Mẹ chồng tương lai buông lời “Bác muốn cháu đi kiểm tra sức khỏe về sinh sản, chứ bác sợ cháu già quá…”
Mẹ chồng anh nói với tôi thế này ngay cái ngày tôi về ra mắt. “Bác muốn cháu đi kiểm tra sức khỏe về sinh sản, chứ bác sợ cháu già quá…”
Tôi một cô nàng không đến nỗi nào, cũng không hề tệ. Duy có một vấn đề nho nhỏ, tôi đã qua cái tuổi 30, người ta thôi gọi tôi bằng cái tên gái ế mà thay vào đó gọi tôi với cái tên là gái già.
Tôi không phải không có gì trong tay, dáng dấp ổn, gương mặt cũng tương đối, có một công việc với thu nhập cao. Nói đúng ra thì không ít chàng trai nhòm ngó đến. Vấn đề nằm ở chỗ, tôi không đam mê một anh nào cả, chưa cảm thấy hứng thú với một ai hết, thế nên tôi vẫn cứ đơn độc một mình hơn ba chục năm nay.
Nói tôi là gái chưa bóc tem, chắc không có ai tin cả. Nhưng tôi đúng là một cô gái như vậy ở cái tuổi này. Tôi không phải cổ hủ, chỉ là tôi chưa tìm được một ai xứng đáng để trao đi nên mới còn nguyên như vậy.
Cho đến ngày tôi gặp anh, chàng trai Phó Giám đốc công ty tôi mới chuyển vào với vị trí trưởng phòng. Để mà nói thì chúng tôi hợp nhau từ giao tiếp đến cả công việc. Anh hơn tôi 5 tuổi, nhưng vẫn chưa lập gia đình vì mải công việc quá đến nhỡ thì. Còn tôi thì mãi mới kiếm được một người ưng ý để có thể đồng ý yêu đương và kết hôn thì mọi chuyện lại không dễ như tôi tưởng tượng.
Video đang HOT
Tự cho bản thân mình thành đạt trong công việc, gia đình tôi cũng có của ăn của để. Nếu so với gia đình anh cũng không có kém cạnh gì. Vấn đề nằm ở chỗ, mẹ anh nghĩ tôi quá già ở cái tuổi này mà chưa thèm kết hôn.
Mẹ chồng tương lai muốn tôi đi khám sức khỏe sinh sản… (Ảnh minh họa)
Ngày ra mắt gia đình nhà chồng tương lai, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho mọi việc từ ăn mặc, ứng xử sao cho phải phép tắc. Chưa kể, tôi còn có một công việc ổn định, tôi nghĩ không có bà mẹ chồng nào chê một nàng dâu như tôi. Nhưng đấy chỉ là suy nghĩ của tôi, mẹ chồng tỏ thái độ không vui vẻ gì khi biết tuổi của tôi, dù trước đó bà đã đon đả hỏi han tôi.
Trước khi tôi về, mẹ chồng bèn với lại thì thầm với tôi rằng: “Bác muốn cháu đi kiểm tra sức khỏe về sinh sản, chứ bác sợ cháu già quá khó sinh con. Nhà bác có mỗi thằng Tú thôi nên mong cháu hiểu, chưa kể ở tuổi cháu thì bác biết chắc cũng dăm ba cuộc tình rồi nên…”. Mẹ anh chưa dứt lời, tiếng anh ngoài cổng gọi tôi đi về vì có việc công ty cần anh giải quyết gấp dù vào ngày nghỉ. Thế là bà cũng không thèm tiễn tôi nữa mà bỏ luôn vào trong nhà với câu nói còn dang dở.
Tôi và anh đi khỏi, tôi ngồi sau xe anh mà lòng cứ miên man suy nghĩ, liệu tôi có nên dừng lại mối quan hệ này không? Khi mẹ chồng tương lai lại buông lời nói đó vì bà sợ tôi già không sinh được cháu cho bà. Không chỉ vậy, mẹ chồng tương lai còn nghĩ tôi từng trải qua nhiều mối tình, có khi còn nghĩ đã phá bỏ con vài lần nên mới nói với tôi đi kiểm tra như vậy.
Mẹ chồng cũng tinh ý, xử sự rất khéo. Bà nói với một mình tôi chuyện này mà không hề nói khi có con trai bà. Tôi chỉ sợ sau này có lấy được anh thì tôi cũng sẽ bị một người mẹ chồng như thế soi mói đủ thứ. Tôi càng thấy không đủ tự tin đứng trước một người mẹ chồng ngay từ đầu đã nghĩ xấu cho tôi. Tôi đang rất băn khoăn, không biết nên làm sao cho phải. Nếu rời bỏ tình yêu này tôi sợ tôi sẽ hối hận mất, vì những bằng đó lâu tôi mới tìm được một người để yêu thương thật lòng. Nhưng để cưới anh, tôi chắc cũng phải chuẩn bị sẵn tâm lý để bước vào gia đình này để sống chung với người mẹ chồng ghê gớm ngầm ấy.
