Mẹ chồng chê trách khi tôi không nhận quà từ vợ cũ của chồng
Phụ nữ ai cũng có nỗi niềm của riêng mình. Tôi không muốn liên quan gì đến người cũ của chồng nữa. Vì thế mà mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu trở nên căng thẳng.
Năm nay, tôi 36 tuổi và lấy chồng được hơn 3 năm. Chồng tôi đã từng dang dở một lần hôn nhân và có một đứa con riêng 7 tuổi. Hiện cháu sống cùng vợ chồng tôi và ông bà nội. Nguyên nhân đổ vỡ của anh với vợ cũ xuất phát từ chồng tôi. Có một thời gian, anh nghiện cờ bạc lô đề, chị ấy không chịu được nên đã đơn phương li hôn.
Ảnh minh họa
Sau này, khi gặp tôi, anh đã tu chí làm ăn nên cuộc sống bây giờ khá ổn. Tuy sống cùng ba mẹ chồng và con riêng của anh nhưng tôi không cảm thấy khó xử. Tôi vẫn quan tâm chăm sóc bé chu đáo, đối xử công bằng nên không để mất lòng ai.
Chỉ có một điều khiến tôi khó chịu mà không biết phải giải quyết như thế nào. Đó là vợ cũ của anh hiện vẫn chưa có gia đình mà đang sống cùng nhà ngoại. Chị ấy thường xuyên về thăm con và nhà chồng. Tôi biết, qua cách cư xử của mẹ chồng thì bà còn quý con dâu cũ lắm nhưng không nói ra.
Mỗi lần về, ngoài mua quà cáp cho ông bà, cho con mình, chị ấy cũng mua quà cho con của tôi. Nhưng tôi không muốn con mình nhận quà từ vợ cũ của chồng và mẹ chồng tôi biết điều đó. Tôi nghĩ, đó là chuyện vô cùng tế nhị, không nên nói ra làm gì.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Thế mà, vì chuyện này, mẹ chồng và tôi bắt đầu có sự bất đồng quan điểm. Nhiều lần, chị ấy mua quần áo cho con tôi nhưng tôi không cho mặc. Vì thế, mẹ chồng thường nhận quà của chị rồi nói dối là mình mua.
Mới đây, tôi mới phát hiện ra bà nói dối. Hôm đó, tôi đi làm về đã thấy con mình mặc bộ váy màu hồng. Mẹ chồng bảo: “đi chợ thấy đẹp nên mua cho cháu”. Nhưng một lúc sau, con riêng của chồng tôi kể là mẹ nó về thăm, mua áo quần cho nó và em bé.
Tôi cảm thấy rất bực tức, tỏ ra khó chịu và nói: “con có thể lo đầy đủ cho cháu, mẹ đừng nhận quà từ người ta nữa”. Mẹ chồng nghe thế trách tôi không biết cách ăn ở. Vợ cũ của chồng có lòng thì mình nên nhận chứ câu nệ làm gì. Bà còn bảo tôi nên thân thiết với vợ cũ của chồng cho phải đạo lí.
Bà không hiểu rằng, phụ nữ ai cũng có nỗi niềm của riêng mình. Tôi không muốn liên quan gì đến người cũ của chồng nữa. Vì thế mà mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu trở nên căng thẳng.
Ảnh minh họa
Như muốn trêu tức tôi, từ đó, nhà có việc gì là mẹ chồng luôn gọi chị ấy về. Bà giải thích sự có mặt của con dâu cũ với mọi người có vẻ rất hợp lí: “dù không còn là con dâu nhưng cái Hương cũng là mẹ của thằng cháu đích tôn của nhà này, điều đó không thể chối bỏ được”. Tôi còn buồn hơn khi chồng không cảm thông mà còn trách tôi ích kỉ nữa.
Theo Báo Phụ Nữ
"Cùng là phụ nữ, sao lại làm khổ nhau chỉ vì một người đàn ông?"
Nhìn nó xơ xác với những vết chân chim trên khóe mắt thâm đen, tự dưng tôi thấy thương đến lạ. Nó cứ hỏi tôi rằng: "Cùng là phụ nữ, sao lại làm khổ nhau chỉ vì một người đàn ông?".
Hôm nay, tôi gặp lại Liên, cô bạn thân nhất của tôi thời đại học. Ngồi trong quán cà phê, cô ấy cứ nhìn ra ngoài, thi thoảng lại lấy tay lau nước mắt. Con bé ngồi bên cạnh, tầm hơn 3 tuổi cứ nghịch điện thoại. Chốc chốc nó lại nhìn mẹ và hỏi: "Sao bố không đến đón mẹ con mình?'. Và sau mỗi lần con bé hỏi, bạn tôi lại khóc.
Hôm nay vợ chồng bạn tôi ra tòa để hoàn tất thủ tục li hôn. Nó cứ nhìn đau đáu vào li cà phê và hỏi tôi thẫn thờ: "Sao cùng là phụ nữ mà lại làm khổ nhau vì một người đàn ông thế nhỉ?". Tôi biết, nó hỏi thế thôi chứ bản thân nó đã quá hiểu vì sao rồi. Vì nó cam chịu. Vì chồng nó quá tham lam. Và còn vì cô vợ cũ quá mánh khóe.
