Mẹ chồng gọi điện cho thông gia gửi trả con dâu “về nơi sản xuất”, bố tôi đáp đúng một câu khiến bà cứng họng
Khi bước chân vào hôn nhân, tôi đã biết trước chuyện mình sẽ phải đối diện với nhiều khó khăn, nhưng không ngờ mọi thứ lại khủng khiếp đến vậy.
Tôi 26 tuổi, vừa kết hôn năm ngoái, còn 2 tháng nữa mới đến kỷ niệm một năm ngày cưới thế mà đã phải vội vàng nghĩ đến chuyện ly hôn.
Chúng tôi đến với nhau cũng bằng niềm tin, bằng tình yêu và sự khao khát vun đắp một mái ấm gia đình. Nhưng thực tế lại không đơn giản như tôi nghĩ, hôn nhân là một thử thách rất lớn và không chỉ còn gói gọn trong chuyện yêu đương của hai người nữa.
Những ngày đầu về làm dâu, tôi bị sốc vì mẹ chồng. Vì trước đây tôi cũng ít tiếp xúc với mẹ nên không hiểu rõ lắm về bà, đến khi làm con dâu của mẹ tôi mới thực sự đi từ bất ngờ này sang ngỡ ngàng khác. Mẹ chồng tôi rất độc đoán, ghê gớm và cổ hủ. Bà luôn điều khiển để bắt người khác phải sống theo ý mình, muốn biến tôi thành một người con dâu như bà mong muốn.
(Ảnh minh họa)
Tôi nghĩ rằng mình không cần phải làm như vậy, ai cũng muốn được là chính mình. Từ đó, mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng bắt đầu căng thẳng. Việc này lại lan sang việc khác, bà thay đổi tôi không được liên quay sang bắt bẻ con dâu hết chuyện này đến chuyện khác. Việc gì tôi làm cũng khiến bà ngứa mắt, khó chịu. Rồi bà buông lời mạt sát, mắng mỏ tôi khiến tôi thực sự sợ hãi một người mẹ chồng như vậy.
Cộng thêm chuyện tôi đã kết hôn gần 1 năm nay mà không có con càng làm bà có cớ để nói tôi thế này thế khác, thậm chí vu khống, đặt điều cho tôi nhiều chuyện vô lý. Chồng tôi thì nhu nhược, nghe mẹ, bênh mẹ… Thế là tôi lạc lõng giữa nhà chồng.
Video đang HOT
Bố mẹ đẻ của tôi cũng biết chuyện tôi đi làm dâu khổ sở lắm. Nhưng ông bà vẫn khuyên tôi cố gắng, rồi dần dần mẹ chồng sẽ nhìn thấy những ưu điểm của mình. Nghe bố mẹ động viên tôi cũng thoải mái hơn, lại tự nhủ phải cố gắng hơn nữa.
Nhưng càng cố càng hỏng, hôm ấy, sau khi bị mẹ chồng xúc phạm vì bà nghe ai đó nói tôi ngày xưa ăn chơi, hư hỏng, yêu đương lăng nhăng lắm, thế nên bây giờ mới khó sinh con. Không bằng chứng, chỉ là những lời nói suông từ người nào đó mà bà sẵn sàng quy tội cho tôi. Ngay cả chồng tôi cũng trợn mắt lên mà mắng mỏ, chì chiết vợ.
“ Nhà này không chứa chấp cái loại con dâu mất nết. Con trai tôi nó dại nên bị cô lừa. Cô đi khỏi nhà này ngay lập tức, tôi trả cô về cho bố mẹ cô giáo dục lại” – mẹ chồng chỉ tay vào mặt tôi mà nói.
