Mẹ chồng cho thêm tiền mua nhà ở riêng với điều kiện khiến tôi “khóc thét”
Cảm thấy không thể sống chung với bố mẹ chồng, tôi nhiều lần nói với chồng rằng tôi muốn ra ở riêng nhưng anh nói chúng tôi đi làm lương thấp, sợ ra riêng ở sẽ không thể lo cho con.
Tôi năm nay 27 tuổi, chồng hơn tôi 1 tuổi. Chúng tôi cưới nhau được 4 năm nay và đã có 1 con gái nhỏ xinh xắn. Trước đó, tôi vốn là cô gái xinh đẹp có tiếng, được nhiều người yêu đương, theo đuổi, trong đó có Khang- chồng tôi bây giờ. Khang là công tử nhà giàu, con trai của giám đốc chi nhánh một ngân hàng lớn. Tính cách anh có phần công tử, trẻ con nhưng anh yêu và chiều tôi hết mực, chưa bao giờ khiến tôi buồn lòng.
Sau 4 năm hẹn hò, tôi theo anh về làm dâu trong một đám cưới rình rang. Ngày cưới, tôi nhận được biết bao lời chúc mừng vì lấy được chồng nhà mặt phố, bố làm to. Nào ngờ, tất cả mới chỉ bắt đầu…
Mẹ chồng tôi đưa ra điều kiện hết sức oái ăm (Hình minh họa)
Cuộc sống ở nhà chồng khó khăn hơn tôi tưởng, bố chồng tôi cực kỳ kỹ tính còn mẹ chồng thì khó tính. Trước kia khi chưa có con, sau giờ làm, bố chồng tôi đi đánh cầu lông, mẹ chồng tôi đi học nhảy, chồng tôi đi tập gym hoặc nhậu nhoẹt, chỉ mình tôi phải về nhà sớm lo chuyện nấu nướng, dọn dẹp. Hôm nào tôi bận việc về muộn cả nhà chồng dẫu có về sớm cũng chẳng hề động chân tay làm việc gì. Ấy vậy nhưng hễ thấy nhà cửa không được sạch, mâm cơm không được nhiều món như ý, họ lại phàn nàn, trách móc tôi không tiếc lời.
Thấy tôi kêu mệt, nhờ chồng về sớm nấu nướng giúp thì chồng tôi nói một câu xanh rờn: “Anh không biết làm. Từ bé đến giờ anh đâu có phải làm mấy việc này.” Ở nhà, hễ thấy mẹ chồng tôi làm việc gì, bố chồng tôi lại sẵng giọng nói mát: “Ơ kìa bà, sao bà lại phải làm? Việc này là việc của con dâu cơ mà!”
Đến khi tôi sinh con, mọi chuyện càng kinh khủng hơn, mẹ chồng tôi lấy cớ bận việc, không hề động tay chăm cháu. Nếu có, bà chỉ bế cháu chơi 5- 10 phút rồi nhanh tay trả lại cho tôi. Bố mẹ chồng tôi có thuê thêm người giúp việc nhưng bà giúp việc chỉ nhận phần chăm bé, còn việc dọn dẹp, bếp núc, một tay tôi vẫn phải làm.
Việc nhà, việc chăm con bận tối ngày nhưng tôi vẫn không thể làm hài lòng mẹ chồng. Bà luôn miệng chê bai tôi vụng về, chậm chạp. Tôi ít sữa, con tôi phải nuôi bộ. Bé từ nhỏ đã bị trào ngược dạ dày nên con hay trớ, chậm lớn. Bà mắng tôi không biết nuôi con, làm tốn tiền mua sữa ngoại của bà. Có lần con ốm, tôi xót con đứng ngồi không yên lại phải nghe thêm mẹ chồng chì chiết: “Mẹ không có sữa thì gọi là mẹ gì? Nó không được bú sữa mẹ nên vừa còi cọc, sức đề kháng kém, động tí là đi bệnh viện.”
Video đang HOT
Tôi giận bà đến trào nước mắt mà vẫn phải nín nhịn. Mẹ chồng tôi sau đó còn gọi điện cho mẹ tôi, trước là hỏi thăm mát mẻ vài câu, sau là kể xấu tôi với mẹ. Nghe mẹ nói lại, tôi vừa giận vừa xấu hổ. Trong thời gian đó, tôi ra tối hậu thư với chồng, ép anh phải ra ngoài thuê nhà ở riêng nhưng anh nói chúng tôi đi làm lương thấp, sợ ra riêng ở sẽ không thể lo cho con.
Bắt đầu từ đầu năm nay, tôi bị điều chuyển sang làm việc ở chi nhánh khá xa nhà. Nhân cơ hội đó, tôi đòi chồng ra ở riêng. Trước mắt, chúng tôi sẽ ở nhà thuê, sau đó cả hai sẽ tìm một căn hộ chung cư để mua trả góp. Ban đầu, bố mẹ chồng tôi kịch liệt phản đối, mắng mỏ, giận dỗi này kia khiến hai chúng tôi rất khó nghĩ.
