Mẹ chồng và em chồng lên sống cùng, con dâu khổ sở với hai cô em chồng luôn kiếm cớ làm chị dâu bẽ mặt
Mẹ chồng tôi khó tính, hai cô em chồng lười nhác lại còn quái đản luôn kiếm cớ làm bẽ mặt chị dâu.
Năm nay tôi 33 tuổi, chồng tôi 35 tuổi. Ở độ tuổi này, chúng tôi đã có tất cả mọi thứ, một gia đình hạnh phúc với hai đứa trẻ, công việc thu nhập tốt, tổ ấm là ngôi nhà đầy đủ tiện nghi ở trung tâm thành phố. Dù chưa thực sự giầu có, nhưng nhìn vào ai cũng tấm tắc khen vợ chồng xứng đôi, gia đình có điều kiện về mọi mặt. Tôi cứ tưởng rằng, cuộc sống của tôi cứ mãi như mầu hồng, đẹp đẽ trôi qua mỗi ngày cho đến khi mẹ và em gái của chồng lên ở nhà chúng tôi.
Bố chồng tôi mất nhiều năm, một mình mẹ chồng tôi dưới quê chịu khó buôn bán, lo liệu cho các con ăn học tử tế. Nhà chồng tôi có 3 anh em, chồng tôi là cả, kế đó là hai em gái. Gần một năm nay, mẹ chồng tôi và cô em út của chồng lên nhà tôi sống. Em út học đại học trên thành phố, mẹ chồng tôi cũng lên theo để chăm sóc, quản lý con gái học tập.
Đang ở riêng tự do, giờ cũng hơi bất tiện thật. Nhưng tôi cũng nghĩ, có thêm người càng vui, các con của tôi có thêm tình thương của bà nội và các cô. Mẹ chồng tôi ở nhà, những hôm tôi đi làm về muộn cũng có người lo trông con, cơm nước hộ. Nhưng chỉ một tuần, tôi đã tá hỏa với cách sống của mẹ chồng và em chồng.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi khó tính, sở thích, ăn uống cũng khác biệt, tôi mua gì cũng không vừa lòng, còn thẳng thừng chê bai, giận dỗi. Còn cô em út thì lười nhác, đã không làm đã đành lại còn hay “bơm vá”, nói xấu chị dâu với mẹ và anh trai. Tôi nhắc nhở thì liền bị cô út thách thức: ” Em lên ở nhà anh chị chứ không phải là giúp việc của chị dâu nhé. Anh trai em nuôi mẹ và em, chứ không phải chị mà lên giọng dạy đời, sai bảo như thế“.
Tôi cũng biết cô út ít tuổi, chưa hiểu sự đời nên có phần nhường nhịn. Nhưng càng nhịn thì em ấy càng được đà hỗn hào. Có lần tôi đi làm về muộn, có chuẩn bị sẵn đồ ăn và nhờ mẹ chồng cơm nước hộ. Vậy mà cô út gọi điện ngay cho chồng tôi: ” Anh về nhà ngay mà xem, vợ anh đi chơi bỏ mặc mẹ chồng không ai cơm nước, đói lả, sắp ngất ra đây này“. Thế là tôi bị chồng trách móc thậm tệ.
Chưa hết, cô út còn thường xuyên “liên kết” với cô em gái kế sau của chồng để làm bẽ mặt tôi trước mặt chồng và mẹ chồng tôi. Dù em gái lấy chồng nhưng lại ở gần nhà vợ chồng tôi, nên thường xuyên tới nhà tôi ăn uống, hạch sách đủ kiểu. Bữa ăn tôi nấu nướng thịnh soạn, vậy mà cô thứ hai vừa ăn vừa chê: ” Chị dâu mình sướng thật đấy, nhà mình toàn người dễ tính. Chứ con ở nhà chồng, nấu nướng khó ăn, lèo tèo vài món thế này là bị đuổi ra khỏi nhà ngay“.
Lấy cớ quan tâm tới mẹ, hai cô em chồng ra sức soi mói, kiếm chuyện với tôi. Tôi chẳng khác nào giúp việc cho mẹ chồng, em chồng tôi vậy. Vất vả và mất tự do đã đành, tốn kém đã đành, đổi lại là hàng ngày đau đầu đối phó với những “chiêu trò” của hai cô em chồng. Chồng tôi bận bịu, ít khi ở nhà nên không thể bênh vực vợ.
