Mẹ là một tình yêu lớn nhất
Thời sinh viên, tôi là một cô gái ham chơi và ngang bướng. Ưu tiên hàng đầu của tôi lúc đó là la cà quán xá, chơi bời với bạn bè; chuyện học hành, sách vở bị gạt sang một bên. Tôi thích là làm, ai cản cũng không nghe, ai cấm cũng không sợ.
ảnh minh họa
Khỏi phải nói là mẹ đã khổ sở với tôi như thế nào. Bà khóc lóc, van nài tôi thay đổi không biết bao nhiêu lần. Thậm chí, bà còn đánh chửi và đuổi tôi khỏi nhà để làm tôi sợ mà suy nghĩ lại. Nhưng, mọi hình phạt của bà chỉ càng khiến tôi trơ lỳ và ngỗ ngược hơn. Tôi muốn chứng minh cho mẹ thấy, tôi không sợ sự ràng buộc, tôi tự do và không làm theo ý muốn của bất kỳ ai.
Tôi sống trong gia đình như một kẻ ở trọ, chẳng quan tâm đến ai, chẳng trò chuyện với ai. Sáng sớm đi. Tối mịt về. Duy nhất một điều tôi vẫn làm đều đặn là ăn cơm nhà và xòe tay lấy tiền của mẹ mỗi ngày. Mẹ tôi thỉnh thoảng cố gợi chuyện để tôi tâm sự, nhưng tôi luôn gạt ngang, không để bà nói thêm được câu gì. Đôi lúc về khuya, thấy mẹ vẫn thức đợi ngoài sân, mở nồi lục đồ ăn thấy còn nóng, lòng tôi hơi nhói lên vì thấy có lỗi với mẹ. Nhưng, đó chỉ là chút cảm giác thoáng qua rồi thôi, không khiến tôi bận tâm được lâu.
Chưa học hết năm ba đại học tôi đã nghỉ học vì nợ môn và phải học lại quá nhiều. Nhắm không đủ sức tiếp tục, tôi bỏ học luôn. Mẹ tôi biết chuyện nhưng không hề la mắng tôi. Bà nói, đã lường trước kết cục đó vì tôi có chịu học hành gì đâu. Bà bảo, giờ thì tôi phải tự chịu trách nhiệm với cuộc đời của mình.
Video đang HOT
Một tháng sau, tôi dọn ra khỏi nhà, thuê một phòng trọ bé xíu gần khu chế xuất, xin làm công nhân. Vốn quen ăn chơi nên lương tháng còm cõi của công nhân không đủ cho tôi xoay sở quá mười ngày. Tôi buộc phải xin tăng ca, làm tối tăm mặt mày mới đủ tiền trang trải các khoản chi tiêu hàng ngày. Nhiều lúc cơ cực quá, tôi muốn gọi điện cho mẹ, xin được về nhà như ngày xưa, nhưng sỉ diện và sự cố chấp đã ngăn tôi lại.
Rồi tôi biết yêu. Một anh chàng điển trai trong xưởng sản xuất. Anh ta đã có bạn gái nhưng với bản tính háo thắng như một con ngựa hoang, tôi quyết tâm chiếm hữu anh ta cho bằng được. Bằng mọi cách tôi dụ dỗ, quyến rũ anh chàng, bỏ ngoài tai những lời can ngăn của bạn bè. Cuối cùng, sự lì lợm – hay mặt dày, của tôi được đáp lại, đúng hơn là chẳng mèo nào chê mỡ. Cảm xúc của mối tình đầu thật cháy bỏng và đầy mê hoặc. Tôi và người tình nhanh chóng dọn đến ở với nhau, trước là để chia tiền nhà, sau là để được gần gũi nhau mọi lúc. Những ngày đầu thật ngọt ngào, hạnh phúc. Tôi như một người vợ hiền chăm ngoan, đi làm về tất tả nấu nướng, dọn dẹp, chỉ mong nhận được một lời khen, một ánh mắt nồng nàn của “chồng”. Nhưng, rất nhanh sau đó “chồng” đã bỏ tôi mà chạy vì cái thai không mong đợi.
Lần đầu tiên tôi biết sợ. Tôi khóc nhiều đêm liền, chẳng biết mình phải làm gì. Anh ta thì bỏ luôn cả chỗ làm, lặn mất tăm để tôi không tìm ra. Quá đau khổ, tôi nghĩ đến cái chết và gọi về nhà từ biệt mẹ. May mắn là lúc đó tôi còn nhớ đến mẹ. Vừa nghe giọng tôi, mẹ đã khóc và bảo tôi quay về. Dù tôi có lỗi lầm gì mẹ cũng sẽ cho qua hết. Sự tha thứ của mẹ như cánh cửa thiên đàng mở ra cho tôi.
