Mẹ chồng hơi tí là xin tiền đi chơi
Khi mới về làm dâu, tôi thường xuyên cho tiền mẹ. Hàng tuần cho mẹ vài trăm để mẹ tiêu vặt vì mẹ nhiều tuổi, đã về hưu lại không làm thêm cái gì.
Phận làm con làm cái, nhất là làm con dâu, tôi cũng muốn phụng dưỡng mẹ, thể hiện tấm lòng với người mẹ chồng của mình.
Sau này tôi mới biết mẹ thời trẻ là người đàn bà rất đẹp và cũng nổi tiếng là người biết ăn, biết chơi. Trước đây, mẹ có gu thời trang cực chuẩn, nhìn vào những bức ảnh thời trước của mẹ, thấy mẹ đã ăn mặc sành điệu lắm rồi. Chẳng trách bây giờ, khi về làm dâu, tôi vẫn thấy mẹ đẹp lão lạ thường. Dù đã 60 tuổi nhưng nhìn mẹ vẫn còn trẻ và xuân sắc.
Ban đầu tôi cho tiền, mẹ ngại không nhận vì mẹ nói mình có lương hưu. Nhưng dần dần, tôi cứ đưa thì mẹ cũng nhận. Tôi thi thoảng chở mẹ đi sắm đồ, thật ra tôi muốn mẹ coi tôi như người nhà nên tạo không khí thoải mái, thân thiết, cùng đi mua bán với mẹ thì tình cảm hơn. Mẹ cũng hồi hở nhận những thứ tôi mua cho mẹ và khen đẹp làm tôi rất vui lòng.
Rồi, tôi thấy mẹ hay đi chơi với mấy cô hàng xóm, các bác các cô thời còn học cùng cũ. Mẹ cũng ăn diện hơn, chịu khó trang điểm mặc đẹp hơn. Phải nói là khi mẹ ăn mặc gọn gàng chỉnh tề vào, nhìn mẹ trẻ ra nhiều.
Sau đó vì mấy tháng lương lậu của tôi trục trặc, công ty cũng nợ lương nên tôi không đưa tiền cho mẹ được nữa, và cũng hạn chế mua sắm cho mẹ. Khi đó, mẹ chủ động xin tiền tôi. Mẹ nói, vì tiêu pha nhiều, lại bạn bè gặp nhau nhiều nên mẹ hết tiền. Mẹ muốn tôi cho mẹ mượn. Nói là mượn nhưng con cái nào lấy của mẹ, cớ gì bây giờ mẹ không đi làm. Chẳng phụng dưỡng được mẹ lại còn đòi tiền của mẹ thì người ta cười cho.
Ban đầu tôi cho tiền, mẹ ngại không nhận vì mẹ nói mình có lương hưu. Nhưng dần dần, tôi cứ đưa thì mẹ cũng nhận. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Biết tôi dễ chịu nên lúc nào mẹ cũng chỉ hỏi tôi tiền, tôi cũng vì ngại, có khi còn đi vay thêm, hoặc là hỏi chồng mượn tạm để mang cho mẹ. Bản thân tôi cũng hơi bất ngờ vì mẹ hay hỏi xin tiền, mà hỏi xin liên tục. Khi thì việc này, khi thì việc nọ.
60 tuổi còn ăn chơi như thời trẻ
Vì không yên tâm với chuyện của mẹ nên tôi đã nói thẳng với chồng chuyện này. Chồng tôi sợ mẹ ra ngoài, bị ai đó chài mồi lại mang tiền cho người ta nên bảo tôi bám theo bà. Nào ngờ, tối nào cũng thấy bà ăn mặc diện, đẹp, đi tập lớp khiêu vũ tuổi già với mấy ông bà cùng lứa. Rồi có khi còn đi vào cả quán hát, tụ tập cùng với mấy người, hát hò tới khuya mới về.
