Mẹ chồng mắng con dâu tối ngày
Hôm ấy, khi mẹ đang sa sả mắng vợ thì đúng lúc tôi về tới nhà. Chẳng nói chẳng rằng, tôi quát vợ rồi yêu cầu cô ấy thu dọn hành lý đi về bên ngoại.
Từ lúc đón mẹ lên trông cháu giúp, tôi luôn cảm thấy mệt mỏi tột cùng. Lý do cũng xoay quanh chuyện mẹ chồng – nàng dâu. Mẹ tôi vốn không hợp với Hương, nên cả hai thường xuyên mâu thuẫn. Chuyện nhỏ xíu nhưng cứ nói qua nói lại cũng thành cãi nhau oang oang cả nhà.
Mà cãi nhau thì cũng không hẳn, khách quan mà nhìn nhận thì phần lớn mẹ tôi nói. Vợ tôi luôn giữ thái độ lạnh lùng, lơ đi. Khổ nỗi, trước sự thờ ơ, không có thiện chí tiếp thu của con dâu, mẹ tôi lại càng tức giận và chửi bới 1 cách không kiểm soát. Lúc này, vợ tôi ức quá mới cự lại, mẹ tôi lại lấy đó làm cớ tiếp tục chì chiết, đay nghiến.
Từ ngày mẹ lên trông cháu giúp, cuộc sống gia đình tôi đảo lộn. (Ảnh minh họa)
Tôi cũng góp ý nhiều lần với mẹ nhưng bà vẫn vậy, luôn quá khắt khe và áp đặt con dâu. Thuyết phục mẹ mình không được, tôi quay qua khuyên nhủ vợ hãy chịu nhịn mẹ thêm 1 chút, rồi khi bà nói hãy giả bộ vâng dạ thôi cũng được. Bà đúng hay sai cũng cứ gật đại cho êm ấm cửa nhà.
Nhưng Hương không chịu, cô ấy mắng tôi chỉ nghĩ cho mẹ: “Khi anh khỏe mạnh, vui vẻ nhất mà tự dưng bị mắng vì những thứ không đâu anh còn bực. Huống chi bắt người phụ nữ vừa sinh con, tinh thần đang bất ổn, sức khỏe thì giảm sút… phải nhẫn nhịn và chịu đựng những lời mắng nhiếc, đánh giá không đúng về mình?”
Vợ nói đúng, nên tôi cũng chỉ ậm ừ, hứa sẽ tìm ra hướng giải quyết chấm dứt chuỗi ngày mệt mỏi cho cả 3 này.
Tôi không hứa suông, chắc chắn phải tìm cách thôi. Vì 3 tháng mẹ lên là 3 tháng tôi cảm thấy sợ phải về nhà mỗi lúc tan ca. Đó không còn là nơi tôi tạm gác lại những áp lực công việc để nghỉ ngơi nữa, mà đau đầu, mệt mỏi vô cùng. Vốn dĩ nghĩ rằng đón mẹ lên để bà hỗ trợ trông cháu, phụ vợ tôi làm việc nhà khi cô ấy vừa sinh, ai dè lại làm mọi thứ rối tinh rối mù.
Video đang HOT
Vì mâu thuẫn giữa mẹ và vợ khiến tôi sợ về nhà mỗi lúc tan ca. Tôi quyết định phải tìm cách giải quyết triệt để. (Ảnh minh họa)
Cách đây vài hôm, tôi đi làm về thì thấy mẹ lại đang đứng chỉ tay vào mặt Hương mắng sa sả sa sả. Đại loại có vẻ như bà pha sữa công thức cho cháu, thằng bé uống hết nhưng bà không rửa, phơi bình mà để đó lần sau pha tiếp.
Hương không đồng tình, mẹ tôi thì cho rằng con dâu đang cố tình bắt bẻ, làm khó. Bà lại dùng lý lẽ cũ là đã nuôi 4 người con, ai cũng thông minh, khỏe mạnh, thành đạt cả, chắc chắn kinh nghiệm phải hơn con dâu lần đầu sinh nở.
