Mẹ bắt đi xem mắt để trả ơn, khi gặp mặt tôi đang đau đầu nghĩ cách từ chối thì anh chàng lại “chốt hạ” một câu khiến tôi đứng hình
Đến cuối buổi hẹn mà tôi vẫn chưa nghĩ ra được lý do gì. Định bụng về nhà suy nghĩ tiếp thì Quân đột ngột nhìn thẳng tôi rồi chốt hạ mấy câu khiến tôi đứng hình.
Tôi năm nay 27 tuổi, là một người cũng gọi là có chút nhan sắc, công ăn việc làm ổn định, gia đình tử tế. Tôi vẫn độc thân vì muốn chọn lựa kỹ lưỡng để tìm được người đàn ông thật sự hòa hợp với mình.
Tuần trước mẹ tôi đột ngột muốn tôi đi xem mắt một đối tượng nghe qua đã biết chẳng hề tương xứng với tôi. Anh ta là một thanh niên chỉ học hết cấp 3, hiện đang làm công nhân khu công nghiệp, hơn tôi một tuổi. Nhưng mẹ bảo nhà họ có ơn với bà. Bà và mẹ anh ấy trước đây là người cùng làng. Hồi nhỏ, trong một lần ra sông giặt quần áo, mẹ tôi trượt chân ngã và may mắn được mẹ anh ấy biết bơi cứu lên.
Mấy hôm trước mẹ tôi về quê giỗ các cụ, tình cờ gặp bác gái. Bác ấy đột ngột đề nghị muốn được làm thông gia với gia đình tôi. Từng gặp tôi khi tôi về quê chơi, bác ấy rất ưng ý. Biết tôi chưa lập gia đình, con trai bác cũng còn độc thân nên bác ấy muốn tác thành cho chúng tôi. Dù bác ấy không nói thẳng ra là muốn gia đình tôi trả ơn nhưng ý tứ thì rõ rành rành ra đấy.
Dĩ nhiên là tôi bất mãn vô cùng. Tôi cho rằng lấy anh chàng như vậy là không tương xứng với mình. Mẹ tôi bảo ơn cứu mạng khó đền đáp, họ đã mở lời như vậy thì tôi cứ gặp anh ta một lần xem sao. Không ưng thì tìm cách từ chối cũng chưa muộn.
Bây giờ tiếng xấu của tôi đã lan cả về quê. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Lúc nhìn tận mắt gặp người đàn ông đó, tôi càng thấy chán ngán. Người thấp bé và xấu, ăn mặc luộm thuộm, cử chỉ thiếu lịch sự, tôi còn nhìn thấy cả lớp bẩn đen sì trên cổ áo anh ta nữa. Nhưng tôi vẫn cố gắng tỏ ra bình thường, trong đầu thì vắt óc nghĩ lý do để từ chối. Chỉ sợ anh ta mang chuyện ơn huệ ra để đeo bám tôi thì thật sự vô cùng phiền phức.
Đến cuối buổi hẹn mà tôi vẫn chưa nghĩ ra được lý do gì. Định bụng về nhà suy nghĩ tiếp thì anh ta đột ngột nhìn thẳng tôi rồi chốt hạ mấy câu khiến tôi đứng hình: “Anh sẽ không hẹn em gặp mặt lần nữa đâu. Em chưa đủ tiêu chuẩn làm vợ anh. Chưa đủ xinh đẹp, chưa đủ nữ tính và khéo léo. Anh cần gì người vợ học cao, anh lấy vợ chứ có lấy về để đội lên đầu đâu”.
Nói xong anh ta đứng dậy trả tiền cà phê rồi quay người đi thẳng. Tôi ôm một bụng ấm ức về nhà thì lại phải đối mặt với trận mắng té tát từ mẹ. Bà bảo tôi cư xử thế nào mà để người ta nói về tôi không ra gì. Bà đã dặn có không ưng thì vẫn phải mềm mỏng và khéo léo rồi. Bây giờ tiếng xấu của tôi đã lan cả về quê. Mẹ anh ta bù lu bù loa khắp làng trên xóm dưới, ai cũng cho rằng tôi là gái thành phố nên kênh kiệu khinh người.
Tôi tức nghẹn mà không làm gì được. Tôi chỉ hận lúc ấy mình không bật máy ghi âm để ghi lại tất cả những lời anh ta nói. Tôi thật sự không hiểu tại sao anh ta lại hành xử như vậy. Có lẽ anh ta biết chắc chắn tôi sẽ từ chối nên cay cú chăng? Tôi phải làm thế nào để vạch trần bộ mặt của anh ta đây?
Mỗi khi nghe tiếng bước chân chồng rón rén vào phòng ngủ, tim tôi lại giật thon thót vì lo sợ
Tôi ám ảnh chồng đến mức ám ảnh luôn cả tiếng bước chân anh. Mỗi đêm nghe tiếng nói hay tiếng bước chân anh nhẹ nhàng vào phòng là tôi lại bật chế độ "tự vệ" ngay lập tức.
Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Xin chào Hướng Dương,
Trước khi sinh con, tôi và chồng rất hòa hợp nhau trong chuyện chăn gối. Chồng tôi là một người đàn ông có nhu cầu sinh lý cao nên thường đòi hỏi vợ. Lúc ấy tôi vẫn còn khỏe mạnh, lại đang chìm đắm trong tình yêu nên có khả năng chiều chồng. Nhưng bây giờ thì khác.
Hồi mang bầu, vì tôi bị động thai nên bác sĩ khuyên hai vợ chồng không nên tiếp tục chuyện ấy nữa. Thời gian đó chồng tôi "vật vã" lắm. Tôi đành phải khuyên anh ráng đợi tôi sinh xong chứ đừng đi ra ngoài làm bậy bạ rồi rước bệnh về cho vợ con. Dù nói thế chứ tôi tin tưởng chồng. Anh là người đàn ông có trách nhiệm, biết thương và tôn trọng vợ, không dễ chung chạ với bất cứ người đàn bà nào khác.
Nhưng sinh con rồi, vì con khó, hay quấy khóc, cơ thể lại xuống cấp thảm hại nên tôi không muốn đề cập đến chuyện chăn gối nữa. Chồng tôi thì đếm từng ngày để đợi tôi tròn 3 tháng ở cữ. Hiện tại tôi đã được hơn 3 tháng rồi và vẫn chưa đồng ý cho chồng quan hệ.
Mỗi đêm, đợi con ngủ, anh lại rón rén vào phòng đòi hỏi khiến tinh thần tôi rất căng thẳng. Có một lần tôi đồng ý nhưng vì quá đau nên lại đẩy chồng ra. Tôi ám ảnh chồng đến mức nghe tiếng bước chân anh là sợ. Vì không được thỏa mãn nên chồng tôi lúc nào cũng bực bội, cau có. Nếu tình hình không cải thiện, có lẽ tình cảm vợ chồng tôi sẽ rạn nứt mất. Tôi phải làm gì bây giờ Hướng Dương ơi? ( linhloankk...@gmail.com)
Chào bạn,
Đọc thư bạn, Hướng Dương hiểu những gì bạn đang phải trải qua. Bạn nói đúng, nếu như tình hình hiện tại không cải thiện thì sẽ ảnh hưởng đến đời sống và tình cảm vợ chồng bạn rất nhiều. Nhưng bạn ạ, có những chuyện nên tìm cách giải quyết chứ không phải cố gắng chịu đựng rồi biến nó trở thành nỗi ám ảnh, sự sợ hãi và tự gây áp lực lên chính mình.
Bạn nên lựa một cơ hội nào đấy để nói chuyện với chồng. Khi nói, bạn hãy dùng những lời lẽ dịu dàng, chân thành và mềm mỏng, khéo léo để giải thích cũng như thể hiện suy nghĩ, tâm trạng của mình. Hãy nói bạn hiểu và thông cảm cho tâm trạng của anh ấy nhưng cũng mong anh ấy hiểu và thông cảm cho tâm trạng và cơ thể của bạn. Hiện giờ cơ thể bạn chưa thích ứng với việc quan hệ vợ chồng và mong anh ấy đợi cho đến khi bạn hoàn toàn sẵn sàng. Có như thế "chuyện ấy" mới thăng hoa thay vì đau đớn và mệt mỏi.
Chuyện tình dục trong đời sống vợ chồng rất cần thiết. Nhưng nếu một trong hai người cảm thấy đó là gánh nặng thì cần phải có sự chia sẻ, động viên và thông cảm cho nhau.
Ngoài ra, hãy nói chồng chia sẻ công việc chăm con, việc nhà với bạn để bạn có thời gian nghỉ ngơi, tập thể dục lấy lại vóc dáng, chăm sóc cơ thể và tinh thần một cách tốt nhất. Bản thân bạn cũng cần tự vượt qua những ám ảnh cá nhân để có thể hòa hợp với chồng. Bạn cũng nên gặp chuyên gia tư vấn và có thể sử dụng thêm một số sản phẩm hỗ trợ chuyện phòng the.
Chúc vợ chồng bạn hạnh phúc, chúc bé ngoan, khỏe.
Hướng Dương.
Tìm người phù hợp để 'đàm đạo' mọi chuyện Mình 29 tuổi, chỉ còn 2 tháng nữa ra đường sẽ được gọi là "gái băm". Hay lên VnExpress đọc tâm sự của mọi người nhưng mình chưa bao giờ tạo tài khoản hoặc để lại bất kỳ bình luận nào. Bình thường ngủ sớm nhưng không hiểu sao có gì thôi thúc mình thức đến giờ này và ngồi viết bài ở...