Mẹ chồng ‘gào rát tai’ vì không biết đẻ, tôi quyết định ly hôn thì việc bất ngờ xảy ra
Lấy nhau vài năm chẳng thể mang bầu, mẹ chồng gây áp lực ép chúng tôi ly hôn để con trai bà có thể lấy vợ khác.
Chúng tôi yêu nhau từ thuở bần hàn. Lúc đó, cả hai vẫn đèo nhau trên chiếc xe đạp ‘cà tàng’. Nhưng tôi không hề cảm thấy xấu hổ mà luôn tự hào vì người yêu biết quan tâm. Nhiều người khuyên tôi: ‘Mày nên bỏ cái thằng đó đi, chẳng có gì nổi bật, nhà lại nghèo. Với nhan sắc của mày, đầy thằng khao khát muốn được làm người yêu’.
Bạn tôi nói không sai. Đúng là nếu cho anh đứng giữa đám đông thì sẽ bị “chìm nghỉm” vì chẳng có gì nổi bật, trong khi tôi lại được xếp vào những người xinh xắn, ưa nhìn. Nhưng thời đó, tôi nghĩ đơn giản “yêu là yêu thôi”, chỉ cần thấy tim mình ấm áp là đủ. Người cùng mình đi qua tất cả những gian khó thì sau này anh sẽ biết trân quý vợ.
Khi về ra mắt, tôi được bố mẹ anh quý mến. Biết bố mẹ tôi cũng là cán bộ công chức, gia đình cơ bản thì mẹ anh càng hối thúc làm đám cưới. Lúc đó, tôi đã ra trường một năm và có công việc ổn định. Được hai bên gia đình tác hợp, tôi gật đầu đồng ý cưới.
Ngày mới về, tôi được mẹ chồng quý mến (Ảnh minh họa)
Lúc mới về làm dâu, tôi được mẹ chồng đối xử rất tốt, coi như con ruột. Không bị gia đình chồng “làm khó” nên cuộc sống của tôi rất yên bình. Có điều, anh là con trưởng nên mẹ mong chúng tôi sớm có con để ông bà có cháu bế.
Dù không kế hoạch nhưng một năm, rồi hai năm… trôi qua, tôi vẫn chưa có bầu. Mẹ chồng cũng lo lắng nên mua thuốc đông, thuốc tây cho con dâu uống nhưng công cốc. Cuối cùng, vợ chồng tôi quyết định đi khám. Bác sĩ nói chồng bị yếu, còn tôi tắc 1 vòi trứng.
Video đang HOT
Vợ chồng vẫn không từ bỏ hy vọng có con. Nhưng sau một năm nữa, tôi vẫn không có thai. Mẹ chồng vì thế cũng thay đổi thái độ với nàng dâu. Ban đầu, bà bóng gió việc con dâu không biết đẻ. Về sau bà nói thẳng mặt và khuyên tôi ly hôn để chồng có thể đến với người khác. Tôi còn yêu anh nên không muốn buông mặc cho mẹ chồng “ gào rát tai”.
Mẹ chồng thay đổi thái độ và liên tục gây áp lực với tôi về chuyện mang bầu (Ảnh minh họa)
Tôi âm thầm vay mượn bạn bè và tích cóp tiền để làm thụ tinh ống nghiệm. Thế rồi, tôi thất bại, tay trắng… Lúc tôi mệt mỏi, bế tắc nhất thì chồng lại thay đổi. Anh âm thầm chiều theo ý mẹ khi hẹn hò với một người phụ nữ góa chồng. Tôi hỏi thì anh nói cả hai chỉ là bạn bè. Nhưng trong thâm tâm, tôi biết anh đã thay lòng đổi dạ mất rồi.
Trách anh một, tôi lại tự trách bản thân mình mười. Tôi viết đơn ly hôn. Nhưng điều đau đớn nhất của tôi là chồng không níu kéo mà nhanh chóng ký vào tờ đơn. Có lẽ: “Khi bình yên người ta thường quên những lời thể trong giông bão”. Nếu anh thực sự yêu thì chúng tôi cũng có thể tìm giải pháp khác như nhận con nuôi. Tôi đã hy vọng hão huyền mà không biết chồng mình đã khác xưa.
