Mẹ dẫn người đàn ông lạ về nhà, chồng tôi nói một câu vô duyên khiến bà nổi giận muốn từ mặt
Chồng tôi hồ đồ quá rồi…
Nhà tôi có hai chị em gái, bố tôi mất sớm, ba mẹ con nương tựa vào nhau mà sống. Một mình mẹ tần tảo biết bao nhiêu năm nuôi hai chị em ăn học đàng hoàng, khôn lớn. Tôi biết có những giai đoạn mẹ rất vất vả. Công việc của mẹ thu nhập không cao, trả tiền sinh hoạt, tiền ăn đã cực rồi nói gì chuyện học phí rồi làm đẹp nọ kia. Hiểu được điều đó, chị em tôi đều cực kỳ cố gắng tự lập từ sớm để không làm mẹ phải buồn.
Em gái tôi hơi cá tính, nó hiện đang làm về mảng thiết kế đồ hoạ. Trong khi đó tôi làm nhân sự của một công ty khá lớn. Tôi lấy chồng từ hai năm trước. Nói chung so với bạn bè đồng trang lứa thì tôi lấy chồng sớm nhưng mục đích của tôi là để sinh con cho mẹ đỡ buồn. Nhà thêm thành viên cũng sẽ vui hơn. Tôi còn dặn em gái lập gia đình sớm đi, đẻ con cho bà bế.
Chồng tôi làm về mảng công nghệ thông tin. Lương tháng của anh cũng ổn định, ngang ngửa với vợ. Cuộc sống hai vợ chồng khá tốt vì hỗ trợ được cho nhau. Chúng tôi còn sống tiết kiệm, chi tiêu hợp lý để còn dành ra một khoản mua nhà. Cũng như thi thoảng còn biếu bố mẹ nội ngoại. Ông bà hai bên cũng chẳng còn kiếm ra thu nhập nữa, biếu vài đồng cho ông bà vui.
Ảnh minh hoạ.
Suốt bao nhiêu năm qua từ sau khi bố tôi mất, mẹ tôi không đi bước nữa, mặc dù bà mới chạm ngưỡng ngoài 50 thôi (mẹ tôi sinh hai chị em từ rất sớm). Đôi lúc chị em tôi bảo mẹ cứ ra ngoài làm quen, tìm hiểu đối tượng nào đó cũng chung hoàn cảnh như mình. Về già con cái chẳng thể lúc nào cũng có cơ hội bên cạnh chăm sóc. Tìm kiếm một người bầu bạn vừa giúp đỡ các mặt trong cuộc sống mà tinh thần hẳn cũng vui vẻ hơn. Song mẹ tôi đều chẳng bao giờ hồi đáp mà cứ im lặng.
Cho tới mãi gần đây, tôi mới biết hóa ra mẹ mình cũng đã làm quen với một người đàn ông được vài năm rồi. Bà ấy có dùng smart phone nhưng chúng tôi tôn trọng quyền riêng tư, không bao giờ động đến hay tò mò vô cớ. Mọi chuyện bắt nguồn từ một hôm mẹ đưa ông ấy về nhà ra mắt với vợ chồng tôi và em gái.
Thực sự tôi rất bất ngờ, buổi sáng mẹ bảo tối sẽ có người đến nhà dùng bữa, là bạn của mẹ. Khi đó tôi đã ngờ vực trong lòng. Thế là hai chị em tôi mau chóng đi siêu thị mua nhiều đồ ăn ngon để chiêu đãi vị khách đặc biệt kia. Những tưởng không khí vui vẻ sẽ mở đầu một mối quan hệ giữa mọi người theo chiều hướng suôn sẻ. Ngờ đâu, chồng tôi đã làm một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Khi người đàn ông lạ kia đến nhà, ban đầu chúng tôi cũng rất ngại ngùng. Nhưng cứ nhìn sự ân cần mà mẹ tôi và bác ấy dành cho nhau là tôi và em gái xua tan đi rào cản khoảng cách ấy. Bữa ăn cơm, các thành viên nói chuyện cũng hết sức đầm ấm. Tôi chủ động hỏi hoàn cảnh của bác ấy. Thì bác trai nói ngày xưa vợ mất sớm, bác có một con trai cũng tầm tuổi tôi thì đã lấy vợ lập gia đình ổn định rồi. May mắn sao gặp được mẹ tôi là một người rất tâm đầu ý hợp đặc biệt khoản trò chuyện và khiêu vũ. Cũng theo bác kể, bác biết mẹ tôi được 3 năm trời rồi. Ôi vậy mà suốt thời gian qua tôi không hề hay biết!
Video đang HOT
Ảnh minh hoạ.