Cứ thế, bà còn lôi cả những từ ngữ không hay cho lắm ra để mắng. Lần này, tôi không nhẹ nhàng khuyên can nữa, mà quát lớn : “Hương, vào dọn đồ tôi đưa cô về nhà!”
Cả mẹ và vợ tôi đều quay ngoắt sang nhìn tôi, vẻ mặt ngơ ngác. Tôi kéo tay vợ nói bằng giọng gắt gỏng: “Còn đứng đó, vào dọn đồ cho con đi. Tôi đưa cô về bên ngoại!”
Thấy mẹ đang sa sả mắng vợ, tôi chẳng hỏi sự tình lập tức yêu cầu vợ thu dọn đồ để về bên ngoại. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi lúc này hốt hoảng, khẩn khoản níu tay: “Ôi, thôi con ơi, chuyện cũng nhỏ mà! Có gì thì con từ từ dạy vợ, sao lại đưa nó về bên ngoại thế? Còn cháu mẹ nữa, con đưa cả cháu nội của mẹ đi thì mẹ ở đây với ai? Thôi thôi, bình tĩnh. Con đừng có nóng. Để mẹ lấy cho con cốc nước chanh đá nhé!”
Tôi cười thầm trong bụng, nhưng vẫn ra vẻ tức giận quát vợ. Rồi tôi chủ động 1 tay xách giỏ đồ của con, 1 tay kéo vợ lao ra ngoài dù đã tới giờ cơm tối. Mẹ tôi cứ lẽo đẽo chạy theo sau.
Lên tới xe, tôi mới bật cười, xin lỗi vợ. Tôi thuyết phục cô ấy thuê khách sạn ở tạm đêm nay, mai sẽ về quê. Còn tôi sẽ khiến mẹ thay đổi hoặc thuyết phục bà về quê. Sau đó, hai vợ chồng thuê người giúp việc hoặc tự xoay xở con cái, mệt nhưng ít nhất không bị áp lực tinh thần.
Khi hiểu ra, Hương chỉ trách không nói trước nhưng nhiệt tình phối hợp. Nào ngờ chẳng cần tới mấy ngày, ngay hôm sau mẹ tôi đã liên tục giục tôi đưa vợ con trở về. Rồi bà xuống nước, tỉ tê do bà đã không kiểm soát được lời nói, do bà nóng tính, do bà không thích Hương từ trước nên nhiều lúc cố tình làm khó.
Sau khi đưa vợ và con rời khỏi nhà, mẹ tôi bất ngờ thay đổi thái độ. (Ảnh minh họa)
Lúc này, tôi mới thẳng thắn: “Nếu mẹ nhận ra điều này từ sớm, có lẽ gia đình mình đã vui vẻ, hòa thuận. Con nhờ mẹ lên trông cháu 1 thời gian để 2 vợ chồng đỡ vất vả, nhưng sự xuất hiện của mẹ lại đảo lộn cuộc sống, con mệt mỏi lắm.
Mẹ cũng có 3 người con gái đó, mẹ thử nghĩ các chị ấy bị mẹ chồng quát mắng như thế, mẹ có xót không? Con tôn trọng mẹ, biết ơn mẹ vì đã trông cháu, nhưng con cũng buồn lắm khi mẹ luôn mắng nhiếc Hương một cách vô cớ”.
Mẹ tôi nghe xong thì đỏ mặt, ngượng ngùng. Có lẽ, đêm qua bà cũng đã nhìn nhận lại hành động nóng nảy của mình. Nhưng tôi sẽ để bà suy nghĩ thêm trước khi đưa vợ con trở lại. Hy vọng hai người phụ nữ mà tôi yêu thương nhất sẽ nhường nhịn và đặt mình vào vị trí người kia 1 chút.
