Mẹ chồng ở quê đem con gà lên thành phố cho dâu tẩm bổ, ngờ đâu nhận lại câu nói đầy sát thương và thái độ xấc xược của vợ tôi
Vợ tôi nhìn con gà rồi bĩu môi dài cả cây số.
Hồi trước, mẹ tôi cứ bảo tôi lấy vợ quê thôi. Bởi nhà tôi ở quê, tôi lại là con trai độc nhất, là cháu trưởng họ. Mẹ tôi sợ tôi ở hẳn thành phố, có vợ ở phố lại không về quê nữa.
Sau khi ra trường, tôi xin vào làm ở một công ty có vốn đầu tư từ nước ngoài nhưng chủ quản lí là người Việt Nam. Nhờ nhiệt tình, có kiến thức vững chắc nên tôi hoàn thành công việc rất tốt, nhận được sự tín nhiệm từ mọi người.
Khi tôi làm được hai năm thì con gái giám đốc công ty cũng vào làm. Không hiểu sao cô ấy lại thích tôi nên suốt ngày cứ đeo bám theo tôi mãi. Cô ấy thể hiện tình cảm mạnh mẽ đến mức cả công ty ai cũng biết. Bố cô ấy cũng biết và gọi tôi lên nói chuyện.
Bản thân tôi cũng có tình cảm với cô ấy nhưng ngại gia đình mình không môn đăng hộ đối. Vả lại tôi vẫn nhớ lời mẹ dặn về lấy vợ quê. Nhưng vợ tôi khi đó tuyên bố sau khi làm vợ tôi sẽ về quê với tôi nếu tôi muốn. Cô ấy nói chỉ cần tôi thích gì, cô ấy sẽ làm theo.
Vài lần dẫn cô ấy về quê chơi, dù là tiểu thư nhưng cô ấy không chê bai điều gì, còn thích thú với không khí thanh bình ở quê tôi. Mẹ tôi cũng nói nếu như tôi yêu thật lòng thì cưới cũng được. Thế là chúng tôi thành vợ chồng.
Tôi nói thì cô ấy lại vu tôi tội nghe lời mẹ, bắt bẻ vợ. (Ảnh minh họa)
Nhưng cũng từ khi là vợ chồng, vợ tôi thay đổi hẳn. Cô ấy ít khi chịu về quê. Tôi bắt buộc đi thì tỏ vẻ khó chịu, cau có. Đến mức bố mẹ tôi phát ngán, bảo tôi có về thì về một mình, đừng dẫn vợ về nữa lại làm mọi người khó chịu hơn.
Hiện tại vợ tôi đang mang thai 6 tháng. Cô ấy lúc nào cũng mệt mỏi, nằm ườn trên giường. Công việc nhà có người giúp việc theo giờ làm rồi. Nhưng đến bữa cơm gia đình cô ấy cũng không nấu nổi. Làm ở công ty cả ngày, về nhà tôi phải nấu ăn rồi bưng cơm lên tận giường cho vợ. Trong khi cô ấy hoàn toàn bình thường, thai phát triển tốt. Tôi thấy người ta có bầu vẫn đi làm, vẫn dọn dẹp nhà cửa được đó thôi. Đâu có nhõng nhẽo như vợ tôi.
Biết con dâu mang thai, mẹ tôi thường gọi điện hỏi thăm rồi nhắc nhở. Nhưng lần nào cúp máy, cô ấy cũng tỏ ra bực bội. Cô ấy nói mẹ tôi già rồi, cổ hủ, toàn nhắc nhở những kinh nghiệm ngày xưa. Cô ấy không thích mà cứ nhắc mãi. Tôi nói thì cô ấy lại vu tôi tội nghe lời mẹ, bắt bẻ vợ.
Hôm qua, mẹ tôi lặn lội từ quê lên thăm dâu. Bà đem cả con gà lên cho vợ tôi bồi bổ. Khi mẹ gọi điện bảo mở cổng, tôi phải chạy từ công ty về. Biết mẹ chồng ở quê lên nhưng vợ tôi chẳng đón tiếp gì cả.
Video đang HOT
Tôi hỏi vợ sao không ra mở cổng cho mẹ, cô ấy nói cô ấy đang ngủ nên không nghe chuông cửa? Mà chuông cửa mỗi khi bấm lên nó vang khắp nhà, sao không nghe được? Hơn nữa mẹ tôi còn gọi điện mà vợ tôi không thèm bắt máy. Những chuyện đó đã khiến tôi bực mình rồi.
