Mẹ đơn thân yêu phải đàn ông có vợ
Cho đến khi tôi phát hiện anh có con thì anh mới thú nhận rằng đã ly thân với vợ gần hai năm rồi. Tôi rất thất vọng vì lâu nay anh đã giấu tôi.
Tôi là mẹ đơn thân, có một con và không có chồng. Mới đây tôi gặp anh khi cả hai đi du học về, rất hợp nhau nên chúng tôi lao vào yêu đương như mối tình đầu vậy.
Tuy nhiên tôi có cảm thấy rằng anh đang có điều gì đó giấu tôi. Cho đến ngày anh nhận được một tin nhắn của ai đó rồi tức tốc đi về. Tôi giận hờn nên anh cho tôi đọc tin nhắn và thú nhận rằng anh đang ly thân với vợ hai năm rồi, hiện con anh đang bị ốm. Tôi đau đớn kinh khủng và quyết định chia tay.
Nhưng rồi anh quay lại xin lỗi và hứa sẽ ly hôn sợ sớm. Cuối cùng anh cũng làm điều đó, sau khi chia tay anh để vợ nuôi con còn anh vẫn chu cấp về mặt kinh tế. Thế là anh đưa tôi về ra mắt gia đình, bố mẹ anh cũng quý tôi lắm. Hiện chúng tôi về sống chung với nhau. Dự tính đầu tháng 2 năm nay sẽ đăng ký kết hôn và làm đám cưới.
Đến nay tôi vẫn băn khoăn áy náy vì thấy có lỗi với vợ cũ và con của anh. Hơn nữa anh và vợ làm cùng công ty nên thường xuyên gặp gỡ nhau. Xin cho tôi một lời khuyên có nên nhận lời lấy anh không? (Thúy Tình)
Ảnh minh họa: Sympatico.
Trả lời:
Chào Thúy Tình,
Video đang HOT
Trước hết, tôi xin chúc mừng bạn vì hạnh phúc bạn đã đạt được với tình yêu của mình. Có lẽ lúc này bạn đang ngập tràn hạnh phúc khi chuẩn bị cho lễ cưới sắp tới. Đó là là một kết thúc có hậu cho cả hai phải không bạn?
Tuy nhiên, có một trở ngại nho nhỏ đang ngầm tồn tại và có thể trở thành thử thách lớn sau này nếu bạn và anh ấy không để ý đến. Đó chính là vấn đề “con anh – con tôi – con chúng ta” bạn ạ.
Cảm ơn bạn đã quan tâm lo lắng cho cuộc sống của vợ con anh ấy, đặc biệt là hai đứa trẻ sẽ gặp những khó khăn trong cuộc sống với mẹ. Nếu đã thương, có thể thương cho trót được không? Bạn nghĩ sao nếu tôi đề nghị bạn đưa hai bé về sống chung với bạn và anh ấy. Nếu bạn làm được việc này, bạn đã làm được tới hai điều thiện: giúp cho ông xã tương lai của bạn thoát được cảnh phải phân tâm lo lắng về những đứa con với vợ cũ, tạo điều kiện cho người vợ cũ kia có thể bước thêm bước nữa một cách thuận tiện.
Tất nhiên, khi làm như thế, bạn phải chuẩn bị tâm lý đón nhận những phiền phức sẽ phát sinh khi có thành viên mới xuất hiện trong gia đình. Bạn hãy thử hỏi xem liệu mình có thể chấp nhận và yêu thương các bé đó như con đẻ không? Khi có con chung thì mọi thứ sẽ quyết định ra sao, làm thế nào để các bé có thể xem bạn như là người mẹ thực sự và vấn đề kinh tế giải quyết thế nào…
Dù khó khăn là vậy, song phần thưởng dành cho những trở ngại mà bạn vượt qua được sẽ là vô cùng to lớn. Trước hết đó là sự thanh thản trong lòng, sự tích lũy công đức cho cuộc đời như lời Đức Phật dạy, bạn sẽ nhận được sự yêu thương biết ơn và tôn trọng bạn hơn của chồng sắp cưới, tình cảm quý mến của gia đình anh ấy dành cho bạn sẽ tăng lên rất nhiều… Tất cả điều đó chính là món quà vô giá bù đắp cho công sức của bạn bỏ ra khi đón nhận bé con riêng của chồng.
