Mẹ chồng lên trông cháu được mấy hôm đòi bỏ về vì “làm ô sin còn có lương”, nàng dâu nói một lời khiến bà phát ngượng
Chiều mẹ chồng hết chỗ nói nhưng tính cách khó hiểu của bà khiến Thùy hết sức mệt mỏi.
Thùy và Nam kết hôn được hơn 1 năm thì sinh con. Cuộc sống của hai vợ chồng khá khó khăn, hai bên nội ngoại cũng hoàn cảnh nên tất cả đều phải “tự lực cánh sinh”. Được cái, cả hai vợ chồng có công ăn việc làm ổn định, Nam lại là người có chí tiến thủ nên cuộc sống cũng dần được cải thiện. Sau khi sinh con, vợ chồng Thùy và Nam cũng cố gắng mua được một căn chung cư trả góp.
Sau 6 tháng nghỉ sinh, vợ chồng Nam ngỏ lời với mẹ của anh để bà lên trông cháu cho Thùy đi làm. Vì bố của Thùy đang ốm nặng nên mẹ đẻ của cô dù rất thương nhưng không thể giúp được gì cho con gái. Ban đầu, mẹ Nam chẳng mặn mà vì bà thích ở quê, chẳng thích lên thành phố đông đúc chật chội. Nhưng sau khi Nam thuyết phục mãi thì bà cũng đồng ý. Nhà Nam chỉ có duy nhất anh là con trai, bố lại mất sớm, Nam cũng có ý định đưa mẹ lên sống cùng chứ không để bà sống cảnh một mình ở quê. Hơn nữa, đang lúc con cái còn khó khăn, việc bà giúp con, giúp cháu âu cũng là hợp tình hợp lý.
Tính cách của mẹ chồng Thùy rất thất thường. (Ảnh minh họa)
Thùy không nói ra nhưng biết ơn mẹ chồng lắm. Cô rất chiều mẹ chồng, cư xử biết điều, lễ phép với bà. Hằng ngày, Thùy vẫn dậy sớm nấu ăn sáng, đi chợ mua sẵn đồ ăn để mẹ chồng ở nhà chỉ việc nấu ăn. Sữa, bột cho con Thùy cũng chuẩn bị đầy đủ rồi mới yên tâm đi làm. Khi đi làm về, Thùy không quên hỏi han mẹ chồng hôm nay trông cháu có mệt không, ăn uống có đầy đủ không? Thùy cũng tâm lý chủ động quan sát xem mẹ thích ăn gì thì mua. Hễ thấy có bộ quần áo đẹp, hợp với mẹ chồng thì cô cũng mua ngay để tặng bà.
Đến tối về là Thùy và Nam cũng chủ động trông con cho bà nghỉ, quần áo Thùy giặt phơi sạch sẽ, nhà cửa lúc nào cũng lau dọn tinh tươm. Nói chung bà nội chỉ bế cháu, không cần phải làm thêm việc gì. Hàng tháng, Thùy và Nam cũng biếu mẹ chút tiền để bà chi tiêu, tích góp gì thì tùy.
Ngược lại, mẹ chồng Thùy tính khí rất thất thường, tuy nhiên, bà vui thì ít mà cáu kỉnh, càu nhàu thì nhiều. Ngày nào bà cũng kêu mệt, than cháu hư, quấy khóc. Thằng bé không ăn bà cũng mặc kệ, không dỗ, không ép, quần áo cháu bẩn bà cũng chẳng thay. Lắm hôm đi làm về, Thùy xót xa nhìn con lôi thôi, luộm thuộm, nước mắt ngắn, nước mắt dài mà cũng không dám than thở câu gì.
Video đang HOT
Dạo gần đây, mẹ chồng Thùy còn rất hay sang hàng xóm chơi với mấy bà giúp việc. Chuyện này thì Thùy không cấm nhưng đàn bà mà ngồi với nhau, hết chuyện nhà ra chuyện người, nói điều tốt rồi lại sang điều xấu nên Thùy cũng ái ngại.