Bố vợ cũng gọi điện dọa dẫm cắt chức phó giám đốc công ty nhưng tôi vẫn chưa muốn về. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi gàn đi, bảo tôi đừng to tiếng với vợ, kẻo ảnh hưởng đến đứa cháu trong bụng. Hình như thấy mẹ tôi hiền quá nên vợ tôi càng giở giọng đỏng đảnh. Cô ấy nhìn con gà mẹ tôi lấy từ giỏ ra rồi bĩu môi dài thườn thượt. “Con ăn gà siêu thị thôi mẹ ạ. Gà quê bẩn lắm, con sợ bệnh rồi lại không tốt cho đứa nhỏ trong bụng”.
Mẹ tôi nghe con dâu nói thế thì mặt buồn rười rượi. Bữa cơm hôm đó, chỉ có tôi trò chuyện với mẹ còn vợ tôi cắm mặt ăn cho xong rồi lại bỏ lên phòng. Mẹ tôi về rồi, tôi hỏi vợ về thái độ xấc xược của cô ấy. Không ngờ cô ấy còn thẳng thừng tuyên bố: “Tôi cần chồng, cần cha con tôi thôi. Còn mẹ chồng, anh nói bà đừng lên đây nữa, phiền phức ra”.
Không kiềm chế được, tôi giơ tay suýt tát vợ. Cũng may tôi giữ lại được, nếu không đã đánh cô ấy rồi. Rồi tôi thu dọn đồ đạc về quê ngay trong đêm. Vợ tôi khóc lóc, mắng mẹ tôi và đổ lỗi do mẹ tôi lên chơi mới khiến vợ chồng tôi cãi nhau.
Giờ mẹ tôi đang khuyên tôi về nhà. Bố vợ cũng gọi điện dọa dẫm cắt chức phó giám đốc công ty nhưng tôi vẫn chưa muốn về. Tôi chán nản cách sống của vợ và nhà vợ quá. Mà bỏ thì lại tội con tôi còn chưa chào đời. Tôi cần lời khuyên từ mọi người. Xin cảm ơn.
Theo Afamily
Đại gia bối rối khi phát hiện 'nuôi con tu hú' hơn 20 năm
Những suy nghĩ lạ lùng cứ ám ảnh tôi. Tôi quyết định bí mật đi đến một trung tâm xét nghiệm ADN.
Là độc giả thường xuyên đọc các bài viết của quý báo nhưng nay tôi mới đủ can đảm để viết bài mong được chia sẻ tâm sự của bản thân mình. Không giấu gì các bạn, những ngày gần đây, tâm trạng của tôi vô cùng nặng nề.
Tôi năm nay 58 tuổi. Gia đình tôi vốn có điều kiện, sau khi học xong THPT tôi không học đại học mà tiếp quản việc làm ăn của bố mẹ. Nhờ chăm chỉ, chịu khó, sau nhiều năm bôn ba, hiện tôi cũng có một chuỗi nhà hàng ăn, một vài bất động sản giá trị.
Cách đây một năm, công việc làm ăn ổn định và cảm thấy sức khỏe không được như trước tôi giao toàn bộ chuỗi nhà hàng cho con trai cả quản lý. Cháu năm nay 30 tuổi, không quá giỏi giang nhưng cũng rất chăm chỉ, cầu thị và đặc biệt có niềm đam mê kinh doanh giống như bố.
Tin tưởng con, tôi lùi về sau, thỉnh thoảng khi cháu cần ý kiến tôi mới tư vấn hoặc đỡ đần cháu một phần trong công việc.
Có thời gian nghỉ ngơi tôi tưởng cuộc sống của mình có thể vui vẻ bên vợ nhưng không ngờ, ở tuổi này tôi vẫn còn phải chịu thêm một cú sốc nữa. Đau đớn hơn, cú sốc lại đến từ những người mà tôi thương yêu nhất.
Tuần trước, tôi đi chơi thể thao về sớm và vô tình nghe được cuộc điện thoại của vợ. Trước đây, các mối quan hệ riêng của vợ, tôi không quá để tâm nhưng lần này cô ấy nói chuyện với ai mà phải vào nhà tắm khóa trái cửa khiến tôi chú ý.
Qua cuộc trò chuyện tôi nghe loáng thoáng cô ấy nói: "Vũ là con anh Bình nhưng chuyện đã qua hơn mấy chục năm trước. Con cũng muốn đưa cháu về gặp mặt bố cháu lần cuối nhưng nếu chuyện vỡ lở ra con không thể sống được".
Tôi nghe cảm thấy rất khó hiểu. Vũ là con trai thứ hai của gia đình tôi, tại sao vợ tôi lại nói: "Vũ là con anh Bình". Anh Bình là ai?
Biết vợ sắp kết thúc câu chuyện, tôi tiến về phía tủ lạnh lấy nước uống. Khi ra khỏi phòng tắm, vợ tôi gạt nước mắt. Nhìn thấy tôi, cô ấy giật mình. Nhưng tôi vờ như không nghe được cuộc điện thoại vừa rồi bằng cách hỏi vu vơ: "Em đang làm gì thế?".
