Mẹ chồng đã hất đổ cả mâm cơm ngay ngày đầu tiên em về làm dâu chỉ vì em lỡ miệng nói câu này
Em biết là mình sai, nhưng mẹ chồng em rõ ràng cũng đâu có vừa.
Em và chồng mới cưới ngày hôm qua các anh chị ạ. Yêu nhau 3 năm, tụi em mới chính thức được về chung một nhà, ngủ chung một giường. Chẳng phải tụi em muốn yêu lâu đâu vì tụi em đòi cưới khi yêu nhau mới có nửa năm thôi.
Cũng có đến mấy lần tụi em đòi chia tay nhưng rồi không lam được vì quá yêu nhau. Thậm chí trong khoảng thời gian đó, em còn phải cắn răng bỏ đi một đứa bé mới tượng hình được 2 tháng tuổi thôi. Tất cả mọi điều đó là do chính mẹ anh, hiện giờ là mẹ chồng em.
Mẹ chồng em là một người phụ nữ sắc sảo, ăn nói đanh đá, có câu cú đàng hoàng. Ai tiếp xúc với bà đều có chung một cảm giác là sợ sệt vì bà khá hung dữ. Ngay cả bố chồng em cũng thường xuyên bị vợ mắng. Chồng em cũng thuộc kiểu đàn ông sợ mẹ nên chẳng dám ý kiến gì.
Thậm chí trong khoảng thời gian đó, em còn phải cắn răng bỏ đi một đứa bé mới tượng hình được 2 tháng tuổi thôi. (Ảnh minh họa)
Hồi em bỏ thai, em hận anh lắm. Chỉ vì mẹ anh nói em có bầu trước, chưa chắc là con anh mà anh đã bắt em bỏ thai. Sau đó anh lại xuống nước, van xin em đừng bỏ anh. Cũng vì em yếu lòng nên mới chấp nhận tha thứ cho anh.
Để cưới được nhau, tụi em cũng phải trải qua một trận đấu tranh sóng gió. Chồng em lần đầu tiên nghe lời em, dọn quần áo giả vờ bỏ nhà đến ở với em. Thấy thế, mẹ chồng em mới miễn cưỡng cho cưới để không bị mất con trai.
Nhưng giữa đông đảo quan khách, mẹ chồng em lại thẳng thừng từ chối ly rượu cưới em mời. Bà còn nói thêm: “Uống rượu của cô để mà cô leo lên đầu tôi ngồi à?”. Điều đó làm em xấu hổ khủng khiếp với mọi người.
Khi chụp ảnh chung, mẹ chồng em mặt nhăn mày nhó, chẳng chịu đứng chung với vợ chồng em. Đã thế, khi thợ chụp ảnh gợi ý chụp chung cả gia đình, mẹ chồng em còn nói: “Ai cùng gia đình với nó mà chụp”. Hỏi thế có tức không ạ?
Mới đêm tân hôn, em còn bị mẹ chồng giáo huấn cho một trận vì cái tội “chốt cửa phòng”. Mẹ chồng em nói chốt cửa để làm “chuyện bậy bạ” trong đó hay sao mà chốt kĩ thế? Em đến chịu thua với cái suy nghĩ, hành động của bà.
Để cưới được nhau, tụi em cũng phải trải qua một trận đấu tranh sóng gió. (Ảnh minh họa).
Sáng nay, em phải dậy từ 5 giờ sáng để nấu ăn sáng cho cả nhà. Nhà chồng em mấy mươi năm nay không bao giờ ăn sáng bên ngoài mà chỉ tự nấu ăn. Trước đây mẹ chồng em nấu, giờ có em nên giao lại nhiệm vụ ấy cho em.
Nấu nướng mệt lử, em dọn cơm ra rồi còn phải đi mời bố mẹ chồng xuống ăn cơm. Mẹ chồng em xuống, nhìn qua một lượt rồi lấy đũa gắp bên này, hất bên nọ. Em nhẹ giọng nói: “Mẹ ăn thử xem có ngon không ạ?”. Ngay tức thì, mẹ chồng em đốp chát: “Tôi không có gan ăn thử đồ ăn của cô. Lỡ cô đầu độc tôi thì tôi làm sao biết được?”.
Vừa mệt vừa bực mình, em nói luôn: “Con không xấu tính, ác độc như mẹ đâu”.
