Mẹ chồng mãn kinh, bố chồng ‘xin xỏ’ con dâu
Mẹ chồng tôi năm nay 52 tuổi, đã mãn kinh và hết ham muốn ‘chuyện ấy’ nhưng bố chồng tôi còn rất ‘khỏe’. Cuối tuần trước, khi chỉ có hai bố con ở nhà, ông đã gạ gẫm, năn nỉ tôi ‘cho một cái’.
Ông còn hứa giữ kín chuyện và cho tiền mua xe mới. Tôi thật sự sốc và lòng đầy khinh bỉ nhưng chưa biết ứng xử thế nào cho hợp lý, hợp tình.
Trả lời
Đàn ông ở lứa tuổi như bố chồng của bạn vẫn ham hố “chuyện ấy” là bình thường. Một số người có tâm lý gạ gẫm người khác để thỏa mãn nhu cầu sinh lý; khi đó họ cũng không để ý đến bạn là con dâu hay một người ngoài khác. Hoặc đôi khi, bố chồng bạn nghĩ con dâu có thể thông cảm, thương và chấp nhận lời “năn nỉ” để cho ông được thỏa mãn, còn hơn ra ngoài “bóc bánh trả tiền” hoặc cặp bồ phá vỡ hạnh phúc gia đình. Lúc đó, ông ấy không nghĩ gì đến luân thường đạo lý mà chỉ hướng đến một mục đích duy nhất là làm sao được cho và thỏa mãn sự thèm khát “chuyện ấy”.
Tuy nhiên, bạn nên có thái độ dứt khoát, thẳng thắn, không nên giữ im lặng vì tạo cho ông sự chờ đợi, có thể gây hiểu lầm. Bạn phải nói được đạo lý trong xã hội, trong gia đình, rằng việc làm đó là loạn luân, làm tổn thương chồng, mẹ chồng và phá vỡ hạnh phúc gia đình. Sau đó, nói thẳng ý kiến của mình là dù rất thông cảm nhưng không thể chấp nhận lời đề nghị của ông.
Ngoài ra, bạn nên tránh tiếp xúc với bố chồng. Ví dụ, khi chỉ có hai người ở nhà, bạn nên lấy cớ đi ra ngoài hoặc ở phòng riêng và khóa chặt cửa. Bạn cũng nên chú ý cách ăn mặc, nói năng sao cho tế nhị khi có mặt bố chồng.
Bạn cũng nên coi những gì xảy ra là bí mật giữa bạn và bố chồng, không nên tiết lộ cho chồng hay mẹ chồng bạn biết. Khi nói chuyện với mẹ chồng, bạn có thể nói khéo để bà quan tâm đến chồng nhiều hơn bởi ở lứa tuổi nào, tình yêu đều quan trọng và là chìa khóa hạnh phúc. Và ở lứa tuổi già, tình yêu thương nồng nàn sẽ lấn át được những ham muốn liên quan đến “chuyện ấy” khi một trong hai người không đáp ứng được.
Theo TTVH
Nếu anh yêu một ai khác
Em ở Sài Gòn, anh ở Hà Nội. Ta gặp nhau trong một lần làm việc chung tại Sài Gòn.
Video đang HOT
Anh lặng lẽ, điềm tĩnh
Em sôi nổi, lúc nào cũng là tâm điểm chú ý của mọi người
Anh gặp em, trò chuyện, rồi cứ thế những buổi café kéo dài thêm mỗi ngày một chút....
Vài tháng sau, anh báo anh phải về lại Hà Nội
Em thoáng buồn, ừ thì anh về, công việc mà
Anh lên đường, để lại trong em nỗi trống trải, dường như chưa ai hiểu em như thế, chưa ai nói với em những lời như thế, trừ anh...
Em vẫn sống tiếp cuộc sống thường ngày của mình sau khoảng thời gian bị xáo trộn khi có anh bên cạnh, chợt nhận ra rằng mọi thứ sao quá đỗi xa xôi.
Anh vẫn nhắn tin, gọi điện hỏi thăm em
Em...chẳng biết tự lúc nào mong chờ những điều ấy.
Những giây phút em cười, em hạnh phúc là những lúc anh gọi điện cho em, có khi chỉ đơn giản để hỏi rằng em ăn cơm chưa, em đi làm có mệt không...
Và rồi anh nói yêu em.
Em sững sờ... Dù điều này làm em phát điên lên được, nhưng lại dằn lòng và hỏi ngược lại anh "Tại sao?". Em ngớ ngẩn quá, nếu anh biết tại sao thì anh đã chẳng yêu em rồi. Chẳng lý do gì cả, đơn giản là anh yêu em, một cô bé hồn nhiên, suốt ngày cười nói, luôn muốn mọi người xung quanh mình phải vui vẻ, còn nỗi buồn của mình thì cứ chôn chặt đâu đó trong sâu thẳm đáy lòng, để rồi tự khóc, tự đứng dậy, xuất hiện đẹp đẽ trước mặt mọi người. Anh muốn là bờ vai của em, là chiếc khăn của em, là bến bờ cho em nương tựa, em không phải khóc một mình, không phải chịu đựng nỗi đau một mình, anh sẽ là người bên cạnh em.