Hôm rồi, tôi có bắt gặp mẹ đi mua nước hoa cùng một bác bạn hay tới nhà chơi. Mà mẹ vào cửa hàng xịn, toàn là nước hoa đắt tiền. Dạo này mẹ còn hay đi giày cao gót, hôm rồi thấy mẹ cũng mới mua một đôi. Tôi nghĩ, có lẽ mẹ không dám xin tiền chồng tôi, vì anh vốn khó tính, hoặc là mẹ nghĩ con dâu cả nể, sẽ cho mẹ nhiều hơn. Thế nên, mẹ lúc nào cũng hỏi tiền, rồi đổ vào mấy cuộc tiệc tùng cùng mấy người già.
Thật ra tôi không tiếc tiền cho mẹ nhưng sợ mẹ đã nhiều tuổi, lại ăn chơi bên ngoài như thế sẽ không tránh khỏi việc bị thiên hạ dị nghị. Giờ mẹ lại còn son phấn, lại còn lòe loẹt, lại còn giày cao khiến phận làm dâu như tôi cũng ái ngại. Chồng nói tôi nên rút kinh nghiệm, không cho mẹ tiền nữa để mẹ cũng không có điều kiện mà ăn chơi. Nhưng thật tình, mẹ chồng nghỉ hưu, già cả, hỏi xin tiền, con dâu có mà không cho, tôi khó lòng mà làm được.
Theo VNE
"Nuốt nhục" khi sống chung nhà chồng
Hồi con gái, tôi sung sướng bao nhiêu, được cha mẹ cưng chiều và có thể tự do làm theo ý mình thì khi có chồng rồi, tôi càng thất vọng, khốn khổ bấy nhiêu.
Qua bốn năm yêu nhau, chúng tôi luôn gắn bó, tưởng chừng đã rất hiểu và phù hợp tính nhau. Vậy mà không hiểu sao, sau khi cưới chỉ một thời gian ngắn, về sống chung trong gia đình chồng thì cuộc sống dường như đã bị đảo lộn khiến tôi vô cùng buồn nản, thất vọng.
Tôi chợt nhận ra là chồng tôi quá nhu nhược, chẳng bao giờ có chính kiến mà chỉ biết nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ và người nhà. Mà gia đình anh thì đông người, từ ba mẹ, anh chị em, thậm chí cả bà con, ai cũng ưa góp ý, dạy dỗ.
Hai vợ chồng tôi đều có việc làm ổn định, thu nhập khá. Hàng tháng, tôi nộp tiền ăn, sinh hoạt cho mẹ anh và thường mua quà bánh, đồ dùng, thỉnh thoảng còn đưa thêm tiền xài vặt cho ba mẹ, anh chị em. Mọi người vẫn vui vẻ nhận nhưng trong cách cư xử của họ lại tỏ ra ích kỷ, không biết điều và nể trọng tôi.
Cô em kế anh dữ như bà chằn nhưng làm biếng có hạng, chỉ ưa chưng diện và xài tiền nên đã cứng tuổi mà chưa ai dám "rước". Cậu em trai thì ham vui, đua đòi theo đám bạn chuyên cúp cua đi quậy phá. Cả nhà anh đều biết điều đó nhưng không ai dám nói, vả lại có nói cũng chẳng được thậm chí hễ có chút va chạm gì là cả nhà lập tức bênh vực tụi nó!
Tôi có nghề nghiệp, có đủ điều kiện để tự lập và lo cho gia đình nhỏ của chúng tôi, chẳng lẽ tôi không thể tự đảm nhận vai trò người chủ gia đình của mình? (ảnh minh họa)
Ngược lại vợ chồng tôi làm ăn đàng hoàng, sống nghiêm túc và có trách nhiệm với gia đình thì họ lại ưa làm khó dễ và can thiệp cả vào những chuyện riêng, nhiều khi nói xúc xiểm, dễ gây hiểu lầm hay mâu thuẫn giữa tụi tôi. Cách xử đó tỏ ra là họ rất hẹp hòi, chỉ quan tâm tới người nhà mình, sợ anh bị thiệt thòi, lép vế với vợ nên cứ luôn xét nét tôi và xúi giục anh phải nắm quyền quản lý mọi chuyện trong nhà. Điều đó khiến tôi rất buồn bực và khó chịu.
