Mẹ anh nói: ‘Nhà này có tuyệt tự cũng không cưới đứa nghèo như cô’ 5 năm sau quả báo
Nhớ đến những ngày bị gia đình người con trai mà Linh đã yêu suốt 5 năm hắt hủi ép bỏ đứa con trong bụng lòng cô lại đau đớn. Cô hận họ vì đã tàn nhẫn, vì đã giết chết đứa con vô tội của cô.
Linh và Tuấn yêu nhau từ thời con học đại học, ra trường hai đứa vẫn duy trì mối quan hệ đó và xác định tương lai lâu dài với nhau. Vì tin tưởng Tuấn nên Linh đã trao đời con gái của cô cho anh. Mỗi ngày cô đều cố gắng thật nhiều để làm 1 cô người yêu khiến Tuấn phải tự hào.
Những ngày dài Tuấn thất nghiệp chính Linh là người cưu mang anh, cô cho anh niềm tin động lực, kể cả lúc anh bị tai nạn cũng chính cô là người đã bỏ công chăm sóc anh đêm ngày.
Nhớ ngày đó Tuấn ôm bạn gái vào lòng rồi nói: “Sau này nhất định anh sẽ bù đắp cho em, chưa có cô gái nào tốt anh như em Linh à. Anh yêu em, suốt đời này anh chỉ yêu mình em thôi”. Linh hạnh phúc ngây ngất và tôn thờ tình yêu đó hơn bất cứ thứ gì. Cứ ngỡ tình yêu của cả 2 sẽ suôn sẻ, cứ ngỡ những lời thề non hẹn biển sẽ được thực hiện nhưng rồi… vào 1 ngày mọi thứ vỡ tan tành. Đó là khi Linh phát hiện ra mình đang mang thai giọt máu của Tuấn. Ngay lúc đó cô vẫn nghĩ anh và cô sẽ sớm tổ chức đám cưới để chào đón đứa con nhỏ bé, cũng là kết tinh tình yêu của họ.
Nhưng khi Linh nói với anh, anh bối rối vô cùng thậm chí Tuấn còn nói chưa sẵn sàng và bỏ đi uống rượu. Sau hơn 1 tuần khóc lóc thuyết phục Tuấn mới đưa Linh về nhà ra mắt gia đình và xin cưới, lúc ấy cái thai đã được gần 3 tháng. Ngày về nhà người yêu, Linh hồi hộp vô cùng, cả đêm cô không ngủ nổi. Ở đâu đó cô có chút niềm tin rằng gia đình anh rồi cũng sẽ chấp nhận thôi vì dù gì họ cũng đã yêu nhau 5 năm rồi.
Nhưng rồi tất cả vỡ tan tành khi mẹ Tuấn đổ cả ca nước lên đầu Linh rồi hét lên:
- Cô tưởng nhà này ngu lắm à, mà cô bắt con trai tôi đi đổ vỏ cho 1 đứa con gái hư hỏng như cô.
- Kìa mẹ, con và Linh yêu nhau 5 năm rồi, đứa bé đúng là con của con mà mẹ.
- Mày im mồm đi, tao cho mày ăn học bao năm mà mày ngu thế hả con. Đời này con gái thiếu gì mà mày lại định đòi rước 1 đứa như nó về hả??
- Bác ơi, dù gì bọn cháu cũng lỡ dại có con với nhau rồi. Cháu mong bác bỏ qua và chấp nhận cho chúng cháu được nên vợ nên chồng đứa bé này không có tội mà bác.
- Tôi nói cho cô biết nhé, gia đình này dù có tuyệt tự cũng không bao giờ rước 1 đứa con gái nghèo rớt mồng tơi như cô về làm dâu đâu. Cô và bố mẹ cô đừng có mà mơ mộng nữa nhé.
Linh không nhớ rõ bà ấy đã nói nhưng gì với mình nữa nhưng tất cả những lời đó dĩ nhiên là những lời cay nghiệt khó nghe nhất. Linh thất thểu ra về, cô kiệt quệ không còn sức để mà khóc nữa.
Video đang HOT
Tuấn bị mẹ giữ ở nhà nên cô phải lủi thủi đi bộ sướt 3 cây số để bắt xe lên Hà Nội. Sau hôm đó Linh suy sụp khóc ngất lên ngất xuống, cô thương đứa con bé bỏng thương cả chính mình. Tuấn thì trấn an mọi chuyện cứ để anh ấy lo.
Nhưng rồi sao chứ, 2 tuần sau Tuấn lên Hà Nội. Ánh mắt Linh sáng rực khi thấy anh, cô nhớ anh đến thắt ruột thắt tim. Cô đã sợ hãi biết nhường nào, cô sợ anh ấy sẽ bỏ rơi mình:
- Anh đừng bỏ mẹ con em nhé, em chỉ có mình anh thôi.