Gặp lại mẹ tôi không khỏi xót xa. Chỉ mới mấy năm mà mẹ bạc trắng gần hết mái tóc. Hằn sâu trên trán, trên khóe mắt mẹ là những nếp nhăn. Mẹ yếu và mệt mỏi hơn xưa nhiều. Mẹ con trùng phùng, trong khi tôi khóc nức nở thì mẹ cười thật hiền và nhắc đi nhắc lại “Không sao! Không sao!”. Người tôi sợ nhất là bố nhưng ông cũng giang tay đón tôi về. Những kết cục xấu do tôi tưởng tượng trong những ngày khủng hoảng đã không xảy ra. Cùng gia đình quây quần bên mâm cơm, tôi cảm nhận đâu mới là hạnh phúc thật sự.
Bảy tháng sau, tôi sinh một bé trai khỏe mạnh, bụ bẫm. Ôm con trong tay, nhìn con ngủ say, tôi cảm nhận được tình yêu và ý thức trách nhiệm vô bờ bến dành cho con. Giờ đây tôi mới hiểu được lòng mẹ – một tình yêu bao la, chỉ cho đi mà không mong nhận lại. Xen lẫn niềm hạnh phúc là cảm giác lo sợ mơ hồ. Tôi sợ con mình rồi sẽ ngang bướng như tôi lúc mới lớn. Rất may, bên cạnh tôi vẫn còn mẹ và gia đình. Tôi mong mình sẽ học được cách chịu đựng, nhẫn nại và lòng bao dung của mẹ.
Theo VNE
Bạn trai mang nợ người cũ
Anh bao anh mang ơn va mang nơ chi ta, xin em đưng lam khô chi ta nưa. Em 25 tuôi, co ban trai hơn 1 năm va hai bên đa tinh chuyên cươi. Tuy nhiên giơ em co một vân đê rât mong moi ngươi tư vân giup.
Em la con gai thanh phô, gia đinh kha gia, hanh phuc, ba ma va anh trai cưng chiêu, chưa hê trai qua song gio. Yêu anh nhưng gia đinh anh, nhât la me va em gai anh không quy nhưng cung không phan đôi. Em gai anh tưng nhiêu lân noi thăng răng chi coi ban gai cu cua anh la chi dâu, me anh cung thê, nhưng không ai cho em biêt vê chi đo nên em vân luôn nghi ngơ muôn tìm hiểu. Cach đây 7 thang, anh ây bi tông xe rât năng phai năm Chơ Rây hơn nưa thang va ơ nha gân 3 thang. Trong thơi gian nay em mơi biêt ro chuyên tinh cu cua anh. Khi em biêt tin va tơi bênh viên thi chi ta va em gai anh ơ đo. Du la lân đâu tiên găp nhưng em co cam giac chinh chi ta la ngươi yêu cu cua anh. Em nghe noi chinh chi ta cho anh mau vi bênh viên thiêu. Du chi ta bao la em ho va không ai noi gi nhưng em tin ho tưng yêu nhau.
Mây ngay đâu chi ta nghi lam chăm soc anh, sau đo thi ngay đi lam, tôi ơ trong bênh viên luôn, môi ngay đêu mang cơm chao tơi. Anh du rât đau nhưng ai hoi anh đêu noi binh thương, chi cau găt va la măng chi ta. Anh năm viên đươc 4 ngay, em tơi giương thi chi co em gai anh ngôi đo, no bao chi ta đang lau ngươi cho anh, anh chi cho phep một minh chi ta đung vao anh. Luc đo em giân run ngươi nhưng vân cô găng nhân nhin.
Sau đo em anh co điên thoai cua ban nên ra ngoai nghe. Vô tinh thây điên thoai cua anh va chi ta ơ trên giương nên em to mo xem. Không ngơ, khi vao Facebook cua anh, em thây nhưng dong tâm sư anh đê ơ chê đô "chi minh tôi", nhưng lơi nhơ thương, ân hân vê một ngươi ma anh chi goi la "Em", linh tinh mach bao, em lây điên thoai chi ta goi vô sô anh, sưng sơ khi anh lưu sô chi ta la "Em". Em chêt lăng khi biêt thêm răng chi ta tưng pha thai 2 lân, nhưng ngay thang đươc anh viêt ro trong trang thai va ca nhưng tin nhắn anh gưi chi ta.
