Mẹ cặp bồ với nhiều người, bảo vệ cũng không tha, đời tôi trả giá đắt
Ba vì chuyện này mà không chăm lo cho công ty nữa, buồn mẹ nên sinh bệnh rồi qua đời.
Tôi gần 28 tuổi, em gái 26 tuổi, gia đình tôi hồi trước luôn gương mẫu, nhiều người trong hẻm ganh tỵ. Ba mẹ tôi mở công ty làm chung, ba hiền lành, ít nói, không tiêu xài hoang phí, luôn yêu thương ông bà nội và các con, ăn chay trường. Mẹ hoạt bát, sôi nổi, có điều suy nghĩ không xa, ham đi chơi, đi làm về là cứ kiếm cớ đi chơi, nhậu nhẹt với bạn hàng. Ba thương mẹ nên để mẹ muốn làm gì thì làm.
Có lẽ tôi đang phải gánh hậu quả vì những việc mẹ làm. Ảnh minh họa
Chuyện gì đến cũng đến, mẹ cặp với rất nhiều người nhưng thương nhất là người bảo vệ nhỏ hơn mẹ 7 tuổi, gần công ty, còn lấy tiền đi theo người đó; bình thường mẹ chỉ cặp với người khác chơi bời thôi. Ba vì chuyện này mà không chăm lo cho công ty nữa, buồn mẹ nên sinh bệnh rồi qua đời.
Từ đó nhà tôi xuống dốc, mẹ cũng hối hận nên quay về chăm sóc anh em tôi. Tôi lúc nào cũng ác cảm với mẹ, thấy mẹ nói chuyện với người đàn ông khác tôi lại suy nghĩ là mẹ yêu người ta, vì thế trong lòng tôi lúc nào cũng tức tối, bực bội.
Nhân quả giờ tôi là người gánh thay mẹ. Tôi dáng người cao, trắng trẻo, ai cũng khen hiền và đẹp trai. Lúc đi học tôi bị ăn hiếp, đi làm bị người ta đì. Khi quen bạn gái, dù tôi chiều hết cỡ, yêu thương cô ấy hơn cả mẹ và em gái nhưng lại hay bị cô ấy chửi rủa, xưng mày tao.
Tôi nghĩ chắc mình gánh hậu quả thay mẹ nên nhịn cho yên lành. Về phần em gái tôi, lùn, không xinh, được cái hoạt bát, lanh lợi, lấy được chồng yêu thương và chiều chuộng hết mực, thậm chí biết về quá khứ của mẹ tôi mà em rể vẫn thương và lo cho bà đầy đủ.
Video đang HOT
Tôi muốn kể chuyện gia đình để mọi người biết, đừng làm chuyện thất đức rồi những người làm con như tôi phải gánh chịu hậu quả.
Theo kenhsao.net
Nằng nặc đòi vợ xin tiền nhà ngoại mua ô tô, hóa ra đằng sau là một bí mật
Khi tôi và cô bạn đồng nghiệp vừa từ quán ăn bước ra, cô bạn giật tay tôi chỉ về phía đôi tình nhân đang dìu nhau xuống ô tô với vẻ mặt hạnh phúc. Chỉ thoáng nhìn qua đã khiến tôi toàn thân như đóng băng.
Chúng tôi đến với nhau rất tự nhiên, không người mai mối, không bố mẹ ép buộc, tình yêu cứ thế nảy nở, sau ba năm thì đơm hoa kết trái với một hôn nhân viên mãn, hai năm sau chúng tôi có một cô con gái xinh đẹp.
Nhà chúng tôi đều ở tỉnh lẻ. Nhờ ông bà nội chúng tôi mua được mảnh đất ở ngoại thành Hà Nội, cộng thêm với tiền tiết kiệm của hai vợ chồng mấy năm sau, chúng tôi xây được ngôi nhà 3 tầng khang trang. Vậy là chúng tôi đã có một chốn an cư lạc nghiệp vững chãi, một gia đình nhỏ hạnh phúc, một công việc ổn định.
Chúng tôi có một gia đình khá hạnh phúc, đầy đủ. Ảnh minh họa
Dịp cuối năm, gia đình tôi có về quê chồng ở Thanh Hóa ăn Tết đồng thời họp lớp cấp 3 của chồng, do đi lại xa xôi nên chúng tôi thuê ô tô tự lái về quê. Lần đầu đi họp lớp với chồng, tôi ngỡ ngàng khi chồng mình được các bạn cùng lớp săn đón, vồ vập, nhất là các bạn nữ.
Có cô bạn cũ cứ đứng sát chồng tôi, mắt thì lúng liếng đưa tình, hễ chút lại ghé tai chồng tôi nhỏ to thì thầm. Tôi kéo chồng ra truy vấn nhưng anh lại gán ngay cho tôi cái tội ghen tuông, suy diễn, ích kỷ.
