Mẹ đẻ bỏ rơi bố con tôi khi khó khăn nhất, giờ bà đột quỵ quay về đòi phụng dưỡng
Nếu giờ có ai hỏi, ngoảnh mặt lại với người đã sinh thành ra mình có hối hận không, nhất là khi họ cần con cái phụng dưỡng nhất thì tôi vẫn nói không bao giờ ân hận với quyết định của mình.
Khi còn là cô bé 7 t.uổi, tôi đã sống trong một gia đình không hạnh phúc. Nguyên nhân là bởi mẹ tôi dù đã có chồng con nhưng vẫn lăng nhăng với hết người đàn ông này đến người đàn ông khác bên ngoài.
Trong khi đó, bà chẳng bao giờ xấu hổ giấu giếm chồng con mà cứ thản nhiên như không. Chính điều này khiến bố tôi rất đau khổ, ngày nào ông cũng sống trong hậm hực, uất hận. Còn tôi thì bị bạn bè, hàng xóm trêu chọc nên không biết bao lần phải khóc, van xin mẹ dừng lại nhưng bà phớt lờ tất cả, chỉ chạy theo thú vui của mình.
Càng lớn lên, tôi càng hiểu mẹ vô trách nhiệm với gia đình ra sao. Dần dần sự tôn trọng và chút tình yêu thương bố dành cho mẹ cũng hết. Nhiều lần vì sợ con gái bị ảnh hưởng, bố tôi đã nói chuyện nghiêm túc với mẹ. Bà hứa hẹn đủ điều rồi lại đâu vào đó. Không thể chịu nổi người vợ như vậy, bố đã quyết định ly hôn khi tôi mới đang học lớp 9. Kể từ đó cuộc sống của tôi chỉ biết đến một mình bố.
Càng lớn lên, tôi càng hiểu mẹ vô trách nhiệm với gia đình ra sao. Dần dần sự tôn trọng và chút tình yêu thương bố dành cho mẹ cũng hết. (Ảnh minh họa)
Sau khi ly hôn, mẹ tái hôn và đến với một người đàn ông giàu có khác không lâu sau đó. Bà sống trong một biệt thự trên phố cùng người chồng tập 2. Còn bố con tôi vẫn ở quê nương tự vào nhau. Dù là ông bố đơn thân nuôi con gái không mấy dễ dàng nhưng bao năm qua ông luôn dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất.
Đôi khi cuộc sống khó khăn, thương bố đi làm vất vả, tôi cũng đã thử liên hệ xin mẹ t.iền mua quần áo, t.iền đóng học, t.iền đi thăm quan này kia nhưng chưa 1 lần được bà cho bất cứ khoản t.iền nào. Tôi gọi nhiều bà còn quát:
“Giờ không liên quan gì tới 2 bố con nữa đâu mà cứ í éo gọi làm phiền thế. Từ giờ đừng gọi nữa, cấm nghe chưa”.
Khi nghe được câu nói này của mẹ, tôi đã nghĩ mình không có người mẹ như thế. Mẹ tôi đã c.hết từ sau khi bà ra khỏi căn nhà tồi tàn này của bố con tôi rồi.
Những tháng ngày sau đó tôi cũng ra trường và dần trưởng thành hơn. Bao t.iền kiếm được tôi đều đưa hết cho bố lo liệu. Bố con tôi đã có cuộc sống tốt và đủ đầy hơn khi tôi còn mua được nhà đẹp, xe sang, đồ nội thất xịn để báo hiếu ông.
Video đang HOT
Tuy nhiên lúc bố đáng ra được sống sung sướng nhất thì ông lại mất vì bệnh ung thư quái ác. Ngày ông mất, mẹ cũng chẳng thèm về hỏi han hay thắp 1 nén nhang, tiễn chồng 1 đoạn đường. Tôi càng hận và coi như không có bà trên đời này.
Bẵng đi chục năm nay, giờ tôi đang có cuộc sống bao người mơ ước với kinh tế ổn định, một người chồng giàu có lại nhất mực yêu thương vợ con, một đứa con trai nhỏ xinh xắn và giờ tôi đang mang thai lần 2 ở những tuần cuối thai kỳ.
Khi tôi đang sống hạnh phúc nhất thì mẹ đẻ bất chợt tìm về. Bà nói sẽ cho tôi thừa kế ngôi nhà của 2 vợ chồng bà trên phố, đổi lại tôi phải tha thứ cho bà. Bà cũng kể sau 1 cơn đột quỵ thì giờ phải ngồi xe lăn, mọi sinh hoạt phụ thuộc hết vào người khác nên mong tôi chăm sóc bà những ngày cuối đời.
Giờ tôi cứ mặc bà sống cuộc đời mình mà chỉ để tâm vào cuộc đẻ mổ chủ động sắp tới để mẹ tròn con vuông thôi. (Ảnh minh họa)
Tất nhiên với người mẹ như thế, tôi chẳng bao giờ tha thứ cho bà huống chi đến việc sẽ chăm sóc phụng dưỡng đến cuối đời. Tôi càng không bao giờ vì căn nhà bà cho phải làm điều ấy.