Mẹ chồng em trợn mắt rồi hung hăng hất đổ luôn mâm cơm. Sau đó còn lên cơn đau tim phải nhập viện kiểm tra. Chồng em cũng mắng em một trận vì tội hỗn láo, ăn nói hồ đồ. Em biết là em sai thật nhưng mẹ chồng em cũng đâu có vừa.
Chiều nay mẹ chồng em về, chắc em với bà ấy càng khó nhìn mặt nhau. Hay em dọn đồ đi luôn bây giờ mọi người? Chứ chiều thấy em trong nhà, mẹ chồng em lại nổi cơn đau tim nữa thì khổ em với khổ bà quá.
Theo Afamily
Mẹ chồng ép con dâu bỏ thai, con trai gắt lên "Con thắt ống dẫn tinh rồi!"
Mai tưởng rằng khi cô lấy được người chồng là con trai duy nhất trong nhà thì về làm dâu sẽ được sung sướng, thế nhưng cô đã lầm, từ khi làm dâu cô luôn phải sống trong tâm trạng lo lắng và áp lực.
Kể cả khi đang bầu cũng vậy, Mai luôn phải lo sợ rằng chuyện mẹ chồng ép con dâu bỏ thai sẽ xảy ra với cô, chẳng ngờ nó đến thật.
Video đang HOT
Bởi ngay từ khi mới về làm dâu, gia đình chồng đã quán triệt việc Mai phải sinh được con trai, vì chồng cô là con một.
Bố mẹ chồng cô nói thẳng:
- Nhà này chỉ có 1 đứa con trai, con về đây làm dâu, nhất định phải sinh được đứa cháu nối dõi đấy. Việc này mẹ chỉ nói 1 lần, hai vợ chồng tự mà lo liệu.
- Vâng, con hiểu rồi ạ!
Từ khi cha mẹ chồng nói vậy, Mai hoang mang và lo lắng lắm. Cô đem chuyện này nói với chồng, thì anh chỉ ôm vợ cười rồi bảo đừng suy nghĩ nhiều, có gì anh sẽ lo liệu.
Sau khi kết hôn được 3 tháng, cô có bầu đứa con đầu lòng, dù niềm vui và hạnh phúc khi được lần đầu làm mẹ, nhưng cô không khỏi lo lắng, đến mức phải luôn cầu khấn rằng sẽ sinh được con trai, để bố mẹ chồng yên lòng.
Khi biết cô có bầu, mẹ chồng cũng luôn mỏng mỏi là Mai sẽ sinh được con trai. Ban đầu, bà tỏ ra quan tâm lắm, mua cho Mai đủ thứ tốt để dưỡng thai, quả thực đó có lẽ là những tháng ngày cô cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc nhất.
Đến khi bầu được 3 tháng, biết cô mang thai con gái, gia đình chồng, đặc biệt là mẹ chồng tỏ ra không vui vẻ gì, bà cũng chẳng còn quan tâm chăm sóc Mai như trước nữa. Dù đứa thứ nhất chưa được sinh ra, mẹ chồng đã nhắc đến chuyện phải sinh được con trai trong lần sau.
Bà bảo:
- Anh chị sao thì tính, phải sinh cho được con trai đấy. Chuyện này mẹ không nhắc lại nữa đâu.
Mai cúi đầu im lặng. Còn Tiến - chồng cô đáp:
- Sao mẹ cứ áp lực lên vợ con vậy, mới bầu đứa đầu, còn chưa sinh nở gì đã bàn tới đứa sau. Cứ áp lực như vậy, thì bầu bì làm sao cho khỏe được. Con nào chả là con.
Mẹ chồng Mai nghe vậy liền lên giọng:
- Không bàn nhiều, tôi nói rồi đấy, đứa đầu không tính làm gì nhưng đứa sau nhất định phải sinh cháu trai cho tôi. Còn tôi có làm gì cũng là để tốt cho cái nhà này thôi. Anh đừng có nói chuyện với mẹ bằng giọng đó.
Tiến đang định nói tiếp thì Mai giữ tay anh lại và đáp:
- Vâng, con nhớ rồi mẹ!
Hai vợ chồng về phòng, Mai ôm mặt khóc. Tiến thương vợ lắm, biết cha mẹ quá nặng nề chuyện cháu trai nên anh cũng chẳng biết khuyên ông bà thế nào. Anh ôm vợ bảo:
- Em đừng lo, cứ tâm lý thoải mái để bầu bì cho khỏe, không ảnh hưởng tới con đó.