Tôi vẫn nhớ như in cách đây 4 năm, nó khoe với tôi về chồng nó. Những mĩ từ nào có thể nói được nó đều nói cả. Nào là tâm lí, chiều chuộng, thương yêu nó và quan tâm gia đình nó lắm. Chỉ có điều, chồng nó đã có một đời vợ và một đứa con gái 6 tuổi. Tôi khuyên nó suy nghĩ cẩn thận. Đàn ông có thể bỏ vợ nhưng không thể bỏ con, đó là quy luật. Đứa con chính là sợi dây liên lạc giữa họ.
Bạn tôi khẳng định chắc nịch rằng chồng nó yêu nó lắm, anh sẽ không để nó bị tổn thương. Ngày cưới, tôi nhìn nó chật vật lo lắng cho con riêng của chồng dù chính nó mới là trung tâm bữa tiệc. Ngay hôm đó, tôi đã có dự cảm không lành về cuộc hôn nhân của nó.
Ngay hôm đó tôi đã có dự cảm không lành cho cuộc hôn nhân của nó. (Ảnh minh họa)
Sau đó, nó vẫn khoe với tôi về những tháng ngày hạnh phúc. Tôi tin nó. Cho đến khi nó khóc kể chuyện chồng nó vẫn còn ngủ lại nhà vợ cũ. Nó trách thì anh ta nói vì con. Nó lại cam chịu việc chồng qua lại, ôm đồm công việc với vợ cũ. "Chỉ cần hai người không đi quá giới hạn là được". Nó nói thế với tôi như để tự an ủi chính mình. Nó và tôi đều không ngốc đến mức không hiểu hai người đã từng chung giường nay lại qua đêm với nhau thì chuyện gì sẽ xảy ra. Nhưng nó chấp nhận tha thứ vì con gái nó.
Cách đây 4 tháng, nó gọi điện kể chuyện vợ cũ của chồng nó sang nhà gặp nó. Buổi trò chuyện hôm đó, bạn tôi không rơi một giọt nước mắt nào. Nó ráo hoảnh đưa tôi tờ đơn li hôn đã có sẵn chữ kí của nó. "Chị ta có bầu mày ạ. Bầu con trai. Chị ta nói tao nhường chồng lại cho chị ta đi vì chị ta với chồng tao có tới hai đứa con rồi, tao lại chỉ có một và là con gái. Chị ta bảo tao không nhường chồng thì phải chấp nhận cảnh chung chồng". Nó nói bình thản nhưng nét mặt rất đau đớn.
Nó cứ nhìn tôi thẫn thờ rồi hỏi: "Cùng là phụ nữ sao lại làm khổ nhau vì một người đàn ông?". (Ảnh minh họa)
Tôi hỏi phản ứng của chồng nó. Nó cười mãi một lúc mới nói được: "Anh ta van xin tao đừng li hôn nhưng cũng van xin tao cho anh ta có trách nhiệm với hai đứa con bên ấy".
Rồi nó nộp đơn, họ ra tòa vào hôm nay. Vẫn quán cà phê cũ, vẫn li cà phê như mọi khi nhưng sao tôi thấy nghẹn quá, đắng quá. Nhìn nó xơ xác với những vết chân chim trên khóe mắt thâm đen, tự dưng tôi thấy thương đến lạ. Nó cứ hỏi tôi rằng: "Cùng là phụ nữ, sao lại làm khổ nhau chỉ vì một người đàn ông?".
Tôi hiểu, nó quyết định li hôn là một việc không dễ gì. Nó còn rất yêu chồng nó nhưng tình thế buộc nó phải làm vậy. Tôi nhìn con bé, nó vẫn ngây thơ và hồn nhiên lắm. Nó không hề biết rằng bố nó giờ không còn thuộc về nó nữa.
Bạn tôi nghiêng người ôm lấy con gái vào lòng rồi nấc lên. Con bé vỗ về mẹ: "Mẹ đừng khóc, con thương thương mẹ nào". Khóe mắt tôi cay xè. Suy cho cùng, phụ nữ tranh giành nhau một người đàn ông thì chỉ chuốt lấy đau thương. Mà buông bỏ thì con trẻ là người thiệt thòi nhất. Đến tận cùng, tôi thật sự thấm thía câu: "Cùng là phụ nữ, sao lại làm khổ nhau chỉ vì một người đàn ông? Vì sao?".
Theo Afamily
Cái phương châm sống của chồng đã đẩy tôi rơi vào vực bất mãn với con người "không đến nỗi tệ" của anh Anh ấy gần như không quét nhà, không rửa bát, không nấu ăn, không làm gì cả. 11 giờ đêm tôi mới được đi ngủ. Sáng mới 4 giờ tôi đã phải dậy. Bởi vì luôn có một núi công việc đè nặng lên đầu lên cổ tôi mỗi ngày. Vì thế mỗi ngày với tôi đều trôi qua một cách rất nặng...