Mẹ chồng, người mẹ thứ hai của tôi
Trong đầu tôi không định nghĩa được hai từ ‘làm dâu’ có nghĩa là gì? Vì với tôi mẹ không phải là mẹ chồng, mà như mẹ ruột của mình vậy.
ảnh minh họa
Tôi và anh quen nhau khi tôi 18 còn anh 23 tuổi. Cuộc tình của chúng tôi trải qua khá nhiều thử thách mới đến được với nhau bởi tôi là con gái quê, gia đình tôi cũng không khá giả là bao, nhà lại đông chị em. Còn với anh thì ngược lại. Anh có ăn học, gia đình lại sống ở nước ngoài. Sau 3 năm quen nhau, cuối cùng chúng tôi cũng làm đám cưới.
Người ta vẫn thường nói nhiều về mẹ chồng, nàng dâu, rất khó hoà hợp. Tôi cũng thấy lo về điều đó. Không biết sau này mình sống có hợp với mẹ chồng không nữa. Nhưng thật may mắn cho tôi khi được là con dâu của mẹ. Không như những gì mà người ta nói về mẹ chồng, tôi được sống trong một gia đình ấm áp. Mặc dù sống xa gia đình của mình, nhưng trong tôi lúc nào cũng có cảm giác mẹ như là người mẹ ruột của mình vậy.
Mẹ rất tốt với tôi. Ngày lễ Tết, sợ tôi buồn và nhớ nhà, mẹ đã làm mọi thứ để tôi cảm thấy không cô đơn. Còn nhớ ngày đám cưới của tôi, mặc dù rất mệt nhưng mẹ vẫn cố gắng cười, cứ mỗi lần chụp ảnh là mẹ nói: “Cười lên đi con, cười thật tươi nha”, làm ai cũng phải cười. Mẹ nhắc nhở tôi ăn uống, và mẹ còn đút đồ ăn cho tôi nữa. Mẹ sợ tôi lo tiếp khách mà không có thời gian ăn.
Video đang HOT
Mẹ lặn lội xa xôi về quê tôi. Mẹ cũng không ngại đi xe khách với tôi. Nhớ lúc đi từ Sài Gòn về quê tôi, đi xe khách mà trong lòng tôi cứ cồn cào không biết mẹ có bị say xe không, tôi sợ mẹ mệt vì mẹ không quen đi xe như vậy. Nhưng mẹ nói không sao, mẹ cười và xoa đầu tôi.
Có lần hai vợ chồng tôi cãi nhau, mẹ nghe được và mẹ đã khóc. Mẹ thấy thương tôi, và đã không bênh anh mà bênh vực tôi. Đêm đó tôi thấy mình thật có lỗi vì để mẹ khóc và tự hứa sẽ không làm mẹ khóc vì mình nữa.
Ngày tôi đi thi bằng lái xe, mặc dù đang bệnh mẹ vẫn chở tôi đi thi và đợi tôi suốt mấy tiếng đồng hồ. Lúc đang thi mẹ còn đứng ở ngoài cổ vũ thật to cho tôi làm ai cũng nhìn, nhưng với tôi đó là nguồn động lực. Và tôi cảm thấy yêu mẹ nhiều lắm.
Cuộc sống hàng ngày giữa tôi với mẹ rất vui vẻ. Tính mẹ cũng rất hoà đồng, dễ gần, cái gì không hiểu mẹ đều chỉ dẫn cho tôi rất ân cần và nhẹ nhàng. Có lẽ mẹ không như những người mẹ khác. Mẹ rất tâm lý, tôi vẫn hay tâm sự với mẹ. Thậm chí có những chuyện tôi không thể nói với mẹ ruột được nhưng với mẹ thì khác, chuyện gì tôi cũng có thể nói với mẹ. Và vì thế mà tôi và mẹ ngày càng gần nhau hơn. Không còn cái khoảng cách của mẹ chồng nàng dâu nữa.
Trong đầu tôi không định nghĩa được hai từ “làm dâu” có nghĩa là gì? Vì với tôi mẹ không phải là mẹ chồng, mà cũng giống như mẹ ruột của mình vậy.
Theo VNE
Trong di chúc, chồng ghi tên người lạ
Giờ chồng mắc bệnh, tôi chẳng muốn than vãn nói nhiều, chỉ hi vọng những ngày tháng cuối đời, ông ấy có thể sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình.
Tấm di chúc ấy chỉ được công khai khi chồng tôi mắc căn bệnh hiểm nghèo. Dù là vẫn còn khỏe mạnh nhưng chồng đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho mọi việc, để nó cứ tự nhiên đến. Và di chúc cũng là chuyện cần tính toán kĩ lưỡng, vì bây giờ, anh chị em ruột đôi khi cũng còn tranh giành nhau tiền bạc, đất cát nếu như không được phân định rõ ràng.