- Nhưng em sợ lắm, lỡ không đẻ được con trai thì làm thế nào?
- Chuyện đó em cứ để anh tính. Giờ việc của em là lo ăn uống cho tốt, sinh cô công chúa này thật khỏe mạnh là anh mừng rồi, nghĩ nhiều hại con. Giờ là mẹ rồi phải mạnh mẽ lên em nhé!
Sau chuyện đó Mai sốc lắm. Cô vẫn không ngừng lo lắng, nhưng vì chồng luôn ở bên an ủi, động viên nên cô vượt qua tất cả và sinh con khỏe mạnh.
Tới khi con gái đầu được 2 tuổi thì Mai dính bầu lần nữa. Khi biết có thai, mẹ chồng gọi ngay Mai xuống phòng và hỏi:
- Con đi siêu âm chưa, trai hay gái?
- Dạ chưa mẹ ạ, chờ tới tuần thứ 12 con sẽ đi siêu âm.
- Ừ, tới lúc đó thì bảo mẹ đi cùng.
Sau khi về phòng Mai lặng lẽ ôm mặt khóc. Càng nghĩ cô càng thấy thương con. Tối đó, Mai tâm sự với chồng. Tiến bảo:
- Không sao anh đã có cách, em cứ yên tâm. Anh bảo rồi, em đừng suy nghĩ nhiều, con cái là trời cho cưỡng cầu cũng không được.
- Nhưng lỡ mẹ ép em phá thai thì sao?
- Em nghĩ gì mà nghiêm trọng vậy, làm gì có chuyện mẹ chồng bắt có dâu bỏ thai chỉ vì bầu con gái!
- Đó là anh nói vậy, nhưng em thì nghĩ để có được cháu trai, điều gì mẹ cũng có thể làm đấy.
Nghe vợ nói xong, Tiến lặng im 1 lát, rồi bảo:
- Ừ, được rồi, nhưng em phải nhớ rằng, anh mới là người quyết định cuối cùng vì đó là con anh. Thế nên đừng lo lắng, hiểu không?
- Vâng, em nhớ rồi. Cảm ơn chồng nhiều lắm.
Sau khi Tiến đã nói vậy, Mai yên tâm hơn hẳn. Cô cố gắng ăn uống, tinh thần thoải mái để không ảnh hưởng tới em bé.
Đến tuần thứ 12, Mai rủ chồng đi siêu âm cùng và dặn đừng cho mẹ biết. Ông trời thật trêu ngươi, khi lần này bác sĩ phán cô lại mang bầu bé gái.
Hai vợ chồng bàn nhau không nói với mẹ, nhưng Mai hiểu chẳng thể giấu mãi được. Tối đó, mẹ chồng lại hỏi về chuyện siêu âm, Tiến trả lời qua loa rằng buổi sáng anh có chở vợ đi khám, nhưng bác sĩ bảo chưa rõ giới tính, phải đợi tuần thứ 16 mới biết.
Mẹ chồng nhìn Mai với ánh mắt đầy nghi ngờ và chẳng mấy thiện cảm. Nhưng vì có Tiến ở đó, nên bà bỏ về phòng mà chẳng nói câu nào. Mai biết kiểu gì lần siêu âm sau chắc chắn mẹ chồng cô sẽ đòi đi cùng.
Và dự cảm của cô đã đúng, hôm đó trước ngày đi siêu âm, bà đã gọi con dâu lại rồi bảo:
- Mai là đủ 16 tuần, mẹ sẽ đi siêu âm cùng con. Chuyện này không cần phải bàn nữa, nếu là bé gái, con hãy bỏ cái thai này đi. Vì thằng Tiến làm trong quân đội, không thể sinh 3, mà nhà này nhất định phải có người nối dõi. Thế nên ý mẹ đã quyết, con cứ thế mà làm theo.
Mai đờ người, cô chẳng nói được câu nào. Cả tối hôm đó, Mai như người mất hồn. Tới khi Tiến về, cô ôm lấy chồng, khóc thút thít kể lại mọi chuyện.
Tiến ngẫm nghĩ hồi lâu, rồi bảo vợ:
- Đừng lo, mai anh sẽ đi cùng em và mẹ, có chuyện gì anh sẽ gánh vác. Giờ em hãy ngủ đi, không phải nghĩ nữa.
