Mẹ chồng mang hết tiền của con dâu đi cho vay, rồi kèn kẹt kiểm soát từng đồng
Thực ra mẹ chồng tôi làm gì có tiền ngoài khoản lương hưu còm. Nhưng bà lại có thú vui quản lý tiền của con cái. Ngay từ hồi về làm dâu, tôi đã bị bà thu hết tiền mừng cưới, của hồi môn với chiêu bài “để mẹ giữ hộ”…
Mẹ chồng thản nhiên bảo, nhà cô X đang gặp khó khăn, mẹ đã lấy số vàng con gửi cho cô ấy vay rồi.
Mẹ chồng tôi được họ hàng, bà con khen là tốt bụng và rộng rãi, và họ luôn dặn dò tôi phải biết ăn ở với bà, rằng làm dâu một người tốt như bà là phúc lớn của tôi. Mỗi lần như vậy tôi vô cùng ấm ức, vì mẹ chồng đúng là của người phúc ta quá. Và những người đó khen mẹ tôi là để nịnh nọt bà, để khi cần thì vay tiền.
Thực ra mẹ chồng tôi làm gì có tiền ngoài khoản lương hưu còm. Nhưng bà lại có thú vui quản lý tiền của con cái. Ngay từ hồi về làm dâu, tôi đã bị bà thu hết tiền mừng cưới, của hồi môn với chiêu bài “để mẹ giữ hộ”. Về sau hai vợ chồng có khoản gì bà cũng phỉnh phờ chồng tôi để được giữ, khiến tôi cũng chả có cách nào. Tôi biết bà vay cũng chẳng phải để tiêu cho bản thân, mà vì muốn chắc ăn, giữ tiền cho con trai vì sợ vợ tiêu mất, hoặc sau này vợ chồng nói trộm vía có chuyện gì thì con mình khỏi thiệt.
Tiền rảnh rỗi đó của tôi, mẹ chồng tôi đem gửi ngân hàng, và người quen ai cần thì bà cho vay với lãi suất “ nhẹ nhàng” so với nhà băng. Tiền lãi bà tiêu (thực ra cũng không đáng bao nhiêu). Còn với họ hàng gần, bà cho vay không lấy lãi như một cách giúp đỡ họ, vì thế mà họ hàng biết ơn bà lắm, luôn ca tụng mẹ chồng tôi là tốt bụng, hào phóng.
Nhưng họ đâu có biết tiền đó là của tôi, mẹ chồng dùng tiền của con dâu để mua lấy tiếng hào phóng cho mình. Hào phóng bằng tiền của người khác thì quá dễ mà. Trong khi đó, rủi ro thì tôi chịu. Tôi biết có vài khoản tiền quá hẹn trả từ lâu nhưng người vay chưa có để trả, chẳng biết có trả không nữa. Bản thân tôi thì tiêu pha tùng tiệm bởi có bao nhiêu bà đã giữ hộ hết rồi, vả lại nếu tôi mua sắm cho bản thân thì bà lườm nguýt bảo tôi hoang phí.
Bảo với chồng thì anh nói tôi hẹp hòi nhỏ nhen, tiền gửi mẹ có mất đi đâu mà sợ, vừa có người giữ hộ lại vừa làm phúc được cho người khác, còn kêu cái gì. Thật tôi nghĩ mà chán quá. Sao mọi người không ai đứng vào địa vị của tôi để hiểu cho tôi hết vậy?
Theo tienphong.vn
Video đang HOT
Bất mãn vì vợ ăn riêng
Bố gặp riêng tôi khuyên nhủ: "Con xem bảo ban lại vợ chứ cứ để thế không ổn", tôi chỉ biết ngậm ngùi: "Muốn thay đổi chắc con chỉ có nước bỏ vợ chứ bảo mãi vợ không nghe bố ạ".
Là con trai duy nhất trong nhà, lại có thu nhập trung bình chưa đủ điều kiện mua nhà riêng, tôi chọn ở chung với bố mẹ. Vợ tôi ngay từ khi về nhà chồng đã có mối quan hệ không mấy tốt đẹp với mẹ chồng vì vợ tôi ương bướng còn mẹ nóng tính.
