góc tường, quắc mắt: “Con mẹ mày ăn cơm trước kẻng với con tao thì mày cũng có thể làm thế với thằng khác được. Chắc gì mày đã là cháu tao”.
Chủ đề trinh tiết là chủ đề muôn thuở mà mọi người thường xuyên tranh luận. Các bạn trẻ sống thoáng bây giờ coi màng trinh chẳng đáng một xu. Điển hình là bạn Vĩnh Tường với câu nói chơi nổi “Bánh mì phải có pa tê, đàn ông phải có m.áu dê trong người”.
Các chị em đừng có nghe lời xui dại của bạn này mà đi dâng hiến, rồi chiều chuộng theo m.áu dê của người yêu nhé. Phụ nữ trước khi lấy chồng mà mất trinh thì coi như vứt. Mất đi cái ngàn vàng ấy, giá trị của người đàn bà cũng chỉ là con số 0.
Đời tôi đã từng gặp nhiều người phụ nữ trót dại trao cho bạn trai sự trinh trắng trước khi bước chân về nhà chồng và phải lãnh lấy hậu quả thê thảm.
Người đầu tiên chẳng ai khác chính là mẹ tôi. Mẹ tôi hơn bố tận 4 t.uổi. Mẹ là con gái nhà tri thức (ông ngoại tôi là bộ đội, bà ngoại là y sĩ). Mẹ tôi không xinh nhưng ngoan hiền nhu mì. Nghe nói ngày xưa, mẹ cũng được nhiều người đeo đuổi lắm.
Bố tôi lớn lên trong gia đình buôn bán. Ông nội mất sớm nên bà nội thoát li ra thành phố buôn bán. Bà nội cũng có chút của ăn của để. Bố tôi là con trai duy nhất được bà nuôi ăn học nên người.
Ngày còn trẻ bố mẹ tôi yêu nhau cũng bị bà nội phản đối kịch liệt. Nguyên nhân là vì mẹ hơn bố tôi 4 t.uổi. Cuối cùng, bố mẹ cố tình có thai tôi để ép bà nội cho cưới.
Sau khi về làm dâu, mẹ tôi khổ cả trăm bề. Mẹ được nuôi dạy trong gia đình có học, lại được chiều chuộng nên không thể thích nghi nổi với dân buôn như bà nội.
Thời đó làm giáo viên nghèo, lương mẹ còm cõi nên bà nội kêu mẹ tôi nghỉ việc để đi buôn cùng bà. Mẹ tôi thì hiền lành, toàn bị người ta lừa gạt. Có lần đi buôn mẹ còn bị giật mất cả t.iền hàng. Bà nội tức giận đ.ánh c.hửi mẹ ngay giữa bàn dân thiên hạ.
Nhiều lần tôi nghe bà nội c.hửi mắng mẹ thậm tệ. Những từ ngữ bà nội dùng để mắng mẹ rất thậm tệ: “ ngu ngốc”, “ vụng thối”, “ mất nết”, “hư hỏng”, “dâm đãng”,… Có lần bà nội tát mẹ vì nhập phải một lô muối bị ướt. Tôi lao từ trong nhà ra, ôm chân bà nội mếu máo xin tha cho mẹ.
Bà nội lạnh lùng đạp tôi ra góc tường, quắc mắt: “Mày cút vào nhà ngay. Đừng léo nhéo bà ơi bà ời ngứa tai lắm. Con mẹ mày ăn cơm trước kẻng với con tao được thì mày cũng làm thế với thằng khác được. Chắc gì mày đã là cháu tao”.
Video đang HOT
Không hiểu sao càng lớn tôi càng không có nét gì giống bố. Bà nội được thể càng xa lánh, thóa mạ mẹ con tôi. Đến tận lúc mất, bà cũng chỉ nhận em gái tôi là cháu. Còn tôi thì bà vẫn mang mối nghi ngờ ôm xuống mộ. T.uổi thơ của tôi trải qua biết bao nhục nhã cũng chỉ vì sự dại dột của mẹ.
Người thứ hai tôi muốn kể câu chuyện để răn đe mọi người, đó là em gái tôi. Không hiểu sao nhìn cảnh mẹ phải chịu nhục bao nhiêu năm chỉ vì chuyện “ăn cơm trước kẻng” mà con bé vẫn ngu dại đi theo vết xe đổ của bà.
Em kém tôi 4 t.uổi. Em xinh, hát hay, nói chuyện duyên nên nhiều chàng “bồ kết” lắm. Cuối cùng, nó bị một anh chàng cùng lớp cưa đổ. Chị em tôi khá thân nên con bé tâm sự với tôi tất cả mọi diễn biến trong chuyện tình yêu của nó.