Với những suy nghĩ thoáng như của bạn, của anh ấy, với điều kiện kinh tế hiện nay, tôi nghĩ rằng bạn có thể giải quyết vấn đề theo cách như trên để có thể đạt được tình yêu thương trọn vẹn và hạnh phúc tràn đầy với một lương tâm thanh thản. Suy cho cùng hạnh phúc lớn nhất của cuộc sống chính là sự thanh thản của tâm hồn trước những quyết định của cuộc đời phải không bạn?
Chúc bạn có được hạnh phúc vững bền bạn nhé.
Theo VNE
Mông lung như tình yêu qua mạng
Tôi năm nay 28 tuổi, anh hơn tôi vài tuổi. Chúng tôi quen nhau qua một trang web kết bạn rồi điện thoại nói chuyện, chia sẻ như bạn bè. Nửa năm sau chúng tôi mới yêu.
Lúc mới quen và yêu, anh đang đi khảo sát công việc ở nước ngoài (vì anh tính làm kinh doanh tự do). Chỉ "yêu từ xa" nhưng cả hai rất hạnh phúc vì cảm nhận được tình cảm thật sự của nhau và còn tính tới chuyện cưới xin. Tôi thấy anh cũng như tôi luôn có trách nhiệm, yêu thương gia đình, sống tự lập có ý chí dù tình yêu hơi lận đận.
Cách đây 3 tháng anh về nước và tất bật làm việc, thời gian chia sẻ quan tâm tôi không được nhiều như trước (anh ở Bắc, tôi thì miền Trung). Tôi bắt đầu thấy trống trải. Tôi tâm sự cùng anh. Anh xin lỗi hứa sẽ quan tâm tôi hơn nhưng vẫn không như trước được.
Ảnh minh họa: News.
Dạo gần đây 2 đứa giận hờn nhiều hơn cũng vì không dành cho nhau thời gian. Trong một lần giận nhau, tôi chủ động gọi làm lành và hỏi sao anh hứa gọi cho tôi mà không gọi. Nếu là lúc trước anh sẽ xin lỗi và nói lý do nhưng lần này là đầu tiên anh thẳng thừng nói lần sau anh sẽ không hứa vậy nữa. Tôi hụt hẫng thật sự nhưng rồi cũng mau làm lành.
Và đầu tháng 10, tôi nói chuyện với anh, muốn anh vào gặp và chào mẹ tôi. Anh đồng ý ngày 20 sẽ đến. Nhưng tới ngày, tôi hỏi anh có biết hôm nay là ngày gì không, anh nói không chẳng nhớ ngày gì vì mẹ ốm mà (trong khi trước đây có bất kỳ chuyện gì xảy ra anh cũng nói cho tôi biết trước). Cuộc nói chuyện không thể tiếp tục vì mọi người đang tới nhà anh chơi rất ồn. Anh cứ bảo tôi phải nói to vì không nghe thấy. Tôi nói anh vào chơi cùng mọi người, lúc khác nói chuyện. Anh có vẻ bực tôi vì câu nói đó nên buông lời "Ok mình nói chuyện sau" và cúp máy. Từ tối đó tới giờ đã 2 tuần tôi và anh không liên lạc với nhau.