Chúng tôi đã có với nhau 2 đứa con, một trai một gái. Nghĩ rằng sẽ sống cùng nhau đến khi về nhà, đầu bạc răng long nhưng chẳng ngờ, chồng lại mắc căn bệnh hiểm nghèo. Thời gian chồng sống được không nhiều, chỉ được độ vài năm nữa, nên chồng đã chuẩn bị sẵn những điều cần căn dặn với con cái và gia đình.
Việc chồng tôi làm trước tiên đó là viết di chúc để lại cho các con. Khi di chúc được công khai, tôi bàng hoàng vì thấy tên một người lạ ở trong đó và ghi là con của chồng. Tôi chết lặng, không hiểu chuyện gì xảy ra. Tôi hỏi chồng để rõ đầu đuôi câu chuyện thì lúc này, chồng mới thú nhận với tôi, đó là người con riêng của chồng và người đàn bà cũ. Họ đã có con với nhau cách đây 20 năm, nhưng giờ họ không gặp lại, chỉ là liên lạc và có trách nhiệm với nhau suốt thời gian đó mà người làm vợ như tôi không hề hay biết.
Việc chồng tôi làm trước tiên đó là viết di chúc để lại cho các con. Khi di chúc được công khai, tôi bàng hoàng vì thấy tên một người lạ ở trong đó và ghi là con của chồng. (ảnh minh họa)
Chồng tôi bảo, trong thời gian xa nhà đi công tác, chồng đã có quan hệ với người phụ nữ ấy và hai người đã có con riêng. Nhưng ngày chồng đi công tác xa, chồng đều tạt vào đó thăm hai mẹ con. Nhưng cũng đã quá lâu rồi, từ ngày chồng tôi ra Bắc, họ không còn gặp nhau. Chồng vẫn chuyển tiền hàng tháng vào cho hai mẹ con họ sống, vậy mà không biết gì.
Giờ, theo di chúc, chồng muốn chuyển một phần tài sản của mình cho cậu con riêng này và hi vọng tôi chấp nhận. Chồng cũng hi vọng tôi sẽ coi con riêng của chồng như người trong nhà, anh chị em trong nhà hòa thuận và đừng có vì chuyện tài sản mà ghét bỏ nhau. Dù sao cũng là chuyện trong quá khứ, cũng là người cùng máu mủ nên nếu biết hiểu và chia sẻ cho nhau thì sẽ vui vẻ sống.
Tôi buồn và sốc vô cùng vì bây giờ mới biết, người chồng mà mình chung sống ngần ấy năm bỗng nhiên trở thành cha của một đứa con ở mãi đâu đâu. Chuyện có con riêng là một chuyện nhưng lừa dối nhau lại là chuyện khác nữa. Sống với nhau bao nhiêu năm mà chồng chuyển tiền nuôi con, cung phụng người đàn bà khác mà tôi không hề hay biết.
Giờ chồng mắc bệnh, tôi chẳng muốn than vãn nói nhiều, chỉ hi vọng những ngày tháng cuối đời, ông ấy có thể sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình. Nhưng tôi vẫn ôm nỗi đau, vẫn gặm nhấm nó từng ngày và nghĩ về tình nghĩa vợ chồng bao nhiêu năm. Thế nào mà ông ấy lại lừa dối tôi như thế mà vẫn sống vui vẻ, vẫn coi như không có chuyện gì. Giờ ông ấy còn ghi tên người đó vào di chúc và nói đó là con mình, không để ý gì tới cảm giác của tôi. Giống như chuyện đi mua một mớ rau vậy. Còn con tôi thì sao, chúng sẽ nghĩ gì khi ba chúng lại sống như thế, lừa gạt mẹ chúng suốt ngần ấy năm, giờ chỉ một câu xin lỗi.
Đúng là, chẳng muốn làm lớn chuyện nhưng bảo tôi coi người lạ đó như con của mình thì thật quá tàn nhẫn với tôi!
Theo VNE
Mẹ dọa tự tử nếu như tôi lấy anh Yêu nhau 2 năm, những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với chúng tôi nhưng chẳng thể ngờ, đời không như những gì ta nghĩ. Tôi và anh quen nhau trong một dịp rất tình cờ, cả hai cùng tham gia một đội tình nguyện của thanh niên trong trường. Qua nhiều lần đi tình nguyện, gặp gỡ và nói chuyện, tôi thấy...