Tuy nhiên, mấy hôm sau mẹ chồng lại gọi chúng tôi ra nói chuyện ngọt nhạt. Bà nói sẽ đồng ý cho chúng tôi ra ở riêng, cho chúng tôi thêm 500 triệu để mua nhà chung cư với 1 điều kiện. Đó là sắp tới Minh- em chồng tôi đi cai nghiện về, em sắp theo học 1 trường cao đẳng gần chỗ tôi làm. “Hai đứa cho em nó ở cùng, có gì trông nom, bảo ban em nó giúp bố mẹ”, mẹ chồng tôi nói.
Thấy tôi tỏ vẻ ngại ngần, hoang mang, bà còn bồi thêm: “Thằng Minh trước nó nghiện ngập vì nghe theo bạn bè xấu nhưng giờ “ngoan” rồi, bảo gì nó nghe nấy.”
Nghe những lời của mẹ chồng, tôi thấy chán nản thực sự, em chồng tôi được bố mẹ nuông chiều, trước kia ham chơi, nghiện ngập, mãi mới chịu đi cai nghiện. Giờ mẹ chồng muốn vợ chồng tôi ở với chú ấy, tôi thật không muốn chút nào. Nhưng cứ tiếp tục ở với bố mẹ chồng thì tôi không chịu được nữa. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo eva.vn
Chê con dâu quê, mẹ chồng không thèm đón, 10 phút sau thấy cổ con trai đeo đầy vàng...
- Hưng ơi mai cái Hoài con nhà cô Thanh bạn mẹ đi du học về đấy. Nghe nói mấy công ty bên ấy giữ nó lại làm nhưng nó không ở, muốn về nước cho gần gia đình. Ở đây cũng có mấy công ty liên doanh với nước ngoài nhận nó rồi. Con bé vừa xinh lại vừa giỏi.
- Vâng, nhà cô Thanh mát mặt vì có đứa con gái như thế, chứ như thằng Phúc con trai cô ấy thì khổ, nghiện ngập còn cướp giật.
- Ừ thì làm bố mẹ ai muốn con mình thế đâu, chẳng qua là bị bọn xấu lôi kéo. Mai con qua nhà cô Thanh với mẹ nhé.
- Để làm gì hả mẹ?
- Thì mẹ với cô ấy đã nhắm 2 đứa với nhau rồi, chúng mày quá đẹp đôi còn gì nữa. Mẹ xem thầy bảo cuối năm cưới là đẹp lắm đó con à.
- Con có người yêu rồi mà mẹ, sao mẹ lại hứa hẹn với người ta làm gì. Nếu mẹ muốn cuối năm cưới thì cuối năm con cưới.
- Cái gì? Con vẫn yêu cái con nhà quê nghèo rớt đấy à. Mẹ đã chê bai nó quê mùa hết lời rồi sao vẫn chẳng chịu nghe. Mẹ bảo cấm là cấm nghe chưa. Không bao giờ mẹ làm thông gia với cái lũ quê mùa bẩn thỉu đó đâu.
Nói rồi mẹ Hưng hằm hằm bước đi, bà kiên quyết không cho anh yêu Mai đã 2 năm nay rồi nhưng mà anh cũng cứng nhất định không bỏ cuộc. Lần này con trai lại nhắc tới chuyện cưới đứa con gái quê mùa đó thì mẹ Hưng nổi điên hẳn, bà quyết định thuê người tìm tới tận công ty bạn gái con trai để dằn mặt.
Nhưng bằng mọi cách Hưng vẫn bảo vệ người yêu mình. Về nhà Hưng tuyên bố thẳng với mẹ:
- Nếu mẹ còn làm khó cho Hạ nữa thì con sẽ bỏ đi khỏi cái nhà này.
- Con dám???
- Mẹ biết rồi đấy, từ bé đến giờ con chưa làm gì khiến mẹ phật lòng nhưng giờ con lớn rồi con có quyền quyết định hạnh phúc của con.
Nhìn sắc mặt đanh thép của con trai mẹ Hưng cũng chùn. Hưng giống hệt như tính bố anh vậy, chính vì thế bà biết con trai nói là làm nên đành phải xuống nước.
- Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời, muốn cưới đứa nào thì tùy.
Cuối năm ấy Hưng làm đám cưới với Hạ - cô bạn gái 3 năm nay của anh. Mẹ Hưng cũng đồng ý tổ chức làm đám cưới nhưng bà chỉ làm vài mâm cỗ mời họ hàng chứ tuyệt nhiên không mời 1 người bạn nào cả. Vì bà xấu mặt bà không dám nhìn họ khi con trai bà làm lương tháng mấy chục triệu mà chỉ lấy gái quê.