Trước ngày hầu tòa, tôi phát hiện mình có thai (Ảnh minh họa)
Tròn một tuần đưa đơn cho chồng ký, chuẩn bị ra tòa thì điều bất ngờ xảy đến là tôi phát hiện mình có thai. Điều này, vô tình đã đẩy tôi vào tình huống khó xử. Sau khi suy nghĩ kỹ, tôi vẫn muốn con mình có bố. Tôi gọi điện cho anh báo tin có bầu. Cả anh và mẹ chồng đều bất ngờ trước việc này.
Anh đưa tôi đi khám và kiểm tra. Tôi nhìn thấy niềm vui trong mắt anh, ánh mắt trìu mến ấy đã lâu rồi tôi không được nhìn thấy. Tôi về lại nhà chồng và hủy việc ly hôn. Mẹ chồng và chồng lại đối xử tốt với tôi như trước. Nhưng tôi không hiểu sao mình vẫn cảm thấy trống trải. Có lẽ chính những ký ức tồi tệ mà cách họ đối xử trước đây khiến tôi hoang mang. Liệu tôi có đang suy nghĩ nhiều quá không?
Theo GĐVN
Đàn bà thời này có 'dại' mới hy sinh đến mức quên mình?
Chị muốn tôi hiểu rằng đàn bà chỉ có dại mới hy sinh đến quên mình. Vì đàn ông đến cuối cùng vẫn chẳng đủ trân trọng và bao dung với quá nhiều hy sinh của đàn bà
Lúc anh dẫn chị về nhà, tôi đã tỏ vẻ không thích. Vì so với anh, chị chẳng có gì là xứng đôi vừa lứa. Và chắc cũng vì tôi có phần ích kỉ trong tình cảm gia đình. Anh vốn dĩ rất cưng chiều tôi. Tôi không muốn người phụ nữ nào xen vào tình cảm anh em của tôi và anh trai mình. Tôi thừa nhận rằng mình đã rất trẻ con. Chị biết điều đó trước khi tôi tự nhận thức được. Đó chị luôn rất nhân nhượng với những hành xử chẳng mấy hay ho của tôi. Ngay cả khi chị trở thành chị dâu chính thức của tôi, chị vẫn luôn yêu thương tôi một cách rất giản dị và chân thành.
Tôi còn nhớ, thuở đó anh và chị đã có nhà ở thành phố, cuộc sống cũng chỉ vừa đủ cho hai vợ chồng. Một năm sau ngày cưới của anh chị thì tôi đậu đại học. Tôi muốn vào ký túc xá của trường để tiện cho việc học, cũng không muốn làm phiền cuộc sống của anh trai. Nhưng chị cứ nằng nặc muốn tôi về ở cùng. Ba mẹ tôi sợ tôi cực khổ khi sống một mình nên cũng nhất quyết bắt tôi về sống với hai anh chị. Thế là dù không muốn, tôi vẫn trở thành một thành viên bất đắc dĩ trong tổ ấm nhỏ bé của anh trai mình. Những tháng ngày đó, cả cuộc đời chắc tôi cũng không thể quên được
Tôi lên học được khoảng một năm thì ba tôi đổ bệnh nặng. Cả nhà có bao nhiêu đất đai ruộng vườn gì đều bán hết sạch để chạy chữa cho ba tôi. Anh tôi khi đó cũng bù đầu với những việc làm thêm anh gắng thu xếp để xoay tiền. Chị cũng bắt đầu tăng ca, nhận thêm việc ở nhà. Thời gian đó, chị là người lo toan hết mọi chi phí học hành cho tôi. Chị cũng về quê thăm ba mẹ tôi hàng tuần, dù công việc có cực thế nào
Gia đình tôi dần cũng vượt qua thời gian khó khăn. Chị dâu tôi ngày một gầy gò và héo úa hơn. Chị có thai nhưng cũng không được mập mạp như người khác. Tôi vốn không đủ nhạy cảm để nhận ra điều đau lòng sau đó. Chính là anh trai tôi ngoại tình. Chị vẫn luôn vui vẻ và dịu dàng trước mặt tôi, một lòng hy sinh cho gia đình..
