Mẹ chồng từ viện về thấy thông gia đang nấu cơm liền bĩu môi chê “Ôi giời, rang thịt ai cho kẹo đắng” liền bị “phản công” đến tối tăm mặt mày
Mẹ chồng nghe vậy liền cứng họng, đứng sượng trân một lúc rồi bế cháu vào giường nằm.
Tôi vừa sinh con được 5 ngày, sinh mổ nên tôi ở lại viện 5 ngày mới về. Đây là con đầu cháu sớm nên cả bà nội và bà ngoại đều háo hức chờ đón. Cả 2 bà đều gác lại hết công việc ở quê, ra viện chăm nom tôi và cháu. Mẹ tôi thì lo cho tôi, mẹ chồng thì lo chăm cháu, 2 bà cùng ở trong căn phòng bệnh viện nhỏ hẹp nên không tránh khỏi việc nhìn nhau cả ngày. Trước kia, ít gặp gỡ thì 2 bà còn quý mến nhau. Lễ Tết gặp gỡ nói chuyện thấy chị chị em em tình cảm, quý trọng. Nhưng 5 ngày ở viện, chạm mặt liên tục, lại liên quan tới cháu nhỏ nên 2 bà bắt đầu có những mâu thuẫn, không ưa nhau.
Từ việc mẹ chồng tôi chăm chăm bế cháu cả ngày, trừ lúc tôi cho con bú (lúc này vẫn chưa có sữa nhưng cũng phải để con bú kích thích sữa về) thì bà sẽ ôm cháu, cho cháu uống sữa ngoài, không để bà ngoại bế. Thậm chí khi ngủ cũng là bà ôm cháu nằm trên cái giường xếp chứ không cho ngủ với tôi.
Trong khi mẹ tôi thì lo cho tôi hơn, nào là đi mua cháo ngày 4-5 lần, thay băng, lau mồ hôi, chườm nước ấm cho tôi. Chồng tôi phải đi làm không nghỉ được, anh chỉ có thể vào viện thăm tôi và con một lúc rồi vội vã về nhà ngủ lấy sức còn tiếp tục công việc. Anh là trụ cột kinh tế chính, công việc nặng nhọc nên tôi cũng không đòi hỏi nhiều, với lại có 2 bà chăm rồi.
Ảnh minh họa
Sau 5 ngày ở viện, tôi được xuất viện về. Tối hôm trước, mẹ tôi đã từ viện về nhà tôi trước để dọn dẹp lại nhà cửa. Khi tôi và mẹ chồng về đến nhà thì bà đang nấu cơm. Vừa vào trong, mẹ chồng đã ôm cháu đi lại trong nhà nhìn ngó xung quanh, kiểm tra xem nhà cửa bà ngoại dọn thế nào, rồi đi vào bếp, hít hít ngửi ngửi rồi bĩu môi chê bài: “Ôi giời, rang thịt ai cho kẹo đắng”.
Video đang HOT
Mẹ tôi trước giờ rang thịt đều cho một ít kẹo đắng để lên màu cho đẹp. Nghe thế liền quay sang “phản công”: “Giờ không phải lúc đòi hỏi. Thịt này tôi rang cho gái đẻ, bà không đẻ thì lát nữa tự nấu mà ăn, thích ăn thế nào thì mời vào bếp, bà cho mắm tôm hay dầu hỏa tôi cũng không ý kiến”.
Mẹ chồng nghe vậy liền cứng họng, đứng sượng trân một lúc rồi bế cháu vào giường nằm, đến bữa cũng không ra ăn cơm nữa.
Mẹ tôi có ý định ở lại chăm tôi ở cữ, nhưng thấy thông gia có vẻ không muốn về quê, cũng muốn ở lại nên mẹ tôi đành ra về, để lại không gian cho bà nội. Tôi thì muốn giữ mẹ ở lại, để mẹ chồng về quê vì dù sao thì mẹ đẻ chăm ở cữ vẫn tốt hơn, song tôi không biết phải nói thế nào để gia đình yên ấm vui vẻ mà vẫn đạt mục đích. Mong mọi người tư vấn cho tôi.
Chê thông gia dưới quê nghèo khó, ăn mặc kém sang, mẹ chồng toan đuổi thì phải choáng nặng với câu trả lời
Cũng biết tính mẹ chồng em, bố mẹ đẻ em suốt ngày nhắc nhở con gái không bao giờ được cãi bà kẻo gia đình căng thẳng.
Ngày em mới về làm dâu nhà chồng, lúc nào mẹ chồng cũng nhìn em bằng nửa con mắt. Bà bảo dòng họ nhà bà bao đời ở chốn phồn hoa đô hội này. Thế mà chả hiểu sao chồng em lại phải lòng rồi rước em tận Yên Bái xa xôi về đây.