Khoe tài nấu ăn với mẹ chồng tương lai, tôi bẽ mặt ê chề khi bà lôi một thứ ra từ trong thùng rác
Cả nhà đang vui vẻ bỗng im bặt, nhìn tôi với ánh mắt dành cho kẻ dối trá.
Đã 24h kể từ lúc diễn ra bữa cơm kinh khủng ấy, tôi vẫn chưa hết ám ảnh với câu đay nghiến mà mẹ chồng tương lai dành cho mình. Chuyện chẳng có gì ghê gớm, ấy thế mà bà biến tôi thành trò cười trước mặt bao người.
Tôi bắt đầu nghiêm túc nghĩ đến chuyện lấy chồng từ cách đây 1 năm, sau khi bố ruột đổ bệnh nặng tưởng không qua khỏi. Nhà có mình tôi là con gái duy nhất nên mọi người suốt ngày giục kiếm bồ, mau sinh con cho ông bà có cháu. Tôi cứ mải miết lo công việc làm ăn nên ngoảnh đầu cũng đã 26 tuổi.
Tự biết mình không xinh xắn lắm nên chưa bao giờ tôi ảo vọng sẽ lấy chồng giàu sang, ai mối lái gì tôi cũng đồng ý đi xem mặt. Nhưng khổ nỗi số tôi lận đận, chả hiểu sao toàn gặp mấy gã không đâu. Người thì nghèo rớt mồng tơi không có chí tiến thủ, kẻ thì mắc tật ở dơ, được vài anh mặt mũi ổn thì cái nết quá trời hãm, lại còn công khai dòm ngó tài sản nhà tôi.
Bố mẹ tôi trước làm tiểu thương buôn vải ở chợ, sau tôi cũng nối nghiệp ông bà rồi mở hẳn công ty riêng chuyên xuất nhập khẩu phụ kiện may mặc. Công ty tuy nhỏ thôi nhưng làm ăn cũng tốt, 2 năm rồi dịch bệnh liên miên tôi cũng cố gắng chèo lái nên không bị thiệt hại quá nhiều, còn tích cóp được một khoản mua thêm căn chung cư cho bố mẹ dưỡng già.
(Ảnh minh họa)
Ai cũng khen tôi giỏi giang nhưng phải có thêm tấm chồng mới gọi là viên mãn. Thực sự những lúc đang bận mà cứ có hàng xóm đi qua giật lại hỏi bao giờ lấy chồng, đăng gì lên Facebook cũng nhận được 1 mớ bình luận "lấy chồng đi", tôi bực đến nỗi chỉ muốn hét lên rằng ở một mình mới sướng!
Nhưng rồi cuối cùng tôi cũng gặp được anh, người đàn ông khiến tôi bị chinh phục hoàn toàn từ thần thái đến năng lực. Anh hơn tôi 3 tuổi, là con nhà nề nếp, cũng Hà Nội gốc như tôi nhưng anh làm việc ở ngân hàng. Chúng tôi quen nhau vì anh là chuyên viên được chỉ định để chăm sóc khách hàng VIP, tôi hay giao dịch ở đó nên anh toàn chủ động liên lạc với tôi. Qua vài lần gặp mặt thấy anh nhã nhặn nên tôi rất có cảm tình, cuối cùng anh mời tôi đi ăn và ngỏ lời khiến tôi gật đầu ngay lập tức.
Biết tôi đã có bạn trai thì cả nhà vui lắm, ai cũng bảo tôi đã thoát kiếp mê tiền để chuyển sang mê trai. Tuy đây không phải mối tình đầu nhưng quả thực rất lâu rồi tôi mới tận hưởng cảm giác ngọt ngào khi yêu. Chừng 2 tháng quen nhau thì tôi dò hỏi anh chuyện đám cưới, anh cũng thoải mái nói sẽ về thưa chuyện bố mẹ.