(Ảnh minh họa)
Chưa hết, bà còn gọi cho bố đẻ của tôi mà xúc phạm ông không biết dạy con, sang dẫn con gái về mà giáo dục lại. Bà bật loa to, có lẽ muốn cố tình để tôi nghe thấy phản ứng thất vọng của bố mình. Nhưng bất ngờ, bố tôi dõng dạc tuyên bố: “ Thưa bà, cháu nó đã về làm dâu nhà bà, bà từng mang trầu cau, lễ vật đến đón cháu thì bây giờ nếu bà muốn trả cháu về cho nhà tôi thì bà hãy đàng hoàng đưa nó về đây cho tôi, tôi nhận.
Con tôi gả đi danh chính ngôn thuận có cưới hỏi đàng hoàng chứ nó chẳng xin xỏ, ăn nhờ ở đậu gì ở nhà bà nên bà cư xử sao cho lịch sự, phải phép bà nhé“.
Mẹ chồng tôi cứng họng sau những lời nói của ông thông gia, lúng túng tắt điện thoại mà không nói thêm được câu gì rồi bỏ lên phòng.
Hôm sau bố gọi cho tôi hỏi tình hình, ông bảo ông nói thế cho mẹ chồng tôi bớt hống hách thôi còn ông cũng chẳng luyến tiếc gì nhà thông gia như vậy. Bố nhắn tôi: “ Nếu không hạnh phúc thì về, bố mẹ luôn ở bên con“…
Theo Afamily
Về nhà đột ngột giữa trưa, tôi bàng hoàng khi thấy vợ đang bắt mẹ quỳ dưới nền nhà
Vì tập tài liệu quan trọng nên tôi buộc phải chạy về nhà giữa trưa để rồi chứng kiến cảnh tượng khó tin.
Tôi mất cha từ sớm. Mẹ tôi kể khi tôi được 2 tuổi, mới biết đi lẫm chẫm mà nhà tôi ở mặt đường, cha vì cứu tôi thoát khỏi một chiếc xe tải mà mất. Mẹ nói lúc đó tôi chẳng biết gì, chỉ ngồi bệt xuống đường mà khóc lóc.
Tôi không gặp cha nhưng qua những lời mẹ kể, tôi thương cha và hối hận lắm. Nếu như tôi lớn hơn một chút, hiểu biết hơn một chút thì cha tôi đã không mất đi. Mẹ tôi cũng không phải khổ sở nuôi tôi một mình.
Tôi vẫn nhớ khi tôi còn nhỏ, có vài người đàn ông tìm đến nhà hỏi cưới mẹ nhưng mẹ không chịu. Mẹ hay ôm tôi nói ngậm ngùi: "Mẹ chỉ có mỗi ba con là chồng thôi. Sau này chỉ có mỗi con là chỗ dựa thôi con trai à". Lúc đó, tâm trí non nớt của tôi vẫn nghĩ mình sẽ giàu thật giàu để là chỗ dựa cho mẹ.
Nào ngờ, bây giờ chính tôi đẩy mẹ vào đường đau khổ và tủi nhục hơn.
Hiện tại, mẹ tôi đã hơn 60 tuổi và đang mắc bệnh đãng trí. Bà lẩn thẩn, nói năng tùy tiện, thỉnh thoảng còn la hét. (Ảnh minh họa)
Tôi mới lấy vợ hơn một năm nay. Trước khi cưới tôi đã nói rất rõ ràng với vợ mình là cô ấy sẽ nghỉ việc để chăm sóc mẹ tôi. Hiện tại, mẹ tôi đã hơn 60 tuổi và đang mắc bệnh đãng trí. Bà lẩn thẩn, nói năng tùy tiện, thỉnh thoảng còn la hét. Trước đây, tôi thuê giúp việc chăm nom mẹ nhưng giờ có vợ thì vợ tôi phải làm điều đó. Cô ấy là con dâu thì chăm sóc mẹ chồng là điều hiển nhiên. Hơn nữa tôi đi làm lương rất cao, ngoài đưa tiền cho vợ để lo toan nhà cửa, tôi còn biếu bố mẹ vợ một tháng vài triệu đồng làm quà.