Vợ tôi luống cuống: "Em tắm" khiến tôi càng nghi ngờ. Cô ấy không có thói quen tắm buổi sáng và trên người cô ấy vẫn nguyên bộ quần áo mặc lúc tôi ra khỏi nhà.
Tôi giữ những nghi ngờ của mình trong lòng và bắt đầu suy xét lại mọi chuyện. Vũ là con trai thứ hai của chúng tôi. Năm nay cháu 21 tuổi, đang là sinh viên đại học.
Cháu được sinh ra khi tôi đang bận công việc kinh doanh xa nhà. Từ bé cháu đã khác biệt so với tôi và thậm chí là con trai đầu của chúng tôi từ ngoại hình đến tính cách.
Nhiều lần các cô bác họ hàng nhà tôi đến chơi còn đùa: "Thằng này chả giống nhà nội tẹo nào nhỉ?". Những lần như thế tôi vô tư cười xòa vì nghĩ không thể đứa trẻ nào sinh ra cũng giống bố, mẹ, có thể nó giống họ hàng xa của nhà nội, nhà ngoại.
Ảnh minh họa
Về phần vợ tôi, cô ấy là phụ nữ xinh đẹp, hiền lành. Chuyện ngoại tình là điều mà tôi không bao giờ nghi ngờ ở cô ấy. Tuy nhiên mấy năm trước khi Vũ ra đời, do công việc bận rộn tôi ít quan tâm, tình cảm vợ chồng tôi lạnh nhạt. Tuy vậy sinh con xong, chúng tôi lấy lại được tình cảm, sống hòa thuận cho đến giờ.
Những suy nghĩ lạ lùng cứ ám ảnh tôi. Tôi quyết định bí mật đi đến một trung tâm xét nghiệm ADN.
Do nóng ruột, tôi làm xét nghiệm nhanh, chỉ vài giờ sau tờ kết quả đã nằm trên tôi. Tôi như chết lặng, Vũ không phải là con trai của tôi.
Như người điên, tôi về nhà và sau đó quay lại trung tâm với mẫu tóc của con trai đầu. Lần này tôi vẫn xét ngiệm một cách bí mật, không cho ai trong gia đình được biết. May mắn con trai đầu đúng là con của tôi.
Cầm tờ kết quả về nhà, tôi để lên bàn nơi vợ tôi đang ngồi trang điểm, chuẩn bị ra ngoài đi thăm một người họ hàng.
Nhìn thấy nó, vợ tôi tím tái mặt mày rồi òa lên khóc. Cô ấy quỳ sụp xuống, nói không nên lời.
Cuối cùng, sau những lời không đầu không cuối vì nước mắt của vợ, tôi cũng hiểu, cô ấy thừa nhận thời gian tôi đi làm ăn xa, vợ chồng mâu thuẫn cô ấy đã qua lại một người đàn ông khác.
Mối tình này chấm dứt không lâu sau đó nhưng cô ấy lại mang thai với người kia. Vì lo sợ nên cô ấy không dám thú nhận với tôi. Người tình của cô ấy dù biết cô ấy mang thai con mình, sau đó vẫn lập gia đình mới. Tuần trước, anh ta mang bệnh, ốm nặng gần như không qua khỏi, mẹ anh ta gọi điện cho vợ tôi đưa Vũ về để con trai gặp mặt bố ruột lần cuối.
Nhưng vợ tôi từ chối vì chuyện này vì Vũ không hề biết sự có mặt của người bố kia và vợ tôi cũng không muốn chuyện vỡ lở làm ảnh hưởng hạnh phúc gia đình tôi.
Vợ xin tôi giữ bí mật với các con, không muốn xáo trộn cuộc sống của con, còn nếu tôi muốn ly hôn cô ấy cũng sẽ chấp nhận.
Dù thương Vũ và không muốn gia đình tan vỡ nhưng nghĩ đến chuyện 20 năm vợ lừa dối, tôi không thể nào vui vẻ như chưa từng có gì xảy ra...
Theo 2sao
Biết thân thế của chị dâu tương lai, tôi sốc vô cùng, lại càng kinh hãi khi phát hiện ra là chị cố ý tiếp cận anh trai tôi Tôi có nên im lặng và mang chuyện này giấu kín đến lúc xuống mồ không. Năm nay tôi 27 tuổi, hiện tại tôi đã lập gia đình. Vợ chồng tôi khó có con, nhờ cơ duyên, tôi nhận nuôi một bé gái 2 năm về trước. Đến thời điểm hiện tại, con gái nuôi của tôi đã được 2 tuổi rồi. Nói...