Mẹ chồng thuê Osin “ngủ” với con trai để có cháu nội bế và bí mật sự thật như tấu hài
Gần 3 tháng sau khi cô osin kia xuất hiện, chồng tôi mếu máo quỳ xuống xin lỗi vì trót làm cô osin kia mang bầu.
Thấy vợ chồng con trai cưới nhau gần 3 năm mà chưa có cháu nội, mẹ chồng tôi vốn chẳng ưa gì con dâu nên càng được đà. Bà chẳng khi nào nói thẳng mặt tôi nhưng chẳng ngày nào là ngày không có những câu chuyện đầy hàm ý.
“Này! Hôm nay mẹ đi chợ gặp thằng T. bạn cấp 3 của mày chở 2 thằng cu con nom kháu khỉnh lắm. Con vợ nó vừa xinh xắn, giỏi lại khéo vun vén cửa nhà. Không biết thế nào mà nhà thằng đấy có phúc thế cơ chứ!”.
“Con trai nhà bà H. ở đầu phố mới ly hôn vợ rồi đấy. Tiếc thì tiếc thật nhưng đàn bà mà “điếc” thì còn làm được trò trống gì”.
Ảnh minh họa.
Mới đầu nghe phải những lời nói như vậy tôi chạnh lòng lắm. Có ai đi lấy chồng lại không mong có ngày được ôm đứa con thân yêu vào lòng đâu. Thế nhưng số phận tôi nó như vậy, có muốn cũng chẳng biết phải làm sao.
Cũng may đổi lại được cái vợ chồng tôi rất yêu thương nhau. Khoa là người không giàu có đẹp trai nhưng rất biết chiều chuộng vợ. Đã từng ấy năm kết hôn nhưng chồng tôi vẫn giữ thói quen mua hoa tặng vợ đôi khi chẳng vì dịp gì. Tôi không ngờ điều đó lại càng làm mẹ chồng thêm khó chịu.
“Tiền mua 3 cái thứ vớ vẩn ấy để dành mà ăn uống cho sướng mồm hay đi mà chữa trị. Giống đàn bà mà không biết vun vén cho gia đình thì rồi chồng cũng đi theo người khác mà thôi!”.
Tôi biết tất cả những lời nói độc địa đó đều nhắm vào mình. Nếu không phải vì Khoa luôn bên cạnh động viên vợ thì có lẽ tôi đã chẳng thể nào vượt qua mà ly hôn từ lâu rồi.
Đợt này, có lẽ vì mẹ chồng tôi nói mãi cũng chán hoặc do con trai tác động nên tôi thấy mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng được cải thiện phần nào. Cỡ 2,3 tuần sau đó thì mẹ chồng tôi dẫn về một cô gái khá trẻ nói rằng từ nay sẽ làm osin cho nhà. Bà bảo tôi cứ an tâm công tác, giờ việc quan trọng nhất là giữ sức khỏe tốt để tìm con.
Hóa ra, tất cả chỉ là cái cớ. Mẹ chồng tôi đưa cô gái trẻ trung kia về chẳng phải với chủ ý tốt đẹp gì mà là muốn “lửa gần rơm”, muốn con trai dan díu với cô ta để tìm cháu nội. Điều này thật quá sức nực cười. Ai đời lại có người chẳng đi vun vén cho các con thì thôi lại còn làm cái điều phản phúc như vậy.
Video đang HOT
Tôi cũng ngó ngàng xem ý tứ chồng mình thế nào thì thấy có vẻ anh vẫn vững lòng lắm. Anh bảo với tôi nhất định sẽ không làm những điều như mẹ muốn. Thế nhưng ai dám nói rằng mình có thể thoát khỏi những mời gọi hấp dẫn kia khi lại được chính người trong nhà hậu thuẫn.
Gần 3 tháng sau khi cô osin kia xuất hiện, chồng tôi mếu máo quỳ xuống xin lỗi vì trót làm cô osin kia mang bầu.
“Anh thề anh chỉ có một mình em. Cái thai kia chỉ là kết quả của một lần say, anh trót dại… Không ai có thể hơn em được. Em phải tha lỗi cho anh. Anh không hề yêu cô ta”.
Ảnh minh họa.
Tôi chưa kịp phản ứng gì, mẹ chồng tôi đã từ đâu bước vào.
“Đấy, đàn bà hơn nhau cái đấy thôi chứ có gì nhiều. Thông minh, xinh đẹp hay tài giỏi mà có việc đẻ cũng không làm được thì đi làm đàn ông đi cho rồi”.