Anh bao em hay quên anh đi, vi anh thưc sư không yêu em (Ảnh minh họa)
Không hiêu sao luc đo em tim trong điên thoai chi ta sô ba ma va cô găng lưu thât nhiêu sô trong danh ba ây. Em cô giư binh tinh đê hoi anh, nhưng anh giân dôi đuôi em vê, bao đưng đên nưa. Chi ta thi bao, anh mơi bi tai nan con đau va sôc, co chuyên gi đê noi sau. Em đa giân dư va cam thây bi xuc pham. Em thât vong vê anh nhiêu, du rât yêu nhau, nhưng chưa bao giơ anh đoi hoi em chuyên đo, anh bao muôn giư cho em tơi ngay cươi, nhưng hoa ra, qua khư anh tưng chung sông 6,7 năm trơi vơi chi ta. Khi anh xuât viên vê nha, em co ghe thăm (vi giân nên nưa thang em không tơi), khi em tơi moi ngươi đôi xư lanh nhat như chưa tưng biêt, ca anh cung thê.
Me anh thi noi rât nhe nhang nhưng qua phu phang "mây bưa nưa bac vê quê, thăng M đa co T lo rôi", nghia la chi ta va anh se sống cung để chăm soc cho anh. Luc đo em rât giân nên noi vơi ma anh rằng chi ta la loai con gai mât nết, tưng pha thai. Ba bao "con đưng bao giơ xuât hiên trươc măt bac nưa, găp con bac cang thương T". Suôt 1 tuân đau đơn vât vơ chêt lên chêt xuống, em quyêt đinh không ăn đươc thi đap đô, em muốn tra thu anh va gia đinh anh, dung chinh chi ta đê tra thu. Viêc đâu tiên la điên thoai thông bao cho ba me chi ta biêt, rôi nhăn tin tơi tât ca sô điên thoai ban be chi ta ma em lưu đươc. Em muôn anh phai quy gôi xin lôi vi nhưng gi đa gây ra cho em.
Cach đây không lâu, anh đên tim em, bao đưng lam phiên chi ta nưa, chi ta đa đu khô vì anh lắm rôi. Anh kê chuyên anh đa bo rơi chi ta đê đên vơi em chi vi em co tương lai hơn. Ho yêu va sông vơi nhau hơn 6 năm, đa tinh cươi nhưng bất ngơ ba chi ta bi bênh không lam viêc đươc nưa, chi ta phai lo cho hai đưa em ăn hoc. Anh bo chi ta vi không muôn 30 tuôi ho mơi lây nhau băng hai ban tay trăng. Chi ta đông y, sau đo anh chia tay va quen em, sau nay anh rât hôi hân nhưng chi ta không châp nhân quay lai. Anh bao anh mang ơn va mang nơ chi ta, xin em đưng lam khô chi ta nưa, em đa lam cho chi ta điêu đưng, gia đinh, ban be buôn va thât vong. Anh bao, tư ngay chia tay anh, chi ta bi trâm cam, chi im lăng chư không noi gi, ngay ca chuyên em lam chi ta cung không noi một lơi. Sau khi nghe anh noi em thây thương chi ta va hôi hân vi sư nông nôi cua minh. Em co tơi găp đê xin lôi nhưng chi ta bao đê chi ta yên, chi ta vươt qua đươc, chuyên gi cung chiu đươc. Em cung xin lôi anh va tha thiêt mong anh cho em môt cơ hôi đê sưa sai. Nhưng anh bao em hay quên anh đi, vi anh thưc sư không yêu em.
Mây thang nay ngay nao em cung nhăn tin cho anh, anh không nhăn lai. Em thưc sư rât yêu va muôn băt đâu lai vơi anh. Em không biêt anh con yêu em không hay vân con giân em. Mong moi ngươi cho em lơi khuyên, em rất đau khô va dăn văt.
Theo VNE
Tình yêu của cô gái bán hoa Khi anh đến mua hoa, em đã ngỡ ngàng khi phát hiện ra anh chính là người quen của mình. Cũng như bao nhiêu người con gái khác khi đang ở độ tuổi đôi mươi tràn trề bao hy vọng và mơ ước, em cũng mong chờ một bờ vai để chia sẻ với em những nỗi buồn phiền ,ở bên em khi...