- Anh biết rồi, thôi em nghĩ đi để anh đi mua gì cho em ăn nhé, em gầy quá rồi. Người xanh xao thế này không ổn đâu.
Linh nằm lên giường chợp mắt 1 lúc vì cô đã quá mệt mỏi và nhiều ngày không ăn không ngủ. Đến lúc cô dậy Tuấn đưa cho cô 1 ly nước cam rồi bảo cô uống. Linh mỉm cười:
- Vẫn là anh tốt với em nhất.
Tuấn ậm ừ rồi bảo:
- Em uống đi.
Linh uống xong thì 1 tiếng sau bụng cô đau dữ dội, máu chảy ra. Cô nhìn Tuấn cầu cứu:
- Anh xin lỗi, anh thực sự xin lỗi. Anh không thể cãi lời mẹ, anh xin lỗi mẹ con em.
- Anh đã cho gì vào cốc nước hả. Sao anh lại tàn nhẫn như thế, sao anh lại giết con mình, tại sao??
Linh ngất lịm tỉnh dậy cô gào thét đau đớn, cô đánh đấm Tuấn trong vô vọng. Và đó cũng là lần cuối cô gặp anh ta, Linh sống như cái xác không hồn trong 1 thời gian dài. Nỗi đau vẫn âm ỉ khiến cô sợ hãi đàn ông, còn Tuấn anh kết hôn sau khi chia tay Linh được gần 1 năm.
Linh chỉ biết cười chua chát, 2 năm sau Linh cũng có tình yêu mới, đó là người đàn ông tuyệt vời. Anh ấy biết hết quá khứ của Linh và chấp nhận nó, thậm chí còn thương cô gấp bội. Sau những tổn thương chồng chất cuối cùng cô cũng tìm được bến đỗ bình yên.
Rồi 1 ngày cô hay tin Tuấn mất vì 1 vụ tai nạn, nghe đâu anh ta mất khi đi đánh ghen vợ với nhân tình. Họ cưới nhau 1 năm nhưng vẫn chưa có con vì cô vợ mải ăn chơi nên chưa muốn có con sớm.
3 tháng sau khi hay tin đó, Linh lại gặp mẹ anh ở bệnh viện. Lúc đó Linh mang bầu tháng thứ 5, vừa nhìn thấy cô mặt bà ta biến sắc. Linh nhìn người đàn bà đã ép chết con mình năm xưa rồi nhếch mép nói:
- Người ta bảo đời có quả báo là không sai bác nhỉ, giờ nhà bác tuyệt tự thật rồi đấy.
- Cô… cô dám…
- Ngày xưa bác ép con trai giết chết đứa con của anh ta cũng là cháu nội của bác đó, giờ thì sao chứ. Bác đã mất cả con lẫn cháu rồi đấy, nghe đâu cô con dâu của bác cũng đoan trang lắm phải không?? Kể ra ông trời cũng thật có mắt bác nhỉ??
- Cô im đi.
Linh nhìn xoáy sâu vào mắt bà ta rồi mỉa mai:
- Chắc bác cũng đi khám thai hả, khổ cái tuổi này rồi mà vẫn phải sinh con vất vả nhỉ. Gần 60 tuổi rồi… bác nhớ cẩn thận nhé, ăn ở có đức nó mới phải vậy đấy.
Nói xong Linh đi vào phòng khám đầy hả hê, còn mẹ Tuấn thì tức điên bỏ đi khỏi đó. Chắc bà ta cũng ân hận lắm vì những việc làm độc ác xưa kia của mình, còn Linh cô nghĩ đã đến lúc mình nên buông bỏ chuyện quá khứ để sống tốt với hiện tại bên người chồng mà cô yêu thương.
Theo Thethaovaxahoi
Cứ để mẹ anh và em tự hiểu nhau, chồng đừng đứng giữa chỉ thêm rối!
Sao anh cứ lấy thân mình mà "đỡ đạn" trong mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu? Anh à, anh đừng đứng giữa mẹ anh và em nữa, chỉ thêm rối, hãy để hai người phụ nữ mà anh yêu thương tự hiểu nhau nhé!
Chị em đừng quá nghiêm trọng hóa việc lấy chồng chỉ vì một bộ phim!Các bà mẹ chồng giờ văn minh lắm, chả ai ghê gớm vô lí thế đâu!Mẹ chồng méo mặt vì nàng dâu tiểu thư siêu vụng về
Chuyện giữa mẹ anh và em, hãy để hai người phụ nữ chúng tôi tự giải quyết, tự thương lượng, anh cứ mãi chen vào chỉ khiến rối càng thêm rối. Thật đấy, anh chỉ cần tin em và đứng sang một bên, em sẽ làm những điều em cần làm, chứng tỏ những điều cần chứng tỏ, tất cả hãy để mẹ anh nhìn nhận và thấu hiểu, đừng khiến mẹ nghĩ em "xúi" chồng nói đỡ.