Tôi có nghề nghiệp, có đủ điều kiện để tự lập và lo cho gia đình nhỏ của chúng tôi, chẳng lẽ tôi không thể tự đảm nhận vai trò người chủ gia đình của mình? Vậy mà từ chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà, cần mua sắm, thay đổi cái gì không ai thèm để ý đến tôi mà đều do ba mẹ anh sắp xếp và anh răm rắp nghe theo. Một mặt ba mẹ anh luôn sợ tôi "ỷ kiếm nhiều tiền" mà lên mặt và xài phí nên muốn thâu tóm hết, chỉ muốn tôi đưa tiền cho họ chủ động tiêu xài hoặc dành dụm.
Tôi không muốn nói xấu nhà chồng nhưng quả thực những chuyện như vậy khiến tôi rất buồn bực. Tôi luôn phải "nuốt tủi giận vào lòng", nhưng đôi khi chỉ muốn nổi khùng lên vì sự vô lý đó. Hồi con gái, tôi sung sướng bao nhiêu, được cha mẹ cưng chiều và có thể tự do làm theo ý mình thì giờ đây càng thất vọng, khốn khổ bấy nhiêu. Nhiều lúc cảm thấy bế tắc, không lẽ tôi sẽ phải chịu đựng cuộc sống chung chán ngắt này hoài sao?
Hoài Lam (TP. Vũng Tàu)
Hoài Lam thân,
Một gia đình toàn những nhân vật đặc biệt, từ cô em chồng làm biếng và dữ dằn, cậu em ham chơi bời tới cha mẹ, bà con... đều chỉ lợi dụng tiền bạc, quà cáp mà lại xử sự ích kỷ lạ lùng, thậm chí còn xúi bẩy, gây mâu thuẫn bất hòa ảnh hưởng tới cuộc sống, hạnh phúc của bạn như vậy, kể cũng đáng ngạc nhiên.
Thực không thể mong sự phù hợp hoàn hảo nhưng cũng đừng có tâm lý bất mãn, chỉ thấy ở mọi người trong nhà chồng những điều xấu. (ảnh minh họa)
Tôi không hiểu bạn tìm hiểu thế nào, suốt bốn năm trời yêu đương gắn bó mà chẳng biết gì về sự khác biệt lối sống gia đình tệ hại như thế, nên mới chung sống chưa lâu đã phải đau khổ, thất vọng. Từ cuộc sống thời con gái trong vòng tay yêu thương của cha mẹ bước vào cuộc sống làm vợ, làm dâu, sống chung với gia đình chồng là sự khác biệt rất lớn mà những cô vợ trẻ phải có sự chuẩn bị tâm lý và biết cách để làm quen, hòa nhập. Trong môi trường gia đình mới rất phức tạp với nhiều thói quen, cá tính khác mình và gia đình mình, cần có nhận thức đúng để biết cách dung hòa các sự khác biệt đó.
Thực không thể mong sự phù hợp hoàn hảo nhưng cũng đừng có tâm lý bất mãn, chỉ thấy ở mọi người trong nhà chồng những điều xấu. Nên có cái nhìn thông cảm, rộng lượng hơn để chấp nhận lẫn nhau chứ đừng ỷ mình làm ra tiền, cho người ta nhiều mà đòi hỏi họ nể trọng mình. Mà giả sử họ có vì vậy mà tỏ ra "lấy lòng" bạn thì điều đó cũng kém ý nghĩa vì sự nể trọng đó phải xuất phát từ tình cảm thực chứ không thể mua bằng tiền, quà cáp. Theo tôi, bạn cần chủ động tổ chức lại cuộc sống, khi đã khác biệt lối sống, nếu có điều kiện nên ở riêng thì tốt hơn.
Mong bạn sớm tìm được cách hòa nhập với gia đình và sẽ được hạnh phúc!
Theo VNE
Sợ 'xanh mắt' vì 2-9 phải gặp mẹ chồng Ngày nào cũng đếm, đếm và đếm... Đếm vì sợ cái ngày nghỉ lễ dài dài, những 3 ngày lận và phải về nhà chồng, phải gặp mẹ chồng. Tôi vốn ám ảnh chuyện về quê chồng, chỉ về một ngày cũng đã xanh mặt chứ đừng nói là về tới 3 ngày. Tôi lo lắng nên mất ăn mất ngủ mấy ngày...