Nhưng đáng nói là chuyện xảy ra ở phòng khách, tôi thấy chồng tôi hỏi những câu hơi riêng tư liên quan đến điều kiện kinh tế. Thấy sắp có điều chẳng lành, tôi ra hiệu cho chồng dừng lại. Song anh quá vô duyên nói một câu khiến mẹ tôi nín lặng: “Bây giờ bác mà giàu thì về đây mẹ vợ cháu vui phải biết, bà ấy xứng đáng với một người có điều kiện kinh tế vững chắc”.
Tôi mau chóng lấy cớ đánh trống lảng, đưa chồng tôi lên tầng 2. Không lâu sau, bác trai bạn của mẹ tôi cũng xin phép ra về. Phải nói mẹ tôi cực kỳ thất vọng về con rể. Mà cũng đúng, chồng tôi nói vậy thì làm sao mà chấp nhận được cơ chứ? Mẹ tôi còn nổi giận, dọa từ mặt con rể, đừng bao giờ gọi bà là mẹ vợ nữa. Chồng tôi cũng biết mình sai, anh xin lỗi mẹ nhưng mẹ vào phòng và đóng cửa cái rầm. Đến tận hôm nay, mẹ vẫn chưa thèm nói chuyện lại với chồng tôi. Tôi là người đứng giữa cũng rất khó xử, thật rối trí quá chẳng biết phải làm sao.
Vợ ốm nhờ bế con, chồng nổi cơn thịnh nộ vì lỡ việc uống bia với bạn bè và màn vùng lên "lần đầu dám nói" của cô khiến anh ta run rẩy xin lỗi!
"Với chồng mình bạn bè là nhất. Bố mẹ chồng mình nói nhiều quá rồi, chẳng thèm lên tiếng nữa vì quá bực bội với con", cô vợ kể.
Nếu những người chồng không biết chăm lo cho gia đình, không biết an ủi hay đỡ đần vợ thì chuyện hôn nhân của họ thật khó bền chặt.
Mối quan hệ vợ chồng không thể người này vun mà người kia lại không đắp. Như câu chuyện của người vợ dưới đây cũng vậy.
Người đàn ông đam mê tụ tập nhậu nhẹt với bạn bè
Hai vợ chồng cô cưới nhau gần 4 năm, con gái đầu lòng 2 tuổi nhưng chồng lúc nào cũng sống thoải mái như thời độc thân.
"Chồng mình nói nhẹ nhàng thì là không biết nghĩ, nói nặng lời là vô tâm, ích kỷ. Lúc nào anh cũng chỉ lo cho bản thân mình, muốn thoải mái mặc kệ vợ con ra sao. Với chồng mình bạn bè là nhất. Bố mẹ chồng mình nói nhiều quá rồi, chẳng thèm lên tiếng nữa vì quá bực bội với con.
Mình và chồng cũng cãi nhau rất nhiều lần chuyện suốt ngày tụ tập của anh ấy. Hai vợ chồng mình đều đi làm, mình thu nhập thấp hơn chồng nên trong mắt anh ấy, vợ mặc định phải phục tùng tất cả.
Nếu mình nói nhiều đến việc anh suốt ngày tụ tập, chồng sẽ nói rằng vợ hư, dám quản cả chuyện chồng", cô vợ kể.
Ảnh minh họa.
Theo đó, đám bạn chồng của cô vợ này cũng chẳng phải nhóm người gương mẫu hay vun đắp cho hạnh phúc gia đình người khác. Một tuần họ phải tụ tập ăn uống 3-4 lần. Lần nào cả nhóm cũng rượu chè, hát karaoke đến muộn mới về nhà.
Mấy lần cô vợ không để chồng đi thì y như rằng lần gặp mặt sau chồng cô về nhà hậm hực. Anh ta nói rằng mình bị bạn bè chê cười vì sợ vợ, không dám bật vợ.
"Gia đình mình căng thẳng nhiều lần cũng vì tật ham chơi và đám bạn ưa đâm thọc của chồng. Vì thương con còn bé nên mình vẫn muốn để anh ta thay đổi chứ chưa tính đến chuyện ly hôn", cô vợ chia sẻ thêm.
Quyết định lần đầu dám nói của cô vợ trẻ
Tuy nhiên, làm gì thì cũng nên có mức độ, đàn ông ham chơi nhưng vẫn phải thương con. Nếu như tình thương dành cho con cái không còn thì phụ nữ cũng chẳng có gì tiếc nuối nữa.
Đỉnh điểm cho mâu thuẫn của gia đình này đến trong một lần người chồng đòi ra ngoài đi nhậu với bạn bè, mừng bạn rửa xe mới.