Nghe những lời đó, máu điên trong người tôi dâng trào. Tôi đã định làm mọi chuyện ra ngô ra khoai nhưng không. Tôi sẽ không để mọi chuyện trôi qua đơn giản như vậy.
“Vâng. Con là người hiểu chuyện mẹ ạ. Mẹ cứ để cô ấy ở đấy, đến khi sinh xong chúng con sẽ tính tiếp”.
Mẹ chồng tôi nghe vậy thì gật gù có vẻ ưng ý lắm. Đến ngày cô gái kia lên bàn đẻ, mẹ chồng tôi sốt sắng bắt cả nhà vào viện chờ đến khi cháu ra đời thì thôi. Nhìn bà bế đứa bé trong tay rồi xuýt xoa khen ngợi, không quên nói đểu tôi, tôi mới vỗ tay rồi cười phá lên.
“Thú vị thật đấy. Người đàn ông vô sinh mà lại có con, thậm chí còn được khen giống bố như đúc. Ai nghe thấy có khi lại tưởng đây là tấu hài”.
Mẹ chồng tôi nghe vậy thì tức điên lên rồi quát to vào mặt tôi. Tất nhiên, tôi nhẫn nhục ngần ấy tháng qua đâu phải để nói vài câu vu vơ cho sướng miệng.
“Con không định tiết lộ ra tờ kết quả này nhưng là mọi người ép con đấy nhé!”, tôi vừa nói vừa chìa ra tờ kết quả khám nam khoa của chồng tôi. Nguyên nhân khiến vợ chồng tôi ngần ấy năm không có con là do anh ấy chứ không phải do tôi. Cô ả kia chỉ là ngó thấy mẹ con anh dễ lừa nên tiện luôn kiếm người đổ vỏ. Đúng là gieo nhân nào gặt quả ấy.
Theo Hải Anh (Khám phá)
Mẹ chồng thuê người tàn tật làm osin, bí mật tiết lộ trong cơn hấp hối khiến tôi bối rối
Cô ấy cứ liên tục nói những lời ấy rồi nhìn chồng tôi rồi quay sang nói lời cảm ơn với mẹ chồng tôi. Mẹ chồng tôi cũng nhìn cô Hoa rất lâu rồi quyết định nói hết mọi chuyện với chúng tôi.
Mẹ chồng tôi là một bà mẹ đơn thân. Vì nhà chỉ có hai mẹ con nên ngay cả khi con trai đã lập gia đình, bà vẫn không thể yên tâm và luôn đối xử với con như một đứa trẻ.
Bà luôn phải là người tự tay chuẩn bị bữa sáng cho con, dĩ nhiên có cả tôi; chờ mở cửa mỗi khi con trai về muộn và sốt sắng ngay khi chỉ vừa nghe thấy tiếng con ho. Tôi luôn hiểu và kính trọng bà. Tôi biết đứa con với người mẹ đơn thân quan trọng biết nhường nào và tôi tự hào khi có một người mẹ chồng tốt như vậy.
Mẹ chồng tôi năm nay đã ngoài 60. Tuổi tác mẹ không còn trẻ trung gì nên nhiều lần vợ chồng tôi cũng ngỏ ý thuê người giúp việc để cho mẹ đỡ vất vả nhưng bà không muốn. Bà nói mình vẫn còn rất khỏe và muốn là người chăm sóc cho gia đình này, bà còn hay trêu tôi cứ đẻ liền tù tì đi rồi mẹ sẽ chăm cho hết.
Hình minh họa.
Ấy vậy mà một hôm mẹ chồng tôi bỗng dẫn một người phụ nữ lạ mặt về nhà rồi nói từ nay đây sẽ là người phụ giúp công việc trong nhà. Cô ấy tên là Hoa, ít tuổi hơn mẹ chồng tôi nhưng có vẻ cuộc sống khó khăn nên trông già hơn nhiều so với tuổi.
Có một điều lạ khiến vợ chồng tôi không khỏi băn khoăn trước hành động của mẹ chồng. Trước đây chúng tôi ngỏ ý muốn thuê người nhưng mẹ chồng nhất quyết không đồng ý, giờ bà lại đưa về một người phụ nữ đâu có lành lặn gì.