Thật sự bây giờ tôi rất buồn, hoang mang không biết làm sao. Tôi từng nghĩ tới việc gọi cho anh nhưng không biết phải nói như thế nào để mọi việc tốt đẹp và tự hỏi sao gần đây anh thay đổi vậy? Xin chuyên gia và các anh chị bạn đọc hãy cho tôi lời khuyên. Tôi xin chân thành cảm ơn. (Xuân)
Trả lời:
Xuân thân mến,
Tôi rất hiểu và thông cảm với hoàn cảnh, cảm giác hiện tại của bạn. Yêu một người không có gì là sai cả, vấn đề ở chỗ để tình yêu đó đi đến đích cuối cùng là được ở bên nhau hay tiến tới hôn nhân thì cần phải yêu đúng cách và quan trọng nhất là phải thực tế. Có lẽ cảm nhận của bạn về tình yêu hiện tại của chính mình là câu trả lời rõ nhất cho mối quan hệ giữa bạn và anh ấy.
Ở đây, tôi xin gợi ý với bạn một số điều để bạn suy nghĩ và giải quyết:
Về khoảng cách hiện tại giữa bạn và anh ấy. Hai bạn yêu nhau nhưng người miền Bắc, kẻ miền Trung, để duy trì được đã là rất khó trong khi đó anh ấy thì luôn bận bịu công việc và viện đủ lý do cho những lần lỗi hẹn. Giả sử rằng anh ấy yêu bạn thật sự thì cũng khó để hai bạn tiến xa hơn nếu không trao đổi thẳng thắn với nhau và đi đến thống nhất một số khía cạnh như cách quan tâm, chia sẻ; gặp nhau, dự định tương lai, qua lại gia đình hai bên.
Bạn và anh ấy cần thực tế hơn trong chuyện tình cảm, chứ cứ tình trạng "yêu xa" hay chỉ dừng lại ở lời nói thì cũng không thể duy trì lâu dài được vì người ta thường nói "nhất cự ly, nhì tốc độ" hay "có thực mới vực được đạo" mà.
Khi yêu ai cũng mong muốn được ở bên để có thể chăm sóc, quan tâm, chia sẻ với nhau mà qua đó có thể hiểu rõ hơn về nhau, về tình cảm dành cho nhau. Chính vì vậy tình yêu mới sâu lặng, gắn bó keo sơn, bền vững được.
Về tình yêu của hai bạn. Do bạn không đề cập nên tôi không biết bạn và anh ấy đã gặp nhau chưa? Được mấy lần từ khi quen và yêu nhau cho đến bây giờ? Đó là thông tin quan trọng để có thể xác định phần nào tình yêu anh ấy dành cho bạn. Nếu hai bạn chưa từng gặp nhau ngoài đời thì bạn cũng nên nhìn nhận lại tình cảm của mình vì tình yêu mới dừng lại ở cảm nhận, suy diễn, tưởng tượng của bạn qua những lần chat hoặc "nấu cháo" điện thoại nhiều hơn là thực tế về con người của anh ấy.
Hơn nữa, do ở xa nhau như vậy có gì bảo đảm bạn hiểu thật sự cặn kẽ về con người anh ấy, những lời nói, lý do anh giải thích với bạn có gì bảo đảm đó là sự thật. Bạn biết đấy, giữa lời nói và thực tế đôi khi rất khác nhau. Còn nếu hai bạn đã gặp nhau thì nên mạnh dạn nói ra những suy nghĩ, mong muốn, yêu cầu, dự định của bạn để anh ấy hiểu và biết cách thực hiện.
Hãy bình tâm nhìn nhận lại về tình yêu giữa bạn và anh ấy. Nếu thực sự yêu, bạn hãy tự tin, mạnh dạn gọi điện và nói rõ những mong muốn, yêu cầu cụ thể với anh ấy. Nếu đáp ứng được thì tiếp tục, còn không thì bạn biết mình phải làm gì rồi. Hãy mạnh mẽ lên nhé.
Chúc bạn tự tin và thành công.
Theo VNE
Tại sao dường như chúng ta luôn chọn sai người? Ông bà mình có nói một câu, rằng nồi nào thì úp vung nấy. Hồi xưa tôi chỉ hiểu được một hai nghĩa, có lẽ là có chút mai mỉa, có lẽ là có chút xót xa, có lẽ là một kinh nghiệm nồi tròn vung méo áp dụng cho người ta, kiểu như con quan thì lấy địa chủ vậy. Tôi có...