Hôm qua anh mời tôi sang nhà ăn bữa cơm ra mắt, tiện thể biếu bố mẹ chút quà vì còn 2 tuần nữa thôi là đến Tết rồi. Nghe anh bảo mẹ muốn em trổ tài bếp núc, tôi hơi hoảng vì từ bé đến giờ có biết nấu nướng gì đâu. Thế là tôi phải gọi điện cầu cứu mẹ, bà gợi ý mấy món dễ dàng như rau xào, canh củ quả, rồi bảo tôi mua ít đồ ăn sẵn như nem chua, nem rán cho tiện, chắc không bị mẹ chồng tương lai "bắt lỗi" đâu. Thế là tôi lén mua vài món đóng hộp sẵn, nào là bò hầm, cá sốt cà chua, cả cá ngừ để trộn salad, sau đó tự tin xách hết sang nhà bạn trai.
Tới nơi thấy nhà anh 3 tầng to oạch nằm trong ngõ, tôi trộm nghĩ gia cảnh cũng không tồi. Bố mẹ anh đón tôi từ cửa, nhiệt tình xách hộ thức ăn rồi mời tôi ăn bánh trái. 5h tôi chủ động xin phép vào bếp, bảo mẹ anh cứ ngồi chơi không phải lo gì, sau đó tôi mở hết đồ hộp ra xử lý nhanh gọn. Nửa tiếng sau đã bày được một mâm tận 5 món đủ rau thịt canh, tôi mời nhà anh ăn cơm khiến ai cũng kinh ngạc.
Mẹ chồng tương lai có vẻ ưng bụng lắm, gật gù khen tôi đảm đang nhanh nhẹn. Bạn trai cười tít mắt, nếm thử món rau thấy không tồi nên gọi cả anh chị xuống ăn cơm. Đang ăn thì quên bát nước chấm, mẹ chồng tương lai đứng dậy đi lấy, một lát sau bà quay lại ném thứ gì đó coong một phát xuống sàn khiến tôi giật nảy. Cả nhà đang trò chuyện vui vẻ bỗng dưng im phắc, giọng mẹ anh lạnh lùng hỏi tôi:
- Cô tưởng cháu tự nấu hết mấy món bò hầm rồi sốt vang gì đó, hóa ra cháu để cả nhà cô ăn đồ hộp à? Đầy chất bảo quản có hại đấy cháu biết không? Không biết nấu ăn thì bảo cô một tiếng, sao cháu lại gian dối như vậy?
Nói xong không đợi tôi trả lời thì mẹ bạn trai đã đem cả bát thịt bò đổ vào thùng rác. Tôi xấu hổ vô cùng khi cả nhà nhìn chòng chọc vào tôi với ánh mắt phán xét, đáng lẽ ra tôi nên giấu vỏ hộp kỹ hơn chứ không vứt bừa trong thùng rác. Bạn trai thấy căng thẳng nên xin phép đưa tôi về sớm, trên đường đi anh trách móc tôi khá nhiều, bảo lần đầu ra mắt cư xử như vậy là tôi quá sai, phải xin lỗi bố mẹ anh vào một buổi khác.
Bản thân tôi thấy đây chẳng phải chuyện to tát để phải giận dỗi, người yêu đối xử với tôi như thế là sai đúng không chị em?
Mẹ chồng bỗng dưng đổi nết nấu canh cá bưng tận phòng cho tôi ăn, mới được 2 miếng tôi đã phải nôn vội Tối về kể chuyện cho chồng nghe, anh còn kêu tôi khó tính, tự nghĩ xấu cho mẹ. Đúng là mẹ nào con nấy! Chắc tôi phải đi vay tiền đặt cọc mua chung cư ở riêng quá chị em ạ, cố gắng lắm nhưng không thể hòa hợp nổi với mẹ chồng. Năm nay tôi mới 24, còn mẹ chồng thì 46,...