Mẹ định bán đất, lấy tiề.n trả nợ cho em trai, tôi cười chua chát hỏi một câu khiến bà chấn động, còn tôi về trong nước mắt
Khi mẹ nói muốn bán đất, tôi không bất ngờ nhưng tôi cảm thấy buồn, buồn vô cùng.
Tốt nghiệp cấp 3, tôi không tiếp tục học lên đại học mà đi làm. Bố mẹ cũng khuyên tôi nên đi làm kiế.m tiề.n, phụ ông bà nuôi em trai. Từ đó, đều đặn mỗi tháng, tôi gửi về nhà 2/3 tiề.n lương. Áp lực công việc, tiề.n bạc khiến tôi nhiều lần muốn buông xuôi. Nhất là những khi chưa tới ngày nhận lương mà mẹ đã gọi điện hỏi tiề.n.
Nuôi xong em học đại học, tôi cũng hơn 30 tuổ.i rồi. Năm ngoái, tôi gặp và yêu một người đàn ông góa vợ. Chúng tôi xây căn nhà nhỏ, sống với nhau như vợ chồng mà không tổ chức đám cưới.
Chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu như em trai út của tôi rất phá tiề.n. Nó chơi bời qua mạng, thua lỗ cả trăm triệu. Không xoay xở được ở đâu nữa thì về nhà báo bố mẹ trả giúp. Bố mẹ tôi già cả rồi, tiề.n đâu mà trả. Họ lại đến nhờ vả vợ chồng tôi. Chồng tôi thương vợ, thấy vợ khổ tâm cũng không nỡ. Thế là tiề.n tiết kiệm của 2 vợ chồng đều lấy ra, đưa cho mẹ để trả nợ cho em trai.
Hiện tại, tôi đang mang bầu được 5 tháng. Chồng tôi làm công trình, cũng dư dả chút ít. Tuần trước, vợ chồng tôi còn dự định sẽ mua chiếc xe bán tải.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Hôm qua, mẹ gọi tôi về nhà ăn cơm. Tôi vừa bưng bát cơm, chưa kịp ăn thì mẹ đã nói sẽ bán đất để trả nợ cho thằng út. Nó lại báo nợ 300 triệu nữa, giờ chỉ còn cách bán đất thôi.
Tôi hỏi bán rồi thì bố mẹ sẽ ở đâu? Bố tôi nói muốn đến ở với vợ chồng tôi. “Dù sao con gái chăm sóc bố mẹ lúc già yếu cũng tốt hơn con trai. Nếu không thì con cho tiề.n để em trai trả nợ đi”.
Tôi nghe mà chua chát trong lòng. Cả thanh xuân tôi dành hết cho gia đình, tiề.n bạc làm ra đều gửi về cho em út, cho bố mẹ. Giờ có gia đình riêng, tôi cũng không thoát khỏi sự ỷ lại, dựa dẫm. Hình như bố mẹ nghĩ việc lo cho em trai là trách nhiệm tôi phải làm.
Tôi hỏi ngược một câu mà bố mẹ sửng sốt, vẻ mặt chấn động: “Nếu không có con trên đời, thì ai sẽ gánh nợ cho em trai?”. Tôi lau nước mắt: “Mười mấy năm qua, con sống vì bố mẹ và em. Cũng đến lúc con sống vì bản thân và gia đình nhỏ của con rồi. Ai gây nợ thì tự trả, cũng lớn hết rồi, đâu phải con nít nữa? Bố mẹ định gánh em trai đến bao giờ đây?”.
Bố mẹ tôi buông đũa, ngồi thở dài. Tôi đứng dậy bỏ về. Tủi thân. Uất ức. Bao nhiêu nỗi niềm kìm nén cứ bộc phát ra thành những giọt nước mắt. Chồng tôi biết chuyện, anh cũng tỏ ra khó chịu. Mỗi tháng, tôi đều chu cấp cho bố mẹ 5 triệu, còn em trai chỉ biết “báo”. Nhưng bố mẹ lại thương chiều và lo lắng cho em trai hơn. Hỏi sao tôi không buồn.
