Mẹ chồng pha sữa cho cháu trong cái bình cáu bẩn, tôi góp ý lại bị cho là hỗn hào, láo xược
Công việc của tôi không nặng cũng không nhẹ, chỉ có điều phải đi lại khá thường xuyên.
Vợ chồng tôi hiện có một con nhỏ hai tuổi rưỡi, mẹ chồng biết hai đứa tôi vất vả nên cũng nhận lên trông cháu một thời gian, đợi cháu lớn cứng cáp và gửi đi trẻ được mới về quê.
Thời gian đầu cuộc sống mẹ chồng nàng dâu cũng khá hòa hợp, tôi chỉ việc đi làm, về chơi với con, cơm nước hay việc dọn dẹp nhà cửa đều được mẹ chồng làm cho hết. Bà vốn là người nhà nông nên không ngại khó ngại khổ, nhà tôi lại ở chung cư nên bà cũng chẳng có bạn bè hay đi được đến đâu, cứ hễ rảnh tay ra là làm.
Bù lại, tôi cũng là đứa con dâu khá biết điều khi thường xuyên mua cho mẹ tấm áo hay chè nước. Chính vì có qua có lại nên hầu như không khí trong gia đình tôi êm ấm vô cùng. Chỉ phải tội, cho đến khi tôi đi công tác thì mọi chuyện bung bét hết cả.
Đợt cuối tuần vừa rồi, tôi theo lịch của công ty đi công tác Đà Nẵng 3 ngày. Nghĩ bà đã lên một thời gian với con cháu nên quen việc, tôi cũng chẳng dặn dò gì nhiều. Cơm nước bà nấu được, nhà cửa bà dọn được, chỉ đôi lúc bà vẫn quên quên nhớ nhớ việc bỉm sữa cho cháu nội mà thôi.
Video đang HOT
Biết mẹ chồng già lại xa lạ với những khái niệm nuôi con của thời hiện đại, tôi vẫn thường xuyên canh giờ để gọi về nhà, trước là hỏi thăm hai bà cháu, sau là nhắc khéo bà vệ sinh cá nhân cho cháu hoặc cho cháu ăn, ngủ đúng giờ.
Cuối cùng, ba ngày công tác xa con dài dằng dặc cũng trôi qua. Tôi trở về nhà mang theo quà bánh và sự háo hức mong nhớ gặp lại con yêu. Vừa nhìn thấy thằng bé, đập vào mắt tôi là hình ảnh bình sữa trên tay con cáu bẩn, nhìn kỹ có thể thấy váng sữa nổi cộm trong bình đã mốc xanh mốc đỏ. Thấy con thảm hại như vậy, tôi không thể không khó chịu:
“Mẹ ơi, sao mẹ để cháu ra nông nỗi này? Mẹ không tráng rửa bình cho cháu trước khi pha sữa ạ?”
“Ôi dào ôi, làm sao mà phải tráng với rửa. Ngày xưa mẹ nuôi chồng con có phải làm gì đâu nào, vẫn lớn ngồng đẹp trai lai láng. Bây giờ cứ phải xúc với rửa đến mệt, ăn bẩn sống lâu con ạ!”
Ngán ngẩm toàn tập với lời phát biểu vô tư của mẹ chồng, dù trong lòng rất giận nhưng tôi vẫn cố nhẹ nhàng góp ý:
“Mẹ ơi, bình sữa của cháu là thứ cháu đưa vào mồm vào miệng ăn uống hằng giờ, phát sinh vi khuẩn cái là đi vào đường ruột, ảnh hưởng tới hệ tiêu hoá còn non trẻ của cháu. Ngay như người lớn ăn đồ quá một ngày là bụng dạ đã sôi ùng ục ra rồi mà mẹ!”
Nói rồi tôi lấy vội bình sữa con đang tu ti để mang vào nhà tắm để thay rửa, con tôi thấy mẹ giằng miếng ăn đến miệng nên khóc ngằn ngặt. Chồng tôi từ đâu chạy ra, có lẽ anh đã nghe được toàn bộ câu chuyện, mặt anh đỏ phừng phừng. Tôi tưởng anh sẽ xót con mà đứng về phía vợ, ai ngờ chồng tôi lại nắm cổ tay tôi lôi xềnh xệch ra khỏi cửa nhà:
“Em láo toét nó vừa chứ. Mẹ trông con là tốt lắm rồi còn hạch sách đủ kiểu. Bà ở quê làm sao biết sữa sủng mà em vừa về tới nhà đã bĩu miệng chê. Từ nay không sữa sủng gì hết, đói thì cho ti mẹ, thế thôi! Có cái bình sữa thôi mà đay nghiến mẹ chồng, em thấy có ai như em không?”
Lúc bây giờ tôi tủi thân muốn khóc, cảm giác một mình lạc lõng giữa cả thế giới. Mẹ chồng tôi không biết đã đành, đến chồng tôi cũng không biết thế nào là đúng sai, tốt xấu cho con hay sao?