Ngay khi em nói đã nhận lời cậu kia, tôi đã dặn dò kĩ càng “phải biết giữ mình”. Vậy mà ngờ đâu, sau 3 tháng yêu, nó lại bị cậu kia dụ dỗ, cưỡng đoạt trong một lần hai đứa đi cắm trại. Hồi ấy, nó mới học năm nhất đại học.
Biết chuyện, tôi đau xót lắm. Tôi không dám kể với bố mẹ, lặng lẽ đi gặp cậu kia để “dằn mặt”. Cậu kia gương mặt non nớt, sáng sủa, khá thư sinh. Nó thề thốt sẽ chịu trách nhiệm, yêu thương em tôi cả đời.
Nhìn hai đứa mới bước vào đời đã nếm trái cấm, tôi đoán được tương lai khó thành nhưng cũng chỉ còn cách nuôi hy vọng. Tôi tìm hiểu và dạy em mình những cách ngừa thai, tránh để nó lâm vào cảnh bi đát như mẹ.
Yêu nhau đến năm thứ 3 đại học, cậu bạn trai của em bỗng dưng thi tiếp 1 trường đại học nữa và cậu ấy đã đỗ Đại học Bách khoa Hà Nội. Thế là từ ấy 2 đứa không học cùng trường nữa nên tình yêu cũng dần nhạt nhòa.
Thấy em tôi dễ thương, nhiều người lại nhảy vô làm quen, tán tỉnh. Bạn trai của em gái tôi biết chuyện ghen tuông tới tấp. Dù em tôi thề thốt, nó vẫn không tin và nghi ngờ. Đỉnh điểm, nó còn ngờ vực em thiếu hơi trai nên thèm, cặp kè và ngủ với bọn con trai theo đuổi em.
Cuối cùng, thằng đốn mạt đó bỏ rơi em kèm theo câu nói: “Biết trước ngày xưa không phá cái màng trinh, để giờ còn có cái để kiểm chứng xem em có chung tình với anh không. Giờ thì lòng nghi ngờ trong anh quá lớn, xin lỗi em”.
Em tôi hóa điên hóa dại vì tình đầu tan vỡ. Tôi thương em mà chẳng thể làm gì. Tôi chỉ lặng lẽ chăm nom nó, lòng trách em sao quá ngu dại để rồi bây giờ gánh chịu hậu quả nặng nề.
Từ đó, ngày ngày lên báo mạng đọc, tôi cũng thấy không thiếu những câu chuyện thương tâm về các chị em lỡ “mất cái ngàn vàng” để rồi phải khốn khổ với người chồng hiện tại.
Tôi thấy, chị em đừng có những suy nghĩ kiểu như “ xã hội bây giờ thoáng rồi” hay “đằng nào sau này chả lấy nhau”. Hãy biết giữ cho mình một đường lùi.
Xã hội giờ tuy đã hiện đại và cởi mở hơn nhưng tư tưởng đàn ông Việt vẫn còn ích kỉ lắm. Chuyện đàn bà mất trinh vẫn là một vấn đề khó chấp nhận, khó thông cảm, bị mọi người kì thị.
Tôi cũng chẳng muốn kể câu chuyện đau lòng của gia đình mình hay vạch áo cho người xem lưng làm gì. Nhưng để răn đe các bạn trẻ, tôi quyết định viết những dòng này.
Nói chung, các bạn đừng có bắt chước Tây sống thoáng. Các bạn có sống ở Tây đâu mà đòi giống Tây. Các bạn hãy nhìn vào môi trường mình đang sinh sống, tập quán, quan điểm, lối sống của mọi người xung quanh mà hành động cho phù hợp. Là đàn bà, hãy biết giữ mình trong mọi hoàn cảnh.
Theo Eva
Trắng tay vì người tình
Tôi đã mất cả tình yêu, gia đình và công việc của mình để buộc phải trở thành bà mẹ đơn thân bất đắc dĩ.Tôi được sinh ra trong một gia đình cơ bản, bố mẹ tôi đều là giáo viên. Tôi đã tốt nghiệp trường đại học lớn và kiếm được công việc làm phiên dịch viên. Tôi luôn vênh vang với đám bạn chơi cùng về cuộc sống thuận "buồm xuôi gió của mình". Ai dè, nó lại khởi nguồn cho sai lầm khủng khiếp của tôi.
Đ.ánh đúng điểm tự cao tự đại của tôi, Hoàng - một đối tác với công ty đã khiến tôi đổ gục. Anh chẳng đẹp trai nhưng rất vui tính. Dù anh đã có vợ con nhưng cách nói chuyện lại giống trai độc thân. Tất cả điều đó khiến trái tim tôi bị "rung" vì anh.