Tôi không ngại vất vả, tốn kém khi cáng đáng chuyện mẹ và em chồng lên sống cùng, nhưng lại cảm thấy đau đầu, căng thẳng và ức chế vì mẹ chồng khó tính, các em chồng lười nhác và tinh quái. Tôi phải làm gì để mẹ và các em chồng tôn trọng tôi? Tôi có nên mạnh mẽ đáp trả họ để khỏi ức hiếp tôi nữa?
(Khanhlinhyb@…)
Định tặng em chồng 1 cây vàng quà cưới, song nghe được cuộc nói chuyện của mẹ chồng và cô ấy thì tôi không muốn cho đồng nào nữa
Trước nay em chồng luôn lễ phép, ngoan ngoãn với chị dâu nên tôi rất quý.
Tôi lấy chồng 4 năm nay, đã sinh được một bé trai đầu lòng. Sau đám cưới, vợ chồng tôi vẫn sống chung với mẹ chồng và cô em gái của anh. Sắp tới em chồng tôi sẽ kết hôn.
Kinh tế vợ chồng tôi cũng được, bản thân tôi lương khá nên chẳng bao giờ keo kiệt với nhà chồng. Mẹ chồng có chút lương hưu, tôi bảo bà giữ lấy tiêu vặt, chi phí trong nhà sẽ do chúng tôi bỏ ra. Em chồng ra trường đi làm rồi nhưng vợ chồng tôi vẫn nuôi, chẳng cần em ấy góp tiền ăn.
Tôi là dâu trưởng, chưa dám nhận hoàn hảo nhưng luôn tự thấy mình cũng đủ tư cách. Tôi vừa đi làm kiếm ra tiền lại chu toàn mọi việc trong nhà lẫn công việc chung trong dòng họ. Chính bởi vậy mà mọi người bên nhà chồng rất quý và nể tôi. Những năm qua, tôi chưa hề có xích mích nào với mẹ chồng và em gái chồng cả.
Em chồng sắp kết hôn, tôi chuẩn bị 1 cây vàng để tặng. Chồng chỉ có một cô em gái, thiết nghĩ số vàng ấy cũng không nhiều. Trước nay em chồng lại luôn lễ phép, ngoan ngoãn với chị dâu nên tôi rất quý.
Chiều qua, tôi ra ngoài về nhưng không thấy ai trong nhà. Lại gần phòng em chồng định gõ cửa gọi thì nghe được tiếng nói chuyện. Mẹ chồng đang ở bên trong. Đám cưới sắp tới gần, chắc có nhiều vấn đề cần phải bàn bạc. Nhưng đột nhiên tôi lại nghe thấy bà nhắc đến tên mình:
"Về nhà chồng thì làm vừa thôi con ạ. Hi sinh ít thôi, phải giữ tiền, giữ sức khỏe cho mình. Ngày làm 8 - 10 tiếng trên công ty, tối về lại đủ thứ việc nhà, ngày nghỉ thì lại có công việc dòng họ nhà chồng, như thế chẳng mấy mà còn cái xác khô. Như chị dâu mày ấy. Được người ta khen ngợi và nể trọng nhưng mấy lời khen suông ấy có mài ra ăn được đâu? Bao nhiêu trách nhiệm nặng nề và khổ sở ôm hết về mình. Nhưng mà có đứa ngu như nó thì nhà mình mới được nhờ. Chỉ cần con đừng giống nó là được, nhớ chưa?".
Những lời mẹ chồng nói chẳng khác gì sét đánh ngang tai. Tôi hi sinh bao nhiêu thứ, đóng góp rất nhiều công lao, cuối cùng thì nhận về một chữ "ngu" đắng chát. Giờ tôi không muốn cho em chồng một xu nào hết. Cho mà họ đâu cảm ơn, hay là cứ để họ trách móc đi? Theo mọi người tôi có nên làm vậy không? Liệu có bị người xung quanh xì xào, chê trách chị dâu mà chẳng cho em chồng được đồng nào?
(thuuyen56...@icloud.com)
Em chồng dưới quê lên xin ở nhờ, được 1 hôm bỗng dưng tôi thấy cả đám người lạ dọn vào rồi đuổi tôi đi chỗ khác Tôi bức xúc gọi điện cho bố mẹ chồng thì ông bà đáp tỉnh bơ: "Em nó lớn rồi muốn làm gì là việc của nó!". Ngày xưa khi còn đi học tôi được cả trường gọi là "chị B. đầu gấu", nhưng đến lúc kết hôn thì tôi vớ ngay phải cô em chồng bất trị, toàn gây sự giở trò khiến...