Vài tháng sau, chồng tôi đặt vấn đề về việc mua ô tô trong khi chúng tôi chưa dư dả gì. Anh bảo, xây nhà cửa là việc lớn thì bên nội đã cố gắng vun vén cho rồi. Giờ đi làm từ ngoại thành vào thành phố cũng hơn chục cây số, hai vợ chồng cố gắng vay ông bà ngoại mua ô tô đi lại cho đỡ vất vả những ngày mưa nắng.
Tôi biết anh nói vay là nói vậy, chứ ý tứ của anh là muốn nhà ngoại cũng phải cho con cháu "chút của" cho xứng với công cán nhà nội. Nhà ngoại tôi ở quê nhưng làm đại lý thức ăn gia súc, tuy không giàu có lắm nhưng cũng có chút của ăn của để.
Mấy lần chồng nói ra nói vào có ý trách bên ngoại không quan tâm. Mặc dù hơi thất vọng về tâm ý của chồng, nhưng tôi cũng không muốn anh đề cập vấn đề này trước bố mẹ tôi, sợ bố mẹ lại buồn và thất vọng về con rể.
Chẳng ngờ, chỉ nghe tôi than thở một chút, bố mẹ tôi gọi vợ chồng tôi về cho luôn 300 triệu, gọi là ủng hộ các con, thiếu đâu các con thêm vào mua cái xe đi cho đỡ mưa nắng. Chồng tôi mừng ra mặt, vừa cầm tiền hôm trước, hôm sau đã thấy đem xe về.
Từ ngày có xe ô tô, 2 vợ chồng tôi không phải lúc nào cũng đi về cùng nhau, phần vì hai cơ quan cũng cách xa, phần vì anh hay về muộn, tôi thì sốt ruột cu Bi ở nhà nên lâu dần tôi chủ động đi xe máy. Chỉ có cuối tuần đi chơi thì cả gia đình mới đi chung. Anh có vẻ rất mãn nguyện với những gì mình có, lúc nào cũng vui vẻ, hớn hở, bạn bè đồng nghiệp mở rộng giao lưu nhiều hơn.
Chiều qua, tan giờ làm công ty tôi tổ chức tất niên cuối năm tại nhà hàng. Tôi được một ngày cũng đồng nghiệp thảnh thơi không phải hùng hục phi xe máy về nhà nấu nướng. Loanh quanh với mấy câu chuyện về các ông chồng vô tâm, mãi hơn 9h chúng tôi mới từ quán café ra về.
Tôi chua xót nhìn chồng và người tình vui vẻ bên nhau. Ảnh minh họa
Nào ngờ, khi tôi và cô bạn đồng nghiệp vừa bước ra, trong con phố nhỏ lung linh đèn lồng - nơi tôi nghĩ chỉ có những tôi tình nhân ngọt ngào mới tới đây, thì cô bạn giật tay tôi chỉ "chị, nhìn đôi kia kìa, ngọt ngào chưa kìa".
Theo hướng tay, tôi thấy một đôi tình nhân đang ngọt ngào đứng cạnh nhau, người đàn ông vừa đỗ xe ô tô đã vội vã mở cửa, dìu cô nhân tình bé bỏng xuống xe, không quên cởi áo vest của mình choàng nhẹ lên người tình để cô bớt lạnh trong tiết trời đông. Chỉ có điều, người đàn ông đó là chồng tôi, còn người phụ nữ là cô bạn cấp 3 mắt la mày lém dạo nọ.
Tôi bảo cô đồng nghiệp về trước rồi một mình đứng dưới trời mưa nhìn họ quấn quýt ôm ấp nhau trong quán café qua ô cửa kính. Gọi điện thoại máy chồng tôi liên tục báo không liên lạc được. Hơn 1 tiếng sau, họ dìu nhau đi vào 1 ngõ nhỏ, tôi bước theo không kịp, chỉ kịp thấy hai chiếc bóng nhập làm một đi vào dãy nhà nghỉ cuối hẻm...
Nước mắt hay nước mưa chan hòa trên mặt tôi tự lúc nào, tôi đã nghĩ vậy là tan nát hết cả gia đình bé nhỏ của tôi; nhưng giờ đây, ngồi ôm cu Bi trong tay tôi lại không muốn nó mất bố, không muốn ngôi nhà nhỏ mà chúng tôi bao công gây dựng tan tành.
Tôi thực sự không đành lòng nhưng cũng không thể tha thứ. Tôi bối rối quá.
Theo eva.vn
Chồng giục về ngoại ăn Tết, vợ bật khóc khi biết sự thật Kết hôn 8 năm là 8 cái Tết tôi khóc ròng vì chồng gia trưởng, không cho về ngoại. Năm nay, anh bỗng dưng đổi khác khiến tôi nghẹn ngào, ai ngờ... Tôi sinh ra và lớn lên ở một tỉnh miền núi phía bắc. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi lấy chồng Nam Định, cách bố mẹ gần 400km. Chồng tôi...