Anh cứ mãi đứng ra làm "lá chắn", hết làm vui bên này lại bênh vực bên kia, khiến khoảng cách giữa em và mẹ anh càng thêm xa, ngày càng căng thẳng. Em biết anh chỉ muốn giúp, nói ra lại sợ anh buồn nhưng thực ra anh càng giúp em chỉ càng khiến mẹ thêm hiểu lầm.
Nếu thương mẹ, thương em thì anh đừng cố gắng làm hài lòng hai người phụ nữ cùng lúc. Hãy để hai mẹ con tự tìm hiểu nhau nhé anh... (Ảnh minh họa)
Lỗi không phải ở anh, lỗi cũng không phải do mẹ, tất nhiên không phải tại em. Chỉ là tự dưng có kẻ xa lạ về làm con trong nhà, lại không dưng cướp mất "con trai quý" nhà người ta, mẹ chồng con dâu chưa hiểu nhau rồi sinh ra khó chịu là lẽ thường mà thôi.
Đã là thế kỷ nào rồi, cứ mãi suy nghĩ nàng dâu mẹ chồng "khó ở" thì khi nào cả gia đình mới hạnh phúc được? Cứ vì lo sợ mà mẹ vừa nói một chút, anh đã nói đỡ, em vừa định phân trần với mẹ anh lại can. Anh nói đỡ cho em mẹ lại nghĩ con trai chỉ biết bênh vợ, ngược lại anh đứng về phía mẹ, em cũng uất ức trong lòng. Anh mệt mỏi, mẹ buồn lòng, em khổ tâm, cả ba chúng ta đều không vui vẻ.
Anh đừng lo vợ anh chịu cảnh thiệt thòi, cũng đừng lo em sẽ lấn lướt mẹ. Con dâu ngày nay không phải cứ luôn câm lặng như xưa nữa đâu anh. Mẹ chồng bây giờ cũng không khắt khe như ngày trước. Nếu em lo sợ thì chắc em sẽ chẳng dám lấy anh đâu, đối với mẹ em không sợ, em kính trọng mẹ và yêu thương mẹ - người đã sinh ra chồng mình.
Mẹ chồng con dâu cũng cần có thời gian tìm hiểu, chấp nhận đối phương...(Ảnh minh họa)
Anh có biết mẹ yêu thương anh lắm không, yêu thương anh mới cho anh cưới người mà anh chọn, cho đứa con gái xa lạ về làm dâu trong nhà. Tất nhiên bảo mẹ cũng yêu thương em ngay là rất khó, nhưng mẹ có thể vì anh thì em cũng có thể vì anh mà chiều ý mẹ. Có thể anh lo mẹ làm khó em mà đứng ra chống đỡ nhưng hãy để em thực hiện bổn phận con dâu đã, nếu khó quá em sẽ nhờ anh "ứng cứu" sau.
Thế nhé, cứ để em và mẹ tự hiểu nhau, đơn giản vì em và mẹ đều có điểm chung đó là yêu thương anh. Em có thể không phải là người con dâu hoàn hảo như mẹ mong đợi nhưng sẽ là người yêu thương con trai của bà không hề thua kém bà. Em sẽ nói với mẹ, sẽ để mẹ hiểu những điều em nghĩ, và lắng nghe những điều mẹ mong muốn.
Em không phải là cô con dâu im lặng và chịu đựng. Em cũng muốn được mẹ chồng yêu thương, cũng muốn yêu thương mẹ chồng. Vì thế anh hãy cho em có cơ hội được nói với mẹ, được thể hiện cho mẹ thấy. Anh cứ mãi đứng giữa, cứ che chắn thì khi nào mẹ mới có thể nhìn thấy em?
Em muốn được mẹ chồng yêu thương, và cũng muốn yêu thương mẹ chồng...(Ảnh minh họa)
Hy
Chúng ta ngủ với nhau thật nhưng nhà em nghèo quá anh không cưới đâu Anh... anh làm cái gì vậy? Sao anh lại đưa tôi vào đây? Anh... anh đã làm gì tôi chưa vậy? Ngay lần đầu tiên tới quán cà phê mà cậu bạn giới thiệu là mới mở nhưng khá ngon ấy, Long đã bị hớp hồn bởi cô lễ tân xinh đẹp có thân hình cân đối là Hoài. Long xin số điện...