Mẹ chồng từ quê đến xin ở lại, con dâu không nói gì cầm túi áo quần của bà vứt đi, lý do là…
Linh vội chạy đến bên mẹ chồng nhỏ nhẹ: “Mẹ với anh Dũng hiểu nhầm con rồi, con thấy trong túi đó toàn là quần áo rách với cũ kỹ quá rồi, mẹ mặc làm gì nữa”.
Vợ chồng Linh và Dũng cưới nhau đã được 7 năm, có với nhau 2 mặt con kháu khỉnh và đánh yêu. Nhiều người cứ ngưỡng mộ với Linh khi có tổ ấm hạnh phúc, có người còn nói rằng do Linh không phải sống với mẹ chồng nên cô mới phơi phới vô lo vô nghĩ như vậy.
Đúng là vợ chồng Linh làm ăn trên thành phố nên cũng mua nhà ở trên này ở, mẹ chồng thì ở dưới quê. Mấy lần Dũng bàn đón mẹ lên chăm sóc nhưng bà không chịu, nói là không muốn phiền con cái. Dũng thì cứ sợ mẹ ngại việc ở với vợ nên mấy lần có nói với Linh: “Nếu anh đón mẹ lên sống cùng, em có đồng ý không”.
(ảnh minh họa)
Nghe chồng nói câu đó thì Linh sửng sốt rồi thốt lên: “Anh nói gì vậy? Đón mẹ lên chăm sóc là nghĩa vụ con cái, điều đó anh không cần hỏi em, nếu mẹ thích mẹ có thể lên sống với vợ chồng mình”.
Có được câu nói đó của vợ thì Dũng cũng an tâm hơn, anh biết là mẹ mình chưa muốn lên nhưng Dũng nghĩ rồi bà cũng sẽ thay đổi. Bận công việc suốt nên thi thoảng hai vợ chồng mới về thăm mẹ được, đó là lý do Dũng muốn đón mẹ lên để chăm sóc chứ để bà sống lủi thủi dưới quê anh cũng không an tâm.
Thế rồi đến một ngày thì mẹ Dũng gọi điện báo rằng bà muốn lên ở với vợ chồng anh 1 tháng, vừa là để thăm cháu, cũng tiện thể đi khám bệnh vì dạo này cái chân của bà cứ đau nhức mãi. Dũng vui sướng lắm, lần này mẹ lên anh sẽ thuyết phục bà ở lại luôn.
Video đang HOT
Cứ tưởng mọi thứ diễn ra tốt đẹp, nào ngờ lúc mẹ chồng lên, Linh thấy bà ôm cái túi quần áo cũ thì cô nhìn rõ một hồi lâu rồi mang cái túi đó đi vứt luôn vào thùng rác. Mẹ chồng thấy vậy run rẩy rồi nói: “Con ơi, sao con lại vứt hết đồ của mẹ đi”.
Dũng thấy vợ làm như vậy cũng giận tím mặt lao tới quát: “Em làm cái trò gì vậy hả? Sao vứt đồ của mẹ đi, rõ ràng trước đây em nói muốn đón mẹ lên sống với hai vợ chồng mình cơ mà. Giờ mẹ lên em lại làm như này… em đúng là quá tệ”.
Thấy mẹ chồng rớm nước mắt, chồng thì quát mình. Linh vội chạy đến bên mẹ chồng nhỏ nhẹ: “Mẹ với anh Dũng hiểu nhầm con rồi, con thấy trong túi đó toàn là quần áo rách với cũ kỹ quá rồi, mẹ mặc làm gì nữa”.
(ảnh minh họa)
Giờ con chở mẹ đi mua bộ mới đẹp hơn mà mặc. Con thật bất hiếu, làm dâu bao năm mà không chú ý đến điều này, là con quá vô tâm. Mẹ tha thứ cho con nha, từ nay mẹ lên sống hẳn đây với bọn con, vừa gần cháu nội của mẹ, mẹ nhé” Lúc này mẹ chồng ôm lấy Linh bật khóc: “Thế mà mẹ cứ tưởng… mẹ cảm ơn con”
Dũng lúc này mới nhỏ nhẹ xin lỗi vợ vì quá nóng tính chưa kịp hỏi vợ đã quát. Anh là con ruột của mẹ mà còn vô tâm quá, lần này dù mẹ có đòi về thì vợ chồng Dũng cũng bắt bà ở lại với mình để chăm sóc cho bà thật chu đáo. Dũng cũng cảm thấy mình may mắn vì cưới được cô vợ hiểu đạo lý như Linh.
Bị bố mẹ chồng lén lút lấy mất 200 triệu, chồng tôi khóc suốt đường đi và nói 'Xin lỗi em'
Khi chúng tôi về nhà thì tôi phát hiện ra vòng vàng hồi môn bố mẹ tôi cho cùng hơn 200 triệu đồng trong két không cánh mà bay. Check camera chung cư thì thấy hôm đó chỉ có bố mẹ tôi vào nhà tôi.
Bị bố mẹ chồng lén lút lấy mất 200 triệu, chồng tôi khóc suốt đường đi và nói 'Xin lỗi em'
Đến bây giờ tôi vẫn không hiểu vì sao bố mẹ chồng tôi lại... ghét tôi đến thế. Tôi có làm gì khiến họ phải ghét tôi đến thế?
Tôi và chồng cưới nhau được cha mẹ hai bên đồng thuận. Bố mẹ chồng muốn chúng tôi thuê nhà ở riêng vì nhà anh cũng chật chội. Tôi cũng đã lường trước việc này nên rất hồ hởi đi thuê nhà trước khi đám cưới. Chồng tôi thì thu nhập kém nên tôi phải tự ứng trước tiền.