Sáng hôm sau, khi xuống dưới nhà, Mai đã thấy mẹ chồng đứng chờ sẵn. Có lẽ thấy cả Tiến đi cùng, bà nhìn 1 lát rồi bỏ ra xe trước. Khi tới phòng khám, mẹ chồng và Tiến ngồi ngay ngoài, nơi Mai nằm siêu âm chỉ cách 1 cánh cửa mỏng, chắc chắn rằng bác sĩ nói gì bà cũng sẽ nghe thấy.
Thế nên Mai sợ đến toát hết mồ hôi, ngược lại Tiến ở bên ngoài vẫn rất bình tĩnh. Khi bác sĩ bảo thai phát triển tốt, là 1 bé gái, cô còn tưởng rằng mình sẽ ngất luôn tại đó. Cố mãi Mai mới kéo được cánh cửa phòng siêu âm và bước ra,
Tiến đi tới đỡ vợ, rồi quay sang bảo mẹ:
- Đây là phòng khám, có gì về nhà mình nói chuyện mẹ ạ.
Mẹ chồng liếc 1 cái rồi đi thẳng. Về tới nhà bà quăng ngay cái túi xách xuống bàn rồi quát:
(Ảnh minh họa)
- Bỏ ngay cái thay này. Mẹ đã quyết, ai cũng không thay đổi được. Nhà này nhất định phải có cháu trai nối dõi.
- Con thắt ống dẫn tinh rồi đấy! Mẹ muốn có cháu trai thì tìm đứa khác về nó đẻ cho. Còn con là không sinh thêm bất cứ đứa nào nữa hết.
Mẹ chồng cô hoảng hốt, bà không ngờ con trai mình lại phản ứng dữ dội tới vậy. Bà gào khóc:
- Tôi có phải mẹ anh không. Vì vợ mà anh ăn nói với mẹ anh thế à. Tôi làm như vậy là vì ai, vì ai hả??
- Con biết mẹ muốn tốt cho gia đình này, nhưng không có con trai thì đã sao, giờ là thời đại nào rồi mà mẹ trọng nam khinh nữ tới vậy. Mẹ thử nghĩ xem, trên đời này làm gì có chuyện mẹ chồng ép con dâu phá thai , người ngoài mà nghe được thì còn ra thể thống gì nữa.
- Tóm lại anh chị muốn làm thế nào thì làm, kể cả anh bỏ việc đi để sinh đứa nữa cũng được, còn tôi nhất định phải có cháu trai.
Nói rồi bà bỏ ngay về phòng. Sau đó, mẹ chồng Mai chẳng bao giờ đề cập tới chuyện sinh trai hay gái nữa. Nhưng bà luôn tỏ thái độ không hài lòng.
Thật không ngờ, tới tháng thứ 7, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, Mai lại đi khám ở 1 phòng khám khác. Bác sĩ bảo cô bầu con trai, còn chỉ cho cô xem nữa. Không phải cô trọng nam khinh nữ, nhưng Mai thấy hạnh phúc đến bất ngờ. Cô đã khóc ngay tại đó.
Vừa ra khỏi phòng khám, Mai gọi ngay cho chồng, biết tin Tiến cũng mừng ra mặt. Dù anh không coi trọng chuyện con trai hay gái, nhưng điều này sẽ làm bố mẹ anh vô cùng vui vẻ, gia đình êm ấm hơn.
Đến tối, khi mẹ chồng biết chuyện, bà mừng lắm, còn liên tục tự trách mình:
- Trời phù hộ, may quá, tí nữa thì mất đứa cháu đích tôn. Mẹ cảm ơn hai vợ chồng nhé, cũng đừng trách mẹ chuyện trước kia, bởi khi nào tầm tuổi mẹ các con sẽ hiểu.
Hai vợ chồng chỉ nhìn nhau cười hạnh phúc, riêng Mai cô cảm thấy mình thật may mắn khi đã chọn Tiến làm chồng. Giờ đây, với Mai hạnh phúc thật trọn vẹn.
Theo WTT
Nhìn con riêng của chồng đánh con mình mà tôi bất lực không thể trách mắng được Cái quan niệm "mẹ ghẻ con chồng" thật sự đáng sợ hơn tôi tưởng. Nhìn mặt con gái bị chính anh trai cùng cha khác mẹ đánh sưng vù, tôi chỉ biết ôm lấy con mà khóc cùng. Khi quyết định làm vợ anh, tôi đã rất đắn do. Thứ nhất, nhà anh rất giàu có, mẹ anh lại khó tính, hà khắc...