Mẹ chồng bắt rửa 20 mâm bát trong đêm tân hôn, chồng không nói một lời nhưng có hành động khiến bà á khẩu
Hành động của anh chồng khiến tôi vô cùng kinh ngạc, mẹ chồng thì tức sôi máu nhưng lại không nói được gì.
Người đàn ông trong nhiều trường hợp bắt buộc phải chọn mẹ hoặc vợ, đó có lẽ là lúc khó khăn nhất với anh ta, tuy vậy chỉ cần đứng về lẽ phải, nhìn ở góc độ công bằng thì sẽ có cách giải quyết hợp tình hợp lý. Và cô gái nào lấy được người chồng như vậy cần phải vô cùng trân trọng.
Lúc yêu nhau, Nga đã biết mẹ Hùng rất khó tính và có phần khắc nghiệt , nhưng nếu chưa thực sự trải qua thì cô chưa bao giờ nghĩ là bà lại độc ác đến mức như vậy.
Ngày cưới, vì bà chê nhà thông gia nghèo, vậy nên chỉ đặt 3 tráp hỏi mang đến. Mặc dù muối mặt với gia đình nhưng Nga cũng không dám ý kiến. Vì yêu Hùng cô sẵn sàng chấp nhận mẹ anh.
Nhưng thế đã là gì, sau khi hôn lễ vừa kết thúc, Nga và Hùng đều mệt rã rời sau 1 khoảng thời gian lo lắng chuẩn bị cho hôn lễ. Cứ ngỡ đêm nay sẽ được ngủ 1 giấc thật ngon, ngờ đâu Nga vừa bước vào phòng còn đang trút dở chiếc váy cưới thì nghe tiếng gõ cửa ầm ầm:
- Con dâu, con dâu đâu?
Nga vội vàng thay áo chạy ra mở cửa:
- Mẹ ạ, có chuyện gì thế mẹ?
Mẹ chồng liền túm tay cô lôi xềnh xệch xuống dưới nhà:
- Cô định trốn tránh trách nhiệm đấy à? Đừng tưởng vào phòng đóng cửa còn bắt bà già này dọn dẹp chiến trường. 20 mâm bát còn ngoài kia, ra rửa đi.
Nga nhìn quanh hoang mang:
Video đang HOT
- Ơ, mấy đứa em đi đâu hết rồi mẹ, gọi chúng ra rửa với con được không?
Mẹ chồng quát lên:
- Tao cho chúng nó về hết rồi, rửa 1 mình đi, đừng lười biếng.
Nga tỏ vẻ mệt mỏi:
- Mẹ ơi, hay để mai con dậy sớm rửa nhé, con thực sự rất mệt rất buồn ngủ.
Mẹ chồng nghe vậy thì tức giận:
- Cô nói thế mà nghe được à? Nhà tôi thành phố không có thói quen để bát qua đêm như mấy người nông thôn các cô.
Nga không dám cãi lại mẹ chồng đành ngậm ngùi đi rửa. Nhìn lên trên lầu thì thấy vẫn im lìm, nghĩ có lẽ chồng đang ngủ nên cô không gọi dậy. Nào ngờ, vừa rửa đến mâm thứ 3 thì oằn hết cả lưng, Nga đứng lên định vào nhà uống ngụm nước thì mẹ chồng ở đâu lò dò đi ra:
- Cô lại định đi đâu? Con dâu mới đã thế này thì chết. Rửa nhanh đi còn tắt điện. Cô có biết tiền điện thành phố đắt thế nào không?
Đúng lúc ấy, Hùng từ trên nhà đi xuống nhìn thấy cảnh đó, anh lại quay ngoắt đi lên khiến Nga càng đau đớn hơn. Nhưng chỉ 10 phút sau anh tay xách nách mang đi xuống kéo vợ:
- Đi, ra nhà nghỉ ngủ đêm nay, mai anh đi thuê nhà trọ.
Nga ngớ người:
- Anh làm gì vậy?
Mẹ chồng thấy vậy kéo con trai:
- Mày điên à? Nhà cao cửa rộng không ở? Nửa đêm đi đâu?
Hùng bây giờ mới trả lời:
- Mẹ, con đã hứa cưới vợ về sẽ cho cô ấy 1 cuộc sống hạnh phúc, con không để mẹ hành hạ vợ con như vậy được. Con phải dọn ra ở riêng thôi, cho 2 bên đều được thoải mái.
Mẹ Hùng nghe vậy thì sốc nặng, trong khi Nga cứ kéo chồng ở lại vì sợ mẹ chồng thì anh cương quyết bỏ đi. Lúc đó, mẹ chồng mới hối hận nhưng gọi thế nào con trai cũng không quay về.
Vợ nhất quyết đòi ly hôn vì không thể sống chung với mẹ chồng, tối đó tôi chỉ làm một việc đã thay đổi ngay quyết định của em
Tôi bật khóc nức nở khi nhận được tin nhắn của chồng. Không ngờ anh vẫn luôn nghĩ cho tôi, vẫn yêu thương tôi như ngày nào.
Tâm là người dân tỉnh lên thành phố lập nghiệp với hai bàn tay trắng. Huệ thương anh vì tính tình hiền lành, chất phác và cách ăn nói rất có duyên. Do gia đình nghèo nên anh rất chịu thương chịu khó, làm hết công việc này đến công việc khác để kiếm tiền lo cho đàn em ăn học.