Hai năm trời, em và anh vẫn thế, những chuyến công tác xuôi ngược của hai đứa giữa Sài Gòn-Hà Nội là những giây phút gặp nhau hiếm hoi của em và anh. Anh hay ước rằng giá như thời gian ấy dài hơn một chút, để anh có thể ở bên em lâu hơn một chút, để anh ôm em lâu hơn một chút thì tốt biết mấy.
Em cười...Sao anh không yêu một người khác, yêu em làm gì?
Nếu anh yêu một người khác, gần anh hơn, anh sẽ chẳng phải ước cho thời gian trôi chậm hay đứng lại. Anh và người đó chỉ cần muốn là có thể gặp nhau...
Nếu anh yêu một người khác, anh sẽ chẳng phải khổ sở tranh thủ thời gian, chạy như điên loạn giữa Sài Gòn để tìm gặp em làm gì, hoặc nháo nhào từ công ty ra sân bay Nội Bài đón em làm gì, thay vào đó, anh có thể nghỉ ngơi thong thả dạo phố phường cho thỏa thích...
Nếu anh yêu một người khác, anh chẳng phải chịu những nỗi buồn vớ vẩn của em, chẳng phải nghe em than van đủ thứ về cuộc sống này, chẳng phải chịu cảnh em gọi điện cho anh với giọng nức nở vì ức chế...
Nếu anh yêu một người khác, gần anh hơn, anh sẽ được người đó chăm sóc mỗi ngày hoặc mỗi tuần, chứ chẳng phải sống bằng niềm tin như anh và em, anh có thể gặp người đó hằng ngày hằng tuần mà chẳng phải ước rằng giá như em đang ở đây thì tốt biết mấy...
Nếu anh yêu một người khác, biết đâu hạnh phúc hơn là em?...
Anh gõ đầu em, đúng là một cô bé ngốc, nói như thế mà chẳng sợ anh buồn.
Nếu anh yêu một người khác, anh sẽ không có cảm giác chờ đợi và nôn nao mỗi khi em ra Hà Nội hoặc anh vào Sài Gòn để được gặp em...
Nếu anh yêu một người khác, làm sao anh chắc rằng mình sẽ là bờ vai vững chắc cho người đó, hoặc làm một chiếc khăn lau hết nước mắt cho người đó? Anh chỉ có thể tự tin mình là người phù hợp nhất trong việc này với em thôi...
Nếu anh yêu một người khác, chắc gì người đó chịu kể cho anh nghe hết tất cả, chắc gì người đó gọi cho anh lúc nửa đêm để than van? Mà anh thì không muốn người mình yêu giấu anh bất kì chuyện gì cả...Thà chịu những nỗi buồn vớ vẩn cùng em còn hơn là cứ yên lặng nằm suy nghĩ xem em có ổn không, có vấn đề gì xảy ra với em không...
Nếu anh yêu một người khác, có thể gặp cô ấy hằng ngày, nhưng cảm giác ở đâu đó có người đợi mình vẫn thú vị hơn chứ em...
Nếu anh yêu một người khác, anh không chắc rằng mình sẽ hạnh phúc, và chắc gì cô ấy đã hạnh phúc. Người làm anh hạnh phúc chính là em, cô bé với nụ cười thường trực và những nỗi đau giấu kín trong lòng, anh muốn là người bảo vệ em, bảo vệ nụ cười ấy và xoa dịu những nỗi đau ấy, ngốc ạ...
Em lặng người. Em ngốc thật, toàn nói những câu ngớ ngẩn. Em được quá nhiều rồi mà còn vặn vẹo không đâu.
Tình yêu nào cũng là tình yêu, tình yêu ở xa thì càng đáng trân trọng. Em sẽ không hỏi những câu như thế nữa. Em biết được rằng anh yêu em, đơn giản là yêu em, thế là đủ rồi, những câu hỏi vì sao thế nào cũng trở thành thừa thãi mà thôi, anh nhỉ?
Theo Nguoiduatin
Chồng cho vợ tiền đi du lịch để đưa gái về nhà Nhớ lại cảm giác hớn hở khi chồng đưa vé, đưa tiền cho đi du lịch bao nhiêu thì tôi lại càng đau đớn bấy nhiêu khi chứng kiến cảnh ông ấy đưa gái về nhà. Hỏi: Tôi năm nay 52 tuổi. Do sức khỏe yếu nên tôi xin nghỉ hưu sớm hơn quy định 3 năm. Sau khi nộp đơn và được...