Ban đầu tôi từ chối phụng dưỡng mẹ đẻ dù bà cầu xin. Mọi người hàng xóm không hiểu rõ chuyện này buộc tội tôi bất hiếu nhưng tôi không quan tâm. Tuy nhiên tất cả mọi người bên nội ngoại đều ủng hộ hành động này của tôi. Họ bảo đó là quả báo đến quá sớm với một phụ nữ bỏ chồng, bỏ con. Tất cả nghiệp báo ngày hôm nay đều do chính bà gây ra mà thôi.
Tuy nhiên sau đó, nói thật tôi vẫn thấy bà đáng thương và tội nghiệp quá. Nhìn bà giờ già cả, không chồng và người thân, chỉ biết bấu víu vào con gái mà tôi xót xa. Tôi không thèm nhận tài sản của bà nhưng vẫn ra quyết định đón bà về nhà để chăm sóc cho đến khi bà nhắm mắt xuôi tay. Có thể lúc đầu trong tôi sẽ chỉ là sự thương hại với mẹ của mình nhưng tôi nghĩ tôi không thể bỏ rơi bà lúc bà cần tôi nhất. Bởi nếu vậy tôi sẽ ân hận suốt đời này.
Đón mẹ đẻ về nhà chăm, dù nội ngoại còn mỗi người mỗi ý nhưng ít nhất tôi thấy thanh thản trong lòng. Giờ coi như mọi việc đã ổn để tôi có thể bước vào hành trình sinh con.
Mọi người thân trong nhà cũng bảo việc của tôi giờ nghỉ ngơi cho khỏe để sắp tới 39 tuần thì nhập viện mổ chủ động cho mẹ khỏe con khỏe. Nghe theo mọi người, tôi cũng chỉ đang mong ngóng con yêu chào đời. Không biết nếu chọn đẻ mổ chủ động, mẹ bầu như tôi nên sinh ở tuần bao nhiêu?
Mẹ bầu nên lựa chọn đẻ mổ chủ động vào thời gian bao nhiêu tuần?
Theo lời khuyên của các bác sĩ chuyên khoa, trong trường hợp mổ chủ động, mẹ nên lựa chọn thực hiện ca sinh vào lúc thai 39 tuần là lý tưởng nhất trừ khi mẹ có hiện tượng đau bụng chuyển dạ, cấp cứu trước thời gian đó.
39 tuần t.uổi là thời điểm thai nhi đã phát triển hoàn thiện tất cả các cơ quan cơ thể, nước ối lúc này vẫn còn sạch. Nếu mẹ để sang tuần 40 hoặc lâu hơn thì bé sẽ rất dễ phải sống trong môi trường nước ối đục. Lúc này em bé sẽ rất dễ nuốt phải phân su, bao gồm phân và nước tiểu của bé.
Là vợ chồng hợp pháp nhưng khi mang thai tôi lại phải giấu giếm
Nhiều người nói tôi ngu dại nhưng thật sự phải là người trong cuộc mới có thể hiểu hết được...
Tôi là "tập 2" của chồng, trước khi đến với tôi anh từng có một đời vợ và một cậu con trai năm nay 11 t.uổi.
Tôi và anh đến với nhau khi cả hai là người hoàn toàn độc thân thế nhưng trước đó anh luôn bị vợ cũ "vu oan" vì ngoại tình nên bỏ vợ bỏ con. Vì vậy chẳng hiểu tại sao thỉnh thoảng có tin đồn ác độc bay đến tai tôi rằng bên vợ cũ của anh cho rằng tôi chính là tiểu tam khiến anh quyết tâm ly hôn.
Chính bởi vì những lời đồn đại ác ý này mà rất rất lâu sau khi yêu đương với nhau tôi không chấp nhận lời cầu hôn của anh, tôi sợ rằng nếu mình không đủ chín chắn và tỉnh táo, rất có thể sẽ phạm phải sai lầm hôn nhân.
Chúng tôi quen nhau sau khi anh và vợ cũ đường ai nấy đi được 3 năm, thời điểm đó con trai anh mới lên 5. Đây cũng là 1 phần trong những lý do tôi không muốn tiến tới hôn nhân với người đàn ông rất tốt này.
Bố mẹ tôi ly hôn khi tôi cũng ở tầm t.uổi này, bố tôi không phải là người đàn ông có trách nhiệm với gia đình nên tôi luôn vô thức nghĩ cho những đ.ứa t.rẻ thiếu thốn tình cảm, bởi vậy nếu chỉ đơn thuần là người yêu, anh sẽ không cần phải công khai tôi với mọi người, tránh làm ảnh hưởng đến tâm lý của đứa nhỏ.