Có nhiều hôm, ba mẹ tôi lên khám bệnh vài ngày, cũng chỉ có chị là người chăm lo cho ông bà. Bao nhiêu chuyện trong dòng họ, gia đình, quần áo, từng đôi giày chiếc vớ của anh chị đều lo chu toàn. Chị ngày một giản dị đến mức khó coi, còn anh lại bảnh bao trong giàu sang. Anh trai tôi như đã bị chính cuộc sống đầy cám dỗ cuốn đi tự lúc nào. Anh trở nên cộc cằn và khó chịu vô cùng.
Ngày chị tôi sinh đứa con thứ hai, anh tôi không vào viện. Chỉ có tôi bên chị trong giờ phút sinh tử ấy mà thôi. Tôi gọi cho anh, lại nghe tiếng đàn bà léo nhéo bên tai. Vậy mà chị vẫn chưa một lần trách anh. Là như nhược hay hiền lành, là cam chịu hay bất chấp, tôi vẫn không thể định nghĩa được. Tôi chỉ biết rằng, tôi thương chị, thương cho phận đàn bà cứ mải miết hy sinh quên mình như thế.
Ảnh: Internet
Tôi đứng giữa tình thương anh trai và người chị dâu đầy vết thương của mình. Tôi trách anh quá tệ nhưng lại chẳng thể giúp chị bớt những cơ cực. Chỉ đến một ngày, nhân tình của anh tìm đến nhà chị, cô ta thẳng thừng tát đứa cháu bé nhỏ của tôi. Đó là lần đầu tiên tôi thấy chị lao đến đánh một người, như con mèo từng hiền lành trở nên điên cuồng cào xé kẻ thù. Sau hôm đó, chị quyết định ly hôn. Tôi hiểu chị có thể nhân nhượng anh nhiều như thế là vì chị muốn con mình có thể sống hạnh phúc hơn khi có cha. Và chị muốn ly hôn cũng là vì muốn bảo vệ con khỏi nhân tình của anh.
Những ngày tháng sau đó chẳng mấy dễ dàng cho chị khi một mình chăm hai cháu. Dù tôi và gia đình cũng đã giúp chị rất nhiều. Vì tôi và ba mẹ hiểu chị là một người đàn bà quá tốt để tiếp tục ở bên anh trai tôi. Rồi chị cũng đủ mạnh mẽ để làm lại từ đầu. Một ngày kia, tôi nghe tin chị lấy chồng. Anh trai tôi gục đầu như kẻ bại trận. Tôi biết, sẽ không chỉ đêm đó mà rất lâu sau này anh sẽ là người phải sống trong hối hận cả đời.
Tôi gặp chị trước ngày chị lên xe hoa. Chị xinh đẹp và rạng ngời hơn rất nhiều khi còn ở bên anh tôi. Chị bảo rằng lần đầu tiên sau gần 10 năm chung sống với anh tôi, chị muốn hạnh phúc. Chị không còn muốn hy sinh, không còn muốn cho đi quá nhiều nữa. Chị muốn tôi hiểu rằng đàn bà chỉ có dại mới hy sinh đến quên mình. Vì đàn ông đến cuối cùng vẫn chẳng đủ trân trọng và bao dung với quá nhiều hy sinh của đàn bà. Đàn bà, có thế nào, cũng phải thương mình nhiều hơn thì mới có thể mong hạnh phúc được.
Tôi nhìn dáng chị rời đi, lòng lại thấy nhẹ nhàng đến lạ. Chị à, nhất định chị phải hạnh phúc nhé...
Theo GĐVN
Nỗi cay đắng trong ngày Tết của người phụ nữ 'không biết đẻ' Giao thừa năm nào cũng vậy, 3 mẹ con tôi ôm nhau khóc còn lão chồng vũ phu say rượu về nhà chửi vợ ầm ĩ chỉ vì cái tội... "không biết đẻ". Năm nào tôi cũng đón Tết trong nước mắt vì "không biết đẻ". (Ảnh minh họa) Hơn chục năm nay, tôi phải sống cảnh hắt hủi của gia đình nhà...