Theo Một thế giới
Bố vợ tương lai hết đòi kiểm tra sức khỏe đến xác nhận thân nhân mới cho kết hôn
Tôi biết, sự cẩn trọng như ông có cái lý riêng của mình nhưng ông có thể xác nhận thân nhân của tôi bằng nhiều cách khác nhau mà nhẹ nhàng và tâm lý hơn. Bạn gái thấy thái độ của tôi thì cũng lơ mơ hiểu và an ủi chỉ là bố lo xa quá, và xin tôi vì cô ấy chiều ông một lần cho yên chuyện.
Tôi và vợ sắp cưới đã yêu nhau đã gần 2 năm, do chúng tôi làm xa nhà nên đây là lần đầu tiên tôi về quê em. Nhưng trước đó tôi vẫn gọi điện qua lại hỏi thăm và trò chuyện với bố mẹ em rất nhiều. Lần này em đưa tôi về thăm nhà ngoài mục đích chính là giới thiệu còn thêm lý do tôi muốn chính thức xin phép cho bố mẹ tôi vào nói chuyện người lớn và xin phép cưới xin. Trước đó bố mẹ em đã đồng ý để bố mẹ tôi đến nhà chơi, việc tôi về nói cũng chỉ là hình thức. Nhưng ngay khi nhìn thấy tôi, thái độ của bố mẹ em thay đổi hoàn toàn, còn có những yêu cầu, việc làm khiến tôi cảm thấy bị xúc phạm nghiêm trọng.
Tôi vốn là một thanh niên gầy gò, cao 1,70m nhưng chỉ nặng 50kg nên nhìn bề ngoài ai cũng ái ngại và trêu tôi "gầy như cái que". Việc tôi gầy gò, bố mẹ em nhìn qua ảnh cũng biết rồi, nhưng có lẽ do 2 ngày đi xe đường dài mất ngủ nên nhìn tôi lại hốc hác, gầy gò và thiếu sức sống hơn rất nhiều. Vừa nhìn thấy tôi, mẹ em tỏ vẻ ngạc nhiên, há hộc miệng sửng sốt. Nhưng vẫn cố tỏ ra vui vẻ niềm nở. Khi tôi ra giếng rửa mặt, thì vô tình nghe mẹ em thì thầm với con gái "sao nó gầy thế, nhìn xanh xao hốc hác. Nó có nghiện không đấy? Mẹ nghi lắm, kìa nó lại còn ngáp ngáp nữa". Em thì mặc sức thanh minh, giải thích và bảo đảm nhưng mẹ em thì vẫn một mực nói nghi lắm. Tôi nghe xong chỉ thấy buồn cười, nhưng cũng thông cảm, bởi tôi cũng thấy mình gầy gò và giống nghiện thật. Chỉ sau khi ăn cơm, uống nước, tôi đề cập đến vấn đề cưới xin và xin phép cho bố mẹ tôi vào nói chuyện người lớn. Đến khi đó bố em mới trì hoãn nói "giờ hiện đại rồi, trước hôn nhân các con nên kiểm tra sức khỏe. Bác có bạn là bác sĩ, cứ đến đó khám đi. Nếu hai đứa khỏe mạnh ta mới tính tiếp". Tôi hơi bất ngờ vì sự cẩn trọng của bố vợ tương lai, nhưng cũng thấy bình thường, vì đó là một thói quen, một lối sinh hoạt rất văn minh.