Hôm cưới tất cả chỉ có 3 thanh niên bê tráp và 7 người gồm cả chú rể và mẹ chú rể về đón dâu. Tổng 10 người, ai nhìn cũng ái ngại bảo sao bà làm có 3 tráp vậy thì mẹ Hưng lớn tiếng bảo:
- Lẽ ra tôi còn chẳng mang tráp nào đi ấy, đây tôi giữ thể diện cho nhà họ mang 3 tráp tới hỏi là phúc cho họ lắm rồi. Nhà ở quê như cái lều, may mà con gái họ với được thằng con tôi chắc nhà đó 3 đời mừng luôn.
- Thôi thì chúng nó yêu thương nhau thì mừng cho chúng bà à. Giờ bọn trẻ chúng nó cũng kinh lắm chứ không ép uổng được đâu.
- Tôi không chịu thua con bé đó đâu. Về làm dâu tôi hành cho chết.
- Bà ghê gớm nó vừa vừa thôi. Sau này mình ở với con dâu chứ ở với ai đâu. Tốt với nó thì nó tốt với mình, đằng nào cũng đồng ý cho cưới rồi còn gì.
- Thứ con dâu quê mùa đó mẹ chồng như tôi không thèm đến đón dâu. Chả qua thằng Hưng nó nài nỉ mãi đấy.
Ai nghe mà cũng lắc đầu ngao ngán, bình thường thấy bà hiền lắm, không ngờ giờ lại ghét con dâu tương lai đến thế. Ngồi 5 tiếng ô tô bà ca thán chửi rủa đủ cả, chỉ vì cái con trời đánh ấy mà bà say xe nôn thốc nôn tháo, người mệt lử.
- Lấy con bé Hoài có phải đi có 2 cây số đến nơi rồi không, đằng này đi 200km liền. Sao con trai tôi nó ngu thế cơ chứ.
Ô tô dừng, nhà gái ra đón niềm nở. Mẹ Hưng để con trai và 3 thanh niên bê tráp vào còn mình kiên quyết không vào, đứng ngoài gọi với con trai ở bên trong.
- Con bảo cô dâu tự ra chứ mẹ không chui vào cái nhà lụp xụp hôi hám đó mà đón rước đâu.
- Thôi mẹ, đã đến nơi rồi thì mẹ phải vào với con chứ.
- Mẹ chịu đến đây là nể mặt con lắm rồi đấy. Vào đi đừng để mẹ phải quát lớn tiếng.
Hưng chạy vội ra năn nỉ mẹ nhưng nói thế nào bà cũng không vào chỉ đứng ngoài. Bực mình anh đành vào bên trong để làm thủ tục đón dâu. Mẹ chú rể đứng ngoài đợi, bên trong mặc nhà gái muốn làm gì thì làm. 10 phút chưa thấy ai ra, bà suốt ruột đi vào trong ngó xem đã xong xuôi chưa vì sợ lỡ mất giờ đẹp của bên nhà mình thì giật bắn mình khi nghe tiếng chủ hôn cất lên:
- Bố mẹ cô dâu chẳng có gì chỉ có 100 cây vàng và 2 cuốn sổ đỏ 2 căn chung cư ở Hà Nội cho con gái trước khi về nhà chồng. Ngoài ra... ngoài ra tất cả khách mời hôm nay tới dự cưới, mỗi người đều nhận được 1 món quà trị giá 1 triệu đồng để cảm ơn mọi người đã nhiệt tình tới chung vui với gia đình.
Mẹ Hưng choáng váng, bà nghĩ mình đã nghe nhầm vội vàng hỏi anh lái xe đứng cạnh thì anh ấy bảo bà không nghe nhầm đâu. Nhà cô dâu quá giàu, bố mẹ hóa ra từng là dân kinh doanh nhà đất có tiếng trên Hà Nội về quê ẩn cư sống xa lánh đời chứ cũng chẳng phải dạng nghèo khó gì cả. Mẹ chồng cứ hết lời chê con dâu quê mùa nhưng thực chất cô có quê tí nào đâu chứ.
Mẹ Hưng tay run cầm cập lao vội vào bên trong đúng lúc mẹ cô dâu đang trao nhẫn với vòng vàng lên cổ con rể và sổ đỏ cho con gái, còn bố cô dâu phát quà. Bà choáng quá ngã quỵ ngay xuống đất, mọi người phải dìu vội và lên ghế ngồi. Hưng và vợ hạnh phúc tột cùng còn mẹ anh được phen đúng là xấu hổ tới già, tất cả cũng chỉ vì cái thói khinh người nhà quê của bà mà ra.
Theo Trí Thức Trẻ
'Em thèm tiền đến như vậy thì cứ cầm cả mà sống riêng với nó' Chị Mai Anh (Hoàn Kiếm, Hà Nội) không thể nghĩ được một ngày nào đó gia đình mình lại đứng trước bờ vực thẳm chỉ vì cuốn sổ tiết kiệm của ông bà ngoại nhờ chị đứng tên. Hôm ấy mẹ chồng chị lên chơi, vô tình thế nào bà lại nhìn thấy cuốn sổ tiết kiệm mà chị giấu kín bấy lâu...