Theo Afamily
Mẹ chồng chẳng phụ tôi việc gì, trông cháu lại hờ hững
Bà chỉ trông cháu, con của tôi rất ngoan, ít khóc nhè, ít ốm bệnh, có rất nhiều thời gian vậy mà bà không bao giờ phụ tôi.
Ảnh minh họa
Tôi 26 tuổi, đã có gia đình và em bé được 14 tháng. Lúc ra trường tôi chưa đi làm mà cưới chồng vì chúng tôi có ý định kinh doanh nên yêu nhau ba năm đến lúc tôi ra trường thì cưới. Thế rồi việc kinh doanh không thành công sau một thời gian dài nên vợ chồng tôi quyết định đi làm trở lại. Đúng lúc đó tôi có em bé nên nên không đi làm được. Vậy là chồng tôi lên TP HCM xin việc, anh làm IT cho một công ty phần mềm, cuối tuần về một lần. Mọi việc vẫn bình thường trôi qua, khi con được 6 tháng tôi quyết định đi làm, một phần vì nuôi em bé tốn tiền, một phần tôi muốn đi làm để có kinh nghiệm mai này xin việc dễ hơn. Số tôi may mắn cộng thêm tính nhanh nhẹn nên đi phỏng vấn là đậu, tôi làm kế toán cho một công ty dịch vụ kế toán. Công việc khá phức tạp nên người tôi lúc nào cũng mệt mỏi. Tôi để cháu cho bà ngoại chăm, công ty tôi làm cách nhà khá xa, 35km nhưng sáng đi tối tôi lại về.
Con tôi được một năm thì bà ngoại ốm nên tôi lại chuyển về sống với mẹ chồng, mẹ chồng là người ít dọn dẹp nhà cửa, bà chăm cháu khá hời hợt, thích xem tivi. Tôi đi làm về đến nhà là lao vào làm, nấu cháo cho con, cho con ăn, rồi sang nấu đồ ăn tối cho cả nhà. Tôi là người rất tâm lý, dù mệt cỡ nào nhưng với con tôi luôn dành thời gian để dạy và vui chơi, tôi gác tất cả công việc nhà qua một bên với tâm trạng thoải mái nhất để chơi đùa cùng con, bởi nghĩ một đứa trẻ cần những điều đó. Khi con ngủ tôi lại như con lật đật, làm như một cái máy từ chén bát, lau nhà, giặt giũ..., tính tôi nhanh nhẹn nên làm khoảng một tiếng đồng hồ là xong. Do tính chất công việc nên tôi cần phải học tiếng Trung, thế là xong công việc nhà tôi lại quay sang học đến 11h đêm mới đi ngủ.
Cũng như bao đứa trẻ khác, con tôi cũng ọ ẹ cả đêm với tần số khoảng 3,4 lần nên tôi không ngủ ngon được, đã vậy sáng dậy 5h để chuẩn bị cháo cho con, đi chợ chuẩn bị đồ ăn trưa, tối cho con, quay sang cho con ăn rồi mới đi làm. Có đôi lúc tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Mẹ chồng chẳng phụ tôi việc gì, bà chỉ trông cháu, con của tôi rất ngoan, ít khóc nhè, ít ốm bệnh, có rất nhiều thời gian vậy mà bà không bao giờ phụ tôi một tý nào, đã vậy chăm cháu hờ hững. Nhiều lần tôi chứng kiến bà vì mải xem điện thoại mà con tôi đi tít chỗ nào một lúc bà mới tìm ra.
Bà hay khó chịu với tôi vì phải trông cháu, thật sự tôi rất buồn. Bà không phụ việc nhà cũng được vì tôi nghĩ trông cháu cũng vất vả nên làm hết, thế nhưng bà hời hợt với con tôi quá, tôi đau lòng vô cùng. Giờ trong đầu tôi có hướng giải quyết như thế này, vợ chồng tôi có căn nhà nhỏ cách chỗ bà khoảng 2 km. Tôi định ra đó ở rồi gửi con đi nhà trẻ cho bà thoải mái, tôi chẳng muốn nhờ gì bà nữa. Chứ đi làm về mệt đủ thứ việc trên đời rồi gặp mẹ chồng không thương con dâu thì tôi mệt mỏi kinh khủng. Mẹ chồng tôi có 4 con trai, không có con gái nên không hiểu và thương dâu. Tôi đã nói với chồng về việc mẹ chăm cháu không chu đáo, chồng nói tính mẹ vậy rồi nên tôi cũng không muốn tranh luận nhiều. Mong bạn đọc giúp tôi.
Theo VNE
Một lần tình cờ về sớm con dâu "phát điên" khi thấy mẹ chồng để cháu nằm mút tay bên cạnh thùng rác... Chị vội đi vòng vòng xem bà có đưa cháu đi chơi nhà hàng xóm nào không? Đang ngó nghiêng thì đập vào mắt chị là cảnh tượng mà có nằm mơ chị cũng không thể tin nổi... Trước khi lấy anh, chị đã nghe anh kể rất nhiều về mẹ. Chị đọc được trong mắt anh mẹ anh là một người phụ...