Thế nhưng cuối cùng anh cũng thuyết phục được tôi, chúng tôi quyết định đăng ký kết hôn và có bữa tiệc nhỏ để thông báo với những người thân thiết. Anh ngỏ ý không muốn làm rình rang, tôi hiểu cho anh và đã đồng ý với quyết định này.
Chưa một lần được mặc áo cưới, nói không tủi thân là nói dối. Nhưng thật sự với tôi, hạnh phúc gia đình quan trọng hơn những thứ rườm rà mang tính hình thức bên ngoài.
Sức khỏe của tôi không tốt nên phải rất lâu sau mới có thể mang thai. Tôi và anh đều vô cùng hạnh phúc. Ba tháng đầu tiên, tôi hơi kiêng kị theo các cụ nên không thông báo tin vui cho bất kỳ ai. Mãi cho đến khi tôi biết mình đang mang thai một b.é g.ái thật khỏe mạnh tôi mới có những động thái nho nhỏ khoe trên trang cá nhân của mình.
Tôi nghĩ đơn giản như những bà mẹ khác, có con là điều vui mừng, thế nhưng không ngờ chỉ một bài đăng tải trên mạng xã hội mà nhà chồng tôi có sóng gió vô cùng lớn.
Vợ cũ của chồng tôi biết chuyện nên đã dắt con trai lớn của anh đến tận nhà nội ở quê với tuyên bố, nếu anh có vợ mới con mới thì sẽ cho con trai mình từ mặt cả dòng họ. Cô ấy cho rằng tôi đang mang thai con gái, không có cửa gì so với việc cô ta sinh được con trai.
Trong lúc bối rối, bà nội thì hiền lành nên đã phủ nhận chuyện anh đã có vợ và hiện tại tôi đang mang thai. Chuyện chúng tôi kết hôn vốn dĩ khá kín tiếng nên xưa nay cô ta không hề biết sự tồn tại của tôi. Tôi thì như đã nói, bản thân không muốn rình rang để ảnh hưởng đến tâm lý con riêng của anh, nhất là khi thằng bé đang ở độ t.uổi dậy thì rất nhạy cảm.
Mẹ chồng gọi điện cho vợ chồng tôi để nói về chuyện này, tôi thấy rõ sự bối rối của mẹ và anh. Nghĩ đi nghĩ lại, vốn dĩ tôi mới là người muốn cuộc hôn nhân này kín đáo để tránh làm ảnh hưởng đến đứa nhỏ. Phần vì qua những câu chuyện tôi cũng phần nào hiểu được tự cố chấp của mẹ thằng bé, đây cũng là lý do ngay từ đầu tôi rất hạn chế để những người không liên quan biết chuyện chúng tôi đã kết hôn.
Chính vì vậy tôi đã chủ động gỡ bài đăng đó tiếp tục kín tiếng chuyện mình đang mang thai.
Thật ra tôi có chút chạnh lòng, nhưng nghĩ đến chuyện ầm ĩ mà vợ cũ anh đã về tận nhà dọa thì tôi đành chấp nhận. Tôi biết anh yêu thương con thế nào, ít ra thì con tôi bây giờ đang được ở gần bố, còn đ.ứa t.rẻ kia nói gì thì nói cũng đang chịu thiệt thòi...
Mẹ tôi khi biết chuyện đã định gọi điện nói rõ mười mươi với con rể và nhà thông gia, thế nhưng khi tôi nói mình mới là người quyết định như vậy thì bà lại thôi.
Ngoài chuyện kín tiếng này ra, tôi thấy bản thân không phải chịu ấm ức gì, chồng tôi là người yêu vợ thương con, cứ nhìn cách anh dù không ở gần nhưng vẫn chăm sóc và quan tâm đến con trai riêng của mình đủ để hiểu anh là người bố có trách nhiệm như thế nào. Bố mẹ chồng tôi hiền lành đến nỗi nhiều khi chịu đủ thiệt thòi chứ đừng nói là bắt nạt hay quá quắt gì với con dâu. Tôi nghĩ hạnh phúc mình đang có thì cần gì phải hơn thua với một đ.ứa b.é vốn dĩ đã chịu nhiều thiệt thòi?
Thế nhưng nói gì thì nói, đây cũng không thể là giải pháp lâu dài, tôi không phải không có lúc nghĩ đến khi đám nhỏ lớn thì phải nói sao cho chúng hiểu, nhất là khi vợ cũ của anh là người cố chấp như thế...
Nhờ nghe được cuộc nói chuyện của mẹ chồng mà tôi biết 1 bí mật Nhìn số t.iền lớn mẹ chồng giấu giếm cho con gái mà tôi buồn lòng. Tại sao cùng là con mà mẹ lại đối xử thiên vị thế? Ảnh minh họa Do hoàn cảnh khó khăn nên sau khi lập gia đình, em gái chồng tôi vẫn chung sống với bố mẹ đẻ cho đỡ tốn kém. Đến khi chúng tôi chuẩn bị...