Ngày đưa Tâm về ra mắt, ba mẹ Huệ không mấy có cảm tình với anh, bởi nhà anh và cô vốn dĩ không môn đăng hộ đối. Ba mẹ Huệ không muốn cô lấy chồng nghèo rồi lại làm khổ bản thân. Bỏ ngoài tai những lời ngăn cấm của ba mẹ, Huệ một mực bảo vệ tình yêu của mình. Ông bà biết tính cứng đầu của con gái không thể nào khuyên được nên đành chiều ý cô. Và rồi cả hai cưới nhau. Tâm tích góp được ít tiền để mua một căn nhà nhỏ rồi đón mẹ lên ở chung.
Từ ngày kết hôn, vợ chồng Tâm vẫn rất chăm chỉ trong chuyện chăn gối nhưng mãi vẫn chưa có con. Mẹ chồng được cớ hoạnh họe cô: "Là phụ nữ mà không biết đẻ coi như bỏ đi". Huệ vô cùng tủi thân. Cô tìm cách chạy chữa, thuốc men khắp nơi, thậm chí còn đi chùa khấn vái mong thần linh phù hộ. Nhưng mãi vẫn chưa có con, Tâm đâm ra chán nản. Mẹ chồng lại càng khó chịu, và chèn ép cô. Mỗi ngày bà đều bắt ép Huệ làm chuyện này đến chuyện khác, quần quật cả ngày không ngơi tay.
Buổi tối bà không cho cô ngủ sớm, sáng lại phải dậy lúc trời chưa tờ mờ sáng. Quần áo trong nhà đều phải giặt bằng tay, không được dùng máy giặt. Cuộc sống làm dâu của Huệ không khác gì lao động khổ sai thời phong kiến. Vì thương chồng nên Huệ cố gắng chịu đựng, nhưng sự quá đáng của mẹ chồng khiến cô không thể nào gắng gượng hơn được nữa.
Mọi bực dọc và khó chịu mà mẹ chồng gây ra cho Huệ, cô đều trút giận hết lên người Tâm. Những lần đi làm về, anh còn phải chịu những lời lẽ than vãn của vợ khiến anh vô cùng mệt mỏi. Vậy là vợ chồng anh bắt đầu xảy ra mâu thuẫn, những trận cãi vã liên tiếp diễn ra. Một ngày, Huệ thẳng thừng đề nghị ly hôn. Tâm một mực không chịu. Tuy cãi nhau nhưng anh rất yêu thương cô, anh không thể mất cô được. Anh không đồng ý, Huệ cũng không làm được gì, đành dọn hết đồ đạc về nhà mẹ đẻ. Mỗi ngày, cô đều nhắn tin hối thúc anh ly hôn nhưng anh vẫn không trả lời.
Từ ngày về nhà, Huệ được sống vô cùng thoải mái nhưng cô lại nhớ anh da diết. Một đêm không ngủ được, cô bỗng nhận được tin nhắn của ngân hàng thông báo vừa mới chuyển khoản 300 triệu. Cô hơi giật mình, đang ngơ ngác chưa biết có chuyện gì xảy ra lại nhận tiếp tin nhắn thứ hai, là của anh.
- Anh vừa chuyển vào tài khoản của em số tiền mà bấy lâu nay anh tích góp được. Anh để lại căn nhà cho em, anh và mẹ sẽ về quê sống. Thời gian qua em phải chịu nhiều khổ sở rồi. Xin lỗi em. Tuy không có con nhưng anh vẫn rất yêu em.
Cô bật khóc nức nở khi nhận được tin nhắn của chồng. Không ngờ anh vẫn luôn nghĩ cho cô, vẫn yêu thương cô như ngày nào. Suốt đêm cô không ngủ được, sáng sớm liền chạy nhanh đến để gặp anh. Vừa thấy anh, cô chạy đến ôm chầm lấy anh rồi nói.
- Em không muốn ly hôn nữa. Anh không được đi đâu hết.
Anh mỉm cười.
- Mẹ anh khó tính quá, chắc em mệt mỏi lắm, làm vậy để tốt cho em thôi.
- Em có thể chịu được, dù mẹ anh có khó cách mấy em cũng chịu được.
Cô vừa nói vừa khóc, anh càng siết chặt cô hơn. Hạnh phúc này cô phải nắm giữ thật chặt, không thể đánh mất được. Định mệnh đã sắp đặt anh và cô mãi ở bên nhau rồi, có tránh cũng không tránh khỏi.
Chồng đưa chị gái về nhà sống chung sau ly hôn, mỗi tháng cho cháu 5 triệu đồng mua sữa: Tôi liền đưa mẹ chồng và các con ra ngoài ở riêng Người ta nói sống chung với mẹ chồng là ác mộng, nhưng riêng tôi nỗi đau trong lòng xuất phát từ chị chồng. Tôi kết hôn được 5 năm, có 2 con trai, hiện đang sống cùng mẹ chồng. Trước nay, không khí gia đình luôn yên ấm, tuy rằng tôi và chồng đôi lúc có bất mãn về nhau nhưng vẫn không...