Thấy tôi trăn trở cả đêm, chồng nói anh có 250 triệu, nếu tôi cần thì cứ lấy đưa cho bố mẹ để trả nợ. Lần này, tôi không muốn nữa. Tôi không thể cứ gánh nợ cho em trai mãi. Mà tôi không trả thì bố mẹ sẽ bán đất. Nên làm sao bây giờ?
Chồng nổi giận khi biết tôi dùng tiề.n tiết kiệm trả nợ cho em trai nhưng ngày mẹ vợ ốm đau tìm đến nhà, anh lại rất lịch sự
Mẹ lo sợ vì nợ nần mà vợ chồng em trai bỏ nhau, nên đã nhiều lần xin tôi cầm cố sổ đỏ để trả nợ giúp em.
Sau sinh 5 tháng, vợ chồng tôi mua nhà ở thành phố ra ở riêng. Lúc này, tiề.n mua nhà còn nợ nần nhiều, kinh tế lại không mấy dư giả nên tôi quyết định đi làm lại để cùng chồng gánh vác.
Sức khỏe của mẹ chồng không tốt nên vợ chồng tôi phải nhờ mẹ đẻ tôi lên trông cháu giúp, cho tới khi nào con cứng cáp sẽ gửi nhà trẻ. Mẹ tôi dưới quê không có công việc cố định, cũng chẳng vướng bận gì nên khi nghe tôi hỏi mẹ đồng ý liền, mẹ còn nói nếu như tôi không nhờ vả, mẹ cũng sẽ tự đến ở nhà tôi vì không yên tâm.
Vậy là suốt 4 năm mẹ tôi ở trên thành phố chăm cháu ngoại. Nhờ vậy, vợ chồng tôi tiết kiệm được khoản tiề.n thuê người giúp việc và an tâm làm việc hơn.
Năm trước, em trai tôi làm ăn thua lỗ, nợ nần rất nhiều, ngôi nhà dưới quê của mẹ cũng phải bán đi để cho em trả nợ.
Tới đầu năm nay em lại có một khoản nợ mới. Lúc này, vợ chồng tôi đã trả hết tiề.n nợ mua nhà và có khoảng 400 triệu tiề.n tiết kiệm. Để có đủ tiề.n trả nợ cho em trai, tôi đã giấu chồng lấy hết số tiề.n tiết kiệm 400 triệu của gia đình và vay thêm của bạn bè tổng số tiề.n là 100 triệu để trả nợ cho em.
Thế nhưng, cứ mỗi lần trả xong nợ này thì em trai tôi lại nói ra một khoản nợ mới. Số tiề.n nợ của em càng ngày càng lớn khiến tôi bất lực không thể giúp đỡ em nữa. Mẹ thương em trai tôi rất nhiều, lo sợ vì chuyện này mà vợ chồng em trai bỏ nhau nên nhiều lần xin tôi cố gắng xoay xở để trả nợ cho em trai, nhưng trước đó có bao nhiêu tiề.n tôi đã cho em hết rồi, bây giờ chỉ còn một ít để phòng khi cần đến, không thể tiếp tục trả nợ cho em được nữa.
Sau khi nghe tôi nói vậy, mẹ liền cầu xin tôi cầm cố sổ đỏ để giúp em lần cuối. Liên quan đến cầm cố nhà, việc này thật sự nghiêm trọng, tôi không thể nghe lời mẹ giúp được em được nữa, tôi sợ chồng biết được sẽ đuổi tôi ra khỏi nhà lúc nào không hay. Trong lúc mẹ đang khóc lóc, cầu xin tôi giúp em trai thì chồng tôi đi làm về và ở ngoài phòng nghe thấy tất cả.