Y như cô dự đoán, dần dần kiểu gì cũng có chuyện. Một hôm, Thùy và Nam đi làm về, bà đùng đùng đòi về quê, không trông cháu nữa. Hốt hoảng, vợ chồng cô hỏi han mẹ có chuyện gì hay có lỡ làm điều gì khiến bà phật ý mà giận dỗi đòi về thì bà nói một câu rất đáng buồn: “ Tao chán rồi, tao không làm người ở không công cho chúng mày nữa, thà tao đi làm ô sin cho người ta còn được tiền lương 5 triệu một tháng“.
Cô đã cố gắng đối xử rất tốt với mẹ nhưng bà thực sự làm cô buồn và thất vọng. (Ảnh minh họa)
Nghe câu nói của mẹ, cả Nam và Thùy ngồi thụp xuống ghế, không có từ ngữ nào để miêu tả hết nỗi thất vọng tràn trề của vợ chồng anh.
Nam lặng lẽ bế con còn Thùy nhẹ nhàng nói với mẹ chồng: “ Mẹ ơi, chúng con biết ơn mẹ lắm nhưng chẳng lẽ người sống trong một nhà nay nói cảm ơn, mai nói cảm ơn thì khách sáo quá. Con biết giờ người ta đi làm giúp việc tháng 5 triệu sòng phẳng, nhưng vợ chồng con còn khó khăn mới phải nhờ mẹ, đấy là tình thân, ruột thịt. Giờ vợ chồng con trả tiền cho mẹ như người ta trả lương giúp việc thì khác gì người dưng nước lã?
Mà điều nữa là chúng con cũng muốn ở gần mẹ thay vì để mẹ ở nhà một thân một mình. Mẹ nói thế này con vừa buồn vừa khó xử. Nếu mẹ thực sự cảm thấy không muốn thì chúng con sẽ đưa mẹ về, thằng bé con gửi đi nhà trẻ cũng được“.
Nghe Thùy nói vậy, mẹ chồng cô ngượng chín mặt, ngại ngùng không nói thêm được câu gì. Hôm sau, Thùy đang lúi húi nấu ăn sáng thì mẹ chồng cô đứng đằng sau, bất ngờ thỏ thẻ nói: “ Thằng bé còn nhỏ quá, đi nhà trẻ thì tội nghiệp, thôi để mẹ ở đây hỗ trợ vợ chồng con“.
Theo afamily.vn
Nhiều người chồng không biết rằng vợ của mình rất cô đơn trong cuộc hôn nhân này
Đàn ông lạ lắm. Chuyện đông tây ở đâu cũng rành, chuyện của thiên hạ ở đâu cũng biết nhưng lại chẳng hiểu được người vợ bên cạnh mong muốn những gì.
Phụ nữ sống bằng trái tim, bằng cảm giác nên thường suy nghĩ, thường khổ tâm. Nhiều khi một hành động tỏ ý quan tâm, thương yêu của chồng khiến họ vui cả tháng. Một câu nói vô tâm của chồng cũng đủ khiến họ buồn bã cả ngày. Đàn bà là vậy, khi có chồng có con đều lấy gia đình làm trọng. Mọi niềm vui, mọi hy vọng đều gắn với chồng con. Còn đàn ông thì khác, ngoài vợ con ra họ còn nhiều điều để quan tâm lắm. Và có những người đàn ông còn xếp vợ con sau cả công việc, bạn bè, những thú vui bên ngoài...