Tối hôm đó mẹ chồng tôi có lên phòng riêng của hai vợ chồng nói chuyện. Hóa ra mẹ chồng tôi vô tình biết đến trường hợp của cô Hoa, thương cô cảnh một mình không nơi nương tựa lại bị tật ở tay nên đã giúp đỡ bằng việc đưa cô về nhà.
Từ ngày có cô Hoa, mẹ chồng tôi cũng đỡ vất vả hẳn. Cô Hoa tuy bị tật ở tay nhưng đổi lại được cái rất nhanh nhẹn. Mọi vật dụng điện tử trong nhà tôi hướng dẫn vài lần là cô có thể sử dụng được.
Có một hôm đang ăn cơm trò chuyện vui vẻ, tôi cũng chỉ nói vui đùa như mọi khi rằng có cô Hoa nhà mình nhàn hẳn, sau này có con cũng khỏi sợ vất vả nữa. Nói xong rồi tôi mới thấy hình như có điều gì đó không đúng. Mẹ chồng tôi không phản ứng gay gắt mà chỉ đứng lên rồi lẳng lặng đi về phòng. Có lẽ tôi đã động chạm điều gì đến mẹ nên từ sau đó không còn nói như thế nữa.
Đúng là khi tôi sinh con, mọi chuyện cũng nhẹ nhàng hẳn khi có cô Hoa ở nhà. Cô Hoa không biết nhiều về chăm cháu nhưng là người rất nhiệt tình. Nhiều khi nhìn cô bế con mình mà tôi cảm giác chúng tôi như người một nhà vậy.
Thời gian cứ thế qua đi, bẵng một cái đứa đầu nhà tôi cũng đã vào cấp 2, đứa nhỏ đã học tiểu học. Cô Hoa vẫn ở nhà tôi nhưng sức khỏe đã xuống nhiều. Chúng tôi sống với nhau như một gia đình chứ không phân biệt cô là người giúp việc.
Hôm đó cô Hoa bị đột quỵ trong đêm mà không phát hiện kịp thời, lúc đưa vào viện đã không thể cứu chữa. Trong lúc hấp hối, những lời nói lạ thường của cô đã khiến hai vợ chồng tôi chết điếng.
"Mẹ, mẹ xin lỗi"
Hình minh họa.
Cô ấy cứ liên tục nói những lời ấy rồi nhìn chồng tôi rồi quay sang nói lời cảm ơn với mẹ chồng tôi. Mẹ chồng tôi cũng nhìn cô Hoa rất lâu rồi quyết định nói hết mọi chuyện với chúng tôi.
Cô Hoa chính là mẹ đẻ của chồng tôi. Mẹ chồng tôi vốn bị vô sinh nên đã không đến được với mối tình đầu. Sau đó bà quyết định không lấy chồng, chỉ ở vậy. Cô Hoa khi đó do trót dại có chửa mà không có chồng, nhận thấy không có khả năng nuôi dưỡng nên đã đem đi cho. Mẹ chồng tôi khi đó đã nhận nuôi và giữ bí mật cho đến giờ phút này.
Cô Hoa sau đó có đi lang bạt xứ người rồi lấy chồng song không thể có con được nữa. Cô lại không may bị tai nạn nên bị nhà chồng ruồng bỏ. Không biết ông trời run rủi thế nào, sau bao năm cô lại tìm được đúng đến gia đình tôi.
Mẹ chồng tôi đã thương cảm và quyết định đưa cô về sống chung với gia đình. Cô Hoa đã hứa sẽ giữ bí mật đến chết nhưng có lẽ lúc này không còn sống được bao nhiêu nữa nên cô không thể giữ nổi lòng trước mặt con trai.
Tôi khâm phục thật sự mẹ chồng mình. Chồng tôi nghe những lời đó đã bật khóc như một đứa trẻ. Anh không ngờ người mấy chục năm qua chăm sóc mình lại là mẹ nuôi còn người đàn bà bị tàn tật kia lại là mẹ đẻ mình.
Theo Hoàng Kim (Khám phá)
Osin chưa chồng mải mê cho con mình ti sữa, tôi nổi điên rồi bối rối trước cảnh tượng Gọi là chị nhưng thực ra Nguyên kém tôi 2 tuổi và có ngoại hình khá dễ nhìn. Vì còn trẻ nên chị rất nhanh nhẹn và đặc biệt rất quấn cu Tôm. Chỉ mất vài ngày đầu là chị Nguyên gần như đã hòa nhập và quen với các nếp sinh hoạt của gia đình tôi. Sau khi sinh con tôi mới...