Cô vợ nhớ lại: "Hôm đó, hai mẹ con đều ốm. Con bé cứ khóc ỉ i bên cạnh vì nó cũng sốt. Uống viên thuốc vào, mình càng mệt mỏi hơn. Mình nhờ chồng bế con hộ định nằm nghỉ một chút.
Chồng mình lúc đó đang sửa soạn để sang nhà bạn chén chú chén anh. Khi ấy mình bực mình lắm rồi nhưng vẫn cố bình tĩnh bảo anh ấy cáo một hôm không đi, ở nhà giúp vợ trông con.
Chồng mình bắt đầu nổi giận, gay gắt bảo rằng chưa lần nào anh ấy đi với bạn bè mà mình vui vẻ. Hôm nay lại lấy cái cớ bị ốm ép chồng ở nhà.
Tôi đi làm cả ngày mệt nhọc, tối muốn sang nhà bạn uống cốc bia mà cô càm ràm. Ốm thật không hay lại giả vờ lừa thằng này. Cô làm gì mệt nhọc nào?
Công việc thì nhàn tản, cơm nước mất tí, có đứa trẻ con mà chăm không được để một tháng ốm 3 lần. Tôi chưa thấy đứa nào ốm nhiều như nó đâu đấy. Tôi thấy cô làm vợ không giỏi làm mẹ cũng tệ, chồng mình bảo vậy".
Trong mắt nhiều đàn ông, chuyện vợ lo toan toàn bộ chuyện gia đình và chăm sóc con cái là điều vô cùng dễ dàng, phận sự buộc phải thực hiện. Họ đi làm bên ngoài kiếm tiền nhiều hơn thì mặc sức lên mặt, không có sự cảm thông đỡ đần dành cho vợ.
Ảnh minh họa.
Ngay sau khi nghe những lời nặng nề đó, người vợ tức giận nhiều hơn là tủi thân. Thấy con mặt đỏ bừng nhìn bố mà khóc, cô cũng chẳng kiên nhẫn nổi nữa.
"Anh cũng biết con hay ốm à, vậy anh đã bao giờ thức đêm thức hôm trông con hay chăm sóc nó được một lần chưa? Anh nói thì hay nhưng làm được thế nào nào. Vợ ốm con ốm, nhờ anh ở nhà một bữa mà anh lên giọng, coi tôi như tội đồ luôn vậy. Tôi cũng chán sống cái cảnh chồng coi thường, không biết quan tâm chia sẻ thế này lắm rồi. Anh thử hỏi xem tuần anh tụ tập bạn bè mấy lần, một tuần anh say mấy lần?
Anh cứ đi đi, tôi ở nhà dọn đồ rồi về ngoại. Lần này tôi quyết ly hôn thật. Anh tưởng rằng chưa bao giờ tôi nói đến là tôi không nghĩ đến việc ly hôn. Anh nhìn nhận lại bản thân mình đi, tôi viết đơn, anh chỉ cần ký. Chúng ta chấm dứt", cô vợ lên tiếng.
Những lời quyết liệt đầu tiên được nói ra đó khiến người chồng hoảng hốt. Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng cô vợ vốn hiền lành lại dám nói ra chuyện tày đình đó. Người chồng bắt đầu xuống giọng xin lỗi và bảo rằng vợ không than thở nên nghĩ mọi chuyện đều ổn.
"Lúc đó mình cũng mệt rồi. Chồng mình có vẻ sốc lắm, run rẩy xin lỗi rồi chạy tới bảo để anh bế con cho, em cứ nghỉ đi. Lúc đó mình chẳng thiết tha gì nữa. Ngay sau đó chồng mình ở nhà dỗ dành con ngủ. Những ngày sau, anh cũng ít tụ tập bạn bè hơn, có vẻ như sợ hãi nên chẳng nhậu nhẹt mấy nữa", cô vợ kể.
Đôi khi, phụ nữ cũng nên một lần vùng dậy nói rõ nỗi lòng. Sự im lặng và cam chịu của họ dễ dàng trở thành nguyên nhân để đàn ông lấn tới, làm những điều quá đáng. Sự quyết liệt trong cách giải quyết vấn đề của vợ cũng là phương án để giúp các ông chồng "sáng mắt ra".
Chồng như người tự kỷ vì suốt ngày ôm máy tính "cày" game Chồng cô là người hiền lành, không có nhiều tật xấu như rượu chè, cờ bạc, hút thuốc... Nhưng tật nghiện game đến quên vợ, quên con của anh khiến cô cảm thấy chán nản, thất vọng. Ảnh minh họa Hai vợ chồng ít có sự kết nối, tương tác vì vậy. Trước khi có dịch Covid-19, anh cũng chơi game nhưng không...