Bố mẹ tôi cũng hỗ trợ một phần vì cũng muốn con gái ở một nơi tử tế. Thế mà bố mẹ chồng tôi đi đâu cũng nói là "Con vợ nó chê nhà chật nên ra ngoài thuê nhà". Rõ ràng họ khuyến khích chúng tôi đấy chứ?
Hồi chưa cưới vợ, chồng tôi ít khi đóng tiền ăn cho bố mẹ vì anh ấy làm ra bao nhiêu là tiêu hết bấy nhiêu. Nhưng sau khi cưới nhau, chúng tôi dù không ăn cùng bố mẹ chồng nhưng mỗi tháng vẫn biếu bố mẹ ít tiền tiêu vặt gọi là hiếu nghĩa.
Nhưng lúc nào bố mẹ chồng tôi cũng than thở kể nhà người này người nọ mỗi tháng biếu bố mẹ 6 triệu- 7 triệu chứ chẳng như cái nhà này, con cái chẳng quan tâm đến bố mẹ. Rồi còn bảo "con dâu ăn tiêu ngút trời nhưng cho bố mẹ vài trăm ngàn là như bố thí".
Chuyện nếu chỉ vậy thôi thì tôi coi như chẳng có gì. Nhưng bố mẹ chồng tôi lần nào lên nhà vợ chồng tôi cũng tự tiện mang đồ nhà chúng tôi về. Lúc khen cái nồi cơm điện đẹp, nhà ông bà nồi cơm điện bị đứt dây nên toàn bị giật.
Rồi chẳng đợi chúng tôi ý kiến, bố tôi khuân luôn nồi cơm điện về dù trong nồi vẫn còn cơm. Chồng tôi có ý kiến thì bố chồng ném vỡ tan nồi cơm và bảo: Tao nuôi mày bao năm mà mày tiếc cái nồi cơm này.
Mẹ chồng tôi còn kinh khủng hơn, bà lăn cả ra đất đấm ngực vỗ vào chỗ ấy và nói những lời vô cùng tục tĩu về việc sinh đẻ ra cái loại con cái keo kiệt. Làm chồng tôi vội vã mua ngay 1 cái nồi cơm điện mới vỗ về bố mẹ. Rồi bố chồng tôi chẳng hiểu làm cách nào mà mua được một chiếc ô tô cỏ rồi bắt chồng tôi chịu trả góp hàng tháng.
Thu nhập chồng tôi thấp, lại gánh những khoản chi như vậy nên tháng nào cũng sạch túi. Anh ấy không dám ăn sáng, ví lúc nào cũng lép kẹp, sạch bách. Bạn bè rủ đi ăn trưa cũng đều từ chối vì chẳng có tiền. Tôi thương lắm nên toàn nhét tiền vào ví của anh. Nhưng toàn bộ tiền bạc trong nhà chỉ mình tôi gánh.
Đỉnh điểm của sự việc là tháng 4 vừa rồi, bố mẹ chồng tôi lên nhà chúng tôi khi chúng tôi không có nhà (bố mẹ chồng có khoá cửa nhà tôi). Khi chúng tôi về nhà thì tôi phát hiện ra vòng vàng hồi môn bố mẹ tôi cho cùng hơn 200 triệu đồng trong két không cánh mà bay.
Check camera chung cư thì thấy hôm đó chỉ có bố mẹ tôi vào nhà tôi. Chúng tôi lên nhà bố mẹ chồng lựa lời hỏi thì mẹ chồng tôi thừa nhận. Bà bảo là ông đang ốm nặng mà không có tiền nên mượn tạm vợ chồng tôi. Mà ông thì khoẻ như vâm chứ ốm cái nỗi gì. Chồng tôi lúc đó ức quá nên hơi to tiếng thì mẹ chồng tôi lại bổn cũ soạn lại đuổi 2 vợ chồng ra khỏi nhà và vật vã la lối.
Rằng thằng con nghe lời vợ đến chửi bố mẹ đẻ ra mình. Chưa kể cô em chồng cũng lớn tiếng nói tôi là cái loại đàn bà ác độc. Đã cướp anh trai của nó lại còn biến anh trai nó từ một người con có hiếu thành loại bất hiếu.
Hai vợ chồng trở về trong tủi hổ. Chồng tôi cứ khóc suốt cả đoạn đường đi. Anh xin lỗi tôi vì đã phải có bố mẹ chồng như thế. Tôi chỉ biết thở dài. Giờ bắt anh từ bỏ gia đình thì thật không đúng nhưng cứ phải sống với bố mẹ chồng kiểu này thật sự tôi lo lắng cho chính cuộc hôn nhân của mình.
Trong nỗi buồn này, tôi thật sự cảm thấy bớt yêu chồng mình đi nhiều lắm. Dù anh rất nỗ lực và cũng rất yêu tôi nhưng dường như lòng tôi cứ không khỏi thất vọng...
Mang có 1 triệu lên thăm cháu mà mẹ chồng ăn dầm ở dề hơn tháng rồi vẫn chưa chịu về cho Mẹ chồng đã cắm rễ nhà tôi được hơn tháng rồi. Tôi thấy mất tự do, lại mệt mỏi vì cứ phải tiếp chuyện bà, bà cái gì cũng hỏi rõ lắm. Giờ tôi nên làm sao? Làm gì có ai như lão chồng tôi, suốt ngày bênh mẹ. Ngay từ đầu, tôi đã không thích sự hiện diện của mẹ chồng trong...