Tuy nhiên mâu thuẫn chỉ thực sự bùng nổ từ khi vợ chồng tôi sinh con. Là con đầu cháu sớm, cả mẹ và vợ tôi đều muốn nuôi dạy bé theo cách của mình.
Mẹ tôi đi theo lối truyền thống, vợ lại thích phương pháp hiện đại. Mẹ muốn cháu ăn cháo đến 2 tuổi cho dễ tiêu hóa. Vợ lại cho con ăn thô từ 6 tháng để con học tự chỉ huy.
Mẹ sẵn sàng dỗ dành khi thấy cháu khóc, vợ mặc kệ con nếu nó ăn vạ. Mẹ bế ru cháu đến rã tay để đưa cháu vào giấc ngủ. Vợ lại đòi luyện ngủ bằng cách để con khóc cả đêm.
Những mâu thuẫn cứ ngày một chồng chất. Tôi ở giữa khó xử vô cùng, lúc gần mẹ thì nghe mẹ kể xấu vợ, lúc gần vợ thì nghe vợ phàn nàn về mẹ. Ban đầu tôi còn giải thích, phân bua này nọ cho hai bên hiểu nhau, sau dần thấy bất lực vì cả hai không có thiện chí thông cảm cho nhau.
Khi con tôi được 10 tháng, vợ tôi đi làm trở lại vì công ty thông báo nếu kéo dài thêm thời gian nghỉ không lương, họ buộc phải sa thải. Mẹ tôi xót cháu đã xin nghỉ hưu non để ở nhà trông con cho chúng tôi.
Tôi những tưởng khi vợ đi làm được mở mang đầu óc, suy nghĩ thông thoáng, còn mẹ được toàn thời gian chăm cháu cưng, thì mọi việc sẽ dần êm đẹp. Nào ngờ đây lại là giai đoạn căng thẳng hơn.
Theo mẹ tôi, vì bà đã hy sinh ở nhà trông cháu nên con dâu phải ngọt ngào, nịnh nọt, chăm sóc mẹ chồng để tỏ lòng biết ơn. Đằng này vợ tôi hôm nào vui thì còn biết thưa bố mẹ con đi làm chứ hôm nào không vui là cứ lặng lẽ xách túi đi.
Mẹ cũng yêu cầu vợ tôi đi làm tranh thủ về sớm còn dọn dẹp, nấu ăn cho cả nhà vì mẹ trông cháu cả ngày đã mệt. Vợ tôi lấy lý do đi làm áp lực, về nhà còn phải dành thời gian âu yếm con, không muốn vào bếp. Mẹ tôi nghe thế thì mặt nặng mày nhẹ, vợ tôi liền xin phép ăn riêng.
Tôi không chọn đứng về phe vợ mà vẫn ăn chung với bố mẹ. Hằng ngày tôi cố gắng về sớm trông con và phụ mẹ nấu ăn. Vợ tôi từ đó đến nay đã ăn riêng bốn tháng.
Cô ấy cứ như không thuộc về gia đình này, đi làm về chỉ ôm con rồi gọi cơm hộp về ăn. Tôi thấy cũng thương vợ nhưng sau nhiều lần thuyết phục cô ấy xin lỗi mẹ để ăn chung lại không thành tôi thấy chán nản, không còn mấy tha thiết cuộc hôn nhân này nữa.
Theo dantri.com.vn
Giữ tiền hộ gia đình anh trai vì sợ chị dâu lén cho mẹ đẻ, tôi nhận cái kết đắng chỉ sau 3 tháng Vốn không ưa chị dâu, khi biết chị ta mang tiền cho bố mẹ đẻ tôi lại càng tức giận. Sau đó, tôi thuyết phục anh trai đừng đưa tiền cho vợ nữa mà để tôi giữ giúp. Ở tuổi 30, anh Mạnh - anh ruột tôi mới lấy vợ. Đó là một người con gái không xinh lắm, tính tình cũng có...