Mẹ đẻ muốn gia đình chồng ghét bỏ tôi
Mẹ xem tôi như người ngoài, căm ghét, đố kỵ tôi vì có công việc ổn định, lấy chồng khá giả, nhà cửa khang trang.
Hình ảnh minh họa
Tôi luôn thầm hỏi người anh đã mất “Anh à, nếu ngày đó người sống là anh, không phải em, bây giờ anh cảm thấy thế nào? Anh sẽ hạnh phúc chứ? Còn em thì không”…
Từ lúc lọt lòng, tôi bị mẹ bỏ mặc để dì nuôi. Năm tôi 8 tuổi, dì đi làm ăn xa, đành phải gửi tôi cho mẹ chăm sóc. Năm ấy, mẹ có chồng và một đứa con gái, vài năm sau thêm một đứa con trai. Tôi ở với mẹ mà như chen ngang vào hạnh phúc của một gia đình nào đó. Họ và tôi dường như ở hai thế giới khác biệt. Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính ngôi nhà đó. Cuộc hôn nhân của họ kéo dài được khoảng 9-10 năm. Trong những năm đó, tôi – một đứa chẳng có ai bảo vệ, suốt ngày bị cha dượng đánh. Đi học sớm chút bị đánh, mà về muộn chút cũng bị đánh, trước khi đi chơi xin phép nhưng lúc về bị đánh vì không xin phép, cho tiền ăn sáng mà ăn hết không để dành đóng học phí cũng bị đánh, cha mẹ cãi nhau tôi cũng bị đánh,… Có lẽ đó là những ngày ám ảnh nhất trong tuổi thơ của tôi.
Rồi họ chia tay. Sau đó, mẹ lại đến với người đàn ông khác. Hai năm sau, tôi ở nhà dì, rồi nhà cậu, lên lớp 9 thì về ở với mẹ và người mới của bà. Năm tôi học cấp 3, người mới của mẹ thường sờ soạng tôi vào buổi tối. Tôi rất sợ nhưng giữ im lặng vì hạnh phúc của mẹ và người mới. Sau 2 năm, mẹ và người ấy cãi nhau to tiếng, tôi đã rất tức giận và tố cáo chuyện xấu ông ấy đã làm với mình. Tôi tưởng mẹ sẽ chia tay người đàn ông đó vì ông ta đã làm chuyện xấu với con mình, nhưng không, mẹ vẫn tiếp tục…
Video đang HOT
Năm tôi lấy chồng, mẹ gây khó dễ và lấy tất cả tiền vàng từ người thân mừng tôi. Và mẹ luôn cho như thế là đúng. Tôi cũng buồn nhưng nghĩ vì tiền mà gây gổ với gia đình cũng chẳng ra sao nên chỉ im lặng và cố gắng sống, làm việc thật tốt. Tôi chưa từng vì bất kỳ lý do gì mà đối xử tệ với mẹ, hàng tháng đều gửi tiền cho mẹ, trước khi lấy chồng cũng thế, mỗi năm về quê đều có quà cho mẹ và các em. Nhưng mẹ lại nói với hàng xóm và họ hàng rằng tôi chưa bao giờ gửi cho mẹ một đồng nào, hay mua sắm gì cho mẹ. Tôi cũng không thanh minh.
6 tháng sau cưới tôi về nhà, mẹ xem tôi như người ngoài, căm ghét, đố kỵ tôi vì có công việc ổn định, lấy chồng khá giả, nhà cửa khang trang, cuộc sống ổn hơn những anh em khác. Ngay cả việc tôi tự bỏ tiền tham gia các lớp học ngoại ngữ, mẹ cũng mắng chửi tôi vì cho như thế là vô ích, con gái chẳng cần học gì nhiều. Mẹ chửi thật nặng nề, hất bỏ tôi và muốn gia đình chồng ghét tôi. Tôi tự hỏi hay mình không phải là con ruột của mẹ? Hay vì ở hoàn cảnh nào tôi cũng cố gắng sống tốt nên bị mẹ ghét? Hay vì lý do gì khác?…
Trâm
Theo vnexpress.net
Bắt tận tay vợ ngủ cùng trai lạ, tôi sung sướng chụp ảnh rồi ra về
Yêu nhau được khoảng hơn 1 năm thì tôi bắt đầu nhận ra bản chất thật của cô ta.
Sẽ là chẳng ra gì khi yêu nhau 3 năm mà tôi kết luận cuộc tình của mình chẳng khác nào thứ rẻ rách. Nhưng thực tế đúng là như vậy. Ban đầu tôi cũng si mê, cũng say đắm cô gái có vóc dáng đẹp, thanh mảnh như người mẫu ấy lắm. Nhưng yêu vào rồi tôi mới thấy, không phải cái gì cũng tốt như vẻ bề ngoài nhìn thấy.