Tôi gạt phăng những giọt nước mắt níu kéo của Tuấn - người tôi đang yêu. Chúng tôi đã yêu nhau 3 năm và mới đính hôn. Tuấn hiền lành tới mức dè dặt. Tôi cần người đàn ông n.óng b.ỏng và ngọt ngào với tôi hơn.
Hoàng đã hứa hẹn sẽ bỏ vợ con để cưới tôi làm vợ. Anh thủ thỉ bên tai tôi: " Cho anh thêm chút thời gian. Anh muốn cho con gái vào học lớp mẫu giáo ổn định đã rồi mới xa con được". Tôi đã tin lời anh.
Ở bên Hoàng, lòng tôi dấy lên nỗi khát khao khám phá đàn ông. Tôi đã mùi lòng trước những lời có cánh của anh. Không ngần ngại, tôi đã dâng hiến trinh tiết cho anh.
Những ngày bên Hoàng, tôi vẫn không ngờ Tuấn lại yêu tôi nhiều đến thế. Ngày nào anh cũng trồng cây si ở nhà tôi để "vận động hành lang" với bố mẹ tôi. Cảm động trước ân tình của anh, tôi đã quay về làm cô dâu của anh.
Sau ngày cưới vài ngày, tôi bị nghén. Tôi rất hoang mang. Tôi biết chắc đó không phải là con của chồng vì tôi và anh mới chỉ "quan hệ" lần đầu được mấy ngày. Trước đây, suốt thời yêu đương chúng tôi chưa từng "vượt rào" với nhau.
Tất cả do sự ngây thơ, ngu dốt của tôi đã mắc bẫy gã họ Sở (Ảnh minh họa)
Tôi đã giấu lẹm chuyện này với Tuấn. Nhưng "cái kim trong bọc" đã "lòi ra khi tôi mới cưới được 7 tháng đã sinh con. Con gái tôi không hề giống mặt chồng tôi. Cả gia đình nhà chồng tôi đều nhanh chóng nhận ra điểm khác biệt rõ ràng này.
Chồng đã đưa giấy ly hôn cho tôi. Tôi cũng chẳng có mặt mũi nào để bắt chồng phải nuôi con người khác. Tôi xấu hổ bế con đi thuê phòng ở riêng.
Tôi buồn bã điện thoại cho anh Hoàng. Anh vẫn hứa sẽ nói chuyện với gia đình anh về chuyện này. Thấm thoát gần một năm trôi qua, tôi quá chán nản với lời hứa xạo của anh.
Bố mẹ đẻ đã từ mặt tôi. Một mình tôi phải nuôi con, không người giúp đỡ. Cuộc sống của tôi quá khó khăn. Con tôi nay sài mai đẹn, ho hắng liên miên. Tôi phải nghỉ làm để chăm con.
Trong tình thế "tiến thoái lưỡng nan", tôi chủ động bế con tới cơ quan anh gặp Hoàng để nói rõ mười mươi. Anh cuống cuồng đưa tôi ra quán nước để giải quyết.
Mặt tỉnh bơ, anh nói với tôi: " Vợ anh là sư tử Hà Đông đấy. Nếu phát giác chuyện này thì con em gặp nguy ngay. Anh không thể bỏ vợ con để đến với em được".
Tôi dọa sẽ đưa đơn lên công ty anh đòi quyền lợi. Anh dịu giọng: " Cô chịu câm mồm thì tôi sẽ có trách nhiệm với con. Tôi sẽ cho bé cho vợ chồng đứa bạn hiếm muộn nuôi. Cả tôi và cô sẽ không phải lo lắng gì cho nó nữa".
Tôi là người mẹ. Con do tôi dứt ruột mang nặng đẻ đau sao có thể đành lòng vứt bỏ con mình chứ. Còn giữ con bên cạnh, tôi chẳng biết lấy gì để nuôi con bây giờ.
Nhìn khuôn mặt non nớt của con tôi chua xót nhận ra nó chẳng có tội tình gì cả. Tôi hận bản thân mình quá. Tất cả do sự ngây thơ, ngu dốt của tôi đã mắc bẫy gã họ Sở.
Theo 24h
Ba người tôi yêu không còn trong trắng Mối tình đầu, mối tình thứ hai và vợ tôi bây giờ đều không còn nguyên vẹn khi đến với tôi Sau khi đọc được những dòng sự của chàng trai trong bài viết Em "dâng hiến" cho mối tình đầu tiên", tôi rất vui mừng vì sự bao dung của bạn dành cho bạn gái mình. Tuy nhiên, tôi nghĩ bây giờchuyện...