Với phụ nữ, nhiều khi một câu nói vô tâm của chồng cũng khiến họ buồn bã cả ngày - Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà bước vào hôn nhân vài ba năm, khi nghĩ về mình của nhiều năm về trước thấy thật ngây thơ, có phần ấu trĩ. Bởi, ai cũng đã từng nghĩ có chồng là hạnh phúc, là bình yên. Cuộc sống mình sẽ chẳng còn cô đơn, buồn tủi. Vui thì có người san sẻ, buồn thì có người bên cạnh ủi an. Những bữa cơm ấm áp, rộn tiếng cười. Một mái nhà ấm áp, cùng những đứa con ngoan. Tất cả những người phụ nữ trước khi kết hôn đều kì vọng, đều kí thác hạnh phúc của mình vào cuộc sống hôn nhân.
Nhưng niềm vui, hạnh phúc đâu có chia đều cho tất cả phụ nữ. Hạnh phúc dường như ở đâu đó rất xa xôi mà nhiều người phụ nữ có chồng vẫn không cảm nhận được. Có chồng đấy mà như không. Buồn tủi đấy mà dẫu có khóc, có nói ra thì chưa chắc chồng đã hiểu, trái lại còn bị coi là phiền phức, yếu đuối. Nằm cạnh chồng đấy mà sao thấy mình trơ trọi, cô đơn vô cùng.
Cô đơn nhất với phụ nữ chính là bị đối xử nhạt nhẽo như người dưng nước lã. Tình yêu của đàn ông đã chết dần, chết mòn theo những chặng đường hôn nhân. Nhiều khi một câu nói yêu thương, một cử chỉ tỏ vẻ quan tâm của chồng cũng là điều quá xa xỉ. Phụ nữ luôn trọng tình cảm nên điều đó khiến họ rất đau lòng, khổ tâm.
Cô đơn nhất với phụ nữ chính là cảm giác bị đối xử như người dưng nước lã - Ảnh minh họa: Internet
Đàn ông nhiều khi chẳng biết vợ mình cần gì và muốn gì. Đàn ông lạ lắm. Chuyện đông tây ở đâu cũng rành, chuyện của thiên hạ ở đâu cũng biết nhưng lại chẳng hiểu được người vợ bên cạnh mong muốn những gì. Đâu phải một tháng đưa vài ba triệu là coi như xong trách nhiệm. Đâu phải cứ sống như khách trọ trong chính căn nhà mình thì cuộc sống nghiễm nhiên yên bình.
Cái cảm giác cô đơn trong hôn nhân của người phụ nữ nhiều khi rất khó lí giải. Đàn ông không thấu, không cảm được nên quay ra trách móc phụ nữ phiền hà, khó chịu: "Tôi phải sống như thế nào nữa thì mới khiến cô hài lòng". Rất nhiều người phụ nữ cô đơn trong hôn nhân nhưng không thể nói rằng: Em cần anh cho em thấy tình yêu vẫn luôn tồn tại trong mái nhà này!
Phụ nữ thật ra chỉ cần những điều rất đơn giản, rất nhỏ bé từ chồng - Ảnh minh họa: Internet
Phụ nữ khó hiểu nhưng thực ra họ chỉ cần những điều rất nhỏ bé từ người đàn ông họ yêu. Nỗi cô đơn trong hôn nhân không đến từ thiếu thốn tiền bạc, vật chất mà là họ không cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm của chồng. Đàn ông chẳng cần làm những điều lớn lao vĩ đại, chỉ cần ôm lấy người phụ nữ, cho họ biết rằng mình vẫn luôn bên cạnh, vẫn luôn quan tâm. Như vậy, đã là một người chồng tốt!
Theo phunuvagiadinh.vn
Đàn bà buông tay bởi vì người đàn ông không biết trân trọng Vì biết mình ở lại cũng chẳng để làm gì nên phụ nữ mới chọn cách rời đi. Vì biết bản thân mình có cố gắng cỡ nào cũng trở thành vô nghĩa nên họ chọn cách buông tay. Nhẫn tâm nhất trong tình yêu và hôn nhân chính là người phụ nữ bị đối xử như người dưng nước lã. Điều nghịch...