Nếu không có gì thay đổi, đầu sang năm chúng tôi sẽ cưới nhau. Với tôi, cuộc hôn nhân này là một sự ép buộc bởi trước đấy tôi đã nhiều lần nói chia tay nhưng cô ấy không chịu. Thực ra, tôi biết thừa, cô ta chẳng yêu thương gì tôi, chẳng qua thấy tôi như cái mỏ vàng, không muốn bỏ lỡ nên cố sống, cố chết cô ta phải bám lấy. Khi tôi muốn chia tay, cô ta mang cái chết ra dọa tôi, còn nói sẽ làm cho tôi thân bại danh liệt nếu tôi không chịu cưới. Thử hỏi, có người đàn bà nào yêu thương thật lòng mà phải làm tới mức ấy không?
Với tôi, cuộc hôn nhân này là một sự ép buộc bởi trước đấy tôi đã nhiều lần nói chia tay nhưng cô ấy không chịu. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi quen nhau cách đây 3 năm, khi cả hai còn đang là đồng nghiệp. Cô ta có vẻ ngoài xinh xắn, ưa nhìn, lại khéo nói chuyện. Chính vì thế, đàn ông cũng hay tán tỉnh, theo đuổi lắm. Nhưng kì lạ là ở chỗ, không mấy ai xác định nghiêm túc với cô ấy. Chắc chỉ có tôi ngây dại mới đem lòng yêu cô ta thật.
Yêu nhau được khoảng hơn 1 năm thì tôi bắt đầu nhận ra bản chất thật của cô ta. Cô ta sống dối trá, lừa lọc... Ở đâu cũng vay tiền rồi quịt. Nhìn vẻ ngoài sang chảnh vậy thôi chứ nợ ruỗng. Lắm hôm cô ta còn bị người ngoài đánh cho, xé quần xé áo chỉ vì tội vay mà không trả, mua sắm lắm đồ ra điều giàu có...
Nhưng điều tồi tệ nhất vẫn là cái bản tính trăng hoa, lẳng lơ của cô ta. Mặc dù có người yêu là tôi nhưng gặp những gã giàu, cô ấy vẫn ỡm ờ để moi tiền. Tôi có trách cứ thì cô ấy bảo "mất gì của anh, họ giàu, họ cho mình thì mình nhận chứ mình cứ ép đâu"... Cái kiểu sống này nói thế nào tôi cũng không chấp nhận được.
Chắc nhiều người nghĩ tôi dở hơi, nếu đã không muốn cưới sao lại phải chịu đựng đến giờ? Tại sao không bỏ quách cho xong. Nhưng thực sự ai ở trong hoàn cảnh của tôi mới biết. Đi đâu cô ấy cũng rêu rao chuyện tôi đã làm những gì, đã đối xử với cô ấy ra sao, rồi cả chuyện tế nhị chăn gối cô ấy cũng nói hết. Cô ấy làm vậy là để tôi không thể bỏ, nếu bỏ, người đời sẽ chửi tôi là loại đàn ông không ra gì, không chịu trách nhiệm. Thêm vào đó, lúc nào cô ta cũng dọa chết, dọa tự tử nếu tôi không cưới. Trước mặt thiên hạ, cô ta lúc nào cũng tỏ vẻ ngoan hiền, đạo mạo. Thế nên dù chán lắm rồi, tôi cũng đành chấp nhận kết hôn cho cửa nhà êm ấm.
Nhưng cuối cùng cuộc đời tôi cũng được giải thoát khi cô ta cắm lên đầu tôi một cái sừng to tướng. Với nhiều người nó là nỗi nhục, nhưng với tôi là may mắn. Tôi đoán cô ta đã nghĩ có thể tiếp tục dắt mũi tôi, nhưng cô ta đã lầm...
Cuối cùng cuộc đời tôi cũng được giải thoát khi cô ta cắm lên đầu tôi một cái sừng to tướng. Với nhiều người nó là nỗi nhục, nhưng với tôi là may mắn. (ảnh minh họa)
Việc cô ta qua lại với gã đàn ông đó, tôi đã lờ mờ đoán được. Phải tới khi tôi thuê người theo dõi mới bắt được quả tang. Không thể nói hết nỗi vui mừng của tôi khi tận tay đi bắt gặp vợ sắp cưới ngủ với người đàn ông khác. Dù là hèn hạ, nhưng tôi vẫn phải chuẩn bị mọi thứ, chụp ảnh làm bằng chứng, rồi ra về...
Hôm đó cô ta đã rất sốc, đã giật mình và tối về tìm tôi nhưng tôi không gặp mặt. Giờ thì tôi đã có lí do chính đáng để hủy hôn. Mặc cho cô ta cầu xin tha thứ nhưng tôi mặc kệ. Ngữ đàn bà như thế, buông bỏ được là cái phúc của đời tôi!
Theo eva.vn
Để tránh đổ vỡ trong hôn nhân, đây là điều các cặp vợ chồng nên làm Cuộc hôn nhân nào cũng sẽ phải trải qua những lúc thăng trầm, xung đột nhưng không phải cặp đôi nào cũng đủ dũng khí để vượt qua những khó khăn ấy.Vậy đâu là cách để giữ cuộc hôn nhân của bạn luôn tươi mới? Những vết nứt nhỏ lâu ngày có thể gây ra sự đổ vỡ đáng tiếc, cuộc sống hôn...