Còn nhớ, ngày đầu về ra mắt nhà chồng, nhìn thấy ngôi nhà mặt phố cao 7 tầng lớn như khách sạn, em cũng choáng váng. Trong suốt bữa ăn, mẹ chồng cứ im lặng. Thỉnh thoảng bà nhắc con trai gắp thức ăn cho em:
"Con gắp thức ăn cho bạn gái ăn đi. Ở nơi vùng xa ấy làm gì có những món này mà ăn"
Cứ thế, thi thoảng mới nói 1 câu nhưng bà nói câu nào là em tự ái câu đó. Được cái khi làm dâu nhà chồng, dù bà ghét con dâu ra mặt và khinh nhà thông gia nghèo nhưng bà vẫn xót cháu, thương cháu. Vì thế khi em bầu bí nặng nề, bà cũng không bắt em làm lụng nhiều vì bà sợ sảy thai. Ngày em đi đẻ, dù là con gái, bà cũng quý hơn vàng, cho dâu đẻ ở viện tốt nhất.
Tuy nhiên với nhà thông gia, bà không có qua lại tình cảm. Rồi mỗi lần mẹ đẻ em xuống chơi, bà rất hay ch.ê ba.i người nhà quê khiến mẹ em phát ngại. Biết ý, bà xuống chơi 1-2 bận cũng cáo bận về nhà. Cũng biết tính mẹ chồng em, bố mẹ đẻ em suốt ngày nhắc nhở con gái không bao giờ được cãi bà kẻo gia đình căng thẳng.
Hôm trước là đầy tháng con nhà em. Vì là đứa cháu đầu tiên nên mẹ chồng cúng đầy tháng và ăn cỗ rất to. Bà làm tận 25 mâm, mời hết họ hàng nội ngoại trong họ gần. Không thấy bà mời đằng thông gia, em liền lên tiếng trước:
"Con định mời cả ông bà ngoại và các em lên đây đầy tháng Cún nữa mẹ ạ".
"Thôi ông bà ngoại xa xôi, con mời làm gì. Đi xa khổ vất vả ra"
Mẹ chồng nói giảm nói tránh thế, thực ra em biết bà không muốn cho thông gia lên. Bà sợ thông gia nhà quê, ăn mặc không được tinh tươm, lên đây trước bao quan khách làm xấu mặt bà. Nhưng cháu là cháu chung nên em cứ gọi về bảo bố mẹ lên đầy tháng cháu.
Lúc em đi đón bố mẹ đẻ ở bến xe về, mẹ chồng đã đứng ở trước cửa nhà bảo thẳng:
"Chào ông, trước khi vào nhà, ông nhớ tháo đôi dép để ở ngoài sân không cháu lại bị dị ứng với bụi đường".
"Này ông, ông rửa tay đi đã rồi mới bế cháu nhé"
Rồi: "Ông ăn xong thì ra bến xe luôn chứ để còn kịp về quê không trởi tối nhanh lắm".
Thấy thái độ của thông gia giống như muốn đuổi mình, bố em quay ra bảo:
"À, tôi lên với cháu xong cũng sẽ về luôn bà thông gia ạ. Nhưng từ từ chút, tôi chạy lên cho cháu gái rượu của tôi sổ tiết kiệm 1 tỷ đã. Sau đó tôi mới về"
Bố đẻ bảo, nhà vừa bán mảnh vườn cam cũng được 1 tỷ. Ông bà quyết định cho cháu ngoại số tiề.n này để cháu có thể ăn học thành tài. Ông lập 1 sổ tiết kiệm cho riêng cháu. Thấy thông gia cho cháu mới sinh cả tỷ, mẹ chồng em từ ngạc nhiên chuyển sang có chút ngại ngùng.
Sau việc này thái độ của mẹ chồng em khác hẳn, chắc bà cảm thấy từ trước tới nay hành động của mình có phần thái quá nên từ đó thường xuyên gọi điện cho thông gia để hỏi thăm và tình cảm hai bên cũng được cải thiện rất nhiều.
Phận làm con, em mừng không kể xiết, cuộc sống dù nghèo khổ hay giàu sang mà hai bên gia đình sống hòa thuận là điều em hạnh phúc nhất.
Thông gia vừa rời khỏi, mẹ chồng lập tức sai giúp việc lau nhà vì "bẩn," tôi xách đồ bỏ đi và để lại một câu nói khiến bà tức tím mặt Sau nhiều lần chứng kiến mẹ chồng co.i thườn.g gia đình mình, tôi quyết định không nhịn thêm một phút giây nào nữa. Ảnh minh họa. Lấy chồng giàu, sống trong gia đình danh giá từng là mơ ước của tôi - nhưng hóa ra, đời chẳng bao giờ đẹp như ngôn tình. Sự khác biệt quá lớn giữa hai gia đình chẳng...