Anh vô cùng giận dữ khi biết sự thật. Không thể giấu giếm được nữa, tôi đành khai thật tất cả. Trong lúc nóng giận, chồng lớn tiếng đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà, sau đó anh đùng đùng bỏ ra ngoài. Mẹ tôi lúc này sợ quá, không muốn hạnh phúc của tôi bị tan vỡ, vội vàng dọn hành lý rời đi và khuyên tôi ở lại xin lỗi chồng. Bà bảo chồng tôi là người tốt chắc chắn sẽ không đuổi vợ ra khỏi nhà vì 500 triệu đâu.
Đêm hôm đó trở về nhà, thấy mẹ đi rồi, anh không còn trách móc gì nữa mà giận dỗi vợ một tuần rồi tình cảm vợ chồng cũng yên ổn đâu lại vào đó.
Ảnh minh họa
Sau khi rời nhà tôi, mẹ đi làm giúp việc cho người ta để giúp vợ chồng em trai tôi. Suốt mấy tháng nay tôi không dám nhắc về mẹ trước mặt chồng. Nhưng thỉnh thoảng, tôi vẫn gọi điện và đến thăm nơi bà làm.
Sáng hôm qua vì là cuối tuần nên tôi dậy khá muộn. Khi tôi vừa bước xuống nhà thì giật mình vì thấy mẹ đang ngồi trong bếp. Nhìn thấy tôi mẹ mừng lắm, nhưng còn chưa kịp hỏi gì thì chồng tôi đã từ ngoài vào, sợ anh lại nổi giận khi thấy mẹ nên tôi định kéo bà ra ngoài. Ngờ đâu chồng bảo rằng, sáng nay anh mở cổng thì thấy mẹ trong bộ dạng ốm yếu mệt mỏi đứng ở đó. Chồng tôi hỏi thì mẹ nói một tuần nay bị bệnh và nằm viện, không muốn làm phiền chủ nhà nên bà đến thẳng nhà tôi. Nghe mẹ nói vậy, chồng tôi liền dìu mẹ vào nhà và đi mua cho mẹ một bát phở nóng.
Lúc này, chồng tôi mới tiến đến gần mẹ nói lời xin lỗi, vì trước đây đã có những lời không hay với mẹ. Anh bảo cũng vì chuyện này mà thời gian gần đây anh trăn trở mãi, đáng ra thấy em vợ rơi vào hoàn cảnh khó khăn anh nên giúp đỡ, bởi dù sao mẹ cũng đã dành thời gian ở trên này chăm sóc con cái giúp vợ chồng tôi làm việc. Anh cũng nói luôn số tiề.n mà tôi đã trả nợ cho em trai coi như là trả công mẹ những năm trông con nhỏ cho chúng tôi đi làm, còn 100 triệu đang nợ bạn bè, vợ chồng tôi cũng sẽ đứng ra trả hết. Mọi người sẽ khép lại chuyện quá khứ và nhìn về tương lai. Căn nhà dưới quê của mẹ đã bán, nếu mẹ không còn chỗ ở thì đến nhà con gái sống và chúng tôi sẽ chăm sóc mẹ đến hết đời.
Những lời chồng nói khiến tôi hạnh phúc vô cùng. Vậy là sau khi xảy ra biến cố, gia đình tôi hiểu nhau hơn và chồng không ghét bỏ mẹ vợ như tôi vẫn nghĩ.
Chồng lén gửi nửa tỷ về cho em trai trả nợ, tôi lên tiếng đòi thì mẹ chồng nói sẽ cầm cố nhà cửa để lấy tiề.n trả tôi Cả tối hôm đó hai vợ chồng tôi tranh cãi gay gắt. Quá tuyệ.t vọn.g, tôi liền bỏ về nhà ngoại ngay trong đêm. Vợ chồng tôi kết hôn đến nay đã được 6 năm, có một con gái 3 tuổ.i. Cả hai đều làm ở công ty nước ngoài. Chỉ sau một khoảng thời gian làm việc, chúng tôi đã góp được...