Bố mẹ vợ tương lai chào đón tooi niềm nở những cũng đưa ra những yêu cầu oái oăm, khiên tôi khó xử
Buổi chiều hôm ấy, đích thân bố vợ đưa chúng tôi đi khám sức khỏe. Ông chờ đợi lấy kế quả xét nghiệm, và thở phào nhẹ nhõm khi sức khỏe tôi hoàn toàn bình thường và không có bệnh tật hay nghiện ngập gì. Ông chỉ vỗ vai tôi nói cố gắng ăn uống, chứ thanh niên gì mà gầy gò quá, nhìn không ưng mắt. Tôi hiểu, ông đã hoàn toàn yên tâm khi mối lo sợ con gái lấy nhầm phải gã nghiện đã hoàn toàn được gạt bỏ. Tối hôm ấy, cả gia đình em chuyện trò với tôi rất vui vẻ thân mật như người nhà. Bố mẹ em hỏi han về gia đình, anh em, họ hàng của tôi và còn sâu xa kể chuyện. Một cô trong làng có con gái lấy chồng nhưng không ngờ bị con rể lừa, thuê người giả làm bố mẹ, anh em để đến hỏi cưới. Đến khi con gái sinh, ra thăm con thì mới biết, gia đình chồng chẳng như con rể nói, rối ren, phức tạp vô cùng. Đến khi đó chỉ ngậm ngùi thương xót vì chuyện đã rồi, "ván đã đóng thuyền" còn gì để cứu vãn nữa. Chỉ là câu chuyện vu vơ của bố mẹ em nhưng tôi hiểu họ đang ám chỉ tôi nên kể thành thật, tôi quả quyết và cam kết những gì tôi kể là sự thật. Thì bố em mới nói như giãi bày "bác không có ý nghi ngờ con, nhưng do hai gia đình xa nhau quá, chẳng có cơ hội tìm hiểu kỹ. Vì vậy theo bác để gia đình bác yên tâm gả con gái thì con làm cho bác một tờ xác nhận thân nhân có xác nhận của chính quyền địa phương rồi khi nào bố mẹ vào chơi nhà, cầm vào cho bác yên lòng". Tôi nghe đến đấy ấm ức vô cùng, thì người yêu đỡ lời với bố rằng đã về quê tôi chơi, mọi người tốt và dễ chịu lắm. Nhưng bố em gạt phắt đi nói đại loại chỉ tin và làm theo những gì pháp luật chứng thực. Tôi chẳng còn lời nào để nói về sự cẩn trọng quá mức đến sỗ sàng, xúc phạm của bố vợ tương lai. Ông đòi hỏi như vậy chẳng hóa ra ông nói thẳng toẹt rằng chẳng tin những gì tôi nói. Nhưng giữ ý tôi đành im lặng, ở chơi nốt hôm sau rồi về nhà mình.
Suốt cả đêm hôm ấy, tôi chẳng tài nào chợp mắt được. Các cụ xưa nay nói "lấy vợ xem tông" chứ đằng này bố em định lấy chồng cho con mà bắt con rể phải xác nhận thân nhân thì quả là ngược đời. Tôi biết, sự cẩn trọng như ông cũng có cái lý riêng của mình nhưng ông có thể xác nhận thân nhân của tôi bằng nhiều cách khác nhau mà nhẹ nhàng và tâm lý hơn cơ mà. Bạn gái thấy thái độ của tôi thì cũng lơ mơ hiểu và an ủi chỉ là bố lo xa quá, tôi hãy vì cô ấy chiều ông một lần cho yên chuyện. Nhưng không nghĩ sao được khi gần như ông vỗ vào mặt tôi mà nói &'cậu đừng có ba xạo, đưa bằng chứng cụ thể ra tôi mới tin" đấy sao. Tôi nói thẳng với bạn gái trước khi về rằng, sẽ không bao giờ có chuyện tôi làm xác nhận gì hết, ông muốn tìm hiểu thì ra khi ra nhà tôi chơi tìm hiểu thoải mái.
Tôi đã về nhà mình nhưng cảm giác bị xúc phạm, nghi ngờ vẫn còn nguyên vẹn. Tôi đã quyết tâm không làm xác nhận nhưng bạn gái ngày đêm khóc ỉ ôi khiến tôi khó nghĩ quá. Nhưng nếu tôi chiều theo ý em và bố em thì gia đình tôi sẽ cảm thấy thế nào. Đến tôi còn cảm thấy xúc phạm đến vậy thì thử hỏi các cụ cao niên trong họ làm sao chấp nhận được. Vài ngày nữa bố mẹ và gia đình tôi sẽ sang nhà em nói chuyện người lớn nhưng chuyện này tôi vẫn chưa tìm ra hướng giải quyết. Thế này cũng không được, thế khác cũng không xong. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên, chứ tôi hoàn toàn bất lực trước tình huống này rồi.
Theo Công Luận
Mùa đông năm ấy, có bàn tay buông lơi một bàn tay Mùa đông năm ấy, có một bàn tay buông lơi một bàn tay. Có một người trong mơ cứ nghĩ về một người dù lí trí bảo rằng đừng nhớ nữa. Có một bờ vai cô đơn trong giá rét tìm hơi ấm của một người nhưng xung quanh chỉ là sự im lặng, lạc lõng. Có lẽ tôi sẽ vẫn nhớ anh,...