Vì tin tưởng vợ nên tôi không bao giờ nghĩ đến việc lắp camera. Có vài lần tôi thấy cánh tay mẹ xuất hiện vết bầm tím, hay khóe miệng có dấu trầy. Song tôi luôn tin vợ. Cô ấy nói mẹ bị ngã trong nhà tắm mà cô ấy lại yếu nên không đỡ nổi mẹ. Rồi có khi mẹ ăn nhanh quá nên bị bỏng. Có khi mẹ bị trượt chân ở cầu thang nên khắp người trầy trụa. Mà nhà tôi kín cổng nên cũng chẳng ai biết bên trong thế nào.
Thỉnh thoảng tôi nghe hàng xóm kể có nghe tiếng la hét trong nhà nhưng chẳng nhìn thấy gì cả. Tôi hỏi vợ, cô ấy lại nói do mẹ đi đứng không cẩn thận nên cô ấy phải hét lên để mẹ sợ mà dừng lại. Còn có khi mẹ tôi tự la hét, cô ấy chẳng làm gì được. Thấy vợ suốt ngày quanh quẩn việc nhà cửa và chăm mẹ, tôi cũng thương. Rồi tôi hỏi mẹ, mẹ vẫn ú ớ nói con dâu tốt. Như thế thì tôi nghi ngờ vợ sao được?
Thuê người ngoài tôi không yên tâm, mà chẳng lẽ tôi lại nghỉ làm để chăm mẹ thì lấy gì sống? (Ảnh minh họa)
Cho đến trưa hôm qua, tôi để quên tập tài liệu quan trọng nên chạy về lấy. Đây là lần đầu tiên tôi về nhà đột ngột thế này. Vừa vào nhà, đập vào mắt tôi là cảnh tượng khó tin. Vợ tôi đang điềm nhiên ngồi trên ghế sô pha xem tivi, ăn hạt dưa, còn mẹ tôi quỳ dưới nền đất, cả người đều bẩn thỉu. Vì cô ấy ngồi quay lưng về phía cửa nên không biết tôi về và vẫn to tiếng mắng mỏ mẹ tôi.
Tôi chạy vào đỡ mẹ dậy trong sự kinh ngạc của vợ mình. Cô ấy nhanh chóng đứng dậy, mặt tái đi nhưng vẫn không ngừng biện minh cho mình. Cô ấy nói mẹ tôi tự ngã trong nhà tắm nên cả người bẩn hết. Nhưng rõ ràng vết bẩn này là phân, bốc mùi hôi thối. Vậy mà cô ấy còn chống chế để bao che cho bản thân. Quá giận, tôi vung tay tát vợ rồi đuổi cô ấy ra khỏi nhà.
Hôm nay tôi tự ở nhà chăm mẹ. Đúng là không dễ dàng gì. Nhưng tôi không thể tha thứ cho vợ mình được. Tôi sẽ nộp đơn ly hôn ngay. Vấn đề là ai sẽ chăm sóc mẹ tôi đây? Thuê người ngoài tôi không yên tâm, mà chẳng lẽ tôi lại nghỉ làm để chăm mẹ thì lấy gì sống?
Theo Afamily
Mẹ chồng nổi tiếng ghê gớm, khó chiều nhưng nhờ có "bảo bối" khéo chống đỡ nên nàng dâu dù bị nạt nộ cũng vẫn thấy ấm lòng Chị Lan tâm sự, biết mẹ chồng không ưa mình nên lúc nào chị cũng dặn mình phải cố gắng. Tiếc rằng dù chị có nỗ lực tới mấy bà vẫn không dành cho chị dù chỉ 1 chút thiện cảm... Mấy đồng nghiệp cùng phòng tới nhà chị Lan chơi, gặp mẹ chồng